Siêu Phàm Thuở Bình Minh
-
Chương 6: : Muốn Một Ly Cà Phê Không?
Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm
- Xin chào, Beatrix!
Nhìn thiếu nữ vừa tiến vào, Suru chào hỏi trước.
Không phải không thừa nhận, Beatrix thực sự rất đẹp, con mắt màu xanh lục, mái tóc dài mềm mại như là thác nước, ngũ quan khéo léo mà xinh xắn, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi như sữa bò, cùng với vóc người hoàn mỹ phù hợp tỉ lệ vàng.
Suru thầm mạnh mẽ khinh bỉ chính mình trong nội tâm, rồi lại không thể không thừa nhận, đại đa số nam nhân đều là động vật sống bằng mắt.
Ít nhất, nhìn thấy mỹ nữ, hắn sẽ cảm thấy rất vui tai vui mắt.
Chỉ có điều là, lúc này Beatrix lại cau mày, trên mặt mang theo biểu cảm kiêu ngạo:
- Nói đi. . . Ngươi hẹn ta tới nơi này là có chuyện gì?
- Hả?
Suru hơi nhướng mày:
- Lần này không phải là cô hẹn ta sao?
Hắn cảm giác chuyện có chút không đúng, trong lòng nổi lên cảm xúc bất an mơ hồ.
- Suru!
Beatrix hếch mũi lên:
- Ta đã nói với ngươi, hai chúng ta không thể đến với nhau! Không nên sử dụng loại kịch bản vụng về này ở trước mặt ta.
Thiếu nữ kiêu ngạo.
Trong lòng của Suru nghĩ. Thế nhưng mà lúc này, hắn đã không còn ý nghĩ kiều diễm gì cả, ngược lại cảm xúc bất an càng ngày càng nồng đậm.
Vù vù!
Giống như là có một cơn gió nhẹ thổi qua, cánh cửa của lô ghế riêng lặng yên không một tiếng động khép lại.
Vào lúc này, biểu hiện của Beatrix lại thoáng hòa hoãn, nàng ngồi xuống ở đối diện Suru, trên mặt xuất hiện nụ cười nghiền ngẫm:
- Quên đi. . . Nói với ta xem, đêm nay ngươi chuẩn bị điều vui mừng gì cho ta?
'Càng không đúng.'
Suru tự nói, ở đáy lòng đã có kích động đứng dậy đào tẩu.
Rất hiển nhiên, mình cùng Beatrix đều là bị người lừa gạt đi tới nơi này.
Mà hung thủ phía sau màn sắp xếp những chuyện này hiển nhiên không có ý định tác thành cho mình cùng Beatrix, khẳng định có âm mưu đang đợi mình.
Ngay khi Suru vừa định đứng dậy thì đồng thời.
Ào ào ào!
Tiếng gió càng dữ dội hơn.
Một luồng khí tức lạnh như băng, từ ngoài cửa sổ lan tràn vào phía trong.
Ý cười trên mặt Beatrix đã biến mất, thay vào đó là cảm xúc sợ hãi, nàng nhìn thấy gì?
Một bóng đen lưu động giống như là có sinh mệnh vậy từ ngoài cửa sổ nhanh chóng chui vào, dưới ánh nến chập chờn, nó liên kết rồi bám vào trên cái bóng của hai người.
'Động. . . Không động đậy được nữa.'
Trong nháy mắt, thân thể của Suru đã cứng đờ lại, tuy rằng ý thức còn có thể suy nghĩ, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác không có cách nào để có thể làm ra bất luận động tác gì.
Ở phía đối diện, Beatrix cũng giống như thế, vẻ mặt sợ hãi đọng lại, trong con ngươi hiện lên cảm xúc giống như là đang cầu xin ai đó, thật giống như một bức tượng điêu khắc không hề có một tiếng động, trông cực kỳ buồn cười.
Nhưng lúc này, Suru lại cũng không cười nổi.
Đột nhiên, bàn tay của hắn không bị khống chế đưa ra, cầm lấy con dao trên bàn ăn cơm tây, dùng sức đâm mạnh.
Phốc!
Sau khi bị cái bóng điều khiển, cánh tay của hắn tựa hồ mạnh kinh khủng, một đâm này lực đạo mười phần, trúng ngay ngực của Beatrix.
Máu tươi bắn tung tóe, sắc mặt của Beatrix tái nhợt, thân thể vẫn không nhúc nhích thế nhưng mà cảm xúc trong con ngươi từ sợ hãi, giận dữ chậm rãi trở nên tuyệt vọng, cuối cùng tất cả cảm xúc hoàn toàn biến mất.
Nàng chết rồi. . .
Vù vù!
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, bóng đen thoát ly cái bóng hai người, từ cửa sổ khe hở chui ra ngoài.
Suru lập tức cảm thấy bản thân có thể cử động, nhưng lúc này hắn cũng không biết mình nên làm thế nào cho phải, hắn nhìn Beatrix ngã xuống trước mặt mình, mặt không hề cảm xúc:
- Tiểu thư. . . Muốn uống ly cà phê không ?
. . .
Sau khi nói xong, Suru lập tức ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc!
Beatrix chết rồi, một đao mất mạng, lại qua lâu như vậy, máu đã đông lạnh, muốn cấp cứu cũng không kịp nữa rồi.
Bởi phía bên ngoài cửa sổ có hàng rào, căn bản không có người xông vào mà không để lại dấu vết được, bởi vậy đây chính là vụ án giết người trong mật thất kín!
Hơn thế nữa là có vô số nhân viên phục vụ của quán cafe đều có thể làm chứng mình là người duy nhất ở cùng Beatrix khi chết! Bản thân chính là kẻ tình nghi lớn nhất và cũng là duy nhất!
Chẳng lẽ muốn hắn giải thích với người khác rằng là một cái bóng màu đen khống chế bản thân, giết Beatrix hay sao? Muốn thoát tội thì cũng cần phải có người tin mới được!
Càng không cần phải nói, mặt trên dao ăn cắm ở vị trí trái tim của Beatrix còn có vân ngón tay của chính mình!
Nhân chứng vật chứng đều có, muốn chết muốn chết muốn chết! Bây giờ tìm luật sư tới có kịp hay không?
'Cái bóng màu đen. . . Sức mạnh siêu phàm! Có người siêu phàm có cừu oán với Beatrix hay là nhằm vào ta?' Suru ép buộc chính mình tỉnh táo lại, cảm thấy vẫn là khả năng Beatrix hấp dẫn hỏa lực càng to lớn hơn.
Dù sao căn cứ vào tình huống vừa rồi, chính mình căn bản không còn chút sức đánh trả nào, nếu như đối phương muốn hại với mình thì cũng chỉ cần tốn thêm một đao, bản thân chắc chắn phải chết.
Chỉ có điều là tên hung thủ kia giết người xong lưu lại chính mình trong phòng kín cũng không phải là đối phương có ý tốt, chỉ là vì để cho mình đi gánh tội thay mà thôi.
'Một người vừa mới chuẩn bị tốt nghiệp đã trở thành tội phạm giết người? ! Tiêu đề này hẳn là sẽ rất được phóng viên yêu thích'
Suru nhìn về phía thi thể còn nằm trong vũng máu của Beatrix, bắt đầu cân nhắc vấn đề khắc phục hậu quả.
Thời gian cho hắn hành động không còn nhiều.
Không thể không nói, làm một người ‘xuyên việt', lá gan của hắn đã lớn hơn trước, lúc này còn có thể bình tĩnh suy nghĩ:
- Đầu tiên phải loại trừ phương án báo cảnh sát, ta căn bản không giải thích được chuyện vừa xảy ra, giao vận mệnh cho người khác quyết định là cách làm rất ngu xuẩn!
- Còn về phần chạy trốn, trước tiên không nói đến việc nỗ lực bao nhiêu năm của ta sẽ uổng phí, còn chưa chắc chắn có thể chạy đi được, dù sao ta chỉ là một người bình thường! Lẽ nào phải cầu viện trong nhà? Đây ngược lại là một con đường tốt, nhưng thời gian không kịp. . .
- Hủy thi diệt tích? ! Xem như là một biện pháp, nếu như không tìm được thi thể, án giết người sẽ biến thành án mất tích, ta cũng có thể tranh thủ rất nhiều thời gian, thế nhưng làm sao hủy thi đây?
Nếu là hủy thi diệt tích dễ làm như vậy thì sẽ không có nhiều án vứt xác bị phát hiện, cuối cùng hung đồ bị đưa ra công lý.
Nếu muốn hủy diệt thi thể hoàn toàn, Suru đầu tiên phải tìm một lò chuyên môn thiêu xác ở nhiệt độ cao, chuyện này căn bản không thể làm nhanh được.
- Như vậy. . . chỉ còn lại một lựa chọn cuối cùng hay sao? Biến người chết thành 'Người sống'!
Suru mặt không hề cảm xúc nghĩ:
- Chỉ cần không có người chết thì sẽ không tạo thành án giết người.
Hắn đi tới bên cạnh cửa sổ, quan sát bên ngoài một thoáng, tình huống không có một chút nào khác thường, tên hung thủ kia có lẽ đã rời đi.
Suy nghĩ một chút, Suru kéo rèm cửa sổ, khóa kỹ cửa phòng, đưa mắt chăm chú vào dòng (Thi Cơ Sáng Sinh LV1) phía trên bảng thuộc tính kỹ năng.
Sử dụng kỹ năng này, có thể chuyển hóa xác chết của một cô gái thành Thi Cơ, mặc dù có chút lừa mình dối người, nhưng cũng tốt hơn việc mình trở thành tội phạm giết người.
Hắn hít sâu một cái, dựa theo kiến thức trên Hắc Vu thuật, chuẩn bị bắt đầu xây dựng trận pháp.
Thi Cơ Sáng Sinh chỉ cần có hai loại tài liệu, một cái là xác nữ mới chết, một cái là máu tươi của người làm phép.
Nói thật, không nói đến tỷ lệ thành công của kỹ năng cấp thấp này, cho dù thành công, chuyện tiếp sau cũng rất phiền phức.
Dựa theo những gì trong giới thiệu, lúc pháp thuật hoàn thành, sẽ thu về tất cả dòng máu, ít nhất có thể khiến 'Hiện trường giết người đầu tiên' biến mất, còn sau đó? Suru đã không suy nghĩ được nhiều như vậy nữa rồi.
- Dù sao. . . Không thể càng tệ hơn nữa rồi, không phải sao?
Hắn cầm dao ăn, cắt một đường trên ngón tay của chính mình, lại hơi liếc nhìn Beatrix chết không nhắm mắt, vẽ ma pháp trận sao năm cánh ở trên người nàng.
Hình sao năm cánh có địa vị rất cao trong lĩnh vực siêu phàm ở thế giới này, đại diện cho tử vong cùng Minh giới thần bí.
Mà căn cứ chỉ dẫn trên trang sách dạy Hắc Vu thuật, khi xếp năm cánh sao nhắm thẳng vị trí của chòm sao hắc ám trên bầu trời, sẽ tăng cường tỷ lệ thành công cho phép thuật.
Suru căn bản không nhớ được kiến thức tinh tượng học, chỉ có thể làm lung tung.
Chỉ có điều là hắn linh cơ hơi động, chọn nhắm ngay mặt trăng giữa bầu trời!
Mặt trăng ở bên trong siêu phàm là đại biểu cho âm tính, cũng có thể liên kết với tử vong cùng bóng tối, rất nhiều ma vật đều yêu thích ra ngoài săn bắt lúc trăng tròn, đây là nội dung trong tri thức săn ma.
- Xin chào, Beatrix!
Nhìn thiếu nữ vừa tiến vào, Suru chào hỏi trước.
Không phải không thừa nhận, Beatrix thực sự rất đẹp, con mắt màu xanh lục, mái tóc dài mềm mại như là thác nước, ngũ quan khéo léo mà xinh xắn, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi như sữa bò, cùng với vóc người hoàn mỹ phù hợp tỉ lệ vàng.
Suru thầm mạnh mẽ khinh bỉ chính mình trong nội tâm, rồi lại không thể không thừa nhận, đại đa số nam nhân đều là động vật sống bằng mắt.
Ít nhất, nhìn thấy mỹ nữ, hắn sẽ cảm thấy rất vui tai vui mắt.
Chỉ có điều là, lúc này Beatrix lại cau mày, trên mặt mang theo biểu cảm kiêu ngạo:
- Nói đi. . . Ngươi hẹn ta tới nơi này là có chuyện gì?
- Hả?
Suru hơi nhướng mày:
- Lần này không phải là cô hẹn ta sao?
Hắn cảm giác chuyện có chút không đúng, trong lòng nổi lên cảm xúc bất an mơ hồ.
- Suru!
Beatrix hếch mũi lên:
- Ta đã nói với ngươi, hai chúng ta không thể đến với nhau! Không nên sử dụng loại kịch bản vụng về này ở trước mặt ta.
Thiếu nữ kiêu ngạo.
Trong lòng của Suru nghĩ. Thế nhưng mà lúc này, hắn đã không còn ý nghĩ kiều diễm gì cả, ngược lại cảm xúc bất an càng ngày càng nồng đậm.
Vù vù!
Giống như là có một cơn gió nhẹ thổi qua, cánh cửa của lô ghế riêng lặng yên không một tiếng động khép lại.
Vào lúc này, biểu hiện của Beatrix lại thoáng hòa hoãn, nàng ngồi xuống ở đối diện Suru, trên mặt xuất hiện nụ cười nghiền ngẫm:
- Quên đi. . . Nói với ta xem, đêm nay ngươi chuẩn bị điều vui mừng gì cho ta?
'Càng không đúng.'
Suru tự nói, ở đáy lòng đã có kích động đứng dậy đào tẩu.
Rất hiển nhiên, mình cùng Beatrix đều là bị người lừa gạt đi tới nơi này.
Mà hung thủ phía sau màn sắp xếp những chuyện này hiển nhiên không có ý định tác thành cho mình cùng Beatrix, khẳng định có âm mưu đang đợi mình.
Ngay khi Suru vừa định đứng dậy thì đồng thời.
Ào ào ào!
Tiếng gió càng dữ dội hơn.
Một luồng khí tức lạnh như băng, từ ngoài cửa sổ lan tràn vào phía trong.
Ý cười trên mặt Beatrix đã biến mất, thay vào đó là cảm xúc sợ hãi, nàng nhìn thấy gì?
Một bóng đen lưu động giống như là có sinh mệnh vậy từ ngoài cửa sổ nhanh chóng chui vào, dưới ánh nến chập chờn, nó liên kết rồi bám vào trên cái bóng của hai người.
'Động. . . Không động đậy được nữa.'
Trong nháy mắt, thân thể của Suru đã cứng đờ lại, tuy rằng ý thức còn có thể suy nghĩ, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác không có cách nào để có thể làm ra bất luận động tác gì.
Ở phía đối diện, Beatrix cũng giống như thế, vẻ mặt sợ hãi đọng lại, trong con ngươi hiện lên cảm xúc giống như là đang cầu xin ai đó, thật giống như một bức tượng điêu khắc không hề có một tiếng động, trông cực kỳ buồn cười.
Nhưng lúc này, Suru lại cũng không cười nổi.
Đột nhiên, bàn tay của hắn không bị khống chế đưa ra, cầm lấy con dao trên bàn ăn cơm tây, dùng sức đâm mạnh.
Phốc!
Sau khi bị cái bóng điều khiển, cánh tay của hắn tựa hồ mạnh kinh khủng, một đâm này lực đạo mười phần, trúng ngay ngực của Beatrix.
Máu tươi bắn tung tóe, sắc mặt của Beatrix tái nhợt, thân thể vẫn không nhúc nhích thế nhưng mà cảm xúc trong con ngươi từ sợ hãi, giận dữ chậm rãi trở nên tuyệt vọng, cuối cùng tất cả cảm xúc hoàn toàn biến mất.
Nàng chết rồi. . .
Vù vù!
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, bóng đen thoát ly cái bóng hai người, từ cửa sổ khe hở chui ra ngoài.
Suru lập tức cảm thấy bản thân có thể cử động, nhưng lúc này hắn cũng không biết mình nên làm thế nào cho phải, hắn nhìn Beatrix ngã xuống trước mặt mình, mặt không hề cảm xúc:
- Tiểu thư. . . Muốn uống ly cà phê không ?
. . .
Sau khi nói xong, Suru lập tức ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc!
Beatrix chết rồi, một đao mất mạng, lại qua lâu như vậy, máu đã đông lạnh, muốn cấp cứu cũng không kịp nữa rồi.
Bởi phía bên ngoài cửa sổ có hàng rào, căn bản không có người xông vào mà không để lại dấu vết được, bởi vậy đây chính là vụ án giết người trong mật thất kín!
Hơn thế nữa là có vô số nhân viên phục vụ của quán cafe đều có thể làm chứng mình là người duy nhất ở cùng Beatrix khi chết! Bản thân chính là kẻ tình nghi lớn nhất và cũng là duy nhất!
Chẳng lẽ muốn hắn giải thích với người khác rằng là một cái bóng màu đen khống chế bản thân, giết Beatrix hay sao? Muốn thoát tội thì cũng cần phải có người tin mới được!
Càng không cần phải nói, mặt trên dao ăn cắm ở vị trí trái tim của Beatrix còn có vân ngón tay của chính mình!
Nhân chứng vật chứng đều có, muốn chết muốn chết muốn chết! Bây giờ tìm luật sư tới có kịp hay không?
'Cái bóng màu đen. . . Sức mạnh siêu phàm! Có người siêu phàm có cừu oán với Beatrix hay là nhằm vào ta?' Suru ép buộc chính mình tỉnh táo lại, cảm thấy vẫn là khả năng Beatrix hấp dẫn hỏa lực càng to lớn hơn.
Dù sao căn cứ vào tình huống vừa rồi, chính mình căn bản không còn chút sức đánh trả nào, nếu như đối phương muốn hại với mình thì cũng chỉ cần tốn thêm một đao, bản thân chắc chắn phải chết.
Chỉ có điều là tên hung thủ kia giết người xong lưu lại chính mình trong phòng kín cũng không phải là đối phương có ý tốt, chỉ là vì để cho mình đi gánh tội thay mà thôi.
'Một người vừa mới chuẩn bị tốt nghiệp đã trở thành tội phạm giết người? ! Tiêu đề này hẳn là sẽ rất được phóng viên yêu thích'
Suru nhìn về phía thi thể còn nằm trong vũng máu của Beatrix, bắt đầu cân nhắc vấn đề khắc phục hậu quả.
Thời gian cho hắn hành động không còn nhiều.
Không thể không nói, làm một người ‘xuyên việt', lá gan của hắn đã lớn hơn trước, lúc này còn có thể bình tĩnh suy nghĩ:
- Đầu tiên phải loại trừ phương án báo cảnh sát, ta căn bản không giải thích được chuyện vừa xảy ra, giao vận mệnh cho người khác quyết định là cách làm rất ngu xuẩn!
- Còn về phần chạy trốn, trước tiên không nói đến việc nỗ lực bao nhiêu năm của ta sẽ uổng phí, còn chưa chắc chắn có thể chạy đi được, dù sao ta chỉ là một người bình thường! Lẽ nào phải cầu viện trong nhà? Đây ngược lại là một con đường tốt, nhưng thời gian không kịp. . .
- Hủy thi diệt tích? ! Xem như là một biện pháp, nếu như không tìm được thi thể, án giết người sẽ biến thành án mất tích, ta cũng có thể tranh thủ rất nhiều thời gian, thế nhưng làm sao hủy thi đây?
Nếu là hủy thi diệt tích dễ làm như vậy thì sẽ không có nhiều án vứt xác bị phát hiện, cuối cùng hung đồ bị đưa ra công lý.
Nếu muốn hủy diệt thi thể hoàn toàn, Suru đầu tiên phải tìm một lò chuyên môn thiêu xác ở nhiệt độ cao, chuyện này căn bản không thể làm nhanh được.
- Như vậy. . . chỉ còn lại một lựa chọn cuối cùng hay sao? Biến người chết thành 'Người sống'!
Suru mặt không hề cảm xúc nghĩ:
- Chỉ cần không có người chết thì sẽ không tạo thành án giết người.
Hắn đi tới bên cạnh cửa sổ, quan sát bên ngoài một thoáng, tình huống không có một chút nào khác thường, tên hung thủ kia có lẽ đã rời đi.
Suy nghĩ một chút, Suru kéo rèm cửa sổ, khóa kỹ cửa phòng, đưa mắt chăm chú vào dòng (Thi Cơ Sáng Sinh LV1) phía trên bảng thuộc tính kỹ năng.
Sử dụng kỹ năng này, có thể chuyển hóa xác chết của một cô gái thành Thi Cơ, mặc dù có chút lừa mình dối người, nhưng cũng tốt hơn việc mình trở thành tội phạm giết người.
Hắn hít sâu một cái, dựa theo kiến thức trên Hắc Vu thuật, chuẩn bị bắt đầu xây dựng trận pháp.
Thi Cơ Sáng Sinh chỉ cần có hai loại tài liệu, một cái là xác nữ mới chết, một cái là máu tươi của người làm phép.
Nói thật, không nói đến tỷ lệ thành công của kỹ năng cấp thấp này, cho dù thành công, chuyện tiếp sau cũng rất phiền phức.
Dựa theo những gì trong giới thiệu, lúc pháp thuật hoàn thành, sẽ thu về tất cả dòng máu, ít nhất có thể khiến 'Hiện trường giết người đầu tiên' biến mất, còn sau đó? Suru đã không suy nghĩ được nhiều như vậy nữa rồi.
- Dù sao. . . Không thể càng tệ hơn nữa rồi, không phải sao?
Hắn cầm dao ăn, cắt một đường trên ngón tay của chính mình, lại hơi liếc nhìn Beatrix chết không nhắm mắt, vẽ ma pháp trận sao năm cánh ở trên người nàng.
Hình sao năm cánh có địa vị rất cao trong lĩnh vực siêu phàm ở thế giới này, đại diện cho tử vong cùng Minh giới thần bí.
Mà căn cứ chỉ dẫn trên trang sách dạy Hắc Vu thuật, khi xếp năm cánh sao nhắm thẳng vị trí của chòm sao hắc ám trên bầu trời, sẽ tăng cường tỷ lệ thành công cho phép thuật.
Suru căn bản không nhớ được kiến thức tinh tượng học, chỉ có thể làm lung tung.
Chỉ có điều là hắn linh cơ hơi động, chọn nhắm ngay mặt trăng giữa bầu trời!
Mặt trăng ở bên trong siêu phàm là đại biểu cho âm tính, cũng có thể liên kết với tử vong cùng bóng tối, rất nhiều ma vật đều yêu thích ra ngoài săn bắt lúc trăng tròn, đây là nội dung trong tri thức săn ma.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook