Lúc này, con thuyền mang theo Alex và Zoro cuối cùng cũng đến được đảo Orange.
“Gì đây? Thị trấn bỏ hoang à? Chả thấy ai quanh đây cả!”
Zoro nhìn khung cảnh xung quanh, mở miệng hỏi ba tên hải tặc băng Buggy.
Hiện tại bên trong trấn trống rỗng, không có bất kỳ ai, khắp nơi đều là những căn nhà không còn nguyên vẹn, toàn bộ đều là phế tích.
“Thuyền trưởng Buggy của chúng ta trước khi đến, đây là một cái thành trấn phồn hoa, nhưng mà sau khi đến thị trấn liền thành cái dạng này!”
“Kỳ thực cũng không thể trách chúng ta, thuyền trưởng Buggy là người rất tốt, là những người ở trấn này không biết tốt xấu, nhất định phải đối địch cùng chúng ta, cho nên mới có kết quả như vậy!”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Ba tên thuyền viên băng hải tặc Buggy liền vội vàng giải thích.
“Là các ngươi trước tiên trêu chọc bọn họ chứ gì!” Zoro cười lạnh nói, cậu ta ghét nhất là cái loại hải tặc này.
Ba người lập tức câm như hến, liên tục rùng mình, không dám nói thêm gì nữa.
“Bốp...bốp...bốp...” Ngay lúc này, Alex nhanh tay liên tục đánh vào gáy của mấy tên này, ba người ngay lập tức trợn tròn mắt, lần lượt ngã xuống đất bất tỉnh nhân sự.
Sau đó Alex dùng một sợi dây thừng trói ba tên này vào cùng một chỗ, tụi hắn bây giờ đối với hai người đã vô dụng, không còn giá trị lợi dụng.
Trói bọn hắn lại để đảm bảo sẽ không có việc gì ngoài ý muốn phát sinh.
Zoro nghi ngờ hỏi: “Không phải cần bọn hắn dẫn đường hay sao?”
“Không cần! Tôi đã cảm ứng được vị trí của Luffy.


Dựa vào cảm ứng của tôi là đủ rồi!” Alex nói.
“Cậu có thể giải thích năng lực của mình một chút được không?” Zoro một mặt hiếu kỳ.
“Vừa đi vừa nói!” Alex ra hiệu cho Zoro đi theo mình.

Zoro gật đầu tỏ vẻ đồng ý, cả hai để lại ba tên hải tặc bị cột vào một cái cột, hướng về phía bên trong thị trấn đi tới.
“Nhìn đây!” Alex vừa nói xong, trước mặt cậu ta đã xuất hiện một chùm năng lượng màu xanh lam, lơ lửng trên không trung.
“Đây là năng lực của tôi, tôi có thể tạo ra và sử dụng thứ năng lượng này, tôi gọi nó là năng lượng ngoại cảm hay sóng ngoại cảm!”
“Năng lượng này có tác dụng gì?” Zoro nhìn đoàn năng lượng trước mặt Alex gặn hỏi.
“Có rất nhiều cách sử dụng! Đầu tiên là tôi có thể dùng nó để điều khiển đồ vật mà không cần chạm vào chúng.

Nhưng tôi chỉ có thể điều khiển từ xa những vật mà tôi có thể nâng lên được.” Alex vừa nói xong, khẩu súng ngắn đeo bên hông của cậu ta đột nhiên ra khỏi vỏ, di chuyển lơ lửng xung quanh thân hình của Alex một vòng, sau đó lại bay trở về tra vào vị trí ban đầu.
“Tiếp theo là tôi có thể sử dụng năng lượng này gia trì vào thân thể, làm cho sức mạnh, tốc độ, phản ứng, phòng ngự của cơ thể được nâng cao.” Alex nói tiếp.
“Năng lượng này tôi cũng có thể làm cho nó thực chất hóa, tạo thành một tấm chắn bảo vệ cho bản thân, hay để bảo vệ cho vũ khí.”
Alex lúc này dùng tay rút ra con dao găm của mình, hắn thúc động siêu năng lực, trên mặt lưỡi dao lúc này giống như được bao phủ lên bởi một tấm kính màu xanh lam.
Zoro nghe tới đây đã hiểu vì sao lúc trước Alex có thể dùng dao găm đỡ được những viên đạn, phải biết rằng con dao của Alex là loại vô cùng phổ thông, nếu như bình thường mà nói chỉ cần bị đạn bắn trúng có thể làm cho nó lập tức bị biến dạng.
“Ngoài ra còn nhiều cách sử dụng khác, ví dụ như đưa một ít năng lượng vào trong thân thể người khác dùng để định vị, nhưng điều kiện là tôi phải chạm được vào người đó!” Alex nói ra thêm cuối cùng một thông tin về sức mạnh của mình.

Cậu ta không phải là không muốn giải thích cặn kẽ cho Zoro, cơ bản là hắn lười, bởi vì Zoro muốn biết cho nên hắn mới nói những thứ này.
“Với sức mạnh này, lúc trước cậu có thể dễ dàng xử lý đám lính hải quân.

Tại sao lại sử dụng dao lao vào cận chiến?” Zoro quả thực là không hiểu, rõ ràng có thể điều khiển đồ vật đi công kích, vừa an toàn vừa hiệu quả, đằng này suốt ngày mạo hiểm lại gần chém giết.
“Đương nhiên là để giấu diếm đi năng lực rồi!” Alex hơi mỉm cười.
[Chỉ có mấy thằng ngốc như các ngươi mới suốt ngày báo ra năng lực của mình.

Ta đây người ta gọi là giả heo ăn thịt hổ, lúc băng chưa mạnh thì không nên cao điệu!] Alex thầm nghĩ trong lòng.
“?” Zoro một mặt mờ mịt.
“Nói chung là tôi luôn giấu đi một tay.


Sẽ có lúc việc này sẽ cứu tôi được một mạng!” Nói xong câu này Alex liền xua xua tay.
Alex cũng không muốn giải thích tiếp, đối với tính cách của Zoro hắn rất hiểu, nói chung Luffy hay Zoro đều là người rất đơn giản.
“Các ngươi thuộc băng Buggy phải không!”
“Bọn hải tặc khốn kiếp!”
“Mau cút ra khỏi thị trấn của chúng ta!”
Ngay lúc hai người đang song hành đi trên đường, bỗng nhiên phía trước có một đám hơn mười người trong tay cầm cuốc xẻng chặn đường bọn họ, nhao nhao hướng về phía Alex và Zoro mắng chửi.
“Chúng ta không phải băng hải tặc Buggy.

Bọn ta đến đây là bởi vì tìm người!” Alex lạnh nhạt nói.
“Tìm ai?”
“Ngươi cái này đáng chết hải tặc, đừng có mà lừa dối!”
Đám người một mặt không tin, trên mặt càng phẫn nộ hơn.
“Alex, làm thế nào bây giờ?” Zoro một bên cũng không nghĩ ra cách.
Nhìn thấy đám cư dân này cơ bản không tin lời giải thích của mình, Alex bắt đầu mất kiên nhẫn, hắn dự định đánh ngất tất cả mấy người này, không muốn mất thêm thời gian ở đây nữa.
“Khoan đã! Bọn họ đúng là không thuộc băng hải tặc Buggy!”
Ngay lúc Alex định động thủ, một tiếng hô hào từ phía sau đám người vang lên, sau đó có một ông bác chen đi ra từ giữa đám đông.
Người đàn ông mặc một bộ áo giáp tự chế, đeo một cái kính mắt tròn.
Alex nhận ra người này, đây là thị trưởng của thị trấn Orange, tên là Boodle.
“Ta đã quan sát bằng ốm nhòm kể từ khi bọn họ đặt chân lên hòn đảo, ta đã nhìn thấy bọn họ đánh ngất ba tên hải tặc băng Buggy và trói bọn chúng lại ở bến tàu.” Thị trưởng Boodle đối với mọi người giảng giải.
Đương nhiên là Alex đã sớm phát hiện có người theo dõi bọn họ thông qua haki quan sát, hắn cứ nghĩ rằng người dân trên đảo sẽ mặc kệ, nhưng không ngờ đám cư dân lại hành động.

Sau khi nghe ngài thị trưởng nói xong, đám người đồng loạt hướng về phía Alex và Zoro đưa ra lời xin lỗi.
“Hai người các cậu nên đi khỏi đây!”
“Nếu như bị băng hải tặc Buggy phát hiện, bọn chúng sẽ giết cả hai đó!”
Đám cư dân lúc này liên tục mở lời khuyên can để cả hai mau chóng rời đi.

Bọn họ nhìn thấy hai thiếu niên này còn rất trẻ, còn chưa đến hai mươi, mặc dù có chút bản lĩnh đánh ngã vài tên lính lác hải tặc, nhưng mấy tên như thế ở băng Buggy có rất nhiều.
Hiển nhiên mọi người đều nghĩ, nếu hai cậu ta đụng độ băng Buggy mà nói chỉ có một con đường chết.
“Cảm ơn ý tốt của mọi người.

Nhưng mà thực sự chúng tôi phải đi tìm đồng đội của mình, cậu ta cần chúng tôi tới giải cứu!” Alex sắc mặt vẫn như bình thường, ra hiệu cho Zoro một cái, cả hai tiếp tục xuyên qua đám người tiếp tục đi tới phía trước.
Nhìn thấy cả hai người trẻ này mặc kệ lời của bọn hắn, đám người nhao nhao lắc đầu.
“Đúng là còn quá trẻ tuổi!”
“Haizzz...Thật là đáng thương!”
“Băng hải tặc Buggy thật là đáng chết!”
Mặc kệ mọi người một bên đang than ngắn thở dài, thị trưởng Boodle nhìn về phía sau bóng lưng hai thiếu niên, trong lòng một hồi phức tạp..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương