Sau Khi Trở Thành Bạo Quân
-
Chương 168
Tàn quân rút lui, trận chiến Newt kết thúc với chiến thắng của Legrand.
Trong trận chiến này, sức mạnh quân sự của các cựu quý tộc Blaise đã bị giáng một đòn có thể gọi là nặng nề. Trên chiến trường chính, hàng chục ngàn kỵ sĩ Blaise đã chết, thi thể của bọn họ chất đống từ vùng trũng phía trước dốc cao đến Rollman gần đó. Vào ngày diễn ra trận chiến, người dân ở hạ lưu sông Rollman thấy dòng nước ngả thành màu rượu vang.
Sau này, dòng sông Rollman còn được gọi là “sông máu”.
Quân đội Blaise do công tước West chỉ huy gần như toàn quân bị diệt, còn quân đội bên sườn do thân vương Malolin chỉ huy cũng tử thương tương tự khi tiến dọc theo sông Rollman, cố gắng vượt qua góc giữa khu rừng và vùng đất dốc. Những lính hỏa mai và khẩu pháo bằng đồng “Tường Vi máu” mà quốc vương sắp xếp ở đó đã dạy cho bọn họ một bài học mạnh mẽ. Trận chiến đẫm máu ở góc giữa hai nơi không thua kém chiến trường chính diện.
Quân đội của thân vương Malolin bị pháo oanh tạc trong địa hình chật hẹp, phản ứng còn tệ hơn đoàn kỵ sĩ Vĩnh Hằng trước đó, kỵ binh chen chúc nhau, mỗi người chỉ lo thoát thân, không ai nghĩ đến việc hình thành vòng phòng thủ. Theo thông lệ, bộ binh được bố trí hai bên sườn kỵ binh để bảo vệ, rồi bị kỵ sĩ bên mình giẫm đạp. Sau đó, khi các nhà thiết kế quân sự lục soát chiến trường, phát hiện số người chết trong hỗn loạn thậm chí còn vượt qua số người chết dưới làn đạn pháo.
Kể từ khi chiến tranh bắt đầu, đây là trận đánh có số thương vong lớn nhất trên chiến trường chính diện.
Trong các cuộc chiến tranh trước đây, quý tộc của quân địch thường không bị giết thẳng, mà tuân theo các quy tắc của kỵ sĩ, tù nhân bị giam giữ giao tiệc chuộc xong sẽ được thả ra. Nhưng, trong trận chiến này, mạng sống của các kỵ sĩ quý tộc và binh sĩ bình dân đã mất đi khoảng cách khác biệt, đế quốc Legrand thể hiện tất cả tức giận đã tích tụ từ khi chiến tranh bắt đầu.
Xương của kẻ xâm lược chất đống như núi, vùng trũng biến thành đầm lầy máu bùn trở thành “vùng đất chết” mới.
Sau khi thắng trận, quốc vương để lại một đội quân đi theo để dọn dẹp chiến trường, ngăn chặn dịch bệnh rồi nhanh chóng quay trở lại quận Yorin.
“Thần đang bối rối một điều, bệ hạ.”
Tổng quản nội vụ đi theo bên người quốc vương.
“Công tước West không giống như một người có gan chống lại thiên sứ.”
Trong trận chiến vừa kết thúc, lý do khiến cuộc chiến giữa quốc vương và ác ma kết thúc nhanh như vậy là do mũi tên phản bội của công tước West đã góp một phần nhất định. Nhưng, sự phản bội của công tước West, dưới con mắt của những người nhạy bén, biết rằng chắc chắn phải có điều gì ẩn trong đó.
Chuyện ẩn ở bên trong —— cậu không có lý do gì để ra tay với thiên sứ.
“Vì thiên sứ không thể bị đánh bại.”
Quốc vương trả lời, lời lẽ sâu xa.
Tổng quản nội vụ suy nghĩ một lát chợt hiểu ra.
Trong giáo lý của Thánh Đình, chiến thắng hay không là do Thượng Đế quyết định. [1] Vậy thì, thiên sứ là con cưng của Thượng Đế, một khi xuất hiện trên chiến trường thì bản thân bọn họ đã là biểu tượng của chiến thắng. Nếu thiên sứ ngã xuống trong chiến tranh, thì đây là một đòn nặng nề với giáo lý!
Ngoài ra, hành động của Thánh quân lần này là lấy danh nghĩa Thượng Đế để thanh tẩy dị giáo Legrand, Thánh quân lấy tín ngưỡng làm cờ, thiên sứ xuất hiện ở trên chiến trường, có nghĩa là hành động của bọn họ thực sự là chính nghĩa, nhưng… Nếu thiên sứ ngã xuống thì sao? Đây sẽ là một đòn mạnh giáng vào niềm tin của Thánh quân.
Vì đó là dấu hiệu cho thấy bọn họ không được phù hộ!
Mà nếu sự sụp đổ của thiên sứ và thất bại của cuộc chiến là do phản bội của công tước West thì mọi thứ sẽ hoàn toàn khác. Phải biết rằng, trong giáo lý của Thánh Đình, một trong những điều cốt lõi nhất, chính là “Bàn về nguyên tội” của người phàm, con người sinh ra đều có tội, thiên sứ cứu vớt Thánh quân lại chết vì Thánh quân phản bội, việc này sẽ không làm lung lay niềm tin của Thánh quân, mà còn có thể kíc.h thí.ch tâm lý chuộc tội của tín đồ.
“Đó là lý do tại sao ngài chọn để hồn thiêng tham chiến?”
Tổng quản nội vụ phát hiện giọng nói của mình có hơi khàn.
“Làm thế nào chúng ta có thể chống lại niềm tin với thần linh?” Dường như quốc vương đang tự hỏi tự đáp: “Chỉ có chúng ta mới có thể chống lại tín ngưỡng.”
Sau khi trận chiến kết thúc, ác ma vội quay trở lại Địa Ngục —— chớ quên, lúc này Địa Ngục còn đang có chiến tranh với quân đoàn thiên sứ. Mà các hồn thiêng kỵ sĩ cũng theo đó biến mất, nhưng họ thật sự đã để lại cho Legrand một số thứ rất quan trọng đối với tình hình chiến đấu hiện tại.
Ở thời đại này, thứ duy nhất có thể chống lại tín ngưỡng của Thánh Đình chỉ có hồn thiêng mà tất cả người Legrand lấy làm tự hào. Họ sáng lập ra đế quốc Legrand, họ là nguồn gốc của tất cả lịch sử Legrand, họ xuất hiện trên chiến trường chống lại thiên sứ vì Legrand, vậy thì chứng tỏ họ không sai.
Nhân loại, nhỏ bé, hèn mọn, giống như con kiến hôi.
Nhưng bản thân nhân loại, lại đủ sức chống lại thần linh!
“Siorde.”
Quốc vương quay đầu nhìn về phía thành Newt.
Ai có thể phản bội lại với thiên sứ? Chỉ có một người và là người ít có khả năng làm như vậy nhất.
Hoàng đế đế quốc Thần Thánh, giáo hoàng.
Siorde.
“Người đại diện thần cũng sẽ có lúc muốn mượn ánh sáng của thần để leo lên ngai vàng.”
Quốc vương khẽ nói, thúc ngựa tiến lên, gió thổi chiếc áo choàng đỏ tươi như máu.
Tuy chưa gặp mặt nhưng cuộc đối đầu đã bắt đầu.
Giọng quốc vương nhẹ nhàng, nhưng tổng quản nội vụ chỉ cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Thật khó tả cảm giác đó, không có khoảnh khắc nào so với lúc này, có thể làm cho ông càng rõ ràng nhìn thấy mặt khủng khiếp và điên cuồng nhất của chiến tranh này ——
Thiên sứ, Thượng Đế, thần linh, Địa Ngục… Trong cuộc chiến này, đều trở thành…
Quân cờ!
…
Mùa thu năm 1433 đã định sẵn sẽ vô cùng hỗn loạn, vào cuối mùa thu, Legrand rơi vào vòng xoáy này đến vòng xoáy khác.
Tại thành Douro, quốc vương Legrand chỉ huy quân đội nghênh chiến với đội quân Blaise đông hơn mình gấp nhiều lần. Trong trận chiến, những người sáng lập ra Legrand, những hồn thiêng kỵ sĩ dũng cảm nhất xuất hiện tại thế gian, sánh vai chiến đấu với những dũng sĩ Legrand. Cuối cùng trận chiến kết thúc với chiến thắng vang dội của Legrand.
Đối với người Legrand mà nói, đây là một chiến thắng nâng cao tinh thần của cả nước.
Nhưng đối với Thánh quân, điều này lại có ý nghĩa khác ——
Trong trận chiến thành Douro, thiên sứ xuất hiện trên chiến trường, điều này chứng minh rằng phong trào của Thánh quân thực sự được Thượng Đế phù hộ như Thánh Đình đã tuyên bố. Nhưng, công tước West Blaise đã phản bội Thánh quân một cách hèn hạ và trơ trẽn, khiến trận chiến thất bại. Thiên sứ bị người Blaise phản bội, ngã xuống trong tay ác ma.
Câu chuyện này giống như câu chuyện được kể trong sách thánh.
Thánh tử vốn muốn cứu thế gian, cuối cùng đã bị thế gian ruồng bỏ và bị đóng đinh trên giá chữ thập. Kể từ đó, từ khi sinh ra người phàm đã phải gánh chịu nguyên tội, câu chuyện trong sách thánh lặp lại vào ngày hôm nay, khi thiên sứ ngã xuống trở thành tội lỗi chung của tất cả binh sĩ Blaise đã tham gia vào cuộc chiến phản bội đó.
Nếu muốn chuộc tội, chỉ có thể chiến đấu vì Thượng Đế, rửa sạch tội vô luân bằng máu của dị giáo.
Giáo hoàng Siorde công khai rao giảng điều này cho tất cả chiến sĩ của Thánh quân.
Lúc này uy vọng của Siorde cao chưa từng thấy, trên đường tấn công thành Newt, lão ta đã thể hiện thần tích do Thượng Đế ban cho lão ta, đổi hướng gió cản trở binh sĩ tiến lên. Trận chiến diễn ra suôn sẻ và nhanh chóng một cách đáng kinh ngạc. Dù binh sĩ Legrand có anh dũng chống cự, thành Newt vẫn nhanh chóng bị chọc thủng trước sức mạnh của đoàn kỵ sĩ Thần Điện và Thánh quân Thánh Địa.
Sau khi tấn công thành Newt, trái ngược với dự đoán của mọi người, Siorde không ở thành Newt đóng quân nghỉ ngơi, mà là lại đích thân chỉ huy đoàn kỵ sĩ Thần Điện thừa cơ tiến lên, phát động tập kích bất ngờ vào quận Colline phía Tây. Trong trường hợp các lực lượng chính của Legrand đóng quân ở quận Yorin, chẳng mấy chốc bọn họ lại chiếm được một thành khác.
Trong suốt trận chiến, giáo hoàng Siorde đích thân tới tiền tuyến, thể hiện năng lực chỉ huy quân sự đáng kinh ngạc, các quan quân vốn còn thầm chê bai Siorde đành phải cúi đầu trước lão ta.
Mà ở trong Thánh quân, một tin đồn nhanh chóng lưu truyền.
Giáo hoàng Siorde là hóa thân nhân gian của Thượng Đế, ý chí của lão ta chính là ý chí của Thượng Đế, chính vì vậy lão ta mới có thể chiến thắng hết lần này đến lần khác một cách thần kỳ, thần linh sẽ thông qua lão ta, thành lập nên một Thần quốc thực sự tại nhân gian.
“Đường vận chuyển lương thực của chúng ta đã bị cắt đứt, thưa bệ hạ.”
Sissian báo cáo.
Giáo hoàng đứng ở tháp của quận Colline, nhìn về phía xa, vị trí địa lý của quận Colline rất đặc biệt, dọc theo phía Bắc sông có thể tấn công cung điện Tường Vi, về phía Đông thì có thể tấn công quận Yorin, nơi đóng quân của quân đội vua Legrand. Nếu dựa theo kế hoạch ban đầu của giáo hoàng, sau khi chiếm được quận Colline, lão ta sẽ thừa dịp binh lực vương thành Legrand đang thiếu quân mà đánh thẳng vào cung điện Tường Vi.
Sở dĩ để mặc công tước West chỉ huy quân đội chủ yếu là quý tộc Blaise ra khỏi khống chế, tiến công thành Douro, chính là để che giấu ý đồ thật sự này.
Nhưng kế hoạch vẫn bị cắt ngang.
Quốc vương Legrand, Purlan đã đoán được mục đích thực sự của lão ta.
“Ngài nói đúng.” Sissian phải thừa nhận: “Purlan, là một đối thủ vô cùng đáng sợ.”
Đoàn kỵ sĩ Thần Điện tiến sát, quốc vương Legrand không có phân binh trợ giúp thành Newt và quận Colline, chặn đứng bước chân của bọn họ. Nhưng cậu đã dùng một phương pháp xảo quyệt và hiệu quả hơn. Khi đoàn kỵ sĩ Thần Điện tấn công thành Newt, một đội quân khác của Legrand theo lệnh của quốc vương do tướng quân John chỉ huy đã đi vòng qua phía sau bọn họ.
Đối phương rất kiên nhẫn, đợi đến khi chiếm được thành Newt, tiến vào quận Colline mới bộc phát, cắt đứt thẳng con đường vận chuyển lương thực của bọn họ.
Nếu Legrand cắt đứt tuyến đường vận chuyển lương thực khi bọn họ đánh hạ thành Newt, vậy thì với thực lực của Thánh quân, bọn họ đã có thể nhanh chóng xoay chuyển, hợp sức với gia tộc Messon giáp công trước sau, treo cổ quân đội Legrand này. Nhưng đối phương cố tình nhịn đến khi bọn họ cướp được quận Colline, mới ra tay.
Lúc này đoàn kỵ sĩ Thần Điện đã tiến sâu vào trung tâm Legrand, chủ lực đóng quân ở Colline. Nếu bọn họ muốn mở lại tuyến vận chuyển lương thực thì phải rút khỏi Colline. Nhưng Colline là một tòa thành quan trọng, một khi đã chiếm được thì dù thế nào cũng không thể từ bỏ.
Tấn công vương đô thì tiếp tế không theo kịp, định sẵn thất bại. Nếu quay đầu đoạt phòng tuyến, nhất định phải rút khỏi quận Colline thì bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển.
Quốc vương Legrand dùng loại thủ đoạn này, hóa giải nguy hiểm của vương thành, đẩy bọn họ vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Độc địa, xảo trá.
Hệt như kết hợp giữa hùng sư và rắn độc.
“Bệ hạ, chúng ta làm gì tiếp theo?”
Sissian khẽ hỏi.
Siorde nhìn ra xa về hướng quân đội của vua Legrand ở quận Yorin: “Hãy để Thánh quân trên biển đi về phía Bắc, hội hợp với chúng ta. Sau đó… chờ.”
Chờ cái gì?
Lão ta không nói.
Siorde xoay người đi về phía dưới tháp, gió thổi vào tháp cao, thổi đến pháp bào của lão ta vang lên tiếng bay phần phật.
…
Khi Siorde yêu cầu Thánh quân trên biển tiến lên phía Bắc, một bên khác của eo biển Abyss, khu vực phía Bắc của đế quốc Thần Thánh.
Gần cuối mùa thu, thời tiết gần phía Bắc đã bắt đầu chuyển lạnh.
Ferri III đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người sau khi bị buộc phải tiến vào cánh đồng băng cực Bắc, anh ta đang đứng trên một đỉnh núi, một con quạ từ trên trời bay xuống bèn vươn tay bắt lấy con quạ, lấy xuống bức thư nó mang tới.
Cuối thư là chữ ký của hoàng đế Legrand.
“Đúng là cậu ấy đã làm được.”
Ferri III cảm thán, mới mùa thu mà anh ta đã mặc một chiếc áo choàng dày, khuôn mặt tái nhợt và lạnh lùng. Thoạt nhìn khiến anh ta trông kỳ quặc. Ferri III nhìn lên bầu trời.
“Trận Douro, hay lắm một trận Douro.”
Anh ta chợt mỉm cười.
Hi vọng người bên kia Abyss, có thể thành công.
Rốt cuộc, bây giờ chỉ có hai người đó có thể quyết định hướng đi của lịch sử của thế giới và đủ tư cách để được gọi là hoàng đế thực sự.
“Đi thôi, chúng ta đã đến trễ lắm rồi, mà cũng đã đến lúc tham gia chiến trường.”
Ferri III bảo, anh ta cất lá thư, đi bộ xuống núi cùng với các kỵ sĩ đi theo anh ta vào lăng mộ của thần. Đằng sau họ, một đội quân giấu mặt dưới những chiếc mũ sắt. Đội ngũ này, từ Ferri III cho đến những binh lính đều bảo phủ vẻ lạnh lẽo.
Mục tiêu của họ ——
Lấy lại bến cảng, khởi xướng khởi nghĩa bên trong đế quốc Thần Thánh, xây dựng lại Blaise!
…
Năm 1433, chiến tranh thế giới.
Vua của Legrand – Purlan đã chiến thắng trong trận Douro, vua của đế quốc Thần Thánh – Siorde đã chiến thắng trong trận Newt và Colline. Binh lính của Siorde nhắm vào trung tâm của đế quốc Legrand, kiếm của Purlan chém máu đầu tim của bọn họ, đôi bên đều có cái được và cái mất riêng, đều đối mặt với hiểm nguy. Chiến cuộc thay đổi nhanh chóng.
Trong trận chiến này, hai vị vua kiệt xuất nhất thời đại này rốt cục đã trực diện đối đầu, bọn họ đẩy cả thế giới múa trong vòng xoáy chết chóc. Đây là một cuộc chiến tranh chưa từng có, tuy ánh hào quang của thần linh vẫn phủ tại thế gian, nhưng bọn họ đã không còn là nhân vật chính.
Vì, bắt đầu từ đây ——
Hai vua giao chiến, lấy thần làm cờ.
Trong trận chiến này, sức mạnh quân sự của các cựu quý tộc Blaise đã bị giáng một đòn có thể gọi là nặng nề. Trên chiến trường chính, hàng chục ngàn kỵ sĩ Blaise đã chết, thi thể của bọn họ chất đống từ vùng trũng phía trước dốc cao đến Rollman gần đó. Vào ngày diễn ra trận chiến, người dân ở hạ lưu sông Rollman thấy dòng nước ngả thành màu rượu vang.
Sau này, dòng sông Rollman còn được gọi là “sông máu”.
Quân đội Blaise do công tước West chỉ huy gần như toàn quân bị diệt, còn quân đội bên sườn do thân vương Malolin chỉ huy cũng tử thương tương tự khi tiến dọc theo sông Rollman, cố gắng vượt qua góc giữa khu rừng và vùng đất dốc. Những lính hỏa mai và khẩu pháo bằng đồng “Tường Vi máu” mà quốc vương sắp xếp ở đó đã dạy cho bọn họ một bài học mạnh mẽ. Trận chiến đẫm máu ở góc giữa hai nơi không thua kém chiến trường chính diện.
Quân đội của thân vương Malolin bị pháo oanh tạc trong địa hình chật hẹp, phản ứng còn tệ hơn đoàn kỵ sĩ Vĩnh Hằng trước đó, kỵ binh chen chúc nhau, mỗi người chỉ lo thoát thân, không ai nghĩ đến việc hình thành vòng phòng thủ. Theo thông lệ, bộ binh được bố trí hai bên sườn kỵ binh để bảo vệ, rồi bị kỵ sĩ bên mình giẫm đạp. Sau đó, khi các nhà thiết kế quân sự lục soát chiến trường, phát hiện số người chết trong hỗn loạn thậm chí còn vượt qua số người chết dưới làn đạn pháo.
Kể từ khi chiến tranh bắt đầu, đây là trận đánh có số thương vong lớn nhất trên chiến trường chính diện.
Trong các cuộc chiến tranh trước đây, quý tộc của quân địch thường không bị giết thẳng, mà tuân theo các quy tắc của kỵ sĩ, tù nhân bị giam giữ giao tiệc chuộc xong sẽ được thả ra. Nhưng, trong trận chiến này, mạng sống của các kỵ sĩ quý tộc và binh sĩ bình dân đã mất đi khoảng cách khác biệt, đế quốc Legrand thể hiện tất cả tức giận đã tích tụ từ khi chiến tranh bắt đầu.
Xương của kẻ xâm lược chất đống như núi, vùng trũng biến thành đầm lầy máu bùn trở thành “vùng đất chết” mới.
Sau khi thắng trận, quốc vương để lại một đội quân đi theo để dọn dẹp chiến trường, ngăn chặn dịch bệnh rồi nhanh chóng quay trở lại quận Yorin.
“Thần đang bối rối một điều, bệ hạ.”
Tổng quản nội vụ đi theo bên người quốc vương.
“Công tước West không giống như một người có gan chống lại thiên sứ.”
Trong trận chiến vừa kết thúc, lý do khiến cuộc chiến giữa quốc vương và ác ma kết thúc nhanh như vậy là do mũi tên phản bội của công tước West đã góp một phần nhất định. Nhưng, sự phản bội của công tước West, dưới con mắt của những người nhạy bén, biết rằng chắc chắn phải có điều gì ẩn trong đó.
Chuyện ẩn ở bên trong —— cậu không có lý do gì để ra tay với thiên sứ.
“Vì thiên sứ không thể bị đánh bại.”
Quốc vương trả lời, lời lẽ sâu xa.
Tổng quản nội vụ suy nghĩ một lát chợt hiểu ra.
Trong giáo lý của Thánh Đình, chiến thắng hay không là do Thượng Đế quyết định. [1] Vậy thì, thiên sứ là con cưng của Thượng Đế, một khi xuất hiện trên chiến trường thì bản thân bọn họ đã là biểu tượng của chiến thắng. Nếu thiên sứ ngã xuống trong chiến tranh, thì đây là một đòn nặng nề với giáo lý!
Ngoài ra, hành động của Thánh quân lần này là lấy danh nghĩa Thượng Đế để thanh tẩy dị giáo Legrand, Thánh quân lấy tín ngưỡng làm cờ, thiên sứ xuất hiện ở trên chiến trường, có nghĩa là hành động của bọn họ thực sự là chính nghĩa, nhưng… Nếu thiên sứ ngã xuống thì sao? Đây sẽ là một đòn mạnh giáng vào niềm tin của Thánh quân.
Vì đó là dấu hiệu cho thấy bọn họ không được phù hộ!
Mà nếu sự sụp đổ của thiên sứ và thất bại của cuộc chiến là do phản bội của công tước West thì mọi thứ sẽ hoàn toàn khác. Phải biết rằng, trong giáo lý của Thánh Đình, một trong những điều cốt lõi nhất, chính là “Bàn về nguyên tội” của người phàm, con người sinh ra đều có tội, thiên sứ cứu vớt Thánh quân lại chết vì Thánh quân phản bội, việc này sẽ không làm lung lay niềm tin của Thánh quân, mà còn có thể kíc.h thí.ch tâm lý chuộc tội của tín đồ.
“Đó là lý do tại sao ngài chọn để hồn thiêng tham chiến?”
Tổng quản nội vụ phát hiện giọng nói của mình có hơi khàn.
“Làm thế nào chúng ta có thể chống lại niềm tin với thần linh?” Dường như quốc vương đang tự hỏi tự đáp: “Chỉ có chúng ta mới có thể chống lại tín ngưỡng.”
Sau khi trận chiến kết thúc, ác ma vội quay trở lại Địa Ngục —— chớ quên, lúc này Địa Ngục còn đang có chiến tranh với quân đoàn thiên sứ. Mà các hồn thiêng kỵ sĩ cũng theo đó biến mất, nhưng họ thật sự đã để lại cho Legrand một số thứ rất quan trọng đối với tình hình chiến đấu hiện tại.
Ở thời đại này, thứ duy nhất có thể chống lại tín ngưỡng của Thánh Đình chỉ có hồn thiêng mà tất cả người Legrand lấy làm tự hào. Họ sáng lập ra đế quốc Legrand, họ là nguồn gốc của tất cả lịch sử Legrand, họ xuất hiện trên chiến trường chống lại thiên sứ vì Legrand, vậy thì chứng tỏ họ không sai.
Nhân loại, nhỏ bé, hèn mọn, giống như con kiến hôi.
Nhưng bản thân nhân loại, lại đủ sức chống lại thần linh!
“Siorde.”
Quốc vương quay đầu nhìn về phía thành Newt.
Ai có thể phản bội lại với thiên sứ? Chỉ có một người và là người ít có khả năng làm như vậy nhất.
Hoàng đế đế quốc Thần Thánh, giáo hoàng.
Siorde.
“Người đại diện thần cũng sẽ có lúc muốn mượn ánh sáng của thần để leo lên ngai vàng.”
Quốc vương khẽ nói, thúc ngựa tiến lên, gió thổi chiếc áo choàng đỏ tươi như máu.
Tuy chưa gặp mặt nhưng cuộc đối đầu đã bắt đầu.
Giọng quốc vương nhẹ nhàng, nhưng tổng quản nội vụ chỉ cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
Thật khó tả cảm giác đó, không có khoảnh khắc nào so với lúc này, có thể làm cho ông càng rõ ràng nhìn thấy mặt khủng khiếp và điên cuồng nhất của chiến tranh này ——
Thiên sứ, Thượng Đế, thần linh, Địa Ngục… Trong cuộc chiến này, đều trở thành…
Quân cờ!
…
Mùa thu năm 1433 đã định sẵn sẽ vô cùng hỗn loạn, vào cuối mùa thu, Legrand rơi vào vòng xoáy này đến vòng xoáy khác.
Tại thành Douro, quốc vương Legrand chỉ huy quân đội nghênh chiến với đội quân Blaise đông hơn mình gấp nhiều lần. Trong trận chiến, những người sáng lập ra Legrand, những hồn thiêng kỵ sĩ dũng cảm nhất xuất hiện tại thế gian, sánh vai chiến đấu với những dũng sĩ Legrand. Cuối cùng trận chiến kết thúc với chiến thắng vang dội của Legrand.
Đối với người Legrand mà nói, đây là một chiến thắng nâng cao tinh thần của cả nước.
Nhưng đối với Thánh quân, điều này lại có ý nghĩa khác ——
Trong trận chiến thành Douro, thiên sứ xuất hiện trên chiến trường, điều này chứng minh rằng phong trào của Thánh quân thực sự được Thượng Đế phù hộ như Thánh Đình đã tuyên bố. Nhưng, công tước West Blaise đã phản bội Thánh quân một cách hèn hạ và trơ trẽn, khiến trận chiến thất bại. Thiên sứ bị người Blaise phản bội, ngã xuống trong tay ác ma.
Câu chuyện này giống như câu chuyện được kể trong sách thánh.
Thánh tử vốn muốn cứu thế gian, cuối cùng đã bị thế gian ruồng bỏ và bị đóng đinh trên giá chữ thập. Kể từ đó, từ khi sinh ra người phàm đã phải gánh chịu nguyên tội, câu chuyện trong sách thánh lặp lại vào ngày hôm nay, khi thiên sứ ngã xuống trở thành tội lỗi chung của tất cả binh sĩ Blaise đã tham gia vào cuộc chiến phản bội đó.
Nếu muốn chuộc tội, chỉ có thể chiến đấu vì Thượng Đế, rửa sạch tội vô luân bằng máu của dị giáo.
Giáo hoàng Siorde công khai rao giảng điều này cho tất cả chiến sĩ của Thánh quân.
Lúc này uy vọng của Siorde cao chưa từng thấy, trên đường tấn công thành Newt, lão ta đã thể hiện thần tích do Thượng Đế ban cho lão ta, đổi hướng gió cản trở binh sĩ tiến lên. Trận chiến diễn ra suôn sẻ và nhanh chóng một cách đáng kinh ngạc. Dù binh sĩ Legrand có anh dũng chống cự, thành Newt vẫn nhanh chóng bị chọc thủng trước sức mạnh của đoàn kỵ sĩ Thần Điện và Thánh quân Thánh Địa.
Sau khi tấn công thành Newt, trái ngược với dự đoán của mọi người, Siorde không ở thành Newt đóng quân nghỉ ngơi, mà là lại đích thân chỉ huy đoàn kỵ sĩ Thần Điện thừa cơ tiến lên, phát động tập kích bất ngờ vào quận Colline phía Tây. Trong trường hợp các lực lượng chính của Legrand đóng quân ở quận Yorin, chẳng mấy chốc bọn họ lại chiếm được một thành khác.
Trong suốt trận chiến, giáo hoàng Siorde đích thân tới tiền tuyến, thể hiện năng lực chỉ huy quân sự đáng kinh ngạc, các quan quân vốn còn thầm chê bai Siorde đành phải cúi đầu trước lão ta.
Mà ở trong Thánh quân, một tin đồn nhanh chóng lưu truyền.
Giáo hoàng Siorde là hóa thân nhân gian của Thượng Đế, ý chí của lão ta chính là ý chí của Thượng Đế, chính vì vậy lão ta mới có thể chiến thắng hết lần này đến lần khác một cách thần kỳ, thần linh sẽ thông qua lão ta, thành lập nên một Thần quốc thực sự tại nhân gian.
“Đường vận chuyển lương thực của chúng ta đã bị cắt đứt, thưa bệ hạ.”
Sissian báo cáo.
Giáo hoàng đứng ở tháp của quận Colline, nhìn về phía xa, vị trí địa lý của quận Colline rất đặc biệt, dọc theo phía Bắc sông có thể tấn công cung điện Tường Vi, về phía Đông thì có thể tấn công quận Yorin, nơi đóng quân của quân đội vua Legrand. Nếu dựa theo kế hoạch ban đầu của giáo hoàng, sau khi chiếm được quận Colline, lão ta sẽ thừa dịp binh lực vương thành Legrand đang thiếu quân mà đánh thẳng vào cung điện Tường Vi.
Sở dĩ để mặc công tước West chỉ huy quân đội chủ yếu là quý tộc Blaise ra khỏi khống chế, tiến công thành Douro, chính là để che giấu ý đồ thật sự này.
Nhưng kế hoạch vẫn bị cắt ngang.
Quốc vương Legrand, Purlan đã đoán được mục đích thực sự của lão ta.
“Ngài nói đúng.” Sissian phải thừa nhận: “Purlan, là một đối thủ vô cùng đáng sợ.”
Đoàn kỵ sĩ Thần Điện tiến sát, quốc vương Legrand không có phân binh trợ giúp thành Newt và quận Colline, chặn đứng bước chân của bọn họ. Nhưng cậu đã dùng một phương pháp xảo quyệt và hiệu quả hơn. Khi đoàn kỵ sĩ Thần Điện tấn công thành Newt, một đội quân khác của Legrand theo lệnh của quốc vương do tướng quân John chỉ huy đã đi vòng qua phía sau bọn họ.
Đối phương rất kiên nhẫn, đợi đến khi chiếm được thành Newt, tiến vào quận Colline mới bộc phát, cắt đứt thẳng con đường vận chuyển lương thực của bọn họ.
Nếu Legrand cắt đứt tuyến đường vận chuyển lương thực khi bọn họ đánh hạ thành Newt, vậy thì với thực lực của Thánh quân, bọn họ đã có thể nhanh chóng xoay chuyển, hợp sức với gia tộc Messon giáp công trước sau, treo cổ quân đội Legrand này. Nhưng đối phương cố tình nhịn đến khi bọn họ cướp được quận Colline, mới ra tay.
Lúc này đoàn kỵ sĩ Thần Điện đã tiến sâu vào trung tâm Legrand, chủ lực đóng quân ở Colline. Nếu bọn họ muốn mở lại tuyến vận chuyển lương thực thì phải rút khỏi Colline. Nhưng Colline là một tòa thành quan trọng, một khi đã chiếm được thì dù thế nào cũng không thể từ bỏ.
Tấn công vương đô thì tiếp tế không theo kịp, định sẵn thất bại. Nếu quay đầu đoạt phòng tuyến, nhất định phải rút khỏi quận Colline thì bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển.
Quốc vương Legrand dùng loại thủ đoạn này, hóa giải nguy hiểm của vương thành, đẩy bọn họ vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Độc địa, xảo trá.
Hệt như kết hợp giữa hùng sư và rắn độc.
“Bệ hạ, chúng ta làm gì tiếp theo?”
Sissian khẽ hỏi.
Siorde nhìn ra xa về hướng quân đội của vua Legrand ở quận Yorin: “Hãy để Thánh quân trên biển đi về phía Bắc, hội hợp với chúng ta. Sau đó… chờ.”
Chờ cái gì?
Lão ta không nói.
Siorde xoay người đi về phía dưới tháp, gió thổi vào tháp cao, thổi đến pháp bào của lão ta vang lên tiếng bay phần phật.
…
Khi Siorde yêu cầu Thánh quân trên biển tiến lên phía Bắc, một bên khác của eo biển Abyss, khu vực phía Bắc của đế quốc Thần Thánh.
Gần cuối mùa thu, thời tiết gần phía Bắc đã bắt đầu chuyển lạnh.
Ferri III đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người sau khi bị buộc phải tiến vào cánh đồng băng cực Bắc, anh ta đang đứng trên một đỉnh núi, một con quạ từ trên trời bay xuống bèn vươn tay bắt lấy con quạ, lấy xuống bức thư nó mang tới.
Cuối thư là chữ ký của hoàng đế Legrand.
“Đúng là cậu ấy đã làm được.”
Ferri III cảm thán, mới mùa thu mà anh ta đã mặc một chiếc áo choàng dày, khuôn mặt tái nhợt và lạnh lùng. Thoạt nhìn khiến anh ta trông kỳ quặc. Ferri III nhìn lên bầu trời.
“Trận Douro, hay lắm một trận Douro.”
Anh ta chợt mỉm cười.
Hi vọng người bên kia Abyss, có thể thành công.
Rốt cuộc, bây giờ chỉ có hai người đó có thể quyết định hướng đi của lịch sử của thế giới và đủ tư cách để được gọi là hoàng đế thực sự.
“Đi thôi, chúng ta đã đến trễ lắm rồi, mà cũng đã đến lúc tham gia chiến trường.”
Ferri III bảo, anh ta cất lá thư, đi bộ xuống núi cùng với các kỵ sĩ đi theo anh ta vào lăng mộ của thần. Đằng sau họ, một đội quân giấu mặt dưới những chiếc mũ sắt. Đội ngũ này, từ Ferri III cho đến những binh lính đều bảo phủ vẻ lạnh lẽo.
Mục tiêu của họ ——
Lấy lại bến cảng, khởi xướng khởi nghĩa bên trong đế quốc Thần Thánh, xây dựng lại Blaise!
…
Năm 1433, chiến tranh thế giới.
Vua của Legrand – Purlan đã chiến thắng trong trận Douro, vua của đế quốc Thần Thánh – Siorde đã chiến thắng trong trận Newt và Colline. Binh lính của Siorde nhắm vào trung tâm của đế quốc Legrand, kiếm của Purlan chém máu đầu tim của bọn họ, đôi bên đều có cái được và cái mất riêng, đều đối mặt với hiểm nguy. Chiến cuộc thay đổi nhanh chóng.
Trong trận chiến này, hai vị vua kiệt xuất nhất thời đại này rốt cục đã trực diện đối đầu, bọn họ đẩy cả thế giới múa trong vòng xoáy chết chóc. Đây là một cuộc chiến tranh chưa từng có, tuy ánh hào quang của thần linh vẫn phủ tại thế gian, nhưng bọn họ đã không còn là nhân vật chính.
Vì, bắt đầu từ đây ——
Hai vua giao chiến, lấy thần làm cờ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook