Sau Khi Nữ Phụ Pháo Hôi Thức Tỉnh
-
7: Rắc Rối Từ Chức
Sau bữa tối, khi Vạn Huệ và Lâm Dao lần lượt mang trái cây đến thăm cô, thực sự rất sởn tóc gáy.
Vạn Huệ lại đến xin lỗi Cố Thừa Trạch, kết quả ngay cả cửa cũng không vào được.
Cô quay lại, buồn bã nói: “Có phải giám đốc Cố vẫn còn giận tôi hay không, đều là tôi sai, lúc ấy tôi đừng để cho cô mở ra thì tốt rồi.”
Lý Chức Ngữ còn muốn an ủi cô ấy, “Không sao, đều là tai bay vạ gió, cũng không thể trách cô được.”
Cô ấy đi rồi, Lâm Dao lại đến, quả thực là cảnh xuân đầy mặt, đối lập hoàn toàn với cô.
Quả nhiên có được tất có mất, Lý Chức Ngữ đã giành được giải thưởng lớn trong cuộc họp thường niên và cuối cùng phải nhập viện.
Nói chuyện, Lâm Dao liền hỏi “Ngữ à, tớ có một người bạn, cô ấy cãi nhau với bạn trai sau đó làm hòa rồi, bạn trai cô ấy còn cầu hôn cô ấy, nên làm gì bây giờ?”
Lý Chức Ngữ?!
“Tôn trọng số phận của người khác, không, ý của tớ là hãy làm theo trái tim mình.
Dù sao kết quả là bạn của cậu chọn, không thẹn với lương tâm là được rồi.”
“Tớ chỉ có ý kiến thế thôi, cậu đừng để ở trong lòng.”
Lâm Dao gật đầu, Lý Chức Ngữ thấy vệt đỏ trên cổ cô ấy.
Tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía nha.
Lâm Dao lại bắt đầu dò hỏi, Lý Chức Ngữ liền bắt đầu giả vờ đau đầu muốn nghỉ ngơi, ngại quấy rầy nên cô ấy liền rời đi.
Lý Chức Ngữ mở phần thưởng ra, dùng di động mới, bôi đồ trang điểm.
Ha ha ha, vui vẻ.
Sau đó liền không gặp lại Cố Thừa Trạch.
Chỉ biết doanh số bán sản phẩm mới đạt mức cao mới vào ngày đầu năm, Cố Thừa Trạch thuận thế được đề bạt thành Cố tổng.
Các fangirl gọi anh là “Cố tổng lớn.”
Đồng nghiệp giáp: “Đàn ông có mũi thẳng, các cô biết đấy~”
Đồng nghiệp ất: “Cô biết quá nhiều rồi.”
“Tôi nghe nói Cố tổng lớn và Cố tổng nhỏ là cùng cha khác mẹ, tốc độ thăng tiến này càng thu hút tôi hơn.
Người đàn ông 28 tuổi đúng độ tuổi thích hợp không biết ai có phúc có thể ~.”
Mọi người nói chuyện gì nghiêm túc đi.
“Cố tổng rất có năng lực.
Kế hoạch lần này tham dự, đàm phán anh ấy có công lao lớn nhất.”
“Lần trước Lý Chức Ngữ trúng thưởng, tôi hâm mộ chết mất, may mắn quá.”
“Chúng ta chỉ có thể cần cù chăm chỉ làm việc.”
“Mau xem nè Cố tổng nói thứ sáu mời ăn lẩu, anh ấy đã gửi tin nhắn trong nhóm trò chuyện, Cố tổng vạn tuế.”
Một đám người đồng thời hô lên.
Đã gần đến cửa ải cuối năm, Lý Chức Ngữ đang bối rối không biết có nên nghỉ việc để chuẩn bị cho kỳ thi hay không.
Thừa dịp mới ra trường nên thi nhanh, sợ lớn hơn nữa sẽ không thi được nữa, đến lúc đó sẽ khó tìm được việc làm.
Sau khi về nhà liền bắt đầu chuẩn bị đơn xin từ chức, tra mẫu đơn trên mạng.
Sáng thứ sáu, hai người ngồi xe buýt đi làm, Lý Chức Ngữ vẫn đang tìm kiếm đơn xin nghỉ việc trên điện thoại.
Cố Thừa Trạch cúi đầu vô tình nhìn thấy giao diện của cô, nhìn cô xóa đi xóa lại.
Buổi tối ăn lẩu, hơi nước bốc lên giống như tâm trạng của Cố Thừa Trạch.
Lý Chức Ngữ ăn đến vui vẻ, người cũng thả lỏng rất nhiều.
8h30 tối, Cố Thừa Trạch chở cô về, im lặng hồi lâu.
Đỗ xe trong gara, Cố Thừa Trạch dựa vào ghế ô tô, “Cô định rời khỏi Khải Thịnh à? Vì sao.”
“Tôi vẫn chưa nghĩ xong, tôi cảm thấy có chút căng thẳng, trong người không được khỏe.
Thực xin lỗi Cố tổng tôi chỉ là.”
“Tuổi tôi rất lớn à, không phải trong thời gian đi làm, không cần gọi Cố tổng.” Mỗi ngày nghe cô một câu một câu Cố tổng, Cố tổng nhiều như vậy, ai biết cô gọi ai.
“Không có, không có, tôi không biết nên xưng hô như thế nào.”
“Cô gọi Vương Thiên Vũ như thế nào, thì gọi tôi như thế.”
“Anh Cố?”
“Không đủ cụ thể.”
“Tôi thật không biết nên gọi như thế nào.”
“Tùy cô vậy.”
Sau khi xuống xe, Cố Thừa Trạch sải bước đi về phía trước, Lý Chức Ngữ nắm lấy tay áo anh, “Cố tổng, vậy tôi nên gọi anh như thế nào?”
“Gọi tôi là ạnh Cố đi.”
Vì thế trong thang máy Lý Chức Ngữ, “Anh Cố, anh Cố, chào anh Cố.”
Cố Thừa Trạch tức giận cười nói, “Cô gọi thêm lần nữa lần sau tôi phạt cô.”
Lý Chức Ngữ mới im miệng, nhất thời cũng không nghĩ đến việc rời bỏ công việc của mình.
Trở lại phòng, Cố Thừa Trạch nhìn mình trong gương, dựa vào tường không nhịn được cười rộ lên, cô thật là kì lạ.
Anh Cố à, ai muốn làm anh Cố của cô ấy?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook