Siêu Cấp Phú Nhị Đại
-
Chương 2254
“Xã trưởng nói cái gì, là người phụ nữ kia?” Sugita hỏi một cách khoa trương.
“Đúng vậy, người phụ nữ đó có một thân phận đặc biệt còn có một số công dụng, nhưng không chỉ có mình những công dụng đó.”
“Những điều này, Xã trưởng quyết định nói ra Sugita chỉ là một người thô lô sẽ không hiểu những thứ này.”
Sugita cười nói: “Tôi, Xã trưởng nên biết rằng tôi luôn ở một mình.”
“Hahahaha!” Nagakuma phá lên cười. Sugita là một người như vậy.
Đối với phụ nữ, không có h@m muốn hay d*c vọng anh ta chưa bao giờ nghe nói Sugita có quan hệ với người phụ nữ nào. Không bao giờ uống rượu ngoại trừ người trong tộc, nuôi mèo, nuôi cá, trồng hoa, trồng cỏ. Trong mắt đàn ông, đây là một người cực kỳ nhàm chán, nhưng Nagakuma biết rằng càng là người như vậy thì càng khó kiểm soát.
“Xã trưởng, tôi còn có việc phải làm? Vậy tôi vê hội quán trước đi. Hôm nay tôi đến xin xã trưởng ba tách trà.”
Sugita cúi đầu, thành kính.
“Tôi hiểu.”
Nagakuma nói: “Anh là người của tôi, tự nhiên sẽ không để cho thân vương đối với anh vô lễ, anh đừng lo lắng.”
“Vâng.’ Sugita không nói gì, đứng dậy đi vê.
Nagakuma tự rót cho mình một tách trà, nheo mắt không giấu giếm nụ cười nở trên mắt. Đó là một điều tốt anh ta đã kiểm soát được Đông Đô. Nhưng anh ta không thể nói liệu có thể kiểm soát được Sugita hay không. Một người đàn ông không có h@m muốn nhung anh ta có sợ chết không? Không, Sugita chắc chắn sẽ không sợ chết, ở hội Yamaguchi Sugita suýt chết, Sugita đã trải qua sinh tử nên chắc chắn sẽ không sợ. Nhưng anh ta sợ phiền phức, sợ người khác làm phiền mình nhất.
“Nhắc mới nhớ, đó là một người thú VỊ.
Nagakuma đặt chén trà xuống, gõ ngón tay xuống bàn trong chốc lát sau lưng đột nhiên xuất hiện một đám sương mù màu đen, lập tức có mấy bóng người.
“Thân Vương đang có tình huống gì?
“Ai đó đã vào biệt thự của Thân vương, võ công của anh ta rất cao. Tôi sợ nó sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch.”
“Chủ nhân? Người này đã đứng về phía thân vương.” Nagakuma cau mày.
Hèn gì Sugita đến nương nhờ anh ta vì có sư phụ đứng về phía Thân Vương?
“Đó hẳn là một cao thủ võ thuật dân tộc đến từ Trung Quốc, có sức mạnh phi thường. Người trong phủ của thân vương không thể làm được gì. Xã trưởng, xin đừng ra ngoài gần đây. Tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ ngài.”
Ngay cả những bậc thầy ám vệ xung quanh anh ta cũng phải kiêng nể như vậy.
Bậc thầy võ thuật Trung Quốc…
Nagakuma nheo mắt, trong đầu anh chợt nhớ đến vụ bạo loạn ở đền Yamaguchi vài năm trước. Nếu không có sự cố đó thì anh ta đã không trở thành xã trưởng, nguyên nhân của sự việc đó là do samurai của đền Yamaguchi đã tự ý g iết chết một người, điều này khiến cho vị thánh hộ mệnh của đất nước đó phải trực tiếp đến trả thù. Trong những năm qua, anh ta đã ban hành những mệnh lệnh nghiêm ngặt, họ tuyệt đối không được phép làm bất cứ điều gì với những người ở nơi đó, để không kích động gã khủng khiếp kia.
“Đúng vậy, người phụ nữ đó có một thân phận đặc biệt còn có một số công dụng, nhưng không chỉ có mình những công dụng đó.”
“Những điều này, Xã trưởng quyết định nói ra Sugita chỉ là một người thô lô sẽ không hiểu những thứ này.”
Sugita cười nói: “Tôi, Xã trưởng nên biết rằng tôi luôn ở một mình.”
“Hahahaha!” Nagakuma phá lên cười. Sugita là một người như vậy.
Đối với phụ nữ, không có h@m muốn hay d*c vọng anh ta chưa bao giờ nghe nói Sugita có quan hệ với người phụ nữ nào. Không bao giờ uống rượu ngoại trừ người trong tộc, nuôi mèo, nuôi cá, trồng hoa, trồng cỏ. Trong mắt đàn ông, đây là một người cực kỳ nhàm chán, nhưng Nagakuma biết rằng càng là người như vậy thì càng khó kiểm soát.
“Xã trưởng, tôi còn có việc phải làm? Vậy tôi vê hội quán trước đi. Hôm nay tôi đến xin xã trưởng ba tách trà.”
Sugita cúi đầu, thành kính.
“Tôi hiểu.”
Nagakuma nói: “Anh là người của tôi, tự nhiên sẽ không để cho thân vương đối với anh vô lễ, anh đừng lo lắng.”
“Vâng.’ Sugita không nói gì, đứng dậy đi vê.
Nagakuma tự rót cho mình một tách trà, nheo mắt không giấu giếm nụ cười nở trên mắt. Đó là một điều tốt anh ta đã kiểm soát được Đông Đô. Nhưng anh ta không thể nói liệu có thể kiểm soát được Sugita hay không. Một người đàn ông không có h@m muốn nhung anh ta có sợ chết không? Không, Sugita chắc chắn sẽ không sợ chết, ở hội Yamaguchi Sugita suýt chết, Sugita đã trải qua sinh tử nên chắc chắn sẽ không sợ. Nhưng anh ta sợ phiền phức, sợ người khác làm phiền mình nhất.
“Nhắc mới nhớ, đó là một người thú VỊ.
Nagakuma đặt chén trà xuống, gõ ngón tay xuống bàn trong chốc lát sau lưng đột nhiên xuất hiện một đám sương mù màu đen, lập tức có mấy bóng người.
“Thân Vương đang có tình huống gì?
“Ai đó đã vào biệt thự của Thân vương, võ công của anh ta rất cao. Tôi sợ nó sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch.”
“Chủ nhân? Người này đã đứng về phía thân vương.” Nagakuma cau mày.
Hèn gì Sugita đến nương nhờ anh ta vì có sư phụ đứng về phía Thân Vương?
“Đó hẳn là một cao thủ võ thuật dân tộc đến từ Trung Quốc, có sức mạnh phi thường. Người trong phủ của thân vương không thể làm được gì. Xã trưởng, xin đừng ra ngoài gần đây. Tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ ngài.”
Ngay cả những bậc thầy ám vệ xung quanh anh ta cũng phải kiêng nể như vậy.
Bậc thầy võ thuật Trung Quốc…
Nagakuma nheo mắt, trong đầu anh chợt nhớ đến vụ bạo loạn ở đền Yamaguchi vài năm trước. Nếu không có sự cố đó thì anh ta đã không trở thành xã trưởng, nguyên nhân của sự việc đó là do samurai của đền Yamaguchi đã tự ý g iết chết một người, điều này khiến cho vị thánh hộ mệnh của đất nước đó phải trực tiếp đến trả thù. Trong những năm qua, anh ta đã ban hành những mệnh lệnh nghiêm ngặt, họ tuyệt đối không được phép làm bất cứ điều gì với những người ở nơi đó, để không kích động gã khủng khiếp kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook