Nếu như một người bình thường luôn rất hiểu chuyện lúc nói ra những lời như thế này mọi người cũng chỉ là nghe mãi cũng thành quen thôi.

Nhưng đổi thành một người ngày thường tùy hứng quen thói mọi người đều sẽ cảm thấy đối phương đã trưởng thành, hiểu chuyện rồi.Cảm giác lúc này của ba người anh hai Đồng và hai vợ chồng anh cả Đồng là như thế đó.Nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ của Đồng Tuyết Lục lúc này, một người trước nay luôn tùy hứng quen thói nay thì dù cho hai mắt đã đỏ hoe cũng không dám khóc, trái tim của bọn họ mềm nhũn cả ra.Trần Nguyệt Linh đi tới nắm tay Đồng Tuyết Lục rồi nói: “Em gái, em cứ ở lại đây đi.

Em cứ đi như thế này đợi đến khi ba mẹ xuất viện về nhà mọi người biết ăn nói thế nào với ba mẹ đây?”Em chồng Đồng Chân Chân mới quay về nhà bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ cộng thêm chuyện bị Đồng Tuyết Lục mắng mỏ hai câu xúc động quá nên ngất xỉu được đưa vào trong bệnh viện.


Đồng Tuyết Lục thấy ba mẹ không để ý đến mình nên lúc đầu thì cãi lộn sau đó lại thắt cổ tự sát khiến cả gia đình ầm ĩ mãi không yên ổn được.Trần Nguyệt Linh vốn có rất nhiều bất mãn đối với cô em gái chồng là Đồng Tuyết Lục này nhưng bây giờ cô ấy lại cảm thấy cô cũng không dễ dàng gì.

Người nhà sống chung với nhau suốt mấy chục năm nay đột nhiên có tin báo mình với họ không có quan hệ huyết thống gì cả, hơn nữa ba mẹ ruột của mình đều đã qua đời hết.Đồng Tuyết Lục lớn lên dưới sự nuông chiều của ba mẹ, gặp phải tình huống như thế này tâm trạng kích động cũng là điều dễ hiểu.

Nếu như đổi lại là Trần Nguyệt Linh thì chắc chắn cô ấy cũng sẽ rất khó chịu.Đồng Tuyết Lục vẫn lắc đầu nguầy nguậy: “Em cảm ơn chị dâu.

Nhưng mà em đã quyết định rồi, gia đình này sau này nhờ cả vào anh chị ạ.”Nói xong Đồng Tuyết Lục rút cánh tay của mình ra rồi đi ra ngoài.Mọi người nhìn thấy Đồng Tuyết Lục đi thật thì tâm trạng càng phức tạp hơn.Anh cả Đồng vội vàng lấy túi tiền trên người mình ra, sau đó dặn dò vợ mình: “Không thể để cho em ấy ra đi tay trắng như vậy được, Nguyệt Linh, em mau đi thu dọn quần áo của con bé rồi bảo em ấy cầm theo đi.”Anh hai Đồng thấy thế thì cũng nhanh chóng lấy tiền ra nhưng trên người anh ấy làm gì có đồng nào, thế là anh ấy quay đầu bảo Thái Xuân Lan về phòng lấy tiền.Thái Xuân Lan rất không vui trong lòng nhưng cô ta lại không dám từ chối trước mặt mọi người, thế là cô ta tối sầm mặt lại quay về phòng lấy tiền.Đồng Tuyết Lục nghe thấy những lời của anh cả Đồng thì khóe miệng cong lên, tốc độ của cô trông chẳng khác con rùa là bao.Đợi đến khi đi ra tới cổng nhà, Đồng Tuyết Lục thầm đếm ngược ở trong lòng: “Ba, hai, một.”Một giây sau Đồng Tuyết Lục đã nghe thấy tiếng gọi với theo của Trần Nguyệt Linh: “Em ơi, đợi chị đã.”Đồng Tuyết Lục quay người lại, vẻ mặt mơ hồ nói: “Chị dâu cả, chị còn có chuyện gì nữa ạ?”Trần Nguyệt Linh đưa một cái túi quân đội và một cái túi du lịch cho Đồng Tuyết Lục, cô ấy thở hổn hển rồi nói: “Em mang số quần áo này theo để mặc nhé, bên trong có tiền và vé, em cứ cầm lấy dùng tạm trước đã nếu như sau này mà không đủ…”“Không được, không được…” Đồng Tuyết Lục ngạc nhiên ngắt lời Trần Nguyệt Linh, rồi cô trả lại đồ cho cô ấy: “Em đã không còn là con cháu của nhà họ Đồng nữa rồi, em không thể lấy đồ của nhà họ Đồng được.”Trần Nguyệt Linh trông thấy Đồng Tuyết Lục như thế thì càng cảm thấy cô khác trước hơn: “Em à, em cứ nhận lấy đi.


Chị đã nghe ngóng được nhà họ Đồng kia cũng chính là nhà ba mẹ ruột của em ấy gia cảnh không được tốt lắm.

Em quay về đó cũng phải ăn phải uống mà.

Nếu như bọn chị cứ để em ra đi tay trắng như thế này thì đến khi ba mẹ quay về chẳng phải là sẽ chửi chết bọn chị hay sao?”Đồng Tuyết Lục tỏ vẻ khó xử, cô cắn môi nói: “Vậy thì em sẽ tạm thời nhận lấy nó trước, đợi khi nào em kiếm được tiền rồi em sẽ trả lại cho các anh và chị dâu.”Đồng Tuyết Lục thật sự không muốn lợi dụng bọn họ chỉ là nhà họ Đồng kia thật sự quá nghèo khổ, cô cần số tiền này để làm vốn.Đợi sau này kiếm được tiền rồi, cô sẽ trả lại bọn họ gấp bội lần.Trần Nguyệt Linh giơ tay lên xoa đầu Đồng Tuyết Lục: “Đứa trẻ này, sao tự nhiên em lại trở nên hiểu chuyện như thế chứ, hiểu chuyện đến nỗi khiến cho người ta cảm thấy đau lòng.”Mắt Đồng Tuyết Lục ngấn ngấn lệ, cô nói: “Em đã chết một lần rồi nếu không hiểu chuyện thì không được.

Chị ơi, thật ra em…”“Thật ra cái gì?” Trần Nguyệt Linh nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Đồng Tuyết Lục, cô ấy tưởng rằng cô đang có chuyện khó khăn gì: “Em có chuyện gì thì cứ kể với chị.”Đồng Tuyết Lục nhìn Trần Nguyệt Linh bằng ánh mắt trìu mến: “Chị ơi, em sợ là sau khi em rời khỏi đây rồi chị ở nhà họ Đồng sẽ bị bắt nạt.”“...”Tiểu bá vương ở nhà họ Đồng chính là Đồng Tuyết Lục, cô đi rồi còn có ai dám bắt nạt ai nữa.Đồng Tuyết Lục: “Chị dâu cả, chắc chị cũng đã nhận ra Đồng Chân Chân vừa mới trở về hai ngày đã kết bè kết phái với chị dâu hai rồi.


Chị dâu, chị là một người lương thiện lại không biết tranh giành với người khác, em sợ là sau này chị sẽ phải chịu thiệt thòi ấm ức thôi.”“...”Trần Nguyệt Linh vốn không hề nghĩ tới chuyện này, lúc này cô ấy lại được Đồng Tuyết Lục nhắc nhở, trong lòng khẽ lộp bộp.Từ trước đến nay Trần Nguyệt Linh và Thái Xuân Lan vốn không hợp nhau, tuy rằng Đồng Tuyết Lục tính tình tùy hứng nhưng ít nhiều cô cũng giữ thể diện cho Thái Xuân Lan.

Hơn nữa cô ấy còn rất ghét Thái Xuân Lan, thế nên lúc trước đều là hai người bọn họ đối phó một mình Thái Xuân Lan..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương