“A Kiều!”
Lúc vung ra nhát kiếm thứ 25.300, A Kiều nghe thấy có người gọi nàng.
Nàng dừng lại động tác, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, thở hổn hển theo tiếng gọi nhìn lại.
Chỉ thấy dưới ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng, một thiếu niên áo trắng thân hình gầy gò, khuôn mặt trắng nõn đang bước nhanh về phía nàng.
"Tú Thành sư huynh?” Thấy rõ người tới, A Kiều có chút kinh ngạc, “Sao sư huynh lại tới đây?”
Tú Thành sư huynh là pháp tu, đến sân luyện kiếm làm cái gì?
"Ta cố ý đến tìm muội.
Ở những nơi khác không tìm thấy muội, nên mới nghĩ tới chỗ này tìm.” Tú Thành nhíu mày, trên mặt tràn đầy ưu sắc, "Đã trễ thế này rồi, sao muội vẫn còn luyện kiếm thế?”
“Đại sư huynh nói lực vung kiếm của ta không đủ, động tác cũng không đủ tiêu chuẩn, nên quy định ta phải tăng cường luyện tập vung kiếm, mỗi ngày luyện vung ba mươi nghìn lần.” A Kiều trả lời, hơi thở vẫn còn hơi phù phiếm.
Tóc mái của nàng bị mồ hôi làm ướt, lộn xộn mà dán lên trán.
Hai gò má còn hơi ửng đỏ, nhưng màu môi lại có chút trắng bệch.
Tú Thành do dự một chút, hơi có chút khó chịu mà mở miệng: "Đại sư huynh làm thế này không khỏi là yêu cầu cao quá rồi, muội cũng đã rất cố gắng, đã là người nổi bật trong đám tiểu bối kiếm tu rồi.”
Năm nay A Kiều cùng lắm mới 18 tuổi, nhập sư môn mới được 5 năm mà đã tu thành Kim Đan.
Phải biết rằng, có bao nhiêu đệ tử, suốt cuộc đời chỉ có thể ở bồi hồi mãi ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ.
Người giống A Kiều, đã được coi là có thiên phú rồi.
"Đại sư huynh cũng là vì tốt cho ta.
Chưởng môn cũng từng nói, chỉ có kiếm thức tiêu chuẩn đúng chỗ, mới có thể phát huy tối đa uy lực chân chính, trợ giúp tu vi đột phá.” Giọng A Kiều nghiêm túc phản bác.
Tú Thành sâu kín thở dài một hơi, không biết nói cái gì cho phải.
Hắn ta biết A Kiều rất sùng bái đại sư huynh của nàng, Kỳ Thịnh -- thiên tài mới 100 tuổi đã tu đến cảnh giới Đại Thừa.
Lại hướng lên trên, chính là Độ Kiếp kỳ, cách phi thăng chỉ có một bước.
Phải biết rằng, từ khi Thanh Vân Môn khai phái tới nay, ngàn năm qua chỉ xuất hiện mười lăm vị tu sĩ Đại Thừa kỳ, mà mười bốn vị còn lại đều phải đến mấy trăm tuổi mới có thể đột phá đến cảnh giới này.
A Kiều ý thức được bầu không khí có chút không đúng, vội vàng nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, Tú Thành sư huynh, hôm nay sư huynh tới tìm ta là có chuyện gì sao?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook