A Kiều lập tức lắc đầu: "Không đâu, thật ra đại sư huynh rất tốt.



Hạ Hòa cười hì hì: "Vậy tức là ngươi thừa nhận ngươi thích huynh ấy hở?"

“…”

"À đúng rồi, chuyện vui lớn nhất là Lăng Xuyên trưởng lão có ý muốn thu ngươi làm đồ đệ, bảo chờ ngươi khỏi bệnh thì tới bái phỏng ông ấy một chuyến.

" Hạ Hòa nói xong, giọng điệu bỗng nhiên ai oán, "Aiz, từ nay về sau, ngươi chính là đệ tử thân truyền của trưởng lão, mà không còn là đệ tử bình thường nữa…"

A Kiều vỗ vỗ vai Hạ Hòa: "Yên tâm, ta che cho ngươi.



Hai người cười rúc vô đùa nhau.


Sau khi náo loạn một hồi, Hạ Hòa đi ra ngoài mời y sư cho A Kiều.


A Kiều tự hỏi một vấn đề: Có phải nàng thích đại sư huynh không?

Kỳ thật nàng không hiểu cái gì là thích, nàng chỉ cảm thấy đại sư huynh không tệ.



Hình như! không thể tính là thích nhỉ?

A Kiều nghĩ đi nghĩ lại, vùi mình vào sâu trong chăn.


Chuyện tình cảm thật sự rất phức tạp nha.


Y tu nói A Kiều đã hồi phục tương đối rồi, không có gì đáng ngại.


Vì thế buổi chiều hôm đó, A Kiều đến sân viện của Lăng Xuyên trưởng lão.


Lăng Xuyên trưởng lão là một lão già râu bạc khuôn mặt hòa ái.

Lúc nào cũng thấy cười híp mắt.


Đầu tiên ông ấy khen ngợi nàng một phen: "A Kiều à, ta thật sự đã lâu không gặp qua tiểu cô nương thiên tư thông minh như con! "

Sau đó lại thổi râu trừng mắt: "Hắc, con thiếu chút nữa đã bị đám lão nhân kia cướp đi, may mắn ta nhanh tay! "

Lần đầu tiên A Kiều biết mình được hoan nghênh như vậy, trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui mừng, cúi đầu, dùng sức đè khóe môi xuống.



Cuối cùng Lăng Xuyên trưởng lão hỏi nàng: "Con có bằng lòng làm tam đồ đệ của ta không?"

A Kiều chắp tay: "Đệ tử sùng bái trưởng lão đã lâu, có thể trở thành đồ đệ của Lăng Xuyên trưởng lão, là đại hạnh của đệ tử, tự nhiên bằng lòng.



Lăng Xuyên hài lòng vuốt râu: "Ha ha ha, được!”

Ông ấy đưa cho nàng một tấm lệnh bài hình vuông làm từ gỗ Kim Ti Nam, bên trên viết hai chữ "Lăng Xuyên" rồng bay phượng múa.


"Từ nay về sau con chính là tứ đệ tử của Lăng Xuyên viện ta, cất kỹ lệnh bài này, ngày mai ta sẽ kêu mấy sư huynh của con phụ con chuyển đồ, vào đây ở.



“Cảm ơn trưởng lão!”

“Hả? Còn gọi là trưởng lão?" Lăng Xuyên trưởng lão nhướng mày.


A Kiều vội vàng sửa lại: "Sư phụ.



"Ha ha ha.

"

Đêm đó, mấy người bạn tốt của A Kiều tổ chức tiệc mừng công nho nhỏ cho nàng, mọi người tụ tập cùng nhau ăn cơm nói chuyện phiếm, vui vẻ trò chuyện về tương lai.


Lúc trở về, A Kiều cố ý mang theo hai vò rượu nhỏ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương