Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc
-
117: Rồng Ngàn Năm
Nghe được nửa đường, Apis bởi vì đây không phải là lần đầu tiên, cho nên cô bé là người thứ nhất chịu không được nữa, từ từ lui về phía sau, sau đó len lén chạy đi ra bên ngoài.
Apis tưởng rằng là không ai phát hiện ra chuyện mình đã rời đi, nhưng thực tế Alex đã sớm nhận biết hành động này của cô bé, chỉ là không có lập tức đuổi theo mà thôi.
Apis tự cho là mình cẩn thận, cho nên sau khi vào trong bếp, lấy hết số bánh bao nhân thịt cho vào một cái túi lớn mang đi, còn chịu khó đi quanh quẩn thêm một số nơi, ý đồ của cô bé rất rõ ràng, dự định nếu như bị ai đó bám theo thì sẽ sớm phát hiện, dựa vào việc quen thuộc địa hình mà bỏ rơi người ta.
Mà ngay lúc Apis vác cái túi đựng đầy bánh bao đi ra khỏi nhà, mùi thơm tỏa ra bởi số lượng lớn bánh bao tập trung lại một chỗ đã bay vào trong mũi của Luffy, làm cho cậu ta mặc dù vừa mới bị cho ông Bokuden ru ngủ, lúc này hai con mắt của Luffy vẫn không có mở, nhưng cơ thể đã tự động di chuyển đi theo con đường mà Apis đã đi qua.
Rốt cuộc thì Alex cũng không cần sử dụng Haki Quan Sát của mình để theo dõi Apis, chỉ cần đi theo Luffy giống như là radar tìm đường ở phía trước là có thể dễ dàng tìm thấy cô bé.
Ông nội của Apis là một người tính tình có chút cố chấp, một khi đã kể chuyện cho người khác nghe, thì nhất định phải kể cho xong, dù là chỉ cần còn một người nghe cũng được.
Ông Bokuden tiếp tục kể:
"Rất nhanh sẽ kể xong rồi, hiện tại đã nói đến vị vua thứ 422, tất cả tổng cộng cũng chỉ có 1200 vị vua mà thôi!"
Mọi người Băng Mũ Rơm nghe vậy đều cả người không tự chủ được lắc lư một chút, Alex là thực sự khâm phục cái vương triều này, có thể một mực truyền thừa đến 1200 đời thực sự là không còn gì có thể nói nỗi, chả lẽ trong lịch sử đều không có một cái đại thần quan chức nào đó muốn mưu đồ soán vị nhà vua hay sao?
Alex là suy nghĩ đến việc mặc kệ tính cố chấp của ông Bokuden mà rời đi, nhưng bọn họ vừa mới nói ra ý định của mình, thì chỉ thấy ông ta liền ngay lập tức lấy tay đặt lên vị trí trái tim của mình, biểu hiện một bộ: nếu như các cháu không nghe ta kể xong, thì ta sẽ lập tức chết cho các cháu xem.
Băng Mũ Rơm thực sự là quá lương thiện, hết cách đành phải cử lại một người ở lại, tiếp tục chịu sự hành hạ của ông Bokuden.
Sanji vừa định bàn bạc với mọi người xem người sẽ nhận nhiệm vụ này, thì lập tức nhận ra ngoại trừ bản thân, những người khác đã sớm cao chạy xa bay.
Alex vừa bước nhanh vừa nói với lại:
"Tôi liền biết cậu rất thích nghe những câu chuyện lịch sử này mà Sanji.
Nghe nhiều thêm một chút, chờ khi nào bọn tôi về nhớ kể lại nha!"
Hai con mắt của Sanji trừng lớn, nhìn qua đám người đã chạy ra xa nơi này vài trăm mét, cậu ta thực sự đã hết đường trốn, đành phải quay đầu trở lại vị trí cũ.
Mà ông Bokuden nhìn thấy cảnh này cũng cười ha hả, ông ta bắt đầu kể về sự tích của vị vua thứ 425 của Đảo Mất Tích, mà Sanji lúc này hai tay đã ôm lấy ngực, có chút buồn bực, có chút muốn chết.
Alex sử dụng Haki Quan Sát của mình, rất nhanh tìm thấy Luffy vẫn đang lần theo mùi hương của bánh bao mà đi tới, cả nhóm lập tức bắt kịp lấy cậu ta, sau đó chầm chậm mà đi theo sau.
Rất nhanh một đoàn người đã được Luffy dẫn đến một cái cửa hang động, mà cái hang động này rất dễ bị nhìn thấy, không có chút tính ẩn nấp nào, bên trong lúc này cũng truyền ra tiếng động.
Alex thấy cái cảnh này liền rất muốn chửi thề một câu, đám hải quân kia đều có thể đi lên đảo để bắt lấy Apis, liền không thể động não một chút mà đem cái hòn đảo này cũng tranh thủ lục soát một lần.
Bọn hắn rõ ràng vì tìm kiếm tung tích của Rồng Ngàn Năm mà liều cả mạng, vậy mà chỉ có mỗi cái việc lục soát một hòn đảo cũng không chịu làm, chả lẽ là bọn hắn định bắt Apis đi, sau đó dạo quanh trên biển thuận tiện thẩm vấn cô bé, rồi mới quay trở lại hòn đảo này tìm kiếm, nếu thật là như vậy thì bọn hải quân này thật sự có chút rảnh rỗi quá mức.
Xem ra đám hải quân ở Biển Đông này, nhìn kiểu nào cũng thấy đều là một lũ không có chút trí thông minh nào.
Đám người đi vào hang động, chỉ thấy nơi này mặc dù có chút âm u, nhưng vẫn có chỗ để cho ánh sáng chiếu vào.
Mọi người đi sâu vào bên trong không bao lâu, liền đã bắt gặp Apis đang đứng cạnh một "con chim to lớn".
Alex nhìn thấy sinh vật này, không khỏi lắc đầu mấy cái, mặc dù trước đó có xem qua anime, cũng nhận thấy cái thứ được gọi là Rồng Ngàn Năm này ngoại hình có chút không đúng, làm gì có con rồng nào mà toàn thân đều là lông vũ màu xem, thậm chí cái con trước mắt mọi người còn bị hói đầu, đây rõ ràng là một con kền kền màu xanh lá thì đúng hơn.
Điểm đặc biệt nhất là ánh mắt của cái con rồng này nhìn có chút trí tuệ, trông chẳng khác gì là một ông già loài người có chứng đãng trí.
"Mấy người muốn làm cái gì? Tất cả đứng lại, không được tiếp tục đi về phía trước!"
Apis nhìn thấy đám người Băng Mũ Rơm đuổi tới nơi này, có chút hoảng sợ, lập tức đứng ra chắn trước mặt.
Mà Luffy lúc này cũng bị tiếng kêu của Apis làm cho giật mình mà tỉnh giấc, cậu ta mở mắt ra nhìn xung quanh một chút.
Khi Luffy phát hiện ra con Rồng Ngàn Năm, hai mắt cậu ta liền sáng lên, miệng há lớn tỏ vẻ thích thú vô cùng.
Còn không đợi Apis kịp phản ứng, Luffy đã dùng tốc độ nhanh như chớp tiếp cận lấy con Rồng Ngàn Năm, không ngừng ở trên người của nó mà sờ loạn xạ.
"Mau tránh xa ông Ryu ra!"
Apis cố gắng chộp lấy Luffy, nhằm không cho cậu ta tiếp tục đụng chạm tới con rồng, nhưng vô ích.
Truyện Hài Hước
Ngay lúc Nami Usopp và Zoro vẫn còn chìm trong sự kinh ngạc với sinh vật trước mắt, hai mắt Luffy lúc này sáng lên thêm một lần nữa, chỉ thấy cậu ta lách mình qua một bên của con rồng, từ chỗ đó lấy ra một cái túi, cậu ta trực tiếp mở ra nó, cầm lấy bánh bao ở bên trong hướng miệng mình mà liên tục nhét vào.
"Đúng là cái vị này rồi! Ngon quá! Hi hi hi hi..."
Tất cả mọi người đều bị hành động này của Luffy làm cho có chút ngả nghiêng, cái tên Luffy này thì ra không phải vì hứng thú với con rồng mà chạy tới sờ lấy sờ để, mục tiêu thực sự của cậu ta chính là cái túi thức ăn mà Apis đem tới cho con rồng.
Apis cũng một mặt sững sờ, cô bé không hiểu hành động này của Luffy là muốn làm gì, trong đầu Apis thầm nghĩ:
"Chả lẽ hắn ta muốn ăn hết bánh bao, rồi sau đó mới xử lý mình và ông Ryu, cuối cùng thì mới là lấy đi Cốt Rồng?"
Apis là tưởng tượng ra tình huống xấu nhất để suy đoán hành động của một hải tặc, nhưng sự thật lại chứng minh rằng đó chỉ là do Apis suy nghĩ nhiều mà thôi, Luffy ăn xong đống bánh bao liền không dời nổi bước chân.
Mặc dù Luffy có chút ngạc nhiên đối với Rồng Ngàn Năm, nhưng đồ ăn mới là thứ quan trọng hơn đối với cậu ta, khi nhìn thấy Rồng Ngàn Năm tạo ra cho cậu ta cảm giác có chút mới mẻ, sau khi cảm giác này biến mất thì quả nhiên thức ăn mới là vĩnh hằng.
Mà con Rồng Ngàn Năm này nhìn thấy Luffy đem thức ăn của mình ăn hết, nó cũng có chút gấp, liền há to mồm ngậm lấy đầu của Luffy hướng vào bên trong miệng mà nuốt.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook