Sau Khi Nữ Phụ Pháo Hôi Thức Tỉnh
-
1: Sau Khi Thức Tỉnh
Sau khi nhận được thông báo trúng tuyển đại học, nhiều người đã tranh thủ thời gian rảnh rỗi để quay lại trường thăm thầy cô.
Lý Chức Ngữ và các bạn cùng lớp rất phấn khích cuối cùng họ cũng thoát khỏi cuộc sống khủng khiếp ở trường cấp 3, ăn đồ ăn trong khuôn viên trường với Dương Tử Tĩnh, lúc này đặc biệt ngon miệng.
Kết quả trong lúc lơ đãng lại phát hiện, người quen cũng ở chỗ này, Cố Thừa Ngôn, lại là anh ta.
Bên kia cột căng tin, Lý Chức Ngữ hơi vui vẻ, Dương Tử Tĩnh yên lặng ăn dưa.
Rõ ràng một giây trước còn cảm thấy Cố Thừa Ngôn đẹp trai đến kinh thiên động địa, cho đến khi đối phương lạnh lùng nói: “Lý Chức Ngữ á? Vừa không xinh đẹp vừa bình thường, sao tao cảm thấy hứng thú với nó được.
”
Cố Thừa Ngôn cười ha hả với ba người bạn của anh ta, lại khiến cho tim cô chìm sâu dưới đáy biển.
Trước đây cô chỉ biết người đàn ông này có nhiều bạn gái, cực kỳ không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, chỉ là cô vẫn thích gương mặt kia của đối phương, một chàng trai cao ráo, đẹp trai, mỗi lần gặp anh là trái tim cô đều rung động.
Nghe xong một câu này, chưa kịp đau lòng, trong đầu lại hiện lên nhiều hình ảnh khác nhau về cuộc sống của những người xung quanh, đặc biệt là việc cô ấy luôn quanh quẩn bên Cố Thừa Ngôn, vào đại học cô vẫn còn dây dưa bên anh ta, còn thấy Cố Thừa Ngôn và một cô gái Lâm Dao vừa yêu vừa hận, mà cô chỉ là một vật hy sinh trên đường tình yêu của nam chủ và nữ chủ, cô sẽ bởi vì trong lúc thực tập ở công ty nhà anh ta bôi nhọ Lâm Dao bị pháp luật trừng phạt, từ đây sống hết một đời qua loa.
Khi tỉnh táo lại, Lý Chức Ngữ lập tức hỏi bạn cùng lớp Dương Tử Tĩnh: “Cậu có biết Lâm Dao lớp 1 học trường đại học nào không?”
Dương Tử Tĩnh: “Đại học Bắc Kinh, điểm của cô ấy rất cao, chắc chắn sẽ được tuyên truyền trên bảng vàng danh dự của trường.
Hơn nữa Cố Thừa Ngôn đã được nhận vào Đại học Thanh Hoa, đáng tiếc tớ cảm thấy anh ta không phải là người tốt, tự nhiên nói cậu như vậy.
”
Lý Chức Ngữ: Xong rồi, trường học của nam nữ chính gần như vậy, có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Dương Tử Tĩnh nhìn cô không nói lời nào, cho rằng cô đau lòng, “Đất trời này nơi nào không có cỏ thơm, hà tất phải yêu đơn phương một cành hoa, vào đại học nhiều anh đẹp trai lắm.
”
Lý Chức Ngữ hận không thể thành người vô hình, thì ra mỗi ngày lời nói của các cô thật sự rất giống pháo hôi.
Kết quả là vào đại học bận muốn chết, đến mức không gặp được anh chàng đẹp trai nào.
Ngược lại là Cố Thừa Ngôn và Lâm Dao xuất hiện đến càng thêm thường xuyên, các loại nam phụ nữ phụ ác độc xung quanh đều lên sân khấu, tranh chấp tình cảm càng nhiều thêm.
Đến khi Lâm Dao và cô bắt đầu cùng nhau vừa học vừa làm, *khóc hoa lê đái vũ oán giận Cố Thừa Ngôn.
Lý Chức Ngữ: Càng ngày càng tới gần trung tâm lốc xoáy, trốn không thoát, căn bản là trốn không thoát.
Ở học kỳ 2 năm 4, lại cùng nhau làm việc ở tập đoàn Khải Thịnh.
Lý Chức Ngữ: Mệt rồi, hủy diệt đi.
*Khóc hoa lê đái vũ: hào kiệt miêu tả vẻ khi khóc của Dương quý phi.
Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của con gái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook