Siêu Hệ Thống Thăng Cấp
-
Chương 8: Đoạt chức lão đại
Vì Đặng Cách Chân tự động từ bỏ, cho nên Hai anh em Triệu Vũ Long và Triệu Vũ Thiên tự động đấu với nhau.
Hiển nhiên, Triệu Vũ Long có chút chật vật mới thắng được, và phải sử dụng đến dị năng ánh sáng của mình vì Triệu Vũ Thiên đột nhiên thức tỉnh dị năng hệ bóng tối! Do mới thức tỉnh cho nên cậu điều khiển không được thành thạo, nên Triệu Vũ Long vẫn là cứ đánh thắng anh trai mình.
Trân tiếp theo là của Triệu Vũ Long và Hạ Minh Nhật, không cần dùng đến dị năng, Hạ Minh Nhật thắng cậu ta sau 10 chiêu.
Hoắc Dịch Khiêm lại đấu với Trung Nhất Lai. Trung Nhất Lai hất hất mái tóc vàng của mình, cười sáng lạn. Khi thấy Hoắc Dịch Khiêm thắng Triệu Vũ Long chỉ sau một cú đẩy ngã, cậu đã coi người này là lão đại. Thế nhưng, càng mạnh càng vui không phải sao? Trung Nhất Lai đáy mắt tràn ngập hưng phấn, cậu ta vui vẻ khởi động.
“Người này rất mạnh...Người này rất mạnh...” Trung Nhất Lai cứ vui vẻ mà bao bọc khí Tinh quanh thân mình, có thể thấy, cậu là một người rất cẩn trọng.
Trong khi đó, Hoắc Dịch Khiêm chỉ thong thả như đang đi chơi. Không cần kích hoạt khí Tinh hay dị năng hắn cũng có thể đánh bại cậu ta. Dựa vào vào việc giá trị vũ lực của cậu ta kém hắn một bậc. Cho dù hắn chưa mua đạo cụ [Đánh giá] thế nhưng, dựa vào trân đánh của cậu ta với Triệu Vũ Thiên vẫn có thể đoán ra.
Nét mặt hắn bình tĩnh, không nhìn ra một gợn sóng. Nét mặt non nớt toát ra vẻ bình thản mà quý khí, không giống những đứa trẻ miệng còn hôi sữa. Khí chất này có lẽ là từ thân thể này thực sự toát ra, chứ không phải là hắn kiếp trước đã có.
Khi bắt đầu trận đấu, Hoắc Dịch Khiêm cũng không muốn động thủ, chỉ tỏa ra sát khí áp bức, chấn động tinh thần của cậu ta một chút. Thế nhưng cậu ta vẫn tiến lên. Hoắc Dịch Khiêm thu liễm lại khí tức, nói.
“Chậc. Nếu cậu tiến lên nữa sẽ chết đấy. Giá trị tinh thần của cậu không bằng tôi đâu.” Bởi vì tôi là người đã qua huấn luyện địa ngục và là người lớn.
Trung Nhất Lai cũng dừng động tác, ngây ngô hỏi.
“Giá trị tinh thần là gì vậy?”
Hoắc Dịch Khiêm ôm trán, quay sang Đặng Cách Chân. “Giải thích hộ cậu ta đi kìa.”
“Giá trị tinh thần là sức chịu đựng, gây sức ép lên tinh thần người khác, xem tinh thần của cậu mạnh đến đâu.” Đặng Cách Chân dừng lại một chút rồi nói.
“Vừa nãy cậu không cảm thấy gì sao?”
Trung Nhất Lai nghiêng đầu suy nghĩ, nói. “Chỉ cảm thấy áp lực một chút thôi.”
Hạ Minh Nhật, Anh em họ Triệu à Đặng Cách Chân đứng bên ngoài còn cảm thấy cực kì áp lực vậy thì cậu ta còn phải hơn chứ!?
Hoắc Dịch Khiêm cũng cảm thấy kì lạ nên hỏi Thập Thập (Vì Đại gia thập không đồng ý việc gọi là tiểu Thập nên đã sửa lại.) Thập Thập cũng cảm thấy kì lạ, đang kiểm tra lỗi Bug thì Thập Thập phát hiện.
[Cậu ta không có não, trong đầu toàn đánh nhau, trải qua khá nhiều cuộc cách đấu, ý chí vượt bậc, chỉ thấp hơn cậu một chút.]
Hoắc Dịch Khiêm nói trong đầu. “Vậy là phải dùng thể lực à?”
[Giá trị thể lực của cậu ta không bằng, kể cả có bao bọc khí Tinh cũng không phải đối thủ của cậu, cậu lo cái gì? Chỉ cần đẩy nhẹ một cái là bị bay ra thôi.]
Không nghĩ tới, giá trị tinh thần lại có người gần bằng hắn. Cho nên, mặc dù giá trị vũ lực của mình hơn người, thế nhưng tâm tình của hắn vẫn rất kém.
Khi Trung Nhất Lai vừa lao vào hắn, Hoắc Dịch Khiêm ngay lập tức đẩy mạnh cậu ta ra khỏi lôi đài. Hắn cảm thấy mình đúng là vẫn có chút trẻ con khi nổi giận vô cớ như vậy. Thế nhưng hắn thực sự vẫn là trẻ con, nên thoải mái một chút. Trung Nhất Lai bị đẩy ra, ngã bịch ra đất, mặc cho việc mông bị đau, cậu ta vẫn cười tươi, chạy lại gần Hoắc Dịch Khiêm mà nắm vai hắn, nhìn hắn bằng ánh mắt sùng kính.
“Lão đại!”
Hoắc Dịch Khiêm toát mồ hôi hột, da gà nổi hết cả lên. Hắn nói với Hệ thống. “Tôi thực sự không quen một chút nào... Có thể bỏ nhiệm vụ này không.”
[Bị trừ rất nhiều điểm tích lũy đó ký chủ, mặc dù thưởng thì không được nhiều lắm...]
“Tch! Trừ bao nhiêu?”
[100 vạn!]
Hắn mới không có ngu như thế, mấy năm rồi hắn mới tích cóp được 10 vạn, sao có thể kiếm đủ mà trả 100 vạn chứ!?
Hoắc Dịch Khiêm lại quay ra nói với Trung Nhất Lai. “Ờ... Vẫn còn một trận nữa kia mà...”
“Không! Lão đại nhất định sẽ trở thành lão đại của cả phòng! Em sẽ là đàn em số một!”
Trận cuối cùng, là giữa Hoắc Dịch Khiêm và Hạ Minh Nhật.
Khi Hoắc Dịch Khiêm chuẩn bị né đòn của Hạ Minh Nhật, hắn lại theo phản xạ đẩy cậu ta ra. Nhưng cậu ta không bị bay ra khỏi lôi đài. Hạ Minh Nhật truyền khí Tinh vào tay, nhảy lên, tấn công hắn từ trên cao. Hoắc Dịch Khiêm né ra, để công kích của Minh Nhật đều vào hết lôi đài. Hắn hỏi Thập Thập. “Này, cấp bậc thể thuật của cậu ta là bao nhiêu?”
[A1 cao cấp.]
“Tại sao công kích lại mạnh như vậy!?”
[Cậu ta chồng khí lên tay, làm cho lực tay tăng lên 2 lần.]
“Còn có thể làm vậy ư?”
Hoắc Dịch Khiêm vừa nghe có chiêu thức mới lạ với hắn, sát khí của hắn liền tỏa ra, gây áp lực lên tinh thần của Hạ Minh Nhật. Cậu ta không thể nhúc nhích dù chỉ một chút. Hoắc Dịch Khiêm liền thử, hắn tập trung khí Tinh ở tay,cố gắng ngưng tự thêm một lớp nữa và lao vào Hạ Minh Nhật. Cậu ta không thể nhúc nhích hay tránh né, chỉ cần dính một chiêu này thôi, liền dính trọng thương. Cũng may Hoắc Dịch Khiêm dừng lại kịp. Hắn cười thật tươi, để lộ hàm răng trắng.
“Cậu thua.” Do mới học được chiêu thức mới, tâm tình của hắn khá tốt, tặng tên nhóc này một nụ cười vậy.
Đây chính là lúc hắn trở thành lão đại,dẫn dắt mấy đứa đàn em phiền phức.
Khi đang trở lại phòng, Hoắc Dịch Khiêm bị Hạ Minh Nhật giữ lại. Cậu ta hỏi hắn cấp bậc bao nhiêu, hắn trả lời là B5 (Thực ra là mới tiến vào B3). Từ đó, cậu ta vẫn cứ kiêu ngạo với tất cả mọi người, nhưng vẫn khá là tôn trọng hắn. Hắn nhận ra tron mắt cậu ta có một tia ngưỡng mộ và yêu quý. Ừm, có lẽ hắn nhầm... Để chắc ăn, Hoắc Dịch Khiêm mua đạo cụ [Đánh giá] từ Thập Thập. Hẵn có thông tin của tất cả mọi người trong phòng.
[Hạ Minh Nhật
Tuổi: 6
Thể thuật: A1 cao cấp
Danh hiệu: Lão tam
Giá trị tinh thần: 287
Giá trị vũ lực: 490
Dị năng: Phong
Độ hảo cảm với Ký chủ: 50 (Lúc đầu là 0, khá thích kẻ mạnh]
[Trung Nhất Lai
Tuổi: 6
Danh hiệu: Lão nhị
Thể thuật: A1 cao cấp
Giá trị tinh thần:480
Giá trị vũ lực: 505
Dị năng: Tốc độ
Độ hảo cảm với Ký chủ: 100 hoàn toàn sùng bái]
[Đặng Cách Chân
Danh hiệu: Quân sư -kun
Tuổi: 6
Thể thuật: A1 thấp cấp
Giá trị tinh thần: 480
Giá trị vũ lực: 306
Dị năng: Cảm giác
Độ hảo cảm với Ký chủ: 90 Sùng bái thôn minh một cách quá đáng.]
[Anh em họ Triệu (Chỉ số bằng nhau)
Danh hiệu: Lão tứ (Thiên) Lão ngũ (Long) Dù Triệu Vũ Thiên thua Triệu Vũ Long, thế nhưng Triệu Vũ Long vẫn muốn làm em hơn.
Tuổi: 6
Thể thuật: A1 trung cấp
Giá trị tinh thần: 359
Giá trị vũ lực: 390
Dị năng: Ánh sáng (Triệu Vũ Long) Bóng tối (Triệu Vũ Thiên)
Độ hảo cảm với Ký chủ: 70 Không hoàn toàn, chỉ cảm thấy hứng thú.]
Ồ cũng khá đó chứ, đáng để hắn bồi dưỡng.
Hiển nhiên, Triệu Vũ Long có chút chật vật mới thắng được, và phải sử dụng đến dị năng ánh sáng của mình vì Triệu Vũ Thiên đột nhiên thức tỉnh dị năng hệ bóng tối! Do mới thức tỉnh cho nên cậu điều khiển không được thành thạo, nên Triệu Vũ Long vẫn là cứ đánh thắng anh trai mình.
Trân tiếp theo là của Triệu Vũ Long và Hạ Minh Nhật, không cần dùng đến dị năng, Hạ Minh Nhật thắng cậu ta sau 10 chiêu.
Hoắc Dịch Khiêm lại đấu với Trung Nhất Lai. Trung Nhất Lai hất hất mái tóc vàng của mình, cười sáng lạn. Khi thấy Hoắc Dịch Khiêm thắng Triệu Vũ Long chỉ sau một cú đẩy ngã, cậu đã coi người này là lão đại. Thế nhưng, càng mạnh càng vui không phải sao? Trung Nhất Lai đáy mắt tràn ngập hưng phấn, cậu ta vui vẻ khởi động.
“Người này rất mạnh...Người này rất mạnh...” Trung Nhất Lai cứ vui vẻ mà bao bọc khí Tinh quanh thân mình, có thể thấy, cậu là một người rất cẩn trọng.
Trong khi đó, Hoắc Dịch Khiêm chỉ thong thả như đang đi chơi. Không cần kích hoạt khí Tinh hay dị năng hắn cũng có thể đánh bại cậu ta. Dựa vào vào việc giá trị vũ lực của cậu ta kém hắn một bậc. Cho dù hắn chưa mua đạo cụ [Đánh giá] thế nhưng, dựa vào trân đánh của cậu ta với Triệu Vũ Thiên vẫn có thể đoán ra.
Nét mặt hắn bình tĩnh, không nhìn ra một gợn sóng. Nét mặt non nớt toát ra vẻ bình thản mà quý khí, không giống những đứa trẻ miệng còn hôi sữa. Khí chất này có lẽ là từ thân thể này thực sự toát ra, chứ không phải là hắn kiếp trước đã có.
Khi bắt đầu trận đấu, Hoắc Dịch Khiêm cũng không muốn động thủ, chỉ tỏa ra sát khí áp bức, chấn động tinh thần của cậu ta một chút. Thế nhưng cậu ta vẫn tiến lên. Hoắc Dịch Khiêm thu liễm lại khí tức, nói.
“Chậc. Nếu cậu tiến lên nữa sẽ chết đấy. Giá trị tinh thần của cậu không bằng tôi đâu.” Bởi vì tôi là người đã qua huấn luyện địa ngục và là người lớn.
Trung Nhất Lai cũng dừng động tác, ngây ngô hỏi.
“Giá trị tinh thần là gì vậy?”
Hoắc Dịch Khiêm ôm trán, quay sang Đặng Cách Chân. “Giải thích hộ cậu ta đi kìa.”
“Giá trị tinh thần là sức chịu đựng, gây sức ép lên tinh thần người khác, xem tinh thần của cậu mạnh đến đâu.” Đặng Cách Chân dừng lại một chút rồi nói.
“Vừa nãy cậu không cảm thấy gì sao?”
Trung Nhất Lai nghiêng đầu suy nghĩ, nói. “Chỉ cảm thấy áp lực một chút thôi.”
Hạ Minh Nhật, Anh em họ Triệu à Đặng Cách Chân đứng bên ngoài còn cảm thấy cực kì áp lực vậy thì cậu ta còn phải hơn chứ!?
Hoắc Dịch Khiêm cũng cảm thấy kì lạ nên hỏi Thập Thập (Vì Đại gia thập không đồng ý việc gọi là tiểu Thập nên đã sửa lại.) Thập Thập cũng cảm thấy kì lạ, đang kiểm tra lỗi Bug thì Thập Thập phát hiện.
[Cậu ta không có não, trong đầu toàn đánh nhau, trải qua khá nhiều cuộc cách đấu, ý chí vượt bậc, chỉ thấp hơn cậu một chút.]
Hoắc Dịch Khiêm nói trong đầu. “Vậy là phải dùng thể lực à?”
[Giá trị thể lực của cậu ta không bằng, kể cả có bao bọc khí Tinh cũng không phải đối thủ của cậu, cậu lo cái gì? Chỉ cần đẩy nhẹ một cái là bị bay ra thôi.]
Không nghĩ tới, giá trị tinh thần lại có người gần bằng hắn. Cho nên, mặc dù giá trị vũ lực của mình hơn người, thế nhưng tâm tình của hắn vẫn rất kém.
Khi Trung Nhất Lai vừa lao vào hắn, Hoắc Dịch Khiêm ngay lập tức đẩy mạnh cậu ta ra khỏi lôi đài. Hắn cảm thấy mình đúng là vẫn có chút trẻ con khi nổi giận vô cớ như vậy. Thế nhưng hắn thực sự vẫn là trẻ con, nên thoải mái một chút. Trung Nhất Lai bị đẩy ra, ngã bịch ra đất, mặc cho việc mông bị đau, cậu ta vẫn cười tươi, chạy lại gần Hoắc Dịch Khiêm mà nắm vai hắn, nhìn hắn bằng ánh mắt sùng kính.
“Lão đại!”
Hoắc Dịch Khiêm toát mồ hôi hột, da gà nổi hết cả lên. Hắn nói với Hệ thống. “Tôi thực sự không quen một chút nào... Có thể bỏ nhiệm vụ này không.”
[Bị trừ rất nhiều điểm tích lũy đó ký chủ, mặc dù thưởng thì không được nhiều lắm...]
“Tch! Trừ bao nhiêu?”
[100 vạn!]
Hắn mới không có ngu như thế, mấy năm rồi hắn mới tích cóp được 10 vạn, sao có thể kiếm đủ mà trả 100 vạn chứ!?
Hoắc Dịch Khiêm lại quay ra nói với Trung Nhất Lai. “Ờ... Vẫn còn một trận nữa kia mà...”
“Không! Lão đại nhất định sẽ trở thành lão đại của cả phòng! Em sẽ là đàn em số một!”
Trận cuối cùng, là giữa Hoắc Dịch Khiêm và Hạ Minh Nhật.
Khi Hoắc Dịch Khiêm chuẩn bị né đòn của Hạ Minh Nhật, hắn lại theo phản xạ đẩy cậu ta ra. Nhưng cậu ta không bị bay ra khỏi lôi đài. Hạ Minh Nhật truyền khí Tinh vào tay, nhảy lên, tấn công hắn từ trên cao. Hoắc Dịch Khiêm né ra, để công kích của Minh Nhật đều vào hết lôi đài. Hắn hỏi Thập Thập. “Này, cấp bậc thể thuật của cậu ta là bao nhiêu?”
[A1 cao cấp.]
“Tại sao công kích lại mạnh như vậy!?”
[Cậu ta chồng khí lên tay, làm cho lực tay tăng lên 2 lần.]
“Còn có thể làm vậy ư?”
Hoắc Dịch Khiêm vừa nghe có chiêu thức mới lạ với hắn, sát khí của hắn liền tỏa ra, gây áp lực lên tinh thần của Hạ Minh Nhật. Cậu ta không thể nhúc nhích dù chỉ một chút. Hoắc Dịch Khiêm liền thử, hắn tập trung khí Tinh ở tay,cố gắng ngưng tự thêm một lớp nữa và lao vào Hạ Minh Nhật. Cậu ta không thể nhúc nhích hay tránh né, chỉ cần dính một chiêu này thôi, liền dính trọng thương. Cũng may Hoắc Dịch Khiêm dừng lại kịp. Hắn cười thật tươi, để lộ hàm răng trắng.
“Cậu thua.” Do mới học được chiêu thức mới, tâm tình của hắn khá tốt, tặng tên nhóc này một nụ cười vậy.
Đây chính là lúc hắn trở thành lão đại,dẫn dắt mấy đứa đàn em phiền phức.
Khi đang trở lại phòng, Hoắc Dịch Khiêm bị Hạ Minh Nhật giữ lại. Cậu ta hỏi hắn cấp bậc bao nhiêu, hắn trả lời là B5 (Thực ra là mới tiến vào B3). Từ đó, cậu ta vẫn cứ kiêu ngạo với tất cả mọi người, nhưng vẫn khá là tôn trọng hắn. Hắn nhận ra tron mắt cậu ta có một tia ngưỡng mộ và yêu quý. Ừm, có lẽ hắn nhầm... Để chắc ăn, Hoắc Dịch Khiêm mua đạo cụ [Đánh giá] từ Thập Thập. Hẵn có thông tin của tất cả mọi người trong phòng.
[Hạ Minh Nhật
Tuổi: 6
Thể thuật: A1 cao cấp
Danh hiệu: Lão tam
Giá trị tinh thần: 287
Giá trị vũ lực: 490
Dị năng: Phong
Độ hảo cảm với Ký chủ: 50 (Lúc đầu là 0, khá thích kẻ mạnh]
[Trung Nhất Lai
Tuổi: 6
Danh hiệu: Lão nhị
Thể thuật: A1 cao cấp
Giá trị tinh thần:480
Giá trị vũ lực: 505
Dị năng: Tốc độ
Độ hảo cảm với Ký chủ: 100 hoàn toàn sùng bái]
[Đặng Cách Chân
Danh hiệu: Quân sư -kun
Tuổi: 6
Thể thuật: A1 thấp cấp
Giá trị tinh thần: 480
Giá trị vũ lực: 306
Dị năng: Cảm giác
Độ hảo cảm với Ký chủ: 90 Sùng bái thôn minh một cách quá đáng.]
[Anh em họ Triệu (Chỉ số bằng nhau)
Danh hiệu: Lão tứ (Thiên) Lão ngũ (Long) Dù Triệu Vũ Thiên thua Triệu Vũ Long, thế nhưng Triệu Vũ Long vẫn muốn làm em hơn.
Tuổi: 6
Thể thuật: A1 trung cấp
Giá trị tinh thần: 359
Giá trị vũ lực: 390
Dị năng: Ánh sáng (Triệu Vũ Long) Bóng tối (Triệu Vũ Thiên)
Độ hảo cảm với Ký chủ: 70 Không hoàn toàn, chỉ cảm thấy hứng thú.]
Ồ cũng khá đó chứ, đáng để hắn bồi dưỡng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook