A Kiều nhận mệnh thở dài một hơi, nhấc chăn lên chuẩn bị xuống giường.


Nhưng mà vừa mới ngồi dậy, nàng chợtcảm giác được chỗ hạ thể truyền đến cảm giác đau đớn như bị xé rách.


“Tê ——" nàng hít hà một hơi.


Chuyện gì thế này?

Nàng nghi hoặc cúi đầu nhìn lại, phát hiện trên người đang mặc một chiếc áo bào trắng rộng rãi.


Nàng ngây ngẩn cả người: lúc luyện kiếm, do sợ bị bẩn, nên nàng chưa bao giờ mặc đồ trắng cả.


Trên thực tế, tuyệt đại bộ phận kiếm tu đều không thích mặc quần áo trắng, ngoại trừ! Đại sư huynh.



Trong đầu phảng phất có một tiếng sấm nổ vang, một vài hình ảnh vụn vặt hiện lên.


Nàng ôm lấy thanh niên trước mắt, nói mình rất khó chịu, van cầu hắn giúp nàng; nàng chủ động hôn lên môi hắn; hắn vùi đầu vào ngực nàng, liếm núm vú nàng.

Rồi hắn nâng chân nàng lên, dùng dương vật màu đỏ tía của hắn cắm vào!

Những hình ảnh dâm đãng, điên rồ đó hung hăng đập mạnh vào tâm trí của A Kiều, ngay lập tức khiến gương mặt nàng đỏ bừng như tôm luộc.


Không thể tưởng tượng nổi nhất chính là, lúc thanh niên kia cúi người xuống hôn nàng, nàng rõ ràng nhìn thấy, đó là mặt của đại sư huynh.


Trong con ngươi của hắn là vẻ thâm tình mà trước kia nàng chưa từng thấy qua, như có ngàn vạn tinh hà phản chiếu ở trong đó.


A Kiều run run rẩy rẩy đẩy cổ áo của mình ra, quả nhiên nhìn thấy trên bộ ngực sữa trắng nõn có mấy vết đỏ, hết sức chói mắt.



Nàng! tối hôm qua nàng lại “ngủ” với đại sư huynh?!!!

Trong một đêm, nàng thế mà lại hái đóa hoa cao ngạo lạnh lùng đó xuống?!!

Nhưng nàng nhớ rõ, đêm qua nàng tới Giới Luật Đường quỳ mà…

Đây quả thực là trò đùa to lớn của thiên hạ, nàng trái lại càng tình nguyện tin tưởng rằng đại sư huynh cùng nhị sư huynh bỏ trốn.


Mang theo một chút hy vọng cuối cùng, nàng vén áo bào lên –

Được lắm, quần lót không cánh mà bay, hoa môi sưng đỏ, bắp đùi còn có mấy vết bầm tím.


Hết đường ngụy biện, sự thật đã rõ.


A Kiều yên lặng nằm xuống, lấy chăn phủ lên đầu mình.


Trong khoảnh khắc đó, nàng thực sự muốn tự bóp chết mình.


Xong rồi xong rồi, đây không đơn giản chỉ là vấn đề lười luyện kiếm và vắng học, -- nàng và đại sư huynh không có hôn phối mà lại tằng tịu với nhau, đó là tội lớn uế loạn sư môn! Hơn nữa, trong trí nhớ hình như còn là nàng chủ động, nói không chừng đại sư huynh còn muốn truy cứu trách nhiệm nàng hủy thanh danh của hắn!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương