Shadow Hunter
-
12: Cuộc Tấn Công Không Có Chủ Đích
Icina ngồi suy nghĩ, Iory hỏi."Chị sao thế?”"À không có gì.
Shadow Hunter là tổ chức của Phantom.
Đó là những gì mà chị biết.”"Mục đích của chúng là gì chứ?”"Chị không biết.
Nhưng chúng không chịu hợp tác với chúng ta.
Đã vậy chúng còn tự tung tự tác quá rồi.
Từ giờ, chúng chính thức bị truy nã.”Đến tối hôm đó, trên một tòa nhà.
Phantom và Ruby đang đứng trên cao."Ngài Phantom, các chị em đã chia ra bao vây căn cứ chúng rồi.”"Được rồi.
Xóa sổ chúng.
Trong đêm nay, mọi người sẽ biết đến chúng ta.”"Dạ thưa ngài.”“Hành động.”Khi nhận lệnh, các nhóm của các cô gái lần lượt tấn công vào những căn cứ.
Chưa rõ là căn cứ của ai.
Trong chớp mắt, những tòa nhà đó đều bị quét sạch và phá hủy.
Cảnh Vệ Đoàn nhận được tin và đến nơi thì đã không còn gì nữa rồi.
Công chúa Icina bị chặn đường.“Ngươi là ai?”Icina hỏi.Từ trong bóng tối, một bóng người dần bước ra.
Đó chính là Phantom."Ta là Phantom.
Rất vui được gặp ngươi.”“Phantom? Ngươi làm gì ở đây?”“Bọn ta biết các ngươi sẽ đến cản trở nên ta đành phải ở đây.
Tổ chức Shadow Hunter chỉ làm những gì mà mình muốn.”“Đừng nhiều lời.
Cả ngươi và tổ chức của ngươi.
Từ giờ các ngươi đều là tội phạm.”“Ô vậy sao.
Vậy là bọn ta sẽ được quan tâm đặc biệt lắm nhỉ?”Phantom lao tới tấn công Icina, những đồng đội của công chúa thấy vậy liền lao tới tấn công.
Phantom không đánh mà chỉ né đòn của họ.
Đột nhiên Phantom liền xuất hiện phía sau công chúa Icina.
Phantom không dùng kiếm mà chỉ dùng tay đấm vào lưng công chúa khiến cô bay xa mấy mét rồi nằm gục ngã.
Công chúa Icina cố gắng đứng dậy nhưng không đứng nổi.
Phantom tỏa ra nguồn Ma Pháp cực mạnh khiến mọi người ngã khụy xuống.
Phantom cố tình khiêu khích Icina."Nếu cô không đứng dậy chiến đấu thì tất cả sẽ chết.”Icina biết đó là lời khiêu khích.
Cô cố gắng đứng dậy.“Cú đấm lúc này.
Hắn ta đưa một lượng Ma Pháp vào người mình khiến mình bị tê liệt chứ không có sức mạnh là bao.”Icina đứng dậy nhưng cô không đủ sức để chiến đấu.
Phantom lao tới giơ mũi kiếm trước mặt Icina.
Mũi kiếm dừng lại.“Cô còn quá yếu.
Cứ như vậy Vương quốc này sẽ sụp đổ.
Ta khuyên cô nên suy nghĩ thật kĩ và đưa ra quyết định thật tốt cho Vương quốc.”Nói xong Phantom rời đi.
Nguồn Ma Pháp trên người Icina biến mất, cô đã có thể cử động lại bình thường.“Hắn ta không giết mình.
Vậy hắn làm vậy vì mục đích gì? Nãy hắn nói…”Icina đến cạnh những người đồng đội của cô.“Mọi người, dậy đi.
Mọi người không sao chứ?”Tất cả họ đồng loạt tỉnh dậy trước sự thở phào nhẹ nhõm của công chúa.
Tuy nhiên cô không có mấy gì vui vẻ cả.
Cô tự suy nghĩ về bản thân.“Đúng như hắn nói.
Mình còn quá yếu để có thể bảo vệ Vương quốc này.
Mình phải mạnh hơn nữa.”Sau một lúc suy nghĩ, công chúa nhớ về công việc của mình.“Tất cả mọi người, chia ra đến nhưng nơi bị tấn công kiểm tra.”“Rõ.”Tất cả đồng thanh trả lời.
Họ chia ra theo mệnh lệnh của công chúa rồi đến từng khu kiểm tra.
Nhưng nơi này đều hoang tàn.
Shadow Hunter thì đã rời đi hết rồi.
Quan trọng là không ai biết mục đích thật sự của Shadow Hunter khi tấn công những tòa nhà đó là gì.
Một đêm nữa đã trôi qua.
Hôm nay là ngày nghĩ của học viên nên Reika đã không đến trường.
Thay vào đó cậu đã đến một quán ăn.
Sau đó cậu đi dạo trong rừng.
Trong lúc đi dạo thì cậu lại thấy 2 chị em công chúa đang tập kiếm chung với nhau.
Cả hai điều khiển Ma Pháp truyền vào thanh kiếm rất tốt.
Những đường kiếm đều rất điêu luyện.“Cô công chúa đó coi bộ tiến triển rất nhanh.
Còn cô chị thì có lẽ vẫn chưa vượt qua được giới hạn trước giờ.”Đang đánh nhau thì công chúa Iory mới hỏi chị của cô ấy.“Ngoài tác dụng truyền Ma Pháp vào vũ khí và cơ thể thì Ma Pháp thật sự không còn tác dụng nào sao chị hai?”Nghe được câu hỏi đó, cả Icina và Reika đều cảm thấy bất ngờ.
Công chúa Icina dừng tập và ngồi giải thích cho em gái của mình.“Không phải như vậy đâu.
Tiềm năng của Ma Pháp là vô hạn.
Chỉ cần chúng ta có thể nghĩ đến thì nó cũng có thể làm được.
Tuy nhiên không phải nghĩ tới cái nào thì có thể thực hiện được cái đó.”“Thật như vậy sao chị? Vậy tại sao ở học viện, học viên tụi em đều chỉ được học truyền Ma Pháp vào vũ khí và cơ thể.
Cứ như vậy thì từ năm nhất đến năm tư đầu không mạnh hơn là bao.
Hầu hết thời gian học là lí thuyết, thực hành lại gần như không có.”Nghe xong, Icina thở dài.“Em thấy đấy, Vương quốc chúng ta đã hòa bình từ lâu.
Kể từ đó, chiến tranh biến mất nên kĩ năng chiến đấu cũng biến mất dần.
Những gì em được học ở học viện Ma Pháp thật ra cũng đủ để chiến đấu rồi.
Vì không khuyến khích chiến tranh nên họ chỉ dạy thế thôi.
Tuy nhiên cũng vì thế mà nếu có chiến tranh xảy ra, Vương quốc ta có khả năng sẽ sụp đỗ.”“Nếu vậy chúng ta phải làm gì đó chứ chị.”Iory đứng dậy nói.Nghe thấy những lời nói đó của bọn họ.
Reika vẫn đang lẫn trốn mĩm cười.“Cô phải nhanh chóng thay đổi Vương quốc này.
Vì chiến tranh sẽ thật sự nổ ra vào thời gian sắp tới.
Phải, không lâu nữa đâu.”CÒN TIẾP.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook