Đường Na đứng trên tầng hai nhìn mọi chuyện xảy ra ở dưới lầu, trên mặt không chút biểu cảm.

"Chẳng lẽ con không hận cô ta sao, cô ta hưởng thụ cuộc sống của nhà giàu 22 năm, còn con thì chịu khổ 22 năm.

" Chú hai Đường đứng bên cạnh Đường Na nhìn ba người bên dưới nói.

Đường Na nhìn chú hai Đường bên cạnh, trên mặt mang theo vẻ chế giễu: "Được rồi, chú tìm con về không phải là muốn lợi dụng con sao, cả nhà đều không biết Đường Hân không phải người nhà họ Đường, chỉ có chú biết, chú đừng tưởng rằng con ngây thơ giống Đường Hân.

"

"Nhà giàu như nhà họ Đường sinh con chắc chắn sẽ có phòng riêng, sao có thể dễ dàng đánh mất con cái, có một số việc không cần phải nói quá rõ ràng, còn về những chuyện mà chú nghĩ, chú yên tâm, những gì nên cho chú con sẽ cho, những gì không nên cho chú thì đừng nghĩ nữa.

"
"Còn nữa, chuyện đổi con này con cũng phải cho bản thân và Đường Hân một lời giải thích, chú hai, chú thấy thế nào?"
Đường Na cười lạnh một tiếng, quay người vào phòng, để lại chú hai Đường đứng nguyên tại chỗ với vẻ mặt u ám.

Hồi đó đổi con, đích thực là ông ta sai người đổi, ông ta còn cố ý tìm đứa trẻ cùng ngày tháng năm sinh và cùng nhóm máu với Đường Na, mục đích chính là để đánh tráo thật giả.

Chỉ là Đường Hân thực sự được ông nội cưng chiều quá mức, trong số tất cả con cháu thì ông nội yêu thương cô gái này nhất, thậm chí sau khi qua đời còn để lại cho cô cháu gái này một khoản tiền lớn.


Ông ta cũng luôn chú ý đến gia đình nuôi dưỡng Đường Na, ông ta muốn đợi đến khi Đường Hân trưởng thành rồi mới vạch trần thân thế của cô, đến lúc đó tìm Đường Na về, sau đó lợi dụng Đường Na để khống chế Đường thị.

Một đứa trẻ được gia đình bình thường nuôi lớn, cho dù có xuất sắc đến đâu thì cũng có thể xuất sắc đến mức nào chứ, chẳng phải vẫn do ông ta tùy ý khống chế sao?
Chỉ là sau khi Đường Na được tìm về thì thật sự có chút khác biệt so với ông ta tưởng tượng, cô thông minh, bình tĩnh, lý trí, hơn nữa đặc biệt không dễ bị khống chế, tìm một người như vậy về, nói thật lòng thì chú hai Đường cũng khá hối hận.

Nếu trên đời có thuốc hối hận để uống, ông ta thà đối mặt với một Đường Hân chỉ biết ăn uống chơi bời không quản chuyện gì chứ không muốn đối mặt với Đường Na.

Số tài sản của ông nội kia đều là tài sản cố định, nhìn thì nhiều nhưng sao có thể so sánh với Đường thị được.

Ông ta thà trả một số tiền như vậy cho đứa phế vật vô tích sự kia còn hơn tìm một đối thủ về, chỉ là bây giờ hối hận đã muộn.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương