May mắn tránh thoát được vụ nổ vừa rồi còn khoảng chừng sáu tên hải tặc, cả đám trợn tròn mắt nhìn về khu vực bị tàn phá, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn trở lại.

“Alex, bắn rất đẹp!” Zoro một bên giơ lên ngón tay cái, cậu ta phải công nhận viên đạn đại bác vừa rồi gần như giải quyết hết đám lính lác băng hải tặc Buggy, đồng thời cả thuyền trưởng cũng góp đi vào.

Alex xua xua tay, không để ý chút nào, nhanh chân bước về phía lồng sắt đang nhốt Luffy trong đó, mở miệng nói: “Giải thoát cho thuyền trưởng mới là chuyện quan trọng bây giờ! Nhanh một chút bọn chúng chưa hoàn toàn gục đâu!”
“Không có chìa khóa thì mở thế nào được! Tớ không cắt được sắt đâu!” Zoro quay đầu nhìn qua, bộ dáng bó tay.

“Để tôi đi trộm!!!” Nami vẫn còn đang trong tình trạng mơ hồ, có lẽ là bệnh nghề nghiệp, lơ mơ nói ra.

“Chỉ sợ chìa khóa cũng bị bắn tan nát rồi!” Zoro đầu lắc lắc, phạm vi ảnh hưởng của vụ nổ có hơi lớn, chỉ sợ chìa khóa cũng đã thành mảnh vụn.

“Không cần! Để tôi xử lý!” Alex nói xong liền cúi người xuống, hai tay nắm vào song sắt.

Cậu ta tiếp tục gia trì siêu năng lực vào hai cánh tay, từ ban đầu là hai cánh tay nhỏ nhắn nhưng rắn chắc, ngay lập tức biến trở thành hai cánh tay cơ bắp lực lưỡng.


“Két! két! ” Alex dùng sức kéo một cái về phía hai bên, ngay lập tức song sắt bị bẻ cong, ở giữa lộ ra một khoảng trống đủ để cho Luffy có thể chui ra ngoài được.

“Quái vật!” Nami nhìn thấy một màn này trong lòng giật mình một cái, từ trước tới nay nàng chưa nhìn thấy người nào có thể dùng tay bẻ cong sắt thép, ngoại trừ đám người cá đang nô dịch làng của nàng.

Trong lòng Nami không tự chủ được so sánh sức mạnh của Alex với đám người cá, nhưng rất nhanh cô ta liền gạt bỏ ý nghĩ này ra ngoài.

Alex có thể rất mạnh, nhưng theo Nami nhiều nhất chỉ ngang bằng với đám người cá bình thường trong băng hải tặc của Arlong, không là gì nếu so sánh với lũ cán bộ hay thủ lĩnh của bọn hắn.

Cô ta cho rằng con người không cách nào có thể chiến thắng được người cá, bởi vì một người cá bình thường khi được sinh ra đã mạnh gấp mười lần một con người bình thường, huống hồ tên thủ lĩnh Arlong còn là một trong những người cá mạnh nhất.

Zoro một bên mặc dù có hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại bình thường trở lại, phía trước đã nghe được năng lực trái ác quỷ của Alex, cho nên cậu ta vừa mới biểu hiện ra sức mạnh như vậy cũng là bình thường.

“Hihihi! Alex là rất mạnh, không hổ là đồng đội của Vua Hải Tặc tương lai!” Luffy vừa mới được Alex kéo ra ngoài cởi dây trói, miệng cười tươi như hoa rất chi là vui vẻ nói.

Nami một bên nhìn về phía Alex một tí rồi lại nhìn về phía Luffy, không thể nào hiểu được một người có thực lực mạnh như vậy lại đi theo một tên thuyền trưởng đầu óc có vấn đề, đối với nàng việc Luffy miệng nói muốn trở thành Vua Hải Tặc đương nhiên là nằm mơ giữa ban ngày.

“Bây giờ chúng ta liền rời đi?” Zoro nhìn về phía Luffy và Alex hỏi, xung quanh hiện tại chỉ còn một vài tên hải tặc lâu la của băng Buggy, mà bọn hắn hiện tại tinh thần vẫn còn hoảng hốt, đương nhiên không có một chút chiến ý nào, đối với đám này Zoro một chút hứng thú ra tay cũng không có.

Ngay lúc Luffy dự định gật đầu đáp ứng, liền bị âm thanh của Alex phát ra cắt đứt: “Chưa đi được đâu! Tên Buggy đó và đám cán bộ của hắn không có bị đánh bại, vả lại mục tiêu chúng ta tới đây còn chưa có đạt được!”
“Xoạt! xoạt! ” Trong lúc Alex nói, phía xa xa một chỗ trong đám phế tích, có bốn thân hình đẩy đống gỗ vụn đi ra ngoài.

Khi mọi người đã nhìn rõ được bốn thân ảnh này, đó là ba người và một thú, đám hải tặc tàn binh vẻ mặt vui sướng, nhao nhao kêu gào.

“Là thuyền trưởng Buggy! Ngài ấy vẫn không sao!”
“Còn có thuyền phó Mohji và tham mưu trưởng Cabaji!”

“Sư tử Richie uy vũ, mau mau xử lý đám nhóc con này!!!”
Bốn cái thân ảnh đi tới đám người trước mặt, dẫn đầu không ai khác chính là ‘Thằng hề’ Buggy, mặc dù trên thân thể của hắn lúc này toàn bộ là bụi đất nhưng có vẻ như không hề bị thương chút nào.

Đi theo sau là một con sư tử hình thể có chút lớn, con sư tử này khoảng chừng phải to bằng một con voi, mà ngồi ở phía trên chính là phó thuyền trưởng băng hải tặc Buggy tên là Mohji.

Đi bên cạnh một người một thú là tham mưu trưởng của băng Buggy tên Cabaji, không biết tên này từ khi nào lấy ra một chiếc xe đạp một bánh cưỡi trên nó, một tay cầm một thanh đao hải tặc, tay còn lại cầm một con vụ quay liên tục xoay tròn.

“Lũ khốn kiếp!!! Dám chơi xỏ ta hả!!!” Buggy thần sắc vô cùng tức giận, nắm chặt hai bàn tay, giang hai cánh tay sang hai bên hét lớn.

“Tao là ai?” Buggy nhìn về phía đám thuộc hạ quát.

“Thuyền trưởng hải tặc, “Thằng hề” Buggy, thưa thuyền trưởng!!!” Bọn lâu la đứng nghiêm thành một hàng, đồng loạt trả lời rất có bài bản.

“Chính xác! Thì ra bọn mày cũng là hải tặc có chút thực lực! Tao chính thức tuyên chiến với bọn mày!” Buggy làm ra một bộ mặt vô cùng đáng sợ, mắt nhìn chằm chằm vào đám người Luffy.

Alex một bên vô cùng im lặng, từ đầu đến cuối hai bên cũng chưa có giao thủ, chỉ là băng Buggy bị lừa ăn một quả đại bác làm phần lớn thuyền viên ngủm củ tỏi, thuyền trưởng Buggy liền cho đám người mình là hải tặc có thực lực, còn cái gì tuyên chiến.

[Coi bộ tên Buggy này đúng là rất muốn nổi danh! Hắn là sợ tin băng của mình ăn thiệt thòi bởi một băng vô danh lộ ra ngoài làm xấu đi danh tiếng của hắn, cho nên mới mở miệng ca ngợi thực lực của đám bọn mình!] Alex trong lòng không khỏi cảm thán, không hổ danh một trong tứ đại phong thần sở hữu haki gió vương trong One Piece.


(Ghi chú: Tứ đại phong thần – 4 người mang khả năng chém gió bậc nhất trong One Piece bao gồm Demaro Black (giả danh Luffy trong timeskip), lều báo Morgans, thánh Usopp và ‘Thằng hề’ Buggy)
“Không ổn rồi! Ba người các ngươi mau làm gì đi!”
Nami nhìn thấy thuyền trưởng Buggy ăn một quả đại bác mà bình an vô sự trong lòng lúc này cũng hoảng thành một đoàn, phải biết tên này mặc dù ngoại hình có chút quái dị, nhưng tại Biển Đông là hung danh vang xa, bây giờ triệt để đắc tội hắn nàng là không có sức phản kháng, chỉ có thể trông cậy vào ba người bên cạnh.

“Này, cô ta là ai?” Zoro đã thắc mắc chuyện này từ sớm, nhìn qua Nami đánh giá, cơ bản là một người xa lạ, lên tiếng hỏi.

‘‘Cô ấy là hoa tiêu của chúng ta!’’ Luffy một tay giữ mũ rơm cười cười trả lời.

Luffy một dạng dường như đã quên đi việc Nami trước đó đã lừa cậu ta, có thể là do trước đó Nami đã cho cậu ta ăn, sau đó là cố gắng bảo vệ không cho lũ hải tặc bắn cậu ta, cho nên Luffy hiện tại đã quét đi sạch hiềm khích, một lòng một dạ muốn Nami làm hoa tiêu của băng mình.

Cũng có thể là trực giác của Luffy bảo cậu ta làm vậy, phải biết rằng Luffy có khả năng nghe được tiếng nói của vạn vật, mỗi một người cậu ta mời làm thuyền viên đều không phải là người bình thường, ít nhất toàn bộ những người này đều là không phải người xấu và ít nhiều đều có vai trò quan trọng trong chuyến hành trình tìm kiếm One Piece trở thành Vua Hải Tặc.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương