Editor: MaryZoe
“Con vừa rồi kêu ba cái gì?” Quý Dữ đem Tiểu Vũ Trụ ôm đến trước người.
Mặt hắn lộ vẻ vui mừng, trên cổ đau đều không rảnh lo, tin mừng làm ba lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe Tiểu Vũ Trụ nói chuyện, hơn nữa mở miệng chính là kêu ba ba.
Tiểu Vũ Trụ nghiêng đầu nhìn hắn, tròn tròn trong ánh mắt là sâu sắc nghi hoặc.
“Lại kêu một tiếng, kêu ba ba.”
Quý Dữ xếp bằng ngồi ở trên sô pha, có điểm mới lạ mà dạy dỗ “Ba a Ba, ba —— ba ——, tới, lại kêu một tiếng, vừa mới kêu cái kia, lại kêu một lần.”
Tiểu Vũ Trụ nhìn Quý Dữ, tiếp theo tiểu mày nhăn lại, bỗng nhiên cúi đầu dọc ngón tay: “Ngô.” Nó thoạt nhìn không mấy thích thú.
Kế tiếp Quý Dữ lại dạy thật nhiều lần, nhưng Tiểu Vũ Trụ đều không để ý tới, thậm chí mí mắt càng ngày càng gục xuống, nhìn dáng vẻ bị hắn từng tiếng “Ba ba” kêu ngủ rồi.
Quý Dữ: “……”
Hắn nhẹ nhàng than thở, đem Tiểu Vũ Trụ ôm đến đầu vai, theo hướng dẫn của bảo mẫu vỗ vỗ lưng nó dỗ nó ngủ.
Lại không nghĩ, nguyên bản còn mơ màng sắp ngủ tiểu nãi oa bỗng nhiên lại lên tinh thần, hai cái chân ngắn nhỏ nhỏ ở trên bụng Quý Dữ giẫm a giẫm, đầu nhỏ không ngừng hướng tới bên kia cổ của hắn.
“PaPa~” âm thanh non nớt nhưng ngọt ơi là ngọt.
“Hắc, con tiểu phôi đản.” Quý Dữ vui vẻ, hắn vỗ nhẹ xuống mông Tiểu Vũ Trụ “Dạy con kêu không kêu, không cần con kêu lại kêu đến hăng say, cố ý đi?”
Tiểu Vũ Trụ cười toe toét, một đôi con ngươi đen nhánh sáng lấp lánh, cười xong còn dẩu cái miệng nhỏ đặc biệt buồn cười mà hướng Quý Dữ “Ngô nha” một tiếng.
Đem Quý Dữ trực tiếp cười ngã xuống trên sô pha.
“Con chính là cái tiểu phôi đản.” Hắn nói.
Tiểu Vũ Trụ nhìn hắn, mừng rỡ chân ngắn nhỏ một nhảy một nhảy.
Đêm nay Tiểu Vũ Trụ đặc biệt ngọt, cũng phá lệ dính người, nó giống như không cần ngủ, cũng không cần bảo mẫu uy sữa, hai cánh tay nhỏ nhắn nắm áo Quý Dữ không chịu buông.
Tình cha con giữa một lớn một nhỏ cứ như vậy hình thành, Quý Dữ nghe nó hô vài tiếng ba ba sau đó liền mừng rỡ không khép miệng được, càng nhìn Tiểu Vũ Trụ càng thích.
Tiểu Vũ Trụ không chịu rời đi hắn, hắn cũng thật đúng là luôn ôm nó.
Khi Quý Dữ ăn cơm Tiểu Vũ Trụ ghé vào đầu vai hắn uống sữa, hắn làm bài tập Tiểu Vũ Trụ liền nằm ở hắn trong lòng ngực ngủ, chờ lúc tắm rửa hắn cho Tiểu Vũ Trụ một bộ phao bơi, làm hắn nổi trong bồn tắm chơi nước.
Tới lúc ngủ Quý Dữ cũng không lo, hắn tư thế ngủ không kém, cơ bản tư thế lúc ngủ ra sao, tỉnh lại chính là cái tư thế đó, không cần lo lắng đè lên Tiểu Vũ Trụ, cho nên ở mép giường vây quanh cái rào chắn xong, hắn liền phi thường yên tâm lớn mật mà cùng một bé con mới bảy tháng tuổi nằm một chỗ.
Bất quá Tiểu Vũ Trụ tựa hồ vô cùng để ý miệng vết thương trên cổ hắn, nhưng nó cũng biết Quý Dữ sẽ đau, cho nên không sờ cũng không ngậm, chỉ là sáp đến đặc biệt gần, một hai phải đem đầu nhỏ dán ở bên cạnh cổ hắn.
Quý Dữ phối hợp mà điều chỉnh tư thế, cùng Tiểu Vũ Trụ thân mật mà dán cùng nơi.
Đêm nay hắn hết sức mệt mỏi, ở thời điểm làm bài tập liền không ngừng ngáp, tắm rửa xong hai mắt càng không mở ra được, có khi ban ngày phóng túng quá độ, buổi tối thân thể bị mất cảm giác, cho nên chưa đến 10 giờ, hắn với tiểu oa nhi cùng nhau nằm ở trên giường, ngón tay cũng buồn nhúc nhích.
Quý Dữ còn chưa ngủ, hắn nắm tay Tiểu Vũ Trụ, câu được câu không nói: “Nếu con gọi ta ba ba, ba từ đây về sau liền che chở con.”
“Lại nói tiếp chúng ta cũng coi như huyết mạch tương liên, rốt cuộc hiện tại thân thể của ba con là của ta. Bất quá thân thể ba con tựa hồ không tốt lắm, hôm nay còn ngất đi, hôn mê mười phút, không biết có phải hay không có cái gì vấn đề, ta đoán hắn có thể là thiếu máu.”
“Nha nga.” Tiểu Vũ Trụ nghe không hiểu, nó rũ mắt chơi tay Quý Dữ.
Quý Dữ ngáp một cái, lại nói: “Con với ba ba con trước đây ra sao? Hắn thương con sao?”
“Ba ta nhưng thật ra rất thương ta, ông nếu như biết ông bỗng nhiên có đứa cháu nội, phỏng chừng nằm mơ đều có thể cười tỉnh. Ông nhưng sẽ ôm trẻ con, nếu ông ở đây, con liền không cần mỗi ngày chơi trong nhà.”
“Thôi, không nói ông ấy, ân…… con còn nhớ rõ mẹ con không? Cô ấy có hay không từng ôm con?” Quý Dữ thanh âm càng ngày càng nhẹ, ngữ khí cùng ánh trăng giống nhau nhu hòa, “Ta biết mẹ là người quan trọng thế nào, nhưng có thể ta không có biện pháp tìm lại mẹ cho con, nói không chừng ngày nào đó, ta cũng phải trở về.”
Quý Dữ nhéo nhẹ tay nhỏ thịt thịt của Tiểu Vũ Trụ: “Con là đứa bé đáng thương, ai.”
Tiểu Vũ Trụ vẫn luôn không có lên tiếng.
Quý Dữ nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện nó đã ở trên cổ mình ngủ mất rồi.
Bé con bộ dạng vô ưu vô lự là có thể cảm nhiễm người khác nhất, hơn nữa hương sữa nhàn nhạt, người xem trong lòng bình tĩnh, khóe miệng cũng không tự giác giương lên.
Hắn cười cười, duỗi tay dịch dịch góc chăn cho Tiểu Vũ Trụ, nhỏ giọng nói: “Ngủ ngon.” Sau đó duỗi tay, tắt đèn.
Phòng ngủ nháy mắt tối sầm, ánh trăng nhàn nhạt từ ngoài cửa sổ rải vào.
Trên giường, một lớn một nhỏ đầu dựa đầu vào nhau, hình ảnh lúc ngủ đặc biệt ấm áp.
—
Ở thời điểm Quý Dữ đã ngủ say, giữa diễn đàn trường Long Thành có một bài post lặng lẽ xuất hiện, ngầm chọc chọc chờ đợi lên men ——
【Chủ đề: Mọi người thấy được không? Người nọ sau gáy giống như có dấu cắn, là bị ai kia ký hiệu đi?】
Lầu 1:??? Người nọ là ai? Ai kia lại là ai?
Lầu 2: Tiêu đề nháy mắt đã hiểu.
Tôi có nhìn thấy, là trong khóa học bơi bị ký hiệu, khoảng một nửa khóa hắn liền rời khỏi bể bơi, lúc tan học trở về đã bị ký hiệu, hơn nữa hắn lúc đầu khóa có cùng ai kia phát sinh tranh chấp, sau đó ai kia đi trước, hắn một hồi cũng đi theo, hai người phần sau khóa cùng nhau biến mất.
Lầu 3: Ai kia làm sao cùng ban với các ngươi lại làm sao cùng lớp được.
Lầu 4: Thầy giáo bọn tôi xin nghỉ, mời ai kia tới làm nhân viên cứu hộ.
Lầu 5: Ách, tôi là tân sinh cao nhất, hỏi các vị học trưởng học tỷ, “Người nọ” là ai? “Ai kia” lại là ai?
Lầu 6: Hai người bọn họ đều không thể nói, vừa nói liền sẽ bị xóa post.
……
Lầu 12: Thiệt hay giả? Bọn họ trước đó nháo khó coi như vậy, nối lại được với nhau còn không phải ba ba ba vả mặt. Còn có em gái ai kia biết không, nàng không có tỏ vẻ gì?
Lầu 13: Nửa khóa cũng là hai mươi phút, oa, không phải đâu, ai kia nhanh như vậy sao?
Lầu 14: Không được vũ nhục nam thần của tôi!
Động động đầu óc liền biết khẳng định là tạm thời ký hiệu a! Huống hồ tên A nào thời gian ngắn như vậy? Lại không phải B cùng O, khôi hài.
Lầu 15: Uy uy uy, lầu 13 bất quá rung cái giật mình, lầu 14 ngươi khai sáng người khác làm gì?? B cùng O ăn miếng gạo nào của nhà người sao, buông chén liền phải chửi má nó, nói chính là loại người này, đầu óc còn không có phát dục hoàn toàn cũng đừng sùng bái cái gì! Mất mặt!
……
Sáng sớm hôm sau, Quý Dữ 6 giờ đúng rời giường.
Hắn sờ sờ cổ, đã bớt sưng rồi, không chạm vào thì sẽ không đau, tiếp theo lại cúi đầu nhìn, Tiểu Vũ Trụ nhắm hai mắt rúc ở bên cạnh hắn, còn hô hô ngủ, không biết trong mộng mơ thấy cái gì, nó khóe miệng nhếch lên, cười đến thực ngọt.
Quý Dữ tâm tình càng thêm tốt đẹp, có nụ cười này mở đầu, hắn cảm thấy hôm nay nhất định là một ngày hết sức không tồi.
Nghĩ như vậy, hắn cùng hai ngày trước giống nhau, ngồi trên xe đạp Tạ Vũ Tinh đi học.
Trước khi vào lớp, tâm tình Quý Dữ đều thực không tồi, thẳng đến cầu thang chỗ ngoặt đụng phải Hạ Kiều trong mắt tràn đầy tức giận trừng hắn, hắn mới giật mình trong lòng, cảm thấy có chút không ổn.
Hắn rũ mắt, muốn yên lặng mà từ biên cầu thang đi qua.
“Quý Dữ!”
Nga thông suốt.
Quả nhiên thật là không khéo.
Quý Dữ dừng lại bước chân, nhìn về phía Hạ Kiều: “Có chuyện gì sao?”
Hạ Kiều lạnh mặt, ngạo mạn kiêu căng mà hướng hắn nâng nâng cằm: “Cậu cùng tôi qua đây, tôi có việc hỏi cậu.”
“Chuyện gì?”
“Cậu lại đây là được, đừng vô nghĩa.” Cô ném xuống một câu, dẫn đầu hướng trên lầu đi.
Cô nương này tính tình cũng thật hăng.
Quý Dữ yên lặng thở dài, theo đi lên.
Hạ Kiều mang theo Quý Dữ vào một gian phòng học có người, không chờ hắn đứng vững, nàng liền hùng hổ nói: “Cậu vì cái gì lại đi dây dưa với anh tôi? Tôi đều đem lời nói cho cậu rõ ràng tới vậy, trong lòng cậu không thèm để ý tý gì sao?”
Quý Dữ bị chỉ trích đổ ập xuống làm cho ngẩn người.
Kỳ quái, như thế nào ai cũng đều biết hắn cùng Hạ Trụ chạm mặt?
Hạ Trụ tại đây trường học nổi danh như vậy sao?
“Nói chuyện a.”
Quý Dữ: “Tôi không dây dưa anh của cô.”
“Cậu nói dối!” Hạ Kiều cả giận, “Tôi mặc kệ trong lòng cậu nghĩ như thế nào, dù sao tôi nói cậu biết, cậu vĩnh viễn không có khả năng tiến của Hạ gia chúng tôi. Cậu không xứng, rõ chưa?”
Tâm tình tốt ngay lập tức âm hoàn toàn, cho dù biết cô nương này chán ghét mình rất bình thường, nhưng bị nàng oán giận như vậy, Quý Dữ trong lòng vẫn là khó chịu thật sự: “Tôi không nói dối, huống hồ tôi đi dây dưa anh trai cô làm cái gì, nếu tôi thật muốn tiến vào gia môn cô, tôi truy cô không phải được rồi sao, chúng ta ở chung một ban còn cùng lớp, tôi cần gì phải đi tìm Hạ Trụ?”
Hạ Kiều cả kinh: “Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi?”
Quý Dữ ngẩn người: “…… Không phải, tôi chỉ đưa ra cái ví dụ.”
Hạ Kiều cười lạnh: “Đừng tìm cớ, ý tưởng chân chính bại lộ đi.”
Quý Dữ đỡ trán: “Tôi thật sự chỉ là đưa ra ví dụ, chỉ là vì phản bác cô, không hơn. Tôi còn không đến mức cầm thú như vậy.”
“Cậu không cầm thú thì ai cầm thú nữa?”
Một câu nhẹ bẫng đem Quý Dữ nghe được cả người ngẩn ra, hắn rũ xuống mắt, sắc mặt khó coi lên.
Lời này hắn vô pháp phản bác.
Ngẫm lại việc nguyên chủ làm, Quý Dữ liền thở dài, rõ ràng không phải hắn làm, lại muốn hắn tới bồi tội, cố tình hắn còn không có phương pháp giải thích, chân chân chính chính có miệng khó trả lời.
Lại ngước mắt nhìn, Hạ Kiều vẫn khoanh tay trước ngực, dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn, trong mắt có thể thấy được miệt thị.
“A, không có lời nào để nói?”
Quý Dữ trầm mặc một lát, nói: “Nếu không như vậy đi, tôi thề với cô, về sau tuyệt đối sẽ không tới gần họ Hạ mấy người nữa, trừ bỏ hoạt động trong ban, chỗ nào có mấy người tôi toàn bộ tránh đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Cô nếu là không tin, tôi lại viết cam kết cho cô, ký tên, được rồi đi?”
Hạ Kiều bĩu môi: “Thề có ích lợi gì? Cậu còn không phải nói đổi ý liền đổi ý, nhân phẩm của cậu căn bản không có mức độ đáng tin.”
“Vậy cô muốn thế nào?” Quý Dữ lạnh thanh, mặt vô biểu tình mà nhìn Hạ Kiều.
“Cậu thôi học, rời đi Long Thành, tôi liền tin cậu.”
Quý Dữ không lên tiếng.
Hắn trầm mặc mà đánh giá nữ sinh trước mắt—— nàng thật xinh đẹp, là cái loại rõ ràng lộ ra khí chất đẹp đẽ, tuy rằng thể trạng nhỏ gầy, nói chuyện lại trung khí mười phần, khí thế bức người, vừa thấy liền biết là nhà ai dưỡng ra đại tiểu thư.
Này, chính là nguyên chủ thích nữ sinh.
“Ngại quá.” Quý Dữ liếm liếm răng cấm, bỗng nhiên cười.
“Sao, nghĩ kỹ rồi?”
“Tôi bảo đảm, về sau cách xa cô cùng anh cô, nhưng là ——” Quý Dữ chỉ chỉ mặt đất, mặt vô biểu tình nói “Tôi ở chỗ này, nơi nào cũng không đi.” Nói xong hắn xoay người, cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa phòng học, rời đi.
Hắn là Quý Dữ, không phải nguyên chủ.
Hắn không thật xin lỗi bất luận kẻ nào, xuyên qua không phải mong muốn của hắn, thay nguyên chủ bị khinh bỉ hắn cũng tuyệt đối không làm.
Tóm lại, không quấy rầy lẫn nhau, có thể, kiêu căng ngạo mạn mà ra lệnh hắn, không được.
Hạ Kiều nhìn bóng lưng Quý Dữ rời đi, tức giận đến dậm chân.
Đúng lúc này điện thoại của nàng vang lên, Hạ Kiều cầm lấy nhìn, lập tức tiếp, nguyên bản âm thanh còn hùng hổ dọa người lập tức mềm xuống không được, nghe tới ủy khuất cực kỳ ——
“Anh, anh thế nào hiện tại mới tiếp điện thoại?”
Đầu bên kia điện thoại: “Làm sao vậy?”
“Em đều bị Quý Dữ làm cho tức chết rồi, anh biết không? Hắn hiện tại không chỉ tơ tưởng anh, còn đánh chủ ý lên em!”
Tác giả có lời muốn nói: Luận am hiểu tiếng Trung
Góc nhìn Hạ Kiều: Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi? = Không chỉ anh trai, cậu cư nhiên còn muốn đánh chủ ý lên tôi!
Góc nhìn Quý Dữ: Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi? = Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi, cầm thú!
“Con vừa rồi kêu ba cái gì?” Quý Dữ đem Tiểu Vũ Trụ ôm đến trước người.
Mặt hắn lộ vẻ vui mừng, trên cổ đau đều không rảnh lo, tin mừng làm ba lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên nghe Tiểu Vũ Trụ nói chuyện, hơn nữa mở miệng chính là kêu ba ba.
Tiểu Vũ Trụ nghiêng đầu nhìn hắn, tròn tròn trong ánh mắt là sâu sắc nghi hoặc.
“Lại kêu một tiếng, kêu ba ba.”
Quý Dữ xếp bằng ngồi ở trên sô pha, có điểm mới lạ mà dạy dỗ “Ba a Ba, ba —— ba ——, tới, lại kêu một tiếng, vừa mới kêu cái kia, lại kêu một lần.”
Tiểu Vũ Trụ nhìn Quý Dữ, tiếp theo tiểu mày nhăn lại, bỗng nhiên cúi đầu dọc ngón tay: “Ngô.” Nó thoạt nhìn không mấy thích thú.
Kế tiếp Quý Dữ lại dạy thật nhiều lần, nhưng Tiểu Vũ Trụ đều không để ý tới, thậm chí mí mắt càng ngày càng gục xuống, nhìn dáng vẻ bị hắn từng tiếng “Ba ba” kêu ngủ rồi.
Quý Dữ: “……”
Hắn nhẹ nhàng than thở, đem Tiểu Vũ Trụ ôm đến đầu vai, theo hướng dẫn của bảo mẫu vỗ vỗ lưng nó dỗ nó ngủ.
Lại không nghĩ, nguyên bản còn mơ màng sắp ngủ tiểu nãi oa bỗng nhiên lại lên tinh thần, hai cái chân ngắn nhỏ nhỏ ở trên bụng Quý Dữ giẫm a giẫm, đầu nhỏ không ngừng hướng tới bên kia cổ của hắn.
“PaPa~” âm thanh non nớt nhưng ngọt ơi là ngọt.
“Hắc, con tiểu phôi đản.” Quý Dữ vui vẻ, hắn vỗ nhẹ xuống mông Tiểu Vũ Trụ “Dạy con kêu không kêu, không cần con kêu lại kêu đến hăng say, cố ý đi?”
Tiểu Vũ Trụ cười toe toét, một đôi con ngươi đen nhánh sáng lấp lánh, cười xong còn dẩu cái miệng nhỏ đặc biệt buồn cười mà hướng Quý Dữ “Ngô nha” một tiếng.
Đem Quý Dữ trực tiếp cười ngã xuống trên sô pha.
“Con chính là cái tiểu phôi đản.” Hắn nói.
Tiểu Vũ Trụ nhìn hắn, mừng rỡ chân ngắn nhỏ một nhảy một nhảy.
Đêm nay Tiểu Vũ Trụ đặc biệt ngọt, cũng phá lệ dính người, nó giống như không cần ngủ, cũng không cần bảo mẫu uy sữa, hai cánh tay nhỏ nhắn nắm áo Quý Dữ không chịu buông.
Tình cha con giữa một lớn một nhỏ cứ như vậy hình thành, Quý Dữ nghe nó hô vài tiếng ba ba sau đó liền mừng rỡ không khép miệng được, càng nhìn Tiểu Vũ Trụ càng thích.
Tiểu Vũ Trụ không chịu rời đi hắn, hắn cũng thật đúng là luôn ôm nó.
Khi Quý Dữ ăn cơm Tiểu Vũ Trụ ghé vào đầu vai hắn uống sữa, hắn làm bài tập Tiểu Vũ Trụ liền nằm ở hắn trong lòng ngực ngủ, chờ lúc tắm rửa hắn cho Tiểu Vũ Trụ một bộ phao bơi, làm hắn nổi trong bồn tắm chơi nước.
Tới lúc ngủ Quý Dữ cũng không lo, hắn tư thế ngủ không kém, cơ bản tư thế lúc ngủ ra sao, tỉnh lại chính là cái tư thế đó, không cần lo lắng đè lên Tiểu Vũ Trụ, cho nên ở mép giường vây quanh cái rào chắn xong, hắn liền phi thường yên tâm lớn mật mà cùng một bé con mới bảy tháng tuổi nằm một chỗ.
Bất quá Tiểu Vũ Trụ tựa hồ vô cùng để ý miệng vết thương trên cổ hắn, nhưng nó cũng biết Quý Dữ sẽ đau, cho nên không sờ cũng không ngậm, chỉ là sáp đến đặc biệt gần, một hai phải đem đầu nhỏ dán ở bên cạnh cổ hắn.
Quý Dữ phối hợp mà điều chỉnh tư thế, cùng Tiểu Vũ Trụ thân mật mà dán cùng nơi.
Đêm nay hắn hết sức mệt mỏi, ở thời điểm làm bài tập liền không ngừng ngáp, tắm rửa xong hai mắt càng không mở ra được, có khi ban ngày phóng túng quá độ, buổi tối thân thể bị mất cảm giác, cho nên chưa đến 10 giờ, hắn với tiểu oa nhi cùng nhau nằm ở trên giường, ngón tay cũng buồn nhúc nhích.
Quý Dữ còn chưa ngủ, hắn nắm tay Tiểu Vũ Trụ, câu được câu không nói: “Nếu con gọi ta ba ba, ba từ đây về sau liền che chở con.”
“Lại nói tiếp chúng ta cũng coi như huyết mạch tương liên, rốt cuộc hiện tại thân thể của ba con là của ta. Bất quá thân thể ba con tựa hồ không tốt lắm, hôm nay còn ngất đi, hôn mê mười phút, không biết có phải hay không có cái gì vấn đề, ta đoán hắn có thể là thiếu máu.”
“Nha nga.” Tiểu Vũ Trụ nghe không hiểu, nó rũ mắt chơi tay Quý Dữ.
Quý Dữ ngáp một cái, lại nói: “Con với ba ba con trước đây ra sao? Hắn thương con sao?”
“Ba ta nhưng thật ra rất thương ta, ông nếu như biết ông bỗng nhiên có đứa cháu nội, phỏng chừng nằm mơ đều có thể cười tỉnh. Ông nhưng sẽ ôm trẻ con, nếu ông ở đây, con liền không cần mỗi ngày chơi trong nhà.”
“Thôi, không nói ông ấy, ân…… con còn nhớ rõ mẹ con không? Cô ấy có hay không từng ôm con?” Quý Dữ thanh âm càng ngày càng nhẹ, ngữ khí cùng ánh trăng giống nhau nhu hòa, “Ta biết mẹ là người quan trọng thế nào, nhưng có thể ta không có biện pháp tìm lại mẹ cho con, nói không chừng ngày nào đó, ta cũng phải trở về.”
Quý Dữ nhéo nhẹ tay nhỏ thịt thịt của Tiểu Vũ Trụ: “Con là đứa bé đáng thương, ai.”
Tiểu Vũ Trụ vẫn luôn không có lên tiếng.
Quý Dữ nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện nó đã ở trên cổ mình ngủ mất rồi.
Bé con bộ dạng vô ưu vô lự là có thể cảm nhiễm người khác nhất, hơn nữa hương sữa nhàn nhạt, người xem trong lòng bình tĩnh, khóe miệng cũng không tự giác giương lên.
Hắn cười cười, duỗi tay dịch dịch góc chăn cho Tiểu Vũ Trụ, nhỏ giọng nói: “Ngủ ngon.” Sau đó duỗi tay, tắt đèn.
Phòng ngủ nháy mắt tối sầm, ánh trăng nhàn nhạt từ ngoài cửa sổ rải vào.
Trên giường, một lớn một nhỏ đầu dựa đầu vào nhau, hình ảnh lúc ngủ đặc biệt ấm áp.
—
Ở thời điểm Quý Dữ đã ngủ say, giữa diễn đàn trường Long Thành có một bài post lặng lẽ xuất hiện, ngầm chọc chọc chờ đợi lên men ——
【Chủ đề: Mọi người thấy được không? Người nọ sau gáy giống như có dấu cắn, là bị ai kia ký hiệu đi?】
Lầu 1:??? Người nọ là ai? Ai kia lại là ai?
Lầu 2: Tiêu đề nháy mắt đã hiểu.
Tôi có nhìn thấy, là trong khóa học bơi bị ký hiệu, khoảng một nửa khóa hắn liền rời khỏi bể bơi, lúc tan học trở về đã bị ký hiệu, hơn nữa hắn lúc đầu khóa có cùng ai kia phát sinh tranh chấp, sau đó ai kia đi trước, hắn một hồi cũng đi theo, hai người phần sau khóa cùng nhau biến mất.
Lầu 3: Ai kia làm sao cùng ban với các ngươi lại làm sao cùng lớp được.
Lầu 4: Thầy giáo bọn tôi xin nghỉ, mời ai kia tới làm nhân viên cứu hộ.
Lầu 5: Ách, tôi là tân sinh cao nhất, hỏi các vị học trưởng học tỷ, “Người nọ” là ai? “Ai kia” lại là ai?
Lầu 6: Hai người bọn họ đều không thể nói, vừa nói liền sẽ bị xóa post.
……
Lầu 12: Thiệt hay giả? Bọn họ trước đó nháo khó coi như vậy, nối lại được với nhau còn không phải ba ba ba vả mặt. Còn có em gái ai kia biết không, nàng không có tỏ vẻ gì?
Lầu 13: Nửa khóa cũng là hai mươi phút, oa, không phải đâu, ai kia nhanh như vậy sao?
Lầu 14: Không được vũ nhục nam thần của tôi!
Động động đầu óc liền biết khẳng định là tạm thời ký hiệu a! Huống hồ tên A nào thời gian ngắn như vậy? Lại không phải B cùng O, khôi hài.
Lầu 15: Uy uy uy, lầu 13 bất quá rung cái giật mình, lầu 14 ngươi khai sáng người khác làm gì?? B cùng O ăn miếng gạo nào của nhà người sao, buông chén liền phải chửi má nó, nói chính là loại người này, đầu óc còn không có phát dục hoàn toàn cũng đừng sùng bái cái gì! Mất mặt!
……
Sáng sớm hôm sau, Quý Dữ 6 giờ đúng rời giường.
Hắn sờ sờ cổ, đã bớt sưng rồi, không chạm vào thì sẽ không đau, tiếp theo lại cúi đầu nhìn, Tiểu Vũ Trụ nhắm hai mắt rúc ở bên cạnh hắn, còn hô hô ngủ, không biết trong mộng mơ thấy cái gì, nó khóe miệng nhếch lên, cười đến thực ngọt.
Quý Dữ tâm tình càng thêm tốt đẹp, có nụ cười này mở đầu, hắn cảm thấy hôm nay nhất định là một ngày hết sức không tồi.
Nghĩ như vậy, hắn cùng hai ngày trước giống nhau, ngồi trên xe đạp Tạ Vũ Tinh đi học.
Trước khi vào lớp, tâm tình Quý Dữ đều thực không tồi, thẳng đến cầu thang chỗ ngoặt đụng phải Hạ Kiều trong mắt tràn đầy tức giận trừng hắn, hắn mới giật mình trong lòng, cảm thấy có chút không ổn.
Hắn rũ mắt, muốn yên lặng mà từ biên cầu thang đi qua.
“Quý Dữ!”
Nga thông suốt.
Quả nhiên thật là không khéo.
Quý Dữ dừng lại bước chân, nhìn về phía Hạ Kiều: “Có chuyện gì sao?”
Hạ Kiều lạnh mặt, ngạo mạn kiêu căng mà hướng hắn nâng nâng cằm: “Cậu cùng tôi qua đây, tôi có việc hỏi cậu.”
“Chuyện gì?”
“Cậu lại đây là được, đừng vô nghĩa.” Cô ném xuống một câu, dẫn đầu hướng trên lầu đi.
Cô nương này tính tình cũng thật hăng.
Quý Dữ yên lặng thở dài, theo đi lên.
Hạ Kiều mang theo Quý Dữ vào một gian phòng học có người, không chờ hắn đứng vững, nàng liền hùng hổ nói: “Cậu vì cái gì lại đi dây dưa với anh tôi? Tôi đều đem lời nói cho cậu rõ ràng tới vậy, trong lòng cậu không thèm để ý tý gì sao?”
Quý Dữ bị chỉ trích đổ ập xuống làm cho ngẩn người.
Kỳ quái, như thế nào ai cũng đều biết hắn cùng Hạ Trụ chạm mặt?
Hạ Trụ tại đây trường học nổi danh như vậy sao?
“Nói chuyện a.”
Quý Dữ: “Tôi không dây dưa anh của cô.”
“Cậu nói dối!” Hạ Kiều cả giận, “Tôi mặc kệ trong lòng cậu nghĩ như thế nào, dù sao tôi nói cậu biết, cậu vĩnh viễn không có khả năng tiến của Hạ gia chúng tôi. Cậu không xứng, rõ chưa?”
Tâm tình tốt ngay lập tức âm hoàn toàn, cho dù biết cô nương này chán ghét mình rất bình thường, nhưng bị nàng oán giận như vậy, Quý Dữ trong lòng vẫn là khó chịu thật sự: “Tôi không nói dối, huống hồ tôi đi dây dưa anh trai cô làm cái gì, nếu tôi thật muốn tiến vào gia môn cô, tôi truy cô không phải được rồi sao, chúng ta ở chung một ban còn cùng lớp, tôi cần gì phải đi tìm Hạ Trụ?”
Hạ Kiều cả kinh: “Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi?”
Quý Dữ ngẩn người: “…… Không phải, tôi chỉ đưa ra cái ví dụ.”
Hạ Kiều cười lạnh: “Đừng tìm cớ, ý tưởng chân chính bại lộ đi.”
Quý Dữ đỡ trán: “Tôi thật sự chỉ là đưa ra ví dụ, chỉ là vì phản bác cô, không hơn. Tôi còn không đến mức cầm thú như vậy.”
“Cậu không cầm thú thì ai cầm thú nữa?”
Một câu nhẹ bẫng đem Quý Dữ nghe được cả người ngẩn ra, hắn rũ xuống mắt, sắc mặt khó coi lên.
Lời này hắn vô pháp phản bác.
Ngẫm lại việc nguyên chủ làm, Quý Dữ liền thở dài, rõ ràng không phải hắn làm, lại muốn hắn tới bồi tội, cố tình hắn còn không có phương pháp giải thích, chân chân chính chính có miệng khó trả lời.
Lại ngước mắt nhìn, Hạ Kiều vẫn khoanh tay trước ngực, dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn, trong mắt có thể thấy được miệt thị.
“A, không có lời nào để nói?”
Quý Dữ trầm mặc một lát, nói: “Nếu không như vậy đi, tôi thề với cô, về sau tuyệt đối sẽ không tới gần họ Hạ mấy người nữa, trừ bỏ hoạt động trong ban, chỗ nào có mấy người tôi toàn bộ tránh đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Cô nếu là không tin, tôi lại viết cam kết cho cô, ký tên, được rồi đi?”
Hạ Kiều bĩu môi: “Thề có ích lợi gì? Cậu còn không phải nói đổi ý liền đổi ý, nhân phẩm của cậu căn bản không có mức độ đáng tin.”
“Vậy cô muốn thế nào?” Quý Dữ lạnh thanh, mặt vô biểu tình mà nhìn Hạ Kiều.
“Cậu thôi học, rời đi Long Thành, tôi liền tin cậu.”
Quý Dữ không lên tiếng.
Hắn trầm mặc mà đánh giá nữ sinh trước mắt—— nàng thật xinh đẹp, là cái loại rõ ràng lộ ra khí chất đẹp đẽ, tuy rằng thể trạng nhỏ gầy, nói chuyện lại trung khí mười phần, khí thế bức người, vừa thấy liền biết là nhà ai dưỡng ra đại tiểu thư.
Này, chính là nguyên chủ thích nữ sinh.
“Ngại quá.” Quý Dữ liếm liếm răng cấm, bỗng nhiên cười.
“Sao, nghĩ kỹ rồi?”
“Tôi bảo đảm, về sau cách xa cô cùng anh cô, nhưng là ——” Quý Dữ chỉ chỉ mặt đất, mặt vô biểu tình nói “Tôi ở chỗ này, nơi nào cũng không đi.” Nói xong hắn xoay người, cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa phòng học, rời đi.
Hắn là Quý Dữ, không phải nguyên chủ.
Hắn không thật xin lỗi bất luận kẻ nào, xuyên qua không phải mong muốn của hắn, thay nguyên chủ bị khinh bỉ hắn cũng tuyệt đối không làm.
Tóm lại, không quấy rầy lẫn nhau, có thể, kiêu căng ngạo mạn mà ra lệnh hắn, không được.
Hạ Kiều nhìn bóng lưng Quý Dữ rời đi, tức giận đến dậm chân.
Đúng lúc này điện thoại của nàng vang lên, Hạ Kiều cầm lấy nhìn, lập tức tiếp, nguyên bản âm thanh còn hùng hổ dọa người lập tức mềm xuống không được, nghe tới ủy khuất cực kỳ ——
“Anh, anh thế nào hiện tại mới tiếp điện thoại?”
Đầu bên kia điện thoại: “Làm sao vậy?”
“Em đều bị Quý Dữ làm cho tức chết rồi, anh biết không? Hắn hiện tại không chỉ tơ tưởng anh, còn đánh chủ ý lên em!”
Tác giả có lời muốn nói: Luận am hiểu tiếng Trung
Góc nhìn Hạ Kiều: Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi? = Không chỉ anh trai, cậu cư nhiên còn muốn đánh chủ ý lên tôi!
Góc nhìn Quý Dữ: Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi? = Cậu cư nhiên còn dám đánh chủ ý lên tôi, cầm thú!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook