“Nương, không phải có đệ đệ thì nương và cha sẽ không thích con đấy chứ?” Đại Nữu căng thẳng hỏi, đôi mắt to xinh đẹp không chớp mắt nhìn chằm chằm Ngưu Thúy Hoa.

“Nói vớ vẩn gì thế, chẳng lẽ có đệ đệ thì con không phải con gái nương nữa?” Ngưu Thúy Hoa nhíu mày, giơ tay xoa mái tóc khô vàng nhưng mềm mại của Đại Nữu: “Đừng nghe người khác nói vớ vẩn, con mãi mãi là con gái của nương.

”“Cha nương của Phán Đệ, vừa có đệ đệ thì không thích Chiêu Đệ và Phán Đệ nữa.

”Thông thường, ngoài chơi với Nhị Tráng ca và Tiểu Hoa ra, Đại Nữu còn có mấy đồng bạn nhỏ, Chiêu Đệ và Phán Đệ là hai trong số đó.

Sau đó nương Chiêu Đệ sinh em trai cho họ, Chiêu Đệ và Phán Đệ phải chăm sóc đệ đệ mỗi ngày, không rảnh chơi với họ.

“Con khác chúng, nương và cha con cũng không phải cha nương của Chiêu Đệ.


” Ngưu Thúy Hoa vô cùng khinh thường cha nương của Chiêu Đệ, hai người đó sinh con trai thì ra sức chà đạp con gái.

Nàng cũng không muốn để Đại Nữu nhà mình chơi với mấy đứa Chiêu Đệ lắm, sợ bị ảnh hưởng trở thành dáng vẻ của cha nương họ.

“Nương, con thích cha của bây giờ.

” Đại Nữu thành thật gật đầu, tự tán thành.

Ngưu Thúy Hoa ngẩn người, xoa đầu cô bé.

Hai nương con đang nói chuyện thì đã đến nhà của Tam nãi nãi.


Tam gia gia là một ông tú tài, làm tiên sinh tư thục ở trong thôn.

Tam nãi nãi là con gái nhà tú tài, sau khi gả cho Tam gia gia thì sinh một đứa con trai, cũng là một tú tài, đi học ở huyện học.

“Tam nãi nãi.

” Đại Nữu giòn giã gọi một câu.

“Đại Nữu và Thúy Hoa tới à, là có chuyện gì sao?” Trong chốc lát, Tam nãi nãi cũng không đoán ra mục đích đến của nương con Ngưu Thúy Hoa.

Vì vài năm trước Tam gia gia bị thương ở chân nên mới đưa Tam nãi nãi về thôn, mở tư thục cũng là do con trai sợ ông ấy khó chịu trong lòng, tìm việc làm cho ông ấy.

Trong thôn cũng không giàu lắm,gần như không có ai để con gái của mình đi học.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương