Lần này tẩu tử uất ức rồi, đại ca cũng là tai bay vạ gió. Đường Miên tới đây ngoại trừ giải quyết hai người hầu gái kia, chủ yếu cũng là muốn hòa giải mâu thuẫn cho phu thê bọn họ.

Từ trước giờ chuyện khuyên bảo người khác chưa từng là chuyện dễ dàng, chuyện xảy ra với bản thân mình lại càng khó có thể vượt qua được. Bình thường Ngu Kiều có thể khuyên nhủ Tả Triều Chi dăm ba câu, nhưng mà lần này lại tự mình rơi vào trong vòng lẩn quẩn không thoát ra được.

Nàng ta cảm thấy lòng mình vô cùng khó chịu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Một khi tình cảm đã bị tổn thương, nếu vết thương đó đủ nghiêm trọng thì vết hằn đó sẽ mãi cũng không khỏi được. Cho dù là tình cảm như nào cũng đều như nhau hết, tổn thương chính là tổn thương, rất khó để khôi phục lại trạng thái như ban đầu, chỉ có thể mang theo một vết sẹo mà tiếp tục.

Thân là người gia tăng tổn thương, Tu Kỳ nhất định phải gánh lấy sự hờn trách của ái nhân. Đường Miên cũng như vậy, còn Ngu Kiều chỉ là một người vô tội bị chịu tổn thương, Đường Miên chỉ hy vọng nàng ta và Tả Triều Chi có thể bớt tự dằn vặt mình lại một chút.

Ngu Kiều làm sao không hiểu đạo lý mà Đường Miên nói chứ? Chỉ là uất ức đã tích lũy đến cực hạn. Tu Kỳ đều là muốn baaro vệ cho nàng ta, nhưng hắn ta càng bảo vệ, nàng lại càng phải gánh chịu thêm vô số những đả kích của những nữ nhân ở trong cung kia. Ngu Kiều năm lần bảy lượt đều nhẫn nại, nhưng mà đã tới giới hạn rồi.

"Trong lòng ta biết chàng ấy vô tội, nhưng mà thật sự rất khó để tiếp tục nhịn nhục được nữa, nói đại nghịch bất đạo. A Cẩm không có chị em bạn dâu, không có cha chồng hay mẹ chồng, không biết phận làm tức phụ khó như nào đâu." Cho dù phu quân có tốt nhường nào, nhưng áo mặc sao qua khỏi đầu? Chỉ cần trưởng bối vẫn còn thì không thể làm trái hiếu đạo, tuy rằng cuộc sống ở kinh thành tốt hơn nhiều so với biên ải, nhưng mà Nguy Kiều vẫn nhớ cuộc sống ở nơi ấy.

Kì thật, Đường Miên chưa từng gặp phải rắc rối như này, giữa nàng và Tả Triều Chi chỉ đơn giản là có nhiều yêu hận, Đường Miên biết mấy người ở trong cung kia, thậm chí còn tận mắt nhìn thấy Ngu Kiều bị làm khó dễ. Ngu Kiều hết năm lần bảy lượt nhịn rồi nhịn, đã nhịn tới giới hạn rồi.

"Tẩu yên tâm đi, hôm nay ta và A Triều có thể lập tức tới đây cũng là nhờ đại ca nhanh trí, đại sẽ bảo vệ tẩu." Đường Miên dốc sức đẩy hết công lao lên người của Tu Kỳ: "Mục đích của Thái hậu là muốn chia cắt tỷ và đại ca, tạo ra hiềm khích. Nếu như tẩu thật sự vì hai ả nha hoàn đó mà lung lay tình cảm với đại ca, vậy không phải đã đúng với ý của bà ta rồi sao? Vào lúc này tỷ chính là phải yêu thương đắm đuối với đại ca, cho bà ta tức chết." Đường Miên nói tới cuộn trào lửa giận, đến mức Ngu Kiều cũng không nhịn được mà bật cười.


"Ca tụng đại ca muội nhiều như vậy, chàng ấy đã cho muội đồ tốt gì hả?" Tâm tình của Ngu Kiều đã tốt hơn nhiều rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Làm gì có chứ, đồ tốt của đại ca đều nằm ở chỗ của tẩu tử rồi! Úi chà quản gia đều đến cả rồi, muội còn đặc biệt mời Hoàng chưởng quỹ của Linh Lung Các mang theo vài món đồ chơi tới cho tiểu chất nhi và tiểu chất nữ chọn lựa!" Đường Miên vội vàng chuyển đề tài, vì để diễn trò cho tới, Đường Miên quả thực đã gọi quản gia của mỗi một các đến, tiếp đó nàng và Ngu Kiều bắt đầu chọn lấy những khúc vải, đồ trang sức, đồ bằng ngọc, còn chọn cả ngựa gỗ, đồ chơi cho hài tử.
Nữ nhân lúc cảm thấy không vui, thì cứ để cho nàng ấy có cơ hội được mua, mua và mua.

Ngu Kiều cũng không ngoại lệ, mãi tới giờ cơm tối thì nàng ta đã điềm đạm lại rồi. Cả đám cùng nhau dùng bữa tối, nàng ta cũng không bài xích cái đuôi to là Tu Kỳ lẽo đẽo theo mình nữa, lúc này mới để lại hai người Đường Miên và Tả Triều Chi.


Sau khi phu thê Cung Vương nghỉ ngơi, cả hai người tay nắm tay quay về nơi tạm trú trong Vương Phủ. Nơi tạm trú lớn nhất trong Vương Phủ là viện Ngọc Hành, rất gần với viện chủ là viện Thiên Quyền.

Sân trong của Vương Phủ được đặt tên theo tên của Thất Tinh Bắc Đẩu, hiện tại hai nha hoàn đã được đưa tới một góc xó nhất bên trong viện Dao Quang, lẽ dĩ nhiên sẽ không được ở phòng chính rồi. Bọn họ bị đưa tới ở trong phòng của dãy nhà phía sau, cốt là muốn để bọn họ an phận được một chút.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương