Chương 25: Bắn vào cúc huyệt cô + xong việc đưa cô về nhà.
Ở trong nhà vệ sinh ân ái quả thật quá nguy hiểm, nhưng cũng rất sung sướng.
Cao trào qua đi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Âm tràn đầy thỏa mãn, huyệt đạo cũng co chặt lại, Kỷ Lưu Thành phải dùng sức rất nhiều mới rút được ra.
Nhưng Thích Âm lại không hài lòng hừ lạnh, quay đầu hỏi ngược lại: “Sao cậu không bắn vào?”
Kỷ Lưu Thành đáp lại bằng cách nâng mông cô lên, để côn thịt ở phía sau, bắn tất cả vào cúc huyệt.

Thích Âm sung sướng run lên.
“Ưm ~ sao cậu lại bắn vào đó?”
Hô hấp Kỷ Lưu Thành vẫn gấp gáp: “Bắn vào tiểu huyệt cậu thì sao moi ra được?”
Ở nơi này quả thực không có nơi để rửa, Thích Âm bĩu môi, miễn cưỡng công nhận lý do này của Kỷ Lưu Thành, nhưng vẫn nói: “Lần này cũng được, nhưng lần sau muốn cậu bắn vào.”
Kỷ Lưu Thành lại bóp ngực cô một cái, Thích Âm vừa đau vừa thoải mái, đánh Kỷ Lưu Thành một phát, trừng anh: “Cậu làm gì vậy?”
Giọng nói Kỷ Lưu Thành trầm xuống: “Sao cậu cứ dâm đãng như vậy chứ?”

Thích Âm thản nhiên nói thẳng: “Tớ chính là thích cảm giác tinh dịch trực tiếp bắn vào.”
Kỷ Lưu Thành hỏi cô: “Vậy cậu thích tớ không?”
Thích Âm nghe được lời này chớp chớp mắt, tiện đà giơ tay quấn lấy cổ Kỷ Lưu Thành, thổi khí lên môi anh: “Nếu mỗi ngày cậu đều làm tớ sướng như thế này, tớ đây miễn cưỡng sẽ thích cậu một chút.”
Cánh môi yêu kiều đang ở trước mắt, còn nói lời dâm đãng, Kỷ Lưu Thành rốt cuộc không kiềm chế được, liền trực tiếp cúi đầu cắn môi Thích Âm.
Cảm giác môi lưỡi dây dưa thật sự rất tuyệt diệu, nhưng hai người cũng không hôn nhau lâu, đã sắp tan học, Kỷ Lưu Thành tranh thủ làm sạch tiểu huyệt cho Thích Âm, thoa lớp thuốc tiêu sưng mát lạnh, sau đó đưa cô ra khỏi nhà vệ sinh.
Hết thảy thoạt nhìn đều rất bình thường.
Không một ai biết rằng giờ phút này dưới váy Thích Âm hoàn toàn trống không, mà trong túi quần Kỷ Lưu Thành là chiếc quần lót dính đầy dâm dịch.
“Tớ đưa cậu về nhà.” Kỷ Lưu Thành nói.
Thích Âm còn hỏi anh: “Tại sao?”

Kỷ Lưu Thành liếc mắt nhìn hạ thân cô, cắn răng.

Cô gái này còn hỏi anh tại sao?
Dưới váy cô đang không có gì che chắn, nếu như bị nam sinh khác nhìn thấy thì phải làm sao?
Cho nên Kỷ Lưu Thành không trả lời Thích Âm, chỉ kéo cô đến phòng giáo viên, bảo cô chờ ở cửa, đi vào xin nghỉ cho cô.
Cuối cùng vẫn là Kỷ Lưu Thành đưa Thích Âm về nhà.
Sau khi ra khỏi cổng trường Thích Âm vẫn biết rõ còn hỏi: “Sao không để cho tớ tự về nhà? Cậu không yên tâm sao?”
Kỷ Lưu Thành không trả lời, cô tự nhiên lấy tay ấn lên váy, ở bên cạnh hỏi: “Nhưng mà cậu không an tâm chuyện gì? Là sợ có người vô tình nhìn thấy tiểu huyệt dưới váy tớ, sau đó không nhịn được ở ngoài đường cưỡng hiếp tớ sao?”
Kỷ Lưu Thành hơi bực nhìn cô: “Cậu nói hươu nói vượn gì vậy?”
Thích Âm gật đầu: “Tuy rằng tớ rất xinh, nhưng chuyện bị cưỡng hiếp trên đường vẫn rất khó xảy ra… Nhiều nhất, nhiều nhất cũng là kéo tớ vào con hẻm nhỏ bên đường… ưm…”
Kỷ Lưu Thành đã không nhịn được nữa mà bưng kín miệng cô.
Thích Âm mở to đôi mắt ngấn nước kháng nghị: “Ưm…”
“Muốn bị người ta kéo vào hẻm nhỏ cưỡng hiếp như vậy thì để hôm nào tớ thỏa mãn cậu!” Kỷ Lưu Thành gần như hung dữ nói.
Thích Âm liền nắm tay anh, thừa dịp Kỷ Lưu Thành, nhân lúc Kỷ Lưu Thành buông tay nhìn, nhón chân dán vào tai anh nói: “Được thôi, tớ chờ.”


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương