Bên tai vẫn còn tiếng khóc thê lương của mẹ kế, tâm trạng phập phồng của Quý Chu Chu còn lớn hơn so với mẹ kế. Bình tĩnh mà xem xét, lấy giá trị nhan sắc bây giờ của hai người mà nói, nếu thật sự muốn có chút gì đó, để ai nhìn cũng giống như là Quý Chu Chu đang chiếm tiện nghi, nhưng...

Loại chuyện này nói ra thì không có ý nghĩa chứ?! Quý Chu Chu trong nháy mắt tức muốn hộc máu: "Chính anh làm chuyện kỳ quái, còn không biết xấu hổ nói tôi, vừa vào cửa đã kêu lên giường, là một người cũng sẽ hiểu sai chứ?"

Cố Quyện Thư ẩn ẩn nhìn cô một cái: "Em giống như rất thất vọng."

"Đúng vậy, vô cùng thất vọng. Dù sao Cố tiên sinh, người thì đẹp trai lại nhiều tiền, dáng cao chân dài, khí lớn......" Sau khi Quý Chu Chu ý thức được mình không lựa lời mà nói, đột nhiên im miệng.

Đàn ông nào, bao giờ cũng đối với phương diện này hơi nhạy cảm. Cố Quyện Thư nheo đôi mắt lại: "Khí lớn cái gì?"

"Cái gì khí lớn? Ngài nghe sai rồi." Quý Chu Chu nghiêng nghiêng đầu, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Ngài không phải có chuyện muốn hỏi tôi à? Xin hỏi chuyện gì nha."

Cố Quyện Thư liếc cô một cái, giảm nhỏ âm thanh trong tivi một chút, dựa gối hỏi: "Nội dung tập này là gì?"

"...... Tôi không biết nha." Quý Chu Chu vô tội mở to đôi mắt.

Cố Quyện Thư im lặng, chớp mắt một cái, chầm chậm mở miệng: "Bây giờ là ở trên giường."

"?"

"Có phải em đã quên rồi không, tôi ở trên giường thường xuyên không phải người, còn sẽ đem em trói......"

"Được được được, tôi sai rồi được chưa, có thể đem đoạn này quên đi không." Quý Chu Chu hơi đau đầu.

Cố Quyện Thư lười biếng nhìn cô: "Vậy đừng nói dối."

"Tôi không bao giờ nói dối, sau này chỉ nói thật với Cố tiên sinh." Quý Chu Chu chắp tay xin tha. Sau khi nhìn chăm chú tivi một lúc lâu, nhớ lại cốt truyện đoạn này: "Tiếp theo chắc là mẹ kế mang thai chứ, Thiên Tứ đã biết chuyện xét nghiệm ADN rất hối hận, liền đi tìm ba anh ta đối chất, sau đó phát hiện ba anh ta là kẻ thù giết ba ruột của anh ta, cho nên......"

Quý Chu Chu đang nói, Cố Quyện Thư bịt miệng cô lại. Bàn tay thon dài gần như bịt kín hơn phân nửa khuôn mặt của cô, chóp mũi nhanh chóng quanh quẩn đọng lại mùi sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái của người đàn ông. Quý Chu Chu cứng đờ bất động tại chỗ.

"Trước đừng nói."

"...... Ừm." Quý Chu Chu ngoan ngoãn lên tiếng. Hơi thở yếu ớt phả lên tay Cố Quyện Thư, ấm áp lại mang chút ngưa ngứa. Cố Quyện Thư nhanh chóng lấy tay ra.

Quý Chu Chu lấy lại được hô hấp, lập tức ngồi cách xa anh một chút, chỉ thấy anh lấy di động ra: "Tiếp tục."

"À." Quý Chu Chu khụ một tiếng: "Vì vậy, anh ta cho rằng mẹ kế cùng một giuộc với ba anh ta nên vô cùng đau khổ. Sau khi biết mẹ kế mang thai cũng không tin là con của mình, sau đó......"

"Cô làm sao biết được?!" Đột nhiên truyền ra giọng nói của một người đàn ông, Quý Chu Chu hoảng sợ, sau khi đôi mắt quét một vòng thì dừng ở trên di động Cố Quyện Thư: "Cô là ai? Có phải nhân viên công tác đoàn phim không! Quyện Thư, anh bắt cô ấy lại, tôi lập tức đến liền!"

Tút tút......

Quý Chu Chu toát ra một phần dự cảm không tốt: "Anh ta là ai?"

"Đạo diễn bộ phim này." Cố Quyện Thư không nhanh không chậm nói.

Quý Chu Chu quả thật muốn điên: "Tại sao anh quen biết đạo diễn!"

"Bởi vì tôi là nhà đầu tư."

Bang! Trong tivi truyền đến âm thanh tiếng sét đánh, nam chính Thiên Tứ đối với mẹ kế quyến rũ của anh ta gào thét: "Em chính kẻ lừa gạt! Từ đầu tới cuối đều lừa gạt cảm tình của tôi!"

Tiếp theo hình ảnh gián đoạn, nhạc phim kết thúc bắt đầu. Lúc này Quý Chu Chu mới thấy rõ, một gạch đầu dòng hiện ra nhà đầu tư Cố Quyện...... Cho nên cô ngay trước mặt nhà đầu tư công khai tiết lộ cốt truyện?

"Tôi đầu tư tư nhân, thì không dùng tên thật." Cố Quyện Thư tốt bụng giải thích.

Quý Chu Chu khóc không ra nước mắt, cô nhìn anh lên án: "Anh chính là kẻ lừa gạt, từ đầu tới cuối đều đang lừa gạt cảm tình của tôi."

Nếu biết anh liên quan đến bộ phim nhiều như vậy, cô khẳng định sẽ không nhiều chuyện. Bây giờ tốt rồi, đạo diễn người ta muốn đến chất vấn cô, cô mau chóng nghĩ ra cái lý do, đem chuyện này lừa gạt cho qua thật tốt.

Nghe lời kịch quen thuộc, Cố Quyện Thư im lặng.

Lúc Quý Chu Chu đang suy tính, cổ tay đột nhiên bị nắm lấy, cô dừng một chút, chần chờ giơ bàn tay của mình bị Cố Quyện Thư nắm chặt lên: "Cố tiên sinh?"

"Diệp Khuynh kêu tôi bắt lấy em."

"...... Không cần chứ, tôi lại không chạy." Quý Chu Chu rất là nói không nên lời.

Cố Quyện Thư suy nghĩ một chút, từ từ buông tay cô ra, sau một hồi mở miệng: "Đi thôi."

Quý Chu Chu ngẩng đầu: "Đi đâu."

"Phòng khách."

"......" Hiểu rồi, đi chờ vị Diệp đạo đây. Quý Chu Chu chẹp miệng đi đến phòng khách với Cố Quyện Thư. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Ba mươi phút sau, một người đàn ông nhuộm tóc vàng và khuôn mặt trẻ con lao vào. Ngũ quan tinh xảo mà sinh động, mặc dù mặt đầy tức giận, nhưng bởi vì đôi mắt kia rũ xuống, một chút khí thế đều không có.

Cho dù biết người này đến tìm cô gây phiền phức, nhưng sau khi Quý Chu Chu nhìn thấy khuôn mặt của anh ta, vẫn là ở trong lòng huýt sáo một cái. Không hổ là thế giới ảo, loại nam phụ qua đường này đều mi thanh mục tú(*).

(*) Mi thanh mục tú: Ý chỉ lông mày thanh mảnh, rõ nét, còn ám chỉ mắt sáng và đẹp.

"Nhìn cái gì?" Cố Quyện Thư đột nhiên hỏi.

Quý Chu Chu thuận miệng trả lời: "Đẹp."

Cô vừa dứt lời, hai người đàn ông đồng thời dừng một chút. Cố Quyện Thư im lặng đi đến trước mặt cô, chặn phần lớn tầm mắt của cô.

Diệp Khuynh cả giận nói: "Đừng tưởng rằng nói một chút lời khen thì tôi tha cho cô. Nói, cô ở đâu biết được phân đoạn của cốt truyện?!"

"Tự tôi đoán được?" Quý Chu Chu từ phía sau Cố Quyện Thư ló cái đầu tròn tròn ra.

Diệp Khuynh càng bực: "Nói bậy! Cốt truyện của tôi phức tạp như vậy, sao cô có thể đoán ra được!"

Anh có thể thôi đi, thế giới ảo này chỗ không dự tính được, đều là trực tiếp sao chép của thế giới thực. Kịch bản này hay nhưng cũng là người trong hiện thực viết, cùng một người trong trang giấy như anh có quan hệ gì. Huống hồ lại không phải là một bộ phim kịch tính gì, đều là diễn ra theo thói quen, có cái gì khó đoán.

Quý Chu Chu vô tội nhìn anh ta: "Tôi thật sự đoán được."

"Coi như có thể đoán ra hướng đi, tổng thể chi tiết sẽ không đoán được." Diệp Khuynh cười lạnh: "Nói mau, là ai đem cốt truyện tiết lộ cho cô!"

"Nếu anh không tin, tôi cũng hết cách. Lại nói chi tiết gì đó, các người không phải đều ám chỉ trước mấy cảnh rồi sao. Tuân theo quy luật biên tập cắt ghép, cũng có thể đại khái đoán được những cảnh sau sẽ chuyển hướng gì, lại kết hợp cốt truyện phát triển, không khó đoán chứ."

Ỷ vào bản thân đã mấy năm làm biên kịch, Quý Chu Chu trang nghiêm nói hươu nói vượn(*).

(*) Nói hươu nói vượn: nói rất nhiều và toàn là những chuyện khoác lác, không thật, không thực tế.

"Được, cô muốn tôi tin tưởng đúng không." Diệp Khuynh trừng mắt liếc cô một cái, lấy di động ra và bấm vài cái. Trong trang web video hiện ra một bộ phim đang phát, tiếp theo đưa điện thoại tới trước mặt cô: "Nếu có thể đoán ra phim của tôi, đó có phải cũng có thể đoán ra của người khác không? Nếu đoán không ra, vậy chính là cô nói dối!"

Anh ta chọn bộ phim nào đó của nhà sản xuất đã gửi cho anh ta xem, vì vậy cốt truyện phía sau anh ta đều biết, nhưng người phụ nữ trước mắt này khẳng định không biết.

Quý Chu Chu chớp chớp mắt, nhìn cốt truyện quen thuộc cảm thán trong lòng, may mắn《 Thâm tình si mê 》 là tra tiện văn cũ, những bộ phim bên trong cũng đều là của mấy năm trước. Nếu cùng thời với cô, cô thật sự không chắc chắn xem qua.

Chẳng qua nói lại, may mắn là của mấy năm trước, khi đó cô còn chưa bắt đầu viết kịch bản, nếu không nhìn thấy kịch bản của mình mang tên người khác, không chừng cô có thể uất ức đến hộc máu.

Quý Chu Chu suy nghĩ nhịn không được bộc phát một chút. Diệp Khuynh xuy một tiếng, đáy mắt tràn đầy khinh thường: "Nói không ra rồi chứ, tôi khuyên cô tốt nhất hãy nói thật......"

"Nam chính trong bộ phim này sau đó bị bệnh đúng chứ, vì không muốn liên lụy nữ chính, đã rời khỏi căn nhà, rút cuộc lúc ấy nữ chính cũng bị bệnh nan y, sau khi đợi nam chính chữa khỏi trở về, nữ chính đã chết rồi."

Diệp Khuynh kinh hãi: "Sao cô biết?!"

"Tôi đều nói rồi, phía trước không phải đều có ám chỉ mấy cảnh sao. Đoán." Vẻ mặt Quý Chu Chu vô tội.

Diệp Khuynh nghi ngờ liếc cô một cái, lại tìm mấy bộ phim không có kết cục, kết quả Quý Chu Chu đều nói ra hết cốt truyện tiếp theo. Đáy mắt Diệp Khuynh nghi ngờ càng nghiêm trọng: "Rốt cuộc cô là ai? Mấy phim này là ai nói với cô?"

Quý Chu Chu thấy cũng đến mức này, anh ta còn đang nghi ngờ mình, nhịn không được trợn trắng mắt. Lúc đang muốn tiếp tục giải thích, Cố Quyện Thư vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng.

"Cô ấy từ năm trước đã không làm việc nữa, vẫn luôn ở trong nhà, hình như không có xã giao, người duy nhất tiếp xúc chính là Thẩm Dã. Nhưng Thẩm Dã cũng không có xem qua một đống phim ảnh này, cho nên không tồn tại loại khả năng từ con đường khác biết được cốt truyện này."

Cố Quyện Thư liếc cô một cái: "Tôi tin em."

Trong lòng Quý Chu Chu động một cái, cảm kích cười cười với anh, dáng vẻ ngọt mềm giống như bánh gạo nếp có nhân. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Đầu ngón tay của Cố Quyện Thư giống như bị điện giật tê dại trong phút chốc, anh hơi giật mình, loại cảm giác này lập tức biến mất không thấy.

Biểu cảm của Diệp Khuynh cổ quái lên: "Cho nên, cô ấy thật sự đoán? Vậy tại sao ở trong điện thoại anh không nói với tôi?"

Bản lĩnh của Cố Quyện Thư, Diệp Khuynh vẫn biết. Nếu anh ta nói Quý Chu Chu không thành vấn đề, vậy khẳng định là không thành vấn đề, nếu như vậy, vì sao lúc bắt đầu không nói rõ ràng, hại anh ta cho rằng cốt truyện bị tiết lộ, hơn nửa đêm lái xe chạy đến.

Quý Chu Chu cũng nhìn về phía Cố Quyện Thư. Lúc nãy cô không nghĩ tới vấn đề này, được Diệp Khuynh nhắc tới mới bừng tỉnh. Đúng vậy, nếu Cố Quyện Thư tin tưởng cô, vì sao còn cố ý gọi điện thoại cho Diệp Khuynh, để anh ta nửa đêm chạy đến chất vấn mình.

Ăn no căng rồi phải không?

Đối mặt ánh mắt nghi vấn của hai người bọn họ, Cố Quyện Thư bình tĩnh chớp mắt một cái, nghiêm túc nhìn bọn họ: "Không có gì, muốn xem một chút."

"......"

"......"

Lời nói của Cố Quyện Thư tuy mơ hồ không rõ, nhưng hai người bên cạnh trong nháy mắt đã hiểu. Chính là bởi vì xem diễn kịch. Quý Chu Chu và Diệp Khuynh liếc nhau, đồng thời hiện ra ý định ám sát kim chủ, nhưng cuối cùng vẫn là khiếp sợ thế lực tà ác, không dám dùng nắm đấm dạy anh ta làm người.

"Vậy ngài hài lòng không?" Đáy mắt Diệp Khuynh đều bốc hỏa, nhưng vẫn là nghiến răng mỉm cười.

Cố Quyện Thư miễn cưỡng gật đầu. Quý Chu Chu cười xạo: "Cố tiên sinh kêu dừng sớm quá, nếu như muộn một chút, nói không chừng tôi và Diệp đạo đã đánh nhau rồi."

"Không muộn" Cố Quyện Thư ẩn ẩn liếc cô một cái: "Phim gần đây đều bị em nhìn thấu rồi."

Quý Chu Chu: "......" À, nhìn thấu ảnh hưởng ngài trải nghiệm phim rồi, thật sự xin lỗi ha.

Đông lạnh bầu không khí quỷ dị, sau một lúc, Diệp Khuynh lặng lẽ nhìn về phía Quý Chu Chu: "Người đẹp. Hiểu lầm, thật xin lỗi."

"Diệp đạo khách sáo rồi, gọi tôi là Chu Chu là được." Quý Chu Chu cười, giống như mục tiêu vừa rồi bị nhằm vào không phải là cô.

Đạo diễn《 Mẹ kế quyến rũ của tôi 》, hơn nữa Cố Quyện Thư cũng đang làm người đầu tư cho anh ta. Mặt trẻ con ở trước mắt khẳng định là một nhân vật trong giới phim ảnh nơi này. Mình muốn làm nhà biên kịch, tương lai sớm muộn cũng gặp anh ta, không cần thiết đem quan hệ làm ầm ĩ.

Diệp Khuynh ngại ngùng gãi đầu một cái: "Tóm lại việc này là do tôi bị kích động, có cơ hội mời cô ăn cơm, có tiện lưu số di động không?"

"Tất nhiên." Quý Chu Chu thấy đạo diễn lớn chủ động làm quen, vội vàng lấy di động của mình ra.

Cô còn chưa dứt lời, Cố Quyện Thư đã âm thầm đứng ngăn giữa bọn họ, chầm chậm mở miệng: "Không tiện, cô ấy không có di động."

"......"

"......"

Hai người bên cạnh Cố Quyện Thư đồng thời nhìn về phía di động trong tay Quý Chu Chu, ý định ám sát kim chủ lại một lần nữa xuất hiện.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương