Quý Dữ vừa nhấc đầu liền thấy một gương mặt tươi cười, hắn ngẩn người, nói: “Thưa thầy, em viết rất nhanh. Nhưng là…… Giám thị trong lúc khảo thí không thể quấy nhiễu học sinh đi?”
Thầy giáo biểu tình cứng lại, nháy mắt thu lại tươi cười trên mặt.
Hắn xụ mặt thì khóe môi hơi hạ xuống, đôi con ngươi ẩn sau mắt kính, gọi người xem không rõ.
Quý Dữ lại nói: “Có vấn đề gì hẳn là chờ khảo thí kết thúc lại nói.”
Thầy giáo đẩy mắt kính, hạ giọng nói: “Em nói đúng.”
Nói xong hắn đứng thẳng người, nhướng mi nhìn Quý Dữ, lại nhìn bài thi Quý Dữ, cuối cùng giả bộ gật gật đầu, về trên bục giảng.
Tiếp theo hắn liền cùng giáo viên nữ ghé vào cùng nhau nói cái gì, hai người thường thường mà ngước mắt nhìn Quý Dữ một cái.
Quý Dữ cảm thấy thầy giáo này có điểm quái, nhưng cũng không quá để ý.
Tốc độ làm bài của hắn làm rất nhiều thầy cô kinh ngạc cảm thán, nếu không phải bởi vì thi đại học không được nộp bài thi trước, nên trường học cũng thống nhất quy định khảo thí không được nộp bài thi trước, nếu không mỗi đợt thi hắn đều là kẻ ra trường đầu tiên.
Lúc hắn gác bút, cách cuộc thi kết thúc còn có 50 phút, có học sinh thậm chí chưa bắt đầu viết văn.
Hai thầy cô giáo thấy thế lại đi đến góc thấp thấp mà giao lưu cái gì.
Bất quá lần này bọn họ không có lại xuống dưới tìm Quý Dữ, mà là thảo luận xong sau đó tiếp tục giám thị, cho đến khi tiếng chuông kết thúc khảo thí vang lên, thu đủ bài thi, thầy giáo mới xuống dưới tìm Quý Dữ đi ra ngoài nói chuyện.
Chờ Quý Dữ vừa đi, cái lớp tức khắc ong ầm ĩ lên.
“Ai, hắn như thế nào bị lão sư kêu đi rồi?”
“Tớ nghe thấy lão sư nói hắn làm bài thực mau.”
“A? Hắn một tên đứng nhất từ dưới lên như thế nào sẽ mau?Hắn có phải hay không trước tiên đã biết đáp án a?”
“Không phải là sao bài Hạ Trụ? Vừa lúc thu bài tớ lén nhìn một cái, hắn viết đến đầy trang giấy.”
Hạ Trụ nhíu mày, đem bút bang một tiếng đập trên bàn, lạnh lùng nói: “Hắn không sao bài thi của tôi.”
Âm thanh thảo luận phút chốc ngưng bặt.
Các thí sinh khác nhìn lẫn nhau, tuy im lặng, ánh mắt lại vẫn phóng ra tia bát quái, thậm chí quan mang so vừa rồi càng tăng lên.
Rốt cuộc vừa rồi thảo luận chỉ là Quý Dữ gian lận, hiện tại Hạ Trụ tự mình giúp Quý Dữ nói chuyện, làm mọi người nhớ tới hình ảnh đêm đó trên diễn đàn, trên mặt biểu tình tức khắc càng thêm xuất sắc.
Bọn họ tất tất tác tác mà nhanh chóng thu thập đồ vật, nghĩ đi ra ngoài cùng người khác bát quái tin tức mới nhất, không nghĩ tới còn chưa đi ra ngoài, Quý Dữ liền từ bên ngoài vào được.
Mọi người đang thu thập đồ vật tay lại dừng lại, ánh mắt toàn bộ đặt trên người Quý Dữ.
Quý Dữ mặt không đổi sắc, phi thường bình tĩnh mà trở lại vị trí thu thập đồ đạc.
Hạ Trụ nhịn không được hỏi: “Tình huống như thế nào?”
Trong phòng học thoáng chốc an tĩnh lại.
Mọi người không hẹn mà cùng thả chậm tốc độ thu dọn, đã thu thập xong cũng không vội rời đi.
Quý Dữ lắc lắc đầu: “Không có gì, ta đáp đề quá nhanh, thầy thực kinh ngạc.”
Tống Trình thò qua tới nói: “Chỉ là như vậy?”
Quý Dữ ừ một tiếng: “Thầy nói chờ toàn bộ khảo thí kết thúc lại tìm ta nói chuyện.”
Nói xong hắn cầm lấy đồ vật, tựa như hoàn toàn nhìn không thấy ánh mắt khác thường của người xung quanh, quay đầu nhìn Hạ Trụ “Đi lấy đồ anh nói?”
Hạ Trụ gật đầu: “Đi.”
Quý Dữ dẫn đầu ra cửa, Hạ Trụ đi theo sau hắn.
Bọn họ rời đi không lâu, trong trường thi lại ong ong một mảnh, sau đó bát quái tới học sinh trường thi cách vách, cứng rắn đem một đống đáp án học sinh cung cấp nói theo trên đường.
Hai người song song đi trên đường.
Hạ Trụ rũ mắt nhìn biểu tình Quý Dữ biểu tình: “Cậu không nên ở phòng học nói như vậy, nói vậy chỉ làm bọn họ càng nghĩ cậu gian lận.”
Quý Dữ cười cười: “Không sao cả.”
“Bọn họ sẽ ở trên mạng loạn truyền.”
Quý Dữ vẫn là cười: “Muốn chính là bọn họ loạn truyền.”
Hạ Trụ nhíu mày: “Cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì?”
Quý Dữ nhìn phía trước, biểu tình nhẹ nhàng: “Tôi không nghĩ gì, hết thảy đều là thuận theo tự nhiên thôi. Thành tích của tôi sớm hay muộn sẽ trở thành tiêu điểm nghị luận. Hiện tại bất quá là xảy ra sớm chút mà thôi.”
Nói hắn liếm liếm môi, bỗng nhiên quay đầu nhìn Hạ Trụ, ánh mắt tỏa sáng “Không phải đã bàn muốn so sao? Phải có điểm mới có tiền hả.”
Hạ Trụ: “Cậu muốn cược bao nhiều tiền?”
Quý Dữ buột miệng thốt ra: “Nếu tôi thi hạng nhất, tôi muốn anh đáp ứng tôi một việc.”
Nói xong cảm thấy lời nói cùng ánh mắt của mình đều quá mức lộ liễu, lại quay đầu đi nhìn về phía phía trước “Cụ thể là cái gì còn chưa nghĩ ra. Bất quá anh yên tâm, sẽ không thực quá phận, cũng sẽ không ảnh hưởng cái gì đến anh.”
Hạ Trụ ngữ khí chắc chắn: “Cậu đã nghĩ ra muốn cái gì.”
“Đã nghĩ.” Quý Dữ cũng không che dấu, trực tiếp đồng ý “Tôi đây liền hỏi anh được chưa?”
“Có thể.” Hạ Trụ khó có được sảng khoái.
“Vậy còn anh? Muốn cái gì?”
“Cùng cậu giống nhau.”
Quý Dữ sửng sốt, cảm thấy lời này nghe có chút ái muội.
Hắn ngẩng đầu đối mắt Hạ Trụ, lại thẳng tắp đâm vào một mảnh nồng đậm sâu và đen, tầm mắt chếch đi, hắn chú ý tới đối phương giơ lên khóe môi, cùng với hầu kết cực độ mị lực.
Hắn còn nhớ rõ hầu kết kia dính mồ hôi, trên dưới động đậy.
Thực gợi cảm, cũng thực liêu nhân.
…… A, thật muốn có cái hầu kết như vậy.
Trong lòng mới vừa thèm nhỏ dãi một chút, Quý Dữ liền thấy được ánh mắt kỳ quái của Hạ Trụ, hắn nhanh lẹ thu hồi tầm mắt: “Tốt, đã quyết định rồi đó.”
Hạ Trụ thấy được tai đối phương hơi hơi phiếm hồng, hắn không tiếng động mà cười cười, lại mở miệng khi trong giọng nói mang theo một tia trêu ghẹo: “Ừ, chúng ta đã định rồi.”
—
Giữa vô số ánh mắt kinh hãi rơi cả cằm của mọi người, hai người sóng vai đi tới khu ký túc xá Alpha.
Quý Dữ đứng ở cửa, từ Hạ Trụ đi vào trước cùng đại thúc giám thị câu thông, không quá một hồi, Hạ Trụ lại đi ra.
Hắn thấp giọng hỏi: “Cậu muốn đi vào sao?”
Quý Dữ nghi hoặc hỏi lại: “Không thể đi vào sao?”
Hạ Trụ nói: “Đương nhiên có thể.”
Dứt lời hắn trực tiếp lôi kéo tay Quý Dữ, mang theo hắn đi tới chỗ thang máy, sau đó duỗi tay ấn số tầng.
Lúc này khảo thí mới vừa kết thúc, lại vừa lúc là thời điểm cơm chiều, ký túc xá trống không, không có được vài người.
Trong lúc chờ thang máy, Quý Dữ tùy ý mà nhìn nhìn bốn phía, người ở trong phòng kí túc cũng nhìn hắn, ngay cả đại thúc giám thị cũng nhìn, ánh mắt càng về sau còn có ái muội nhìn hắn cười cười.
Quý Dữ: “……”
Hắn sửng sốt, sau đó đột nhiên ý thức được cái gì.
—— hắn hiện tại là Omega.
Tuy rằng là nam tính, nhưng cũng là Omega, ở thế giới này thuộc về bị Alpha cùng Beta đè ở dưới thân, phải gả cho người ta, sẽ sinh dục, phụ trách làm mẹ – Omega.
Một Omega tiến vào ký túc xá Alpha, cái hành động này trong thế giới hắn từng sống, liền tương đương với nữ sinh tiến vào ký túc xá nam.
Loại hành vi này đã không chỉ là ái muội, hoàn toàn có thể coi như quan hệ giữa hai người hoàn toàn công khai.
Quý Dữ trầm mặc.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, quả nhiên vẫn là thời gian quá ngắn, còn không thể hoàn toàn hòa nhập nhân vật thế giới này.
Cửa thang máy ở trước mắt mở ra.
Hạ Trụ đi vào, thấy Quý Dữ còn đứng tại chỗ, hắn nói: “Sao không tiến vào?”
Quý Dữ: “……”
Hắn bỗng nhiên có điểm muốn biết Hạ Trụ là nghĩ như thế nào, có phải hay không cũng cảm thấy chính mình đối hắn có ý đồ. Rốt cuộc ký túc xá tuy rằng không giống phòng ngủ trong nhà, thì vẫn là một nơi phi thường tư mật.
Chuyện tới trước mắt, Quý Dữ hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn là một chân bước vào.
Dù sao mọi người đều là nam, từ bề ngoài xem cũng chỉ có điểm cao điểm lùn, một xíu điểm nhỏ khác, hẳn là không có gì quan hệ…… Đi.
Cùng lắm thì hắn lấy được đồ liền đi.
Nghĩ như vậy, Quý Dữ cuối cùng không xấu hổ nữa.
Hắn rũ mắt, an tĩnh lại ngoan ngoãn mà đi theo sau Hạ Trụ vào phòng 607.
Cửa đẩy mở, hương vị tin tức tố quen thuộc tràn ngập khoang mũi.
Quý Dữ xoa xoa mũi, cố thích ứng.
Đập vào mắt là một phòng hai người ở, chia làm hai bên, trên là giường dưới là bàn, không quấy nhiễu lẫn nhau.
Chỉ là một cái giường lung tung rối loạn, chăn hỗn độn còn có cả vớ, mà một cái khác trên giường sạch sẽ hơn nhiều, chăn gấp đến cùng đậu hủ khối y như nhau.
Quý Dữ chỉ đại khái nhìn lướt qua, ánh mắt liền không tự giác mà bị sọt quần áo trên mặt đất hấp dẫn.
Quần áo bên trong hắn gặp qua, là Hạ Trụ mặc chơi bóng rổ, ngẫm lại thì biết mặt trên ẩn chứa tin tức tố nồng đậm cỡ nào.
Chính là nó!
Quý Dữ ngẩng đầu, hướng Hạ Trụ cười như không cười.
Hắn chớp chớp mắt, khó được có chút thẹn thùng.
“Tôi……”
Quý Dữ nuốt nuốt nước miếng, không biết nên như thế nào mở miệng cùng người hỏi muợn quần áo.
“Cậu cái gì?”
Hạ Trụ đi đến bên cạnh bàn, từ trong ngăn kéo lấy ra một thứ, sau đó nhét vào trong tay Quý Dữ “Đây, nước hoa cậu muốn.”
Quý Dữ theo bản năng tiếp nhận, chỉ cảm thấy thân chai hơi lớn, chạm vào lạnh lẽo.
Hắn cúi đầu, trên thân bình viết mấy cái chữ to —— Lọ sương diệt mũi mùi hoa hình phòng.
Quý Dữ: “……”
Hạ Trụ nhìn Quý Dữ, nhịn cười, nói: “Thích sao?”
Quý Dữ: “……”
Tôi thích con quỷ nhà anh ý!
Nếu không có chuyện cần nhờ vả người ta, hắn khẳng định lập tức xem thường trả về cho Hạ Trụ.
Bất quá hắn lần này tới bản thân cũng không phải vì cái gì nước hoa không nước hoa, chủ yếu vẫn là muốn lấy quần áo Hạ Trụ, mặc kệ hắn có phải hay không là cha ruột của Tiểu Vũ Trụ, chỉ cần Tiểu Vũ Trụ nhận thức tin tức tố hắn là được.
Quý Dữ hít sâu một hơi: “Cảm ơn, tôi thực thích.”
Hạ Trụ sửng sốt, lúc này hắn không thể nhịn xuống, bật cười ha ha.
Quý Dữ lại là hít sâu một hơi, mới gian nan duy trì nụ cười trên mặt.
Một hồi lâu Hạ Trụ mới ngừng cười, hắn nhìn Quý Dữ nói: “Cậu tới không chỉ là vì nước hoa đi?”
Quý Dữ sửng sốt: “Anh biết?”
Hắn vốn đang rối rắm làm sao tự nhiên mà mượn quần áo Hạ Trụ, rốt cuộc đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà đứng ở góc độ Hạ Trụ ngẫm lại, Tiểu Vũ Trụ nói khó nghe chút, tương đương là nghiệt chủng chứng minh nguyên chủ cho hắn đội nón xanh, hắn khẳng định thực không thích.
Quý Dữ muốn hắn giúp đỡ, nhưng cũng không nghĩ nhắc tới Tiểu Vũ Trụ chọc vào lòng hắn, kết quả không nghĩ tới Hạ Trụ cư nhiên đã đoán được, hơn nữa xem vẻ mặt của hắn tựa hồ cũng không bài xích, thậm chí còn có dáng vẻ rất vui hỗ trợ.
Này quả thực không thể tốt hơn!
“Ân, đã biết.” Hạ Trụ nhìn hắn, mặt mày mỉm cười.
Quý Dữ vui mừng ra mặt: “Kia……”
Hắn đem ánh mắt hướng tới bộ đồ bóng rổ trong sọt giặt quần áo trên mặt đất, duỗi tay muốn chỉ chúng nó, nhưng không chờ hắn vươn ngón trỏ, tay bỗng nhiên bị người kéo lấy.
Hắn dưới chân lảo đảo một cái, cả người ngã về phía trước.
Không giống trong dự đoán mà té ngã trên mặt đất, mà là đâm vào một nơi cứng rắn, lại phi thường to rộng ấm áp ôm trong lòng.
Quý Dữ mới vừa sinh xong bệnh, thể chất suy yếu, sau gáy vừa lúc va chạm, choáng váng muốn ngất, liền nghe đỉnh đầu truyền đến tiếng Hạ Trụ cười nhẹ.
“Tôi biết, cậu thích tôi.”
Thầy giáo biểu tình cứng lại, nháy mắt thu lại tươi cười trên mặt.
Hắn xụ mặt thì khóe môi hơi hạ xuống, đôi con ngươi ẩn sau mắt kính, gọi người xem không rõ.
Quý Dữ lại nói: “Có vấn đề gì hẳn là chờ khảo thí kết thúc lại nói.”
Thầy giáo đẩy mắt kính, hạ giọng nói: “Em nói đúng.”
Nói xong hắn đứng thẳng người, nhướng mi nhìn Quý Dữ, lại nhìn bài thi Quý Dữ, cuối cùng giả bộ gật gật đầu, về trên bục giảng.
Tiếp theo hắn liền cùng giáo viên nữ ghé vào cùng nhau nói cái gì, hai người thường thường mà ngước mắt nhìn Quý Dữ một cái.
Quý Dữ cảm thấy thầy giáo này có điểm quái, nhưng cũng không quá để ý.
Tốc độ làm bài của hắn làm rất nhiều thầy cô kinh ngạc cảm thán, nếu không phải bởi vì thi đại học không được nộp bài thi trước, nên trường học cũng thống nhất quy định khảo thí không được nộp bài thi trước, nếu không mỗi đợt thi hắn đều là kẻ ra trường đầu tiên.
Lúc hắn gác bút, cách cuộc thi kết thúc còn có 50 phút, có học sinh thậm chí chưa bắt đầu viết văn.
Hai thầy cô giáo thấy thế lại đi đến góc thấp thấp mà giao lưu cái gì.
Bất quá lần này bọn họ không có lại xuống dưới tìm Quý Dữ, mà là thảo luận xong sau đó tiếp tục giám thị, cho đến khi tiếng chuông kết thúc khảo thí vang lên, thu đủ bài thi, thầy giáo mới xuống dưới tìm Quý Dữ đi ra ngoài nói chuyện.
Chờ Quý Dữ vừa đi, cái lớp tức khắc ong ầm ĩ lên.
“Ai, hắn như thế nào bị lão sư kêu đi rồi?”
“Tớ nghe thấy lão sư nói hắn làm bài thực mau.”
“A? Hắn một tên đứng nhất từ dưới lên như thế nào sẽ mau?Hắn có phải hay không trước tiên đã biết đáp án a?”
“Không phải là sao bài Hạ Trụ? Vừa lúc thu bài tớ lén nhìn một cái, hắn viết đến đầy trang giấy.”
Hạ Trụ nhíu mày, đem bút bang một tiếng đập trên bàn, lạnh lùng nói: “Hắn không sao bài thi của tôi.”
Âm thanh thảo luận phút chốc ngưng bặt.
Các thí sinh khác nhìn lẫn nhau, tuy im lặng, ánh mắt lại vẫn phóng ra tia bát quái, thậm chí quan mang so vừa rồi càng tăng lên.
Rốt cuộc vừa rồi thảo luận chỉ là Quý Dữ gian lận, hiện tại Hạ Trụ tự mình giúp Quý Dữ nói chuyện, làm mọi người nhớ tới hình ảnh đêm đó trên diễn đàn, trên mặt biểu tình tức khắc càng thêm xuất sắc.
Bọn họ tất tất tác tác mà nhanh chóng thu thập đồ vật, nghĩ đi ra ngoài cùng người khác bát quái tin tức mới nhất, không nghĩ tới còn chưa đi ra ngoài, Quý Dữ liền từ bên ngoài vào được.
Mọi người đang thu thập đồ vật tay lại dừng lại, ánh mắt toàn bộ đặt trên người Quý Dữ.
Quý Dữ mặt không đổi sắc, phi thường bình tĩnh mà trở lại vị trí thu thập đồ đạc.
Hạ Trụ nhịn không được hỏi: “Tình huống như thế nào?”
Trong phòng học thoáng chốc an tĩnh lại.
Mọi người không hẹn mà cùng thả chậm tốc độ thu dọn, đã thu thập xong cũng không vội rời đi.
Quý Dữ lắc lắc đầu: “Không có gì, ta đáp đề quá nhanh, thầy thực kinh ngạc.”
Tống Trình thò qua tới nói: “Chỉ là như vậy?”
Quý Dữ ừ một tiếng: “Thầy nói chờ toàn bộ khảo thí kết thúc lại tìm ta nói chuyện.”
Nói xong hắn cầm lấy đồ vật, tựa như hoàn toàn nhìn không thấy ánh mắt khác thường của người xung quanh, quay đầu nhìn Hạ Trụ “Đi lấy đồ anh nói?”
Hạ Trụ gật đầu: “Đi.”
Quý Dữ dẫn đầu ra cửa, Hạ Trụ đi theo sau hắn.
Bọn họ rời đi không lâu, trong trường thi lại ong ong một mảnh, sau đó bát quái tới học sinh trường thi cách vách, cứng rắn đem một đống đáp án học sinh cung cấp nói theo trên đường.
Hai người song song đi trên đường.
Hạ Trụ rũ mắt nhìn biểu tình Quý Dữ biểu tình: “Cậu không nên ở phòng học nói như vậy, nói vậy chỉ làm bọn họ càng nghĩ cậu gian lận.”
Quý Dữ cười cười: “Không sao cả.”
“Bọn họ sẽ ở trên mạng loạn truyền.”
Quý Dữ vẫn là cười: “Muốn chính là bọn họ loạn truyền.”
Hạ Trụ nhíu mày: “Cậu rốt cuộc suy nghĩ cái gì?”
Quý Dữ nhìn phía trước, biểu tình nhẹ nhàng: “Tôi không nghĩ gì, hết thảy đều là thuận theo tự nhiên thôi. Thành tích của tôi sớm hay muộn sẽ trở thành tiêu điểm nghị luận. Hiện tại bất quá là xảy ra sớm chút mà thôi.”
Nói hắn liếm liếm môi, bỗng nhiên quay đầu nhìn Hạ Trụ, ánh mắt tỏa sáng “Không phải đã bàn muốn so sao? Phải có điểm mới có tiền hả.”
Hạ Trụ: “Cậu muốn cược bao nhiều tiền?”
Quý Dữ buột miệng thốt ra: “Nếu tôi thi hạng nhất, tôi muốn anh đáp ứng tôi một việc.”
Nói xong cảm thấy lời nói cùng ánh mắt của mình đều quá mức lộ liễu, lại quay đầu đi nhìn về phía phía trước “Cụ thể là cái gì còn chưa nghĩ ra. Bất quá anh yên tâm, sẽ không thực quá phận, cũng sẽ không ảnh hưởng cái gì đến anh.”
Hạ Trụ ngữ khí chắc chắn: “Cậu đã nghĩ ra muốn cái gì.”
“Đã nghĩ.” Quý Dữ cũng không che dấu, trực tiếp đồng ý “Tôi đây liền hỏi anh được chưa?”
“Có thể.” Hạ Trụ khó có được sảng khoái.
“Vậy còn anh? Muốn cái gì?”
“Cùng cậu giống nhau.”
Quý Dữ sửng sốt, cảm thấy lời này nghe có chút ái muội.
Hắn ngẩng đầu đối mắt Hạ Trụ, lại thẳng tắp đâm vào một mảnh nồng đậm sâu và đen, tầm mắt chếch đi, hắn chú ý tới đối phương giơ lên khóe môi, cùng với hầu kết cực độ mị lực.
Hắn còn nhớ rõ hầu kết kia dính mồ hôi, trên dưới động đậy.
Thực gợi cảm, cũng thực liêu nhân.
…… A, thật muốn có cái hầu kết như vậy.
Trong lòng mới vừa thèm nhỏ dãi một chút, Quý Dữ liền thấy được ánh mắt kỳ quái của Hạ Trụ, hắn nhanh lẹ thu hồi tầm mắt: “Tốt, đã quyết định rồi đó.”
Hạ Trụ thấy được tai đối phương hơi hơi phiếm hồng, hắn không tiếng động mà cười cười, lại mở miệng khi trong giọng nói mang theo một tia trêu ghẹo: “Ừ, chúng ta đã định rồi.”
—
Giữa vô số ánh mắt kinh hãi rơi cả cằm của mọi người, hai người sóng vai đi tới khu ký túc xá Alpha.
Quý Dữ đứng ở cửa, từ Hạ Trụ đi vào trước cùng đại thúc giám thị câu thông, không quá một hồi, Hạ Trụ lại đi ra.
Hắn thấp giọng hỏi: “Cậu muốn đi vào sao?”
Quý Dữ nghi hoặc hỏi lại: “Không thể đi vào sao?”
Hạ Trụ nói: “Đương nhiên có thể.”
Dứt lời hắn trực tiếp lôi kéo tay Quý Dữ, mang theo hắn đi tới chỗ thang máy, sau đó duỗi tay ấn số tầng.
Lúc này khảo thí mới vừa kết thúc, lại vừa lúc là thời điểm cơm chiều, ký túc xá trống không, không có được vài người.
Trong lúc chờ thang máy, Quý Dữ tùy ý mà nhìn nhìn bốn phía, người ở trong phòng kí túc cũng nhìn hắn, ngay cả đại thúc giám thị cũng nhìn, ánh mắt càng về sau còn có ái muội nhìn hắn cười cười.
Quý Dữ: “……”
Hắn sửng sốt, sau đó đột nhiên ý thức được cái gì.
—— hắn hiện tại là Omega.
Tuy rằng là nam tính, nhưng cũng là Omega, ở thế giới này thuộc về bị Alpha cùng Beta đè ở dưới thân, phải gả cho người ta, sẽ sinh dục, phụ trách làm mẹ – Omega.
Một Omega tiến vào ký túc xá Alpha, cái hành động này trong thế giới hắn từng sống, liền tương đương với nữ sinh tiến vào ký túc xá nam.
Loại hành vi này đã không chỉ là ái muội, hoàn toàn có thể coi như quan hệ giữa hai người hoàn toàn công khai.
Quý Dữ trầm mặc.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút đau đầu, quả nhiên vẫn là thời gian quá ngắn, còn không thể hoàn toàn hòa nhập nhân vật thế giới này.
Cửa thang máy ở trước mắt mở ra.
Hạ Trụ đi vào, thấy Quý Dữ còn đứng tại chỗ, hắn nói: “Sao không tiến vào?”
Quý Dữ: “……”
Hắn bỗng nhiên có điểm muốn biết Hạ Trụ là nghĩ như thế nào, có phải hay không cũng cảm thấy chính mình đối hắn có ý đồ. Rốt cuộc ký túc xá tuy rằng không giống phòng ngủ trong nhà, thì vẫn là một nơi phi thường tư mật.
Chuyện tới trước mắt, Quý Dữ hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn là một chân bước vào.
Dù sao mọi người đều là nam, từ bề ngoài xem cũng chỉ có điểm cao điểm lùn, một xíu điểm nhỏ khác, hẳn là không có gì quan hệ…… Đi.
Cùng lắm thì hắn lấy được đồ liền đi.
Nghĩ như vậy, Quý Dữ cuối cùng không xấu hổ nữa.
Hắn rũ mắt, an tĩnh lại ngoan ngoãn mà đi theo sau Hạ Trụ vào phòng 607.
Cửa đẩy mở, hương vị tin tức tố quen thuộc tràn ngập khoang mũi.
Quý Dữ xoa xoa mũi, cố thích ứng.
Đập vào mắt là một phòng hai người ở, chia làm hai bên, trên là giường dưới là bàn, không quấy nhiễu lẫn nhau.
Chỉ là một cái giường lung tung rối loạn, chăn hỗn độn còn có cả vớ, mà một cái khác trên giường sạch sẽ hơn nhiều, chăn gấp đến cùng đậu hủ khối y như nhau.
Quý Dữ chỉ đại khái nhìn lướt qua, ánh mắt liền không tự giác mà bị sọt quần áo trên mặt đất hấp dẫn.
Quần áo bên trong hắn gặp qua, là Hạ Trụ mặc chơi bóng rổ, ngẫm lại thì biết mặt trên ẩn chứa tin tức tố nồng đậm cỡ nào.
Chính là nó!
Quý Dữ ngẩng đầu, hướng Hạ Trụ cười như không cười.
Hắn chớp chớp mắt, khó được có chút thẹn thùng.
“Tôi……”
Quý Dữ nuốt nuốt nước miếng, không biết nên như thế nào mở miệng cùng người hỏi muợn quần áo.
“Cậu cái gì?”
Hạ Trụ đi đến bên cạnh bàn, từ trong ngăn kéo lấy ra một thứ, sau đó nhét vào trong tay Quý Dữ “Đây, nước hoa cậu muốn.”
Quý Dữ theo bản năng tiếp nhận, chỉ cảm thấy thân chai hơi lớn, chạm vào lạnh lẽo.
Hắn cúi đầu, trên thân bình viết mấy cái chữ to —— Lọ sương diệt mũi mùi hoa hình phòng.
Quý Dữ: “……”
Hạ Trụ nhìn Quý Dữ, nhịn cười, nói: “Thích sao?”
Quý Dữ: “……”
Tôi thích con quỷ nhà anh ý!
Nếu không có chuyện cần nhờ vả người ta, hắn khẳng định lập tức xem thường trả về cho Hạ Trụ.
Bất quá hắn lần này tới bản thân cũng không phải vì cái gì nước hoa không nước hoa, chủ yếu vẫn là muốn lấy quần áo Hạ Trụ, mặc kệ hắn có phải hay không là cha ruột của Tiểu Vũ Trụ, chỉ cần Tiểu Vũ Trụ nhận thức tin tức tố hắn là được.
Quý Dữ hít sâu một hơi: “Cảm ơn, tôi thực thích.”
Hạ Trụ sửng sốt, lúc này hắn không thể nhịn xuống, bật cười ha ha.
Quý Dữ lại là hít sâu một hơi, mới gian nan duy trì nụ cười trên mặt.
Một hồi lâu Hạ Trụ mới ngừng cười, hắn nhìn Quý Dữ nói: “Cậu tới không chỉ là vì nước hoa đi?”
Quý Dữ sửng sốt: “Anh biết?”
Hắn vốn đang rối rắm làm sao tự nhiên mà mượn quần áo Hạ Trụ, rốt cuộc đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà đứng ở góc độ Hạ Trụ ngẫm lại, Tiểu Vũ Trụ nói khó nghe chút, tương đương là nghiệt chủng chứng minh nguyên chủ cho hắn đội nón xanh, hắn khẳng định thực không thích.
Quý Dữ muốn hắn giúp đỡ, nhưng cũng không nghĩ nhắc tới Tiểu Vũ Trụ chọc vào lòng hắn, kết quả không nghĩ tới Hạ Trụ cư nhiên đã đoán được, hơn nữa xem vẻ mặt của hắn tựa hồ cũng không bài xích, thậm chí còn có dáng vẻ rất vui hỗ trợ.
Này quả thực không thể tốt hơn!
“Ân, đã biết.” Hạ Trụ nhìn hắn, mặt mày mỉm cười.
Quý Dữ vui mừng ra mặt: “Kia……”
Hắn đem ánh mắt hướng tới bộ đồ bóng rổ trong sọt giặt quần áo trên mặt đất, duỗi tay muốn chỉ chúng nó, nhưng không chờ hắn vươn ngón trỏ, tay bỗng nhiên bị người kéo lấy.
Hắn dưới chân lảo đảo một cái, cả người ngã về phía trước.
Không giống trong dự đoán mà té ngã trên mặt đất, mà là đâm vào một nơi cứng rắn, lại phi thường to rộng ấm áp ôm trong lòng.
Quý Dữ mới vừa sinh xong bệnh, thể chất suy yếu, sau gáy vừa lúc va chạm, choáng váng muốn ngất, liền nghe đỉnh đầu truyền đến tiếng Hạ Trụ cười nhẹ.
“Tôi biết, cậu thích tôi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook