Hà Nguyệt Tâm đi về qua đó, lúc cách xe còn một khúc thì đằng sau truyền đến giọng nói gấp gáp của nhân viên bán hàng đó: "Đừng sờ lung tung!"
Hà Nguyệt Tâm quay đầu lại, nhân viên bán hàng đang chạy về phía này, ánh mắt nhìn tròng trọc về phía cô, vẻ mặt lo lắng. Nhìn như đột nhiên nhớ ra rằng không được sờ lung tung, sau đó liền chạy đến nhắc nhở cô.
Cô có chút lơ tơ mơ nhìn chân mình, rồi nhìn chiếc Maserati cách cô ít nhất 3 mét.
Con mắt nào của hắn thấy cô muốn sờ xe rồi?
Nhân viên lo lắng gấp gáp chạy tới, sau khi để Hà Nguyệt Tâm tự mình đi xem xong hắn mới đột nhiên nhớ ra, nếu như Hà Nguyệt Tâm hiếu kỳ sờ bậy rồi làm dơ xe, đến lúc đó lại phải đem xe đi rữa, nếu mà lúc đó đột nhiên có khách muốn xem thì có thể sẽ ảnh hưởng đến việc khách xem và cảm nhận xe nữa.
Giọng nói Hà Nguyệt Tâm có chút lạnh đi: "Tôi không có sờ nó."
Mắt chó coi thường người cô thấy nhiều rồi, nhưng chưa thấy qua ai khoa trương đến vậy cả.
Nhân viên bán hàng thấy rõ cô không có sờ, lại nhìn sắc mặt cô rất lạnh, lúc này mới ý thức được mình đích thực có chút vô lý, cảm thấy có chút lúng túng nói: "Là tôi hiểu lầm rồi, nhưng mà, xe em muốn mua ở đây không có, đằng trước có một chỗ bán xe cũ, nếu không em đến đó xem thử được không?"
Hắn cũng tự cảm nhận mình vô lý, đây mới nghĩ cách cứu chữa. Nếu như Hà Nguyệt Tâm thật sự muốn mua xe thì đến chỗ bán xe cũ là thích hợp nhất.
Đây là đang đuổi khách ư.
Tuy rằng thường ngày Hà Nguyệt Tâm không hay nổi nóng, nhưng cô không phải *bánh bao, sẽ không nhường nhịn để người khác trèo lên đầu lên cổ cô.
*Bánh bao: chất của bánh bao dễ nắn, dùng để hình dung những người bị bắt nạt cũng không dám phản kháng.
Cô cúi đầu nghĩ một hồi, nghiêm túc hỏi hắn: "Nghe nói tiền lương của nhân viên bán hàng phần lớn đều nhờ vào tiền hoa hồng bán xe đúng không?"
Nhân viên bán hàng có chút khó hiểu, nhưng vẫn trả lời: "Đúng vậy."
Hà Nguyệt Tâm nghiêm túc tính toán: "Vậy bán ra một chiếc xe anh sẽ nhận được bao nhiêu tiền hoa hồng từ đó?"
Vẻ mặt Hà Nguyệt Tâm như một học sinh hiếu học, hắn không biết mình bị sao nữa, nhất nhất trả lời: "Xem giá cả, xe được bán ra giá càng cao thì tiền hoa hồng nhận được càng nhiều."
Hà Nguyệt Tâm gật đầu. Cho nên nếu cô muốn mua chiếc xe mắc nhất thì nhất định không thể mua từ tay hắn ta.
Hà Nguyệt Tâm quay đầu nhìn xung quanh, quầy dịch vụ tụ tập một số người, vừa nãy động tĩnh người đàn ông này gây ra quá lớn, cho nên có không ít người nhìn về phía bên này.
Trong đó có một người phụ nữ lúc cô nhìn qua còn nở một nụ cười thân thiện với cô, còn những người còn lại đều chỉ đánh giá cô một cái rồi quay đầu đi.
Hà Nguyệt Tâm đi đến trước mặt người phụ nữ đó, ngắn gọn nói ra mục đích của mình.
Người phụ nữ đó có chút khó hiểu, nhưng vẫn bước ra khỏi quầy dịch vụ.
"Xin chào, chị là nhân viên chăm sóc khách hàng, chị có thể giúp gì cho em không?"
Thái độ phục vụ hoàn toàn khác biệt với nhân viên bán hàng khi nãy.
Hà Nguyệt Tâm mỉm cười: "Nếu như chị phục vụ em rồi bán ra một chiếc xe thì chị có nhận được tiền hoa hồng không?"
Người phụ nữ đó hơi ngạc nhiên, có chút do dự nói: "Có chứ."
Cô là nhân viên chăm sóc khách hàng ở đây, cô đã hiểu rõ tình huống bên này rồi, đối với thái độ mắt chó coi thường người khác của nhân viên nam kia có chút bất lực. Nhân viên chăm sóc khách hàng không như nhân viên bán hàng, không có nhiều cơ hội tiếp xúc với khách hàng mới, tuy nói là có tiền hoa hồng, nhưng những người nhận được tiền hoa hồng vẫn cực ít.
Cô nghĩ nghĩ rồi nói: "Em thật sự muốn mua xe sao?"
Hà Nguyệt Tâm lạnh nhạt nói: "Em không những muốn mua xe, còn muốn mua chiếc xe mắc nhất ở đây."
Nhân viên chăm sóc khách hàng: "......"
Nhân viên bán hàng đứng bên cạnh nhếch nhếch mỏ, động tác có chút chậm chạp rời khỏi.
Hắn vừa mới chọc giận cô, cô gái nhỏ da mặt mỏng, đương nhiên phải kiếm chuyện để trả đũa rồi.
Nhân viên chăm sóc khách hàng có chút do dự, tuy rằng không xác định Hà Nguyệt Tâm có thật sự muốn mua xe không, nhưng vẫn nhẫn nại dẫn Hà Nguyệt Tâm đi dạo một vòng trong sảnh, lần lượt giới thiệu từng sản phẩm trưng bày trong sảnh cho cô nghe.
Hà Nguyệt Tâm rất hài lòng đối với thái độ phục vụ của cô, cho nên khi cô lại lần nữa ngừng lại trước mặt chiếc Maserati trong cửa hàng thì không có đi tiếp nữa.
"Chiếc xe này giá bán 6.5 triệu......"
Nhân viên chăm sóc khách hàng muốn nói rồi lại thôi, nói chuyện với Hà Nguyệt Tâm ngắn ngủi mấy phút, cô ý thức được Hà Nguyệt Tâm có thể mua được, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng cô cũng có chút kỳ vọng có thể lấy được đơn hàng này rồi. Giới thiệu mấy sản phẩm rẻ, thực dụng một chút, khoảng hai ba trăm ngàn, nói không chừng có thể bán ra được. Cho nên cô không muốn ngừng lại ở chỗ này quá lâu.
Nhưng Hà Nguyệt Tâm lại ngừng lại ở đây không đi nữa.
Hà Nguyệt Tâm nghiêm túc quan sát chiếc Maserati trước mặt này. Dáng xe rất đẹp, hình như cô từng thấy qua trên cuốn tạp chí nào đó, chất lượng cũng rất tốt, hãng này cũng rất có tiếng, nên cô lập tức quyết định mua, không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.
"Vậy lấy chiếc này đi. Bây giờ có thể quẹt thẻ không?"
Nhân viên chăm sóc khách hàng cứ ngỡ là mình nghe nhầm, có chút phản ứng không kịp: "Em muốn mua chiếc Maserati này à?"
Hà Nguyệt Tâm gật đầu, không phủ nhận: "Đúng."
Cô cảm thấy có chút khó tin, nhưng nhìn vẻ mặt chắc chắn của Hà Nguyệt Tâm, cô lại có chút không biết làm sao: "Vậy em......trả một lần hay là trả góp?"
Những khách hàng không thể nào trả hết trong một lần cũng có thể chọn trả góp, như vậy sẽ bớt áp lực hơn.
Hà Nguyệt Tâm suy nghĩ một lúc, lúc Quản gia đưa thẻ đen cho cô có nói là không giới hạn số tiền quẹt, nên chắc trả hết cũng không sao đâu nhỉ.
"Trả một lần."
Nhân viên chăm sóc khách hàng mắt mở to, trong lòng cô dâng lên một phỏng đoán không dám tin, giọng nói có chút run: "Vậy em đợi lát, chị đi chuẩn bị hợp đồng."
Thật là tiền rơi từ trên trời xuống mà! Là mắt cô lọt tròng rồi, Hà Nguyệt Tâm là thật sự muốn mua xe, hơn nữa vừa ra tay là mua chiếc xe mắc nhất trong sảnh trưng bày!
Lúc cô đè nén không nổi sự vui mừng trở về quầy dịch vụ, nhân viên bán hàng kia vẫn còn ở đó, hắn ta ngạc nhiên hỏi: "Sao vậy? Vui đến như vậy!"
"Chiếc xe mắc nhất trong cửa hàng, tôi bán ra rồi!"
"Chiếc Maserati đó ư? Ai mua?"
Nhân viên chăm sóc khách hàng hưng phấn: "Còn ai vào đây nữa, cô gái lúc nãy đấy! Cái này còn phải cảm ơn anh. Hoa hồng tháng này của tôi chắc có thể lấy được đến 5 con số!"
Lời vừa dứt, mặt nhân viên bán hàng đó lập tức cương cứng, sắc mặt thay đổi không ngừng.
Cô bé lúc nãy thật sự mua rồi ư? Mua chiếc Maserati mắc nhất trong cửa hàng ư?
Hồi nãy hắn còn kêu Hà Nguyệt Tâm đến cửa hàng bán xe cũ nữa? Ăn bận nghèo nàn như vậy, thế nhưng vừa ra tay là mua luôn chiếc Maserati trị giá 6.5 triệu ư?
Đợi đến lúc nhân viên chăm sóc khách hàng dẫn Hà Nguyệt Tâm đến ngồi bên cạnh quầy dịch vụ, mặt nhân viên nam đó cứng đơ hoàn toàn.
Quần áo trên người Hà Nguyệt Tâm đích thực có chút cũ mà! Thứ cầm trên tay cũng đích thực là sách cũ mà! Cuối cùng là chỗ nào có vấn đề vậy? Hắn bởi vì nhìn nhầm Hà Nguyệt Tâm mà bỏ lỡ quán quân KPI tháng này ư?
Hơn nữa anh tính sơ qua, Hà Nguyệt Tâm từ lúc vào cửa hàng đến lúc quyết định mua chiếc xe đó, thời gian không quá nửa tiếng. Những người mua khác hận không thể mò hết cả ngày, mỗi một chi tiết đều hỏi cặn kẽ. Người mua nhanh gọn lẹ như Hà Nguyệt Tâm vậy tìm đâu ra.
Tim hắn có chút đau, hận không thể tát mình hai bạt tai. Nếu như thời gian có thể quay ngược, hắn nhất định sẽ tiếp đãi Hà Nguyệt Tâm thật tốt, kêu hắn quỳ xuống phục vụ Hà Nguyệt Tâm cũng được nữa!
Hà Nguyệt Tâm xem thật kỹ hợp đồng mua xe, xác nhận không có vấn đề gì, thì ký tên lên đó, rồi đưa hợp đồng cho nhân viên chăm sóc khách hàng.
Nhân viên chăm sóc khách hàng vui mừng ra mặt, động tác nhanh gọn vô cùng.
Là cô không hiểu tác phong hành sự của thiên kim nhà giàu, xem ra có một số thiên kim nhà giàu thích ăn mặc giản đơn đi dạo phố. Ai nói thiên kim nhà giàu đều thích bận hàng hiệu chứ? Người trước mắt này không phải là không thích sao.
Cô cầm máy POS ra, cung kính đặt trước mặt Hà Nguyệt Tâm.
Hà Nguyệt Tâm xoay đầu tìm kiếm trong túi xách, lấy ra một tấm thẻ đen. Nghĩ nghĩ, cô hỏi lại nhân viên chăm sóc khách hàng trước mặt cho chắc: "Tấm thẻ này, có thể quẹt không?"
Nhân viên bán hàng vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm nghe đến câu này quay đầu lại cười nhạo, thì ra là không rõ thẻ ngân hàng của mình có thể quẹt để mua xe hay không, hứ, hợp đồng đã ký rồi, chẳng lẽ định hủy hợp đồng sao?
Hắn định nói đạo lý với Hà Nguyệt Tâm thì thấy ngón tay nhân viên chăm sóc khách hàng có chút run rẩy, cô ngước đầu lên nói: "Được! Thẻ này mà không quẹt được thì còn thẻ nào quẹt được nữa chứ."
Hà Nguyệt Tâm quay đầu lại, nhân viên bán hàng đang chạy về phía này, ánh mắt nhìn tròng trọc về phía cô, vẻ mặt lo lắng. Nhìn như đột nhiên nhớ ra rằng không được sờ lung tung, sau đó liền chạy đến nhắc nhở cô.
Cô có chút lơ tơ mơ nhìn chân mình, rồi nhìn chiếc Maserati cách cô ít nhất 3 mét.
Con mắt nào của hắn thấy cô muốn sờ xe rồi?
Nhân viên lo lắng gấp gáp chạy tới, sau khi để Hà Nguyệt Tâm tự mình đi xem xong hắn mới đột nhiên nhớ ra, nếu như Hà Nguyệt Tâm hiếu kỳ sờ bậy rồi làm dơ xe, đến lúc đó lại phải đem xe đi rữa, nếu mà lúc đó đột nhiên có khách muốn xem thì có thể sẽ ảnh hưởng đến việc khách xem và cảm nhận xe nữa.
Giọng nói Hà Nguyệt Tâm có chút lạnh đi: "Tôi không có sờ nó."
Mắt chó coi thường người cô thấy nhiều rồi, nhưng chưa thấy qua ai khoa trương đến vậy cả.
Nhân viên bán hàng thấy rõ cô không có sờ, lại nhìn sắc mặt cô rất lạnh, lúc này mới ý thức được mình đích thực có chút vô lý, cảm thấy có chút lúng túng nói: "Là tôi hiểu lầm rồi, nhưng mà, xe em muốn mua ở đây không có, đằng trước có một chỗ bán xe cũ, nếu không em đến đó xem thử được không?"
Hắn cũng tự cảm nhận mình vô lý, đây mới nghĩ cách cứu chữa. Nếu như Hà Nguyệt Tâm thật sự muốn mua xe thì đến chỗ bán xe cũ là thích hợp nhất.
Đây là đang đuổi khách ư.
Tuy rằng thường ngày Hà Nguyệt Tâm không hay nổi nóng, nhưng cô không phải *bánh bao, sẽ không nhường nhịn để người khác trèo lên đầu lên cổ cô.
*Bánh bao: chất của bánh bao dễ nắn, dùng để hình dung những người bị bắt nạt cũng không dám phản kháng.
Cô cúi đầu nghĩ một hồi, nghiêm túc hỏi hắn: "Nghe nói tiền lương của nhân viên bán hàng phần lớn đều nhờ vào tiền hoa hồng bán xe đúng không?"
Nhân viên bán hàng có chút khó hiểu, nhưng vẫn trả lời: "Đúng vậy."
Hà Nguyệt Tâm nghiêm túc tính toán: "Vậy bán ra một chiếc xe anh sẽ nhận được bao nhiêu tiền hoa hồng từ đó?"
Vẻ mặt Hà Nguyệt Tâm như một học sinh hiếu học, hắn không biết mình bị sao nữa, nhất nhất trả lời: "Xem giá cả, xe được bán ra giá càng cao thì tiền hoa hồng nhận được càng nhiều."
Hà Nguyệt Tâm gật đầu. Cho nên nếu cô muốn mua chiếc xe mắc nhất thì nhất định không thể mua từ tay hắn ta.
Hà Nguyệt Tâm quay đầu nhìn xung quanh, quầy dịch vụ tụ tập một số người, vừa nãy động tĩnh người đàn ông này gây ra quá lớn, cho nên có không ít người nhìn về phía bên này.
Trong đó có một người phụ nữ lúc cô nhìn qua còn nở một nụ cười thân thiện với cô, còn những người còn lại đều chỉ đánh giá cô một cái rồi quay đầu đi.
Hà Nguyệt Tâm đi đến trước mặt người phụ nữ đó, ngắn gọn nói ra mục đích của mình.
Người phụ nữ đó có chút khó hiểu, nhưng vẫn bước ra khỏi quầy dịch vụ.
"Xin chào, chị là nhân viên chăm sóc khách hàng, chị có thể giúp gì cho em không?"
Thái độ phục vụ hoàn toàn khác biệt với nhân viên bán hàng khi nãy.
Hà Nguyệt Tâm mỉm cười: "Nếu như chị phục vụ em rồi bán ra một chiếc xe thì chị có nhận được tiền hoa hồng không?"
Người phụ nữ đó hơi ngạc nhiên, có chút do dự nói: "Có chứ."
Cô là nhân viên chăm sóc khách hàng ở đây, cô đã hiểu rõ tình huống bên này rồi, đối với thái độ mắt chó coi thường người khác của nhân viên nam kia có chút bất lực. Nhân viên chăm sóc khách hàng không như nhân viên bán hàng, không có nhiều cơ hội tiếp xúc với khách hàng mới, tuy nói là có tiền hoa hồng, nhưng những người nhận được tiền hoa hồng vẫn cực ít.
Cô nghĩ nghĩ rồi nói: "Em thật sự muốn mua xe sao?"
Hà Nguyệt Tâm lạnh nhạt nói: "Em không những muốn mua xe, còn muốn mua chiếc xe mắc nhất ở đây."
Nhân viên chăm sóc khách hàng: "......"
Nhân viên bán hàng đứng bên cạnh nhếch nhếch mỏ, động tác có chút chậm chạp rời khỏi.
Hắn vừa mới chọc giận cô, cô gái nhỏ da mặt mỏng, đương nhiên phải kiếm chuyện để trả đũa rồi.
Nhân viên chăm sóc khách hàng có chút do dự, tuy rằng không xác định Hà Nguyệt Tâm có thật sự muốn mua xe không, nhưng vẫn nhẫn nại dẫn Hà Nguyệt Tâm đi dạo một vòng trong sảnh, lần lượt giới thiệu từng sản phẩm trưng bày trong sảnh cho cô nghe.
Hà Nguyệt Tâm rất hài lòng đối với thái độ phục vụ của cô, cho nên khi cô lại lần nữa ngừng lại trước mặt chiếc Maserati trong cửa hàng thì không có đi tiếp nữa.
"Chiếc xe này giá bán 6.5 triệu......"
Nhân viên chăm sóc khách hàng muốn nói rồi lại thôi, nói chuyện với Hà Nguyệt Tâm ngắn ngủi mấy phút, cô ý thức được Hà Nguyệt Tâm có thể mua được, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng cô cũng có chút kỳ vọng có thể lấy được đơn hàng này rồi. Giới thiệu mấy sản phẩm rẻ, thực dụng một chút, khoảng hai ba trăm ngàn, nói không chừng có thể bán ra được. Cho nên cô không muốn ngừng lại ở chỗ này quá lâu.
Nhưng Hà Nguyệt Tâm lại ngừng lại ở đây không đi nữa.
Hà Nguyệt Tâm nghiêm túc quan sát chiếc Maserati trước mặt này. Dáng xe rất đẹp, hình như cô từng thấy qua trên cuốn tạp chí nào đó, chất lượng cũng rất tốt, hãng này cũng rất có tiếng, nên cô lập tức quyết định mua, không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.
"Vậy lấy chiếc này đi. Bây giờ có thể quẹt thẻ không?"
Nhân viên chăm sóc khách hàng cứ ngỡ là mình nghe nhầm, có chút phản ứng không kịp: "Em muốn mua chiếc Maserati này à?"
Hà Nguyệt Tâm gật đầu, không phủ nhận: "Đúng."
Cô cảm thấy có chút khó tin, nhưng nhìn vẻ mặt chắc chắn của Hà Nguyệt Tâm, cô lại có chút không biết làm sao: "Vậy em......trả một lần hay là trả góp?"
Những khách hàng không thể nào trả hết trong một lần cũng có thể chọn trả góp, như vậy sẽ bớt áp lực hơn.
Hà Nguyệt Tâm suy nghĩ một lúc, lúc Quản gia đưa thẻ đen cho cô có nói là không giới hạn số tiền quẹt, nên chắc trả hết cũng không sao đâu nhỉ.
"Trả một lần."
Nhân viên chăm sóc khách hàng mắt mở to, trong lòng cô dâng lên một phỏng đoán không dám tin, giọng nói có chút run: "Vậy em đợi lát, chị đi chuẩn bị hợp đồng."
Thật là tiền rơi từ trên trời xuống mà! Là mắt cô lọt tròng rồi, Hà Nguyệt Tâm là thật sự muốn mua xe, hơn nữa vừa ra tay là mua chiếc xe mắc nhất trong sảnh trưng bày!
Lúc cô đè nén không nổi sự vui mừng trở về quầy dịch vụ, nhân viên bán hàng kia vẫn còn ở đó, hắn ta ngạc nhiên hỏi: "Sao vậy? Vui đến như vậy!"
"Chiếc xe mắc nhất trong cửa hàng, tôi bán ra rồi!"
"Chiếc Maserati đó ư? Ai mua?"
Nhân viên chăm sóc khách hàng hưng phấn: "Còn ai vào đây nữa, cô gái lúc nãy đấy! Cái này còn phải cảm ơn anh. Hoa hồng tháng này của tôi chắc có thể lấy được đến 5 con số!"
Lời vừa dứt, mặt nhân viên bán hàng đó lập tức cương cứng, sắc mặt thay đổi không ngừng.
Cô bé lúc nãy thật sự mua rồi ư? Mua chiếc Maserati mắc nhất trong cửa hàng ư?
Hồi nãy hắn còn kêu Hà Nguyệt Tâm đến cửa hàng bán xe cũ nữa? Ăn bận nghèo nàn như vậy, thế nhưng vừa ra tay là mua luôn chiếc Maserati trị giá 6.5 triệu ư?
Đợi đến lúc nhân viên chăm sóc khách hàng dẫn Hà Nguyệt Tâm đến ngồi bên cạnh quầy dịch vụ, mặt nhân viên nam đó cứng đơ hoàn toàn.
Quần áo trên người Hà Nguyệt Tâm đích thực có chút cũ mà! Thứ cầm trên tay cũng đích thực là sách cũ mà! Cuối cùng là chỗ nào có vấn đề vậy? Hắn bởi vì nhìn nhầm Hà Nguyệt Tâm mà bỏ lỡ quán quân KPI tháng này ư?
Hơn nữa anh tính sơ qua, Hà Nguyệt Tâm từ lúc vào cửa hàng đến lúc quyết định mua chiếc xe đó, thời gian không quá nửa tiếng. Những người mua khác hận không thể mò hết cả ngày, mỗi một chi tiết đều hỏi cặn kẽ. Người mua nhanh gọn lẹ như Hà Nguyệt Tâm vậy tìm đâu ra.
Tim hắn có chút đau, hận không thể tát mình hai bạt tai. Nếu như thời gian có thể quay ngược, hắn nhất định sẽ tiếp đãi Hà Nguyệt Tâm thật tốt, kêu hắn quỳ xuống phục vụ Hà Nguyệt Tâm cũng được nữa!
Hà Nguyệt Tâm xem thật kỹ hợp đồng mua xe, xác nhận không có vấn đề gì, thì ký tên lên đó, rồi đưa hợp đồng cho nhân viên chăm sóc khách hàng.
Nhân viên chăm sóc khách hàng vui mừng ra mặt, động tác nhanh gọn vô cùng.
Là cô không hiểu tác phong hành sự của thiên kim nhà giàu, xem ra có một số thiên kim nhà giàu thích ăn mặc giản đơn đi dạo phố. Ai nói thiên kim nhà giàu đều thích bận hàng hiệu chứ? Người trước mắt này không phải là không thích sao.
Cô cầm máy POS ra, cung kính đặt trước mặt Hà Nguyệt Tâm.
Hà Nguyệt Tâm xoay đầu tìm kiếm trong túi xách, lấy ra một tấm thẻ đen. Nghĩ nghĩ, cô hỏi lại nhân viên chăm sóc khách hàng trước mặt cho chắc: "Tấm thẻ này, có thể quẹt không?"
Nhân viên bán hàng vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm nghe đến câu này quay đầu lại cười nhạo, thì ra là không rõ thẻ ngân hàng của mình có thể quẹt để mua xe hay không, hứ, hợp đồng đã ký rồi, chẳng lẽ định hủy hợp đồng sao?
Hắn định nói đạo lý với Hà Nguyệt Tâm thì thấy ngón tay nhân viên chăm sóc khách hàng có chút run rẩy, cô ngước đầu lên nói: "Được! Thẻ này mà không quẹt được thì còn thẻ nào quẹt được nữa chứ."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook