Sau Khi Nữ Chính Phản Diện Mãn Cấp - Mặc Linh - Quyển 2
-
C144: Sau Khi Nằm Vùng Kiêm Chức Vụ (1)
"Nguyên Âm, ngươi chạy không thoát đâu, chờ trở về ta liền nói cho Khuyển gia, ngươi đạp ngựa là nằm vùng..."
Hoa Vụ ẩn sau container: "???"
Cô buông tay ấn bả vai ra, nhìn thấy máu đỏ tươi trong tay, bị thương...
"Lão tử khuyên ngươi nên thúc thủ chịu trói, Khuyển gia còn có thể lưu ngươi một cái thi thể nguyên vẹn!" Những người bên ngoài đang la hét.
Hoa Vụ liếc mắt nhìn vũ khí trong tay, cùng với trang phục quần da nhỏ trên người, cô cảm thấy mình hẳn là một girl ngầu.
Vẫn là một girl nằm vùng cool ngầu.
Wow!
Hoa Vụ nhìn bốn phía, hiện tại cô hẳn là ở trong một nhà kho lớn nào đó, bốn phía đều là container.
Bên ngoài nhà kho mơ hồ có tiếng súng liên tiếp, có người nào giao hỏa.
"Nguyên Âm con mẹ nó ngươi có mặt thì đi ra đi, trốn tránh ẩn náu thì anh hùng hảo hán gì, ngươi không phải rất có năng lực sao? Bây giờ đang sợ à?"
Hoa Vụ rũ mắt nhìn dấu hiệu giới tính thứ hai coi như khả quan của mình, rất vui vẻ xem nhẹ người bên ngoài đang hô to.
Hoa Vụ kiểm tra viên đạn trong tay trước, chỉ còn lại có ba viên.
Trên người cô rõ ràng không có thêm đạn...
"..."
Khởi đầu bị thương, đạn dược lại cạn kiệt phải làm sao bây giờ.
Hoa Vụ quay đầu nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên container.
Container được xếp chồng lên nhau, Hoa Vụ bám vào các cạnh và leo lên.
Nhưng mà cô vừa mới đi lên, liền cùng người đàn ông đối diện cũng đang trèo lên hai mặt nhìn nhau.
"..."
"..."
Bầu không khí trong nháy mắt ngưng trọng lại.
Hai người ý nghĩ nhất trí nhắm mắt lại, đồng thời nâng khẩu súng trong tay lên, họng súng đen nhánh nhắm ngay lẫn nhau.
Phanh!
Tiếng súng chồng lên nhau.
Viên đạn lướt qua mặt nghiêng mặt của Hoa Vụ, cô nhảy lên trên, bước lên đầu container, nhấc chân đá về phía cổ tay người đàn ông.
Leng keng ——
Khẩu súng rơi xuống
Nhưng người đàn ông phản ứng nhanh chóng, treo mép container lật một vòng, tránh phát súng thứ hai của Hoa Vụ, đu lên mép, đưa tay nắm về phía cổ họng Hoa Vụ.
Người đàn ông được huấn luyện kỹ, tốc độ rất nhanh, cố gắng cướp đoạt vũ khí trong tay Hoa Vụ.
Trong lúc triền đấu, Hoa Vụ mấy lần mất đi cơ hội bắn phát súng thứ ba.
Hai người giao nhau trên đầu container.
Tiếng súng ở xa dường như là tiếng trống, đang hò hét cổ vũ cho bọn họ.
...
Yo ——
Baang ——
Thân thể nện trên mặt đất phát ra tiếng nặng nề, Hoa Vụ đứng dưới container, trong nháy mắt người đàn ông đứng lên bóp cò.
Viên đạn bắn vào đầu người đàn ông, thân thể hắn như bị đóng tại chỗ, cuối cùng chậm rãi ngã xuống.
Người đàn ông trừng mắt, ánh sáng nơi đáy mắt còn chưa hoàn toàn biến mất, cánh môi hắn khẽ nhếch lên: "Mày là con điếm..."
Hoa Vụ che cằm sưng lên, lau đi máu khóe miệng, nhìn người trên mặt đất hít khí.
...
Thế giới này chủ yếu nói về nữ chính xuất thân tầng dưới chót, bởi vì người chị gái nương tựa lẫn nhau chết vì ma túy, cô ấy muốn báo thù cho chị gái.
Trong thời gian quen biết lão Bàn phía chính phủ, cô ấy được phát triển thành người cung cấp thông tin, với sự giúp đỡ của cô, cuối cùng thành công trong việc phá vỡ một nhóm tội phạm khổng lồ.
Nhưng...
Có một người tương lai xuyên qua một nhân vật phụ tên là La Vô Thời.
Người tương lai này là một thiên tài chế độc, hắn mang trong mình lý tưởng lớn, muốn chế tạo vương quốc của mình.
Bởi vì người tương lai này can thiệp, lão Bàn trực tiếp bỏ mình, mà nữ chính chỉ có thể liên lạc với lão Bàn đơn tuyến, không ai biết cô ấy là người cung cấp thông tin, cũng không ai liên lạc với cô ấy nữa.
[Đơn tuyến: Edior: kiểu chỉ liên lạc được từ một phía]
Một mình nữ chính, tuy rằng âm thầm cung cấp cho chính phủ một ít manh mối.
Nhưng nguy cơ phát hiện của cô ấy cũng tăng lên.
Không bao lâu sau đã bị bắt được...
Mà người tương lai kia, trong thời gian ngắn ngủi vài năm, cơ hồ đem toàn bộ đất nước Hoa Lan biến thành thiên đường tội phạm, đem ma túy có tên là Hoa Lan buôn bán ra toàn thế giới.
[Thứ nhất, giải quyết người xuyên không La Vô Thời]
[Thứ hai, hoàn thành nữ chính chấp niệm thiên hạ vô độc (70% tính nhiệm vụ hoàn thành), báo thù cho chị.]
Hoa Vụ: "..."
Thiên hạ không độc?
Trong đầu nữ chính đang suy nghĩ cái gì!!!
Nếu như là cái gì cổ đại, huyền huyễn còn có một chút khả năng như vậy, cô còn có thể xưng vương tại chỗ.
Đây là hiện đại!!!
Tự do và dân chủ hiện đại ah!!!
Cô ấy chẳng lẽ muốn đi tranh cử tổng thống sao?
[Cho nên nhiệm vụ lần này có tiến độ.] Diệt Mông giải thích, [chỉ cần hoàn thành 70% là được.]
Hoa Vụ: "..."
Ồ... Ha ha ha ha ha...
[...] Điên rồi sao?
Hoa Vụ đem nữ chính chào hỏi mấy trăm lần, cuối cùng vẫn phải tiếp nhận khối lượng công việc tàn khốc này.
Nữ chính nói một câu, cô phải chạy gãy chân.
Thật sự người nói chuyện không biết phía dưới người làm công khổ thế nào.
Hoa Vụ đi xuống từ đầu container...
Đi lên thì dễ đi xuống mới khó.
"Tê..."
Hoa Vụ vịn container, che vết thương trên vai.
Máu đã hoàn toàn thấm ướt quần áo, nếu không cứu mình, cô sẽ mất máu quá nhiều mà chết.
Hoa Vụ đau đến một cước đá trên người đàn ông trên mặt đất.
...
Đêm nay có một giao dịch rất lớn, nữ chính vốn là muốn thông báo cho lão Bàn, nhưng bởi vì vẫn không tìm được cơ hội.
Nhưng may mắn thay, các quan chức đã nhận được tin tức.
Nữ chính phát hiện ra lão Bàn, cho nên nghĩ biện pháp truyền tin tức, lại không cẩn thận bị người phát hiện.
Lão Bàn...
Hỏng rồi!
Lão Bàn chính là đêm nay chết.
Lão Bàn chết đi, vậy cô chính là một cái không hộ khẩu, không thể đại biểu cho chính nghĩa.
Hoa Vụ xử lý tại hiện trường, mở thêm một container chứa hàng hóa, nhét người đàn ông vào.
Đợi đến khi hắn bị phát hiện, hẳn là sẽ ở nơi đất khách quê người.
Đã chết còn phải đi phiêu bạt lưu lạc, đây chính là tinh thần mạo hiểm của dũng giả!
Hoa Vụ tưởng nhớ hai giây, vô tình đóng cửa container lại.
Tiếng súng bên ngoài đã ngừng, chỉ thỉnh thoảng có thể nghe thấy một hoặc hai tiếng.
Sau khi Hoa Vụ đi ra ngoài, đứng trong bóng tối mờ mịt.
Bây giờ cô ấy sẽ đi đâu để cứu cấp trên của cô?
Mẹ kiếp!!!
Cốt truyện không viết ah!!!
Nữ chính đã lâu không có tin tức về lão Bàn, cuối cùng mới biết được lão Bàn đã chết.
Chỗ Hoa Vụ được xây dựng theo địa thế, giống như một bến tàu hình chữ Quynh 冂, cô hiện tại ở bên kia, đối diện hẳn là mới là chiến trường chính vừa rồi.
Lão Bàn nên ở đằng kia...
Hoa Vụ chuẩn bị đi qua bên kia trước đi xem.
Còn chưa đi được bao xa, cô nghe thấy tiếng bước chân.
Nghe có vẻ không có nhiều người.
Hoa Vụ nhìn quanh bốn phía, tìm một chỗ trước tiên trốn đi.
Tiếng bước chân dần dần đến gần, tiếp theo Hoa Vụ chợt nghe thấy thanh âm.
"Thảo ha ha ha, lần này Khuyển Nha bên kia khẳng định tổn thất thảm trọng, họ La coi như có chút bản lĩnh, thế mà để cho hắn nói trúng."
"Để cho bọn họ chó cắn chó, được rồi, mau rời khỏi nơi này đi, đừng đạp ngựa lại gặp phải thứ gì đó không có mắt."
"Vừa rồi người nọ là bên nào?"
"Không biết, quản hắn làm gì, dù sao cũng đã chết."
Mấy người không dừng lại, từ nơi Hoa Vụ ẩn thân chạy đi.
Hoa Vụ chờ đám người đi xa, từ trong cỏ hoang đi ra, nhìn về phía bọn họ.
Họ La trong miệng bọn họ... hẳn là La Vô Thời.
Trên đường có danh hào nổi tiếng nhất chính là Khuyển Nha cùng Ổ Đinh, hai nhóm người này không bằng lòng với nhau.
Nữ chính thuộc về Khuyển Nha bên này, mà họ La là ở Ổ Đinh bên kia.
Mấy người này đoán chừng là Ổ Đinh bên kia phái đến xem tình huống, nếu có cơ hội, thuận tiện quấy rầy đục nước béo cò.
—— Ngắm hoa trong sương mù ——
Các quốc gia nhỏ hư cấu, xin vui lòng không đi vào thực tế.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook