Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật
-
Chương 42: Thì ra là quen biết cũ
Càng làm cho Tiêu Tĩnh muốn nhảy tường là một câu nói tiếp theo của mẹ Tiêu: "Lý Hiểu, hai đứa quen biết?"
Thì ra là, sau khi ăn cơm tối xong, Tiêu Ca làm xong bài tập, cha Tiêu mẹ Tiêu liền dẫn cậu ra ngoài đi tản bộ, hiện tại thời gian không còn sớm, nên về đi ngủ, vì vậy ba người chuẩn bị về nhà, kết quả ở cửa chung cư thấy được bóng dáng nhìn quen mắt, mẹ Tiêu thử kêu một tiếng, thấy bóng lưng Tiêu Tĩnh cứng ngắc, thì biết rõ mình không nhận lầm người, vừa đến gần nhìn, có thể không phải con gái mình nha, quan trọng hơn là, con gái đang dây dưa với một người đàn ông, thế nhưng là người quen.
Thấy cha Tiêu mẹ Tiêu, Lý Hiểu lộ ra ánh mắt kinh ngạc, "Bác Tiêu, dì Tiêu? Hai bác. . . . . . Tĩnh là con gái hai bác?"
Cũng họ Tiêu, Tiêu Tĩnh lại rất giống mẹ l?q?d Tiêu, như vậy vừa thấy mặt, Lý Hiểu lập tức liền biết mình có cảm giác quen thuộc với Tiêu Tĩnh đến từ chỗ nào, có thể đến từ chính mẹ Tiêu đi, hơn nữa, anh từng thấy qua hình Tiêu Tĩnh một lần, chỉ là khi đó cô ngọt ngào ngây thơ một chút, cho nên trong khoảng thời gian ngắn mới không nhớ ra.
Phải nói Lý Hiểu làm sao biết cha Tiêu và mẹ Tiêu, đây coi như là một duyên phận, Lý Hiểu bình thường thích hoạt động Lư Hữu hay đi ra ngoài leo núi du lịch, mẹ Tiêu cũng thích, cha Tiêu dĩ nhiên là phải bồi vợ mình, ba người trong một lần Lư Hữu gặp gỡ liền biết, sau lại phát hiện chỗ ở cách không xa, được anh em kết nghĩa, phải nói ba người biết nhau đã nhiều năm rồi, Lý Hiểu biết cha Tiêu mẹ Tiêu có một cô con gái đã gả ra ngoài, nhưng không biết con gái của bọ tên gì, thỉnh thoảng thấy hình Tiêu Tĩnh một lần, chỉ là thời điểm đó Tiêu Tĩnh là học sinh, bây giờ Tiêu Tĩnh và khi học sinh nhìn không khác bao nhiêu, cho nên Lý Hiểu nhìn cô vẫn có cảm giác quen thuộc, nhưng bởi vì phong cách Tiêu Tĩnh và mẹ Tiêu khác nhau quá xa, vì vậy vẫn không nghĩ được cảm giác gọi là quen thuộc này đến từ phương nào.
Sau khi biết Tiêu Tĩnh là con gái cha l?q?d Tiêu mẹ Tiêu, Lý Hiểu có cảm giác duyên phận, trước kia cha Tiêu còn nói đùa qua, nếu con gái bọn họ chưa gả, thì gả cho anh không tệ lắm, hiện tại Tiêu Tĩnh ly hôn, có phải mình nên chuẩn bị rồi không.
Nếu nói buồn bực nhất, chính là Tiêu Tĩnh rồi, đánh chết cô cũng không ngờ Lý Hiểu còn có một mối liên hệ với cha mẹ cô, nghe ý tứ cha mẹ lúc cô không ở đây, Lý Hiểu còn thường tới cửa thăm hai người, thời điểm đi du lịch coi hai người như trưởng bối chăm sóc, tóm lại mọi mặt đều được, biết Lý Hiểu chính là vai nam chính trong thang máy thì ánh mắt cha Tiêu mẹ Tiêu nhìn Lý Hiểu giống như chuẩn bị làm con rể rồi, tất cả mọi người không nhìn cô, cảm giác này, vô cùng khó chịu.
"Thì ra là mấy ngày nay Tiêu Tĩnh nhà chúng ta ở nhà cháu, thật đúng là khó khăn cho cháu, Tiêu Tĩnh nhà chúng ta, không nhiều tật xấu, nhưng chỉ là lười, rõ ràng biết làm, nhưng không phải vạn bất đắc dĩ, nó sẽ không động một cái." Mẹ Tiêu không hổ là người rõ con gái nhất, chỉ là, dù mẹ cô muốn ồn ào đến loại nào, nhưng sao lại có thể nói xấu con gái mình trước mặt người ngoài như vậy?
"Đâu có, nuôi Tĩnh rất tốt, cũng rất ngoan, không ầm ỹ không náo loạn, chỉ cần đúng thời gian ăn thực là tốt." Biết quan hệ Tiêu Tĩnh và cha mẹ Tiêu, mặt của Lý Hiểu cười càng thêm rực rỡ, khác cha mẹ anh không dám nói, nếu Tiêu Tĩnh là con gái cha Tiêu mẹ Tiêu, chuyện này đối với cha mẹ vợ, tuyệt đối vô cùng tốt.
"Bác dì, chúng ta không phải là ngày thứ nhất quen biết, cháu là người như thế nào, hai bác đã biết, cháu vô cùng nghiêm túc xin hai bác, hi vọng hai bác có thể cho phép cháu theo đuổi Tiêu Tĩnh, cháu thực sự nghiêm túc, cháu hi vọng có thể được chung sống cùng cô ấy."
"Ai nha, thật là duyên phận, thật ra thì, con gái của dì trở về, dì chỉ muốn ngày nào đó giới thiệu cho hai đứa gặp gỡ, không nghĩ l?q?d tới hai đứa đã quen biết trước, lần đầu tiên nó kết hôn, hai bác không thích người người nó lựa chọn, nhưng con bé này tính tình bướng bỉnh, nó muốn làm cái gì không cần thương lượng cho hai bác biết, hiện tại bị thua thiệt trở về, tính tình dịu đi một chút, vốn là dì là cảm thấy, lần thứ hai kết hôn thế nào cũng phải trải qua sự đồng ý dì và bác, ngày hôm qua hai bác vẫn còn nói, hai ngày sau cho cháu gọi điện thoại trước để cho hai đứa nhận thức, nếu như hai đứa có ý định, vậy chúng ta không phải lo nữa, không ngờ duyên phận đến thật sự muốn ngăn cản cũng không được, có phải không ông?" Mẹ Tiêu vừa nghe Lý Hiểu nói như vậy, lập tức vui vẻ nói ra thật nhiều.
Cha Tiêu ôn hòa nhìn vợ lại nhìn con gái đang bĩu môi, cười, "Ừ."
Lấy được sự ủng hộ của chồng, hăng hái của mẹ l?q?d Tiêu lập tức dâng cao, tình huống gia đình Lý Hiểu, bà có hiểu một chút, giờ phút này không cần phải hiểu rõ những thứ này nữa, mà là lôi kéo Lý Hiểu bắt đầu thảo luận hôn sự, Tiêu Tĩnh không được để ý tới rốt cuộc không nhịn được.
"Con nói, con còn chưa tỏ thái độ đâu, cha mẹ gấp gáp như vậy làm gì, ai gả thì gả, con sẽ không gả."
"Con nhóc thối, có phải cho rằng lão nương không dám thu thập con." Mẹ Tiêu không chịu, vừa nghe thấy Tiêu Tĩnh không lựa lời nói như vậy, lập tức cởi dép ném qua.
"Con giỏi nhất gây sự, hôn nhân lần đầu tiên bỏ qua cho con, lần thứ hai thì phải nghe chúng ta, nếu không, về sau không phải con gái dịu dàng của ta."
Chưa từng thấy qua mẹ nổi giận lớn như vậy, Tiêu Tĩnh bị làm cho ngơ ngẩn, hoàn toàn không biết phản ứng như thế nào, đừng nói Tiêu Tĩnh, chính Tiêu Ca và cha Tiêu đều giật mình.
"Tiểu Lý, cháu không có bị dì dọa sợ chứ, Tiêu Tĩnh nhà chúng ta, có tính khí bướng bỉnh một chút, có chuyện lại thích buồn bực trong lòng, thật giống cha nó, cháu nói xem cha nó là một người đàn ông coi như xong, nhưng một cô gái tính tình như vậy, hiện tại không thấy vui vẻ, nói đến đều do dì, trước kia khi sinh nó số tuổi mặc dù không nhỏ, nhưng tính tình lại giống như đứa bé, cha nó phải chiếu cố dì, phải chiếu cố có, đều là lỗi của dì, là dì chỉ lo mình, không giáo dục nó tốt, không có làm hết trách nhiệm, Tiểu Lý, cháu đừng để ý."
"Sẽ không đâu dì." Lý Hiểu có chút đau l?q?d lòng nhìn Tiêu Tĩnh, có thể chưa bị mẹ Tiêu mắng qua như vậy, đôi mắt đều đỏ, đều tại do mình, biết rất rõ ràng cô không có tiếp nhận mình, lại thảo luận hôn sự cùng cha mẹ cô, cô lớn như vậy, tự nhiên có ý nghĩ của riêng mình, dĩ nhiên không muốn bị định đoạt, là mình quá nóng lòng, muốn lấy cô về nhà che chở, nhưng lại làm thương tổn cô.
"Dì, chuyện như vậy là cháu không phải, do cháu nóng lòng, thật ra thì, Tĩnh còn chưa coi trọng cháu, cháu thấy, chuyện kết hôn sau này hãy nói, cháu vẫn muốn cố gắng một chút, trước tiên theo đuổi được Tĩnh rồi lại nói."
Thì ra là, sau khi ăn cơm tối xong, Tiêu Ca làm xong bài tập, cha Tiêu mẹ Tiêu liền dẫn cậu ra ngoài đi tản bộ, hiện tại thời gian không còn sớm, nên về đi ngủ, vì vậy ba người chuẩn bị về nhà, kết quả ở cửa chung cư thấy được bóng dáng nhìn quen mắt, mẹ Tiêu thử kêu một tiếng, thấy bóng lưng Tiêu Tĩnh cứng ngắc, thì biết rõ mình không nhận lầm người, vừa đến gần nhìn, có thể không phải con gái mình nha, quan trọng hơn là, con gái đang dây dưa với một người đàn ông, thế nhưng là người quen.
Thấy cha Tiêu mẹ Tiêu, Lý Hiểu lộ ra ánh mắt kinh ngạc, "Bác Tiêu, dì Tiêu? Hai bác. . . . . . Tĩnh là con gái hai bác?"
Cũng họ Tiêu, Tiêu Tĩnh lại rất giống mẹ l?q?d Tiêu, như vậy vừa thấy mặt, Lý Hiểu lập tức liền biết mình có cảm giác quen thuộc với Tiêu Tĩnh đến từ chỗ nào, có thể đến từ chính mẹ Tiêu đi, hơn nữa, anh từng thấy qua hình Tiêu Tĩnh một lần, chỉ là khi đó cô ngọt ngào ngây thơ một chút, cho nên trong khoảng thời gian ngắn mới không nhớ ra.
Phải nói Lý Hiểu làm sao biết cha Tiêu và mẹ Tiêu, đây coi như là một duyên phận, Lý Hiểu bình thường thích hoạt động Lư Hữu hay đi ra ngoài leo núi du lịch, mẹ Tiêu cũng thích, cha Tiêu dĩ nhiên là phải bồi vợ mình, ba người trong một lần Lư Hữu gặp gỡ liền biết, sau lại phát hiện chỗ ở cách không xa, được anh em kết nghĩa, phải nói ba người biết nhau đã nhiều năm rồi, Lý Hiểu biết cha Tiêu mẹ Tiêu có một cô con gái đã gả ra ngoài, nhưng không biết con gái của bọ tên gì, thỉnh thoảng thấy hình Tiêu Tĩnh một lần, chỉ là thời điểm đó Tiêu Tĩnh là học sinh, bây giờ Tiêu Tĩnh và khi học sinh nhìn không khác bao nhiêu, cho nên Lý Hiểu nhìn cô vẫn có cảm giác quen thuộc, nhưng bởi vì phong cách Tiêu Tĩnh và mẹ Tiêu khác nhau quá xa, vì vậy vẫn không nghĩ được cảm giác gọi là quen thuộc này đến từ phương nào.
Sau khi biết Tiêu Tĩnh là con gái cha l?q?d Tiêu mẹ Tiêu, Lý Hiểu có cảm giác duyên phận, trước kia cha Tiêu còn nói đùa qua, nếu con gái bọn họ chưa gả, thì gả cho anh không tệ lắm, hiện tại Tiêu Tĩnh ly hôn, có phải mình nên chuẩn bị rồi không.
Nếu nói buồn bực nhất, chính là Tiêu Tĩnh rồi, đánh chết cô cũng không ngờ Lý Hiểu còn có một mối liên hệ với cha mẹ cô, nghe ý tứ cha mẹ lúc cô không ở đây, Lý Hiểu còn thường tới cửa thăm hai người, thời điểm đi du lịch coi hai người như trưởng bối chăm sóc, tóm lại mọi mặt đều được, biết Lý Hiểu chính là vai nam chính trong thang máy thì ánh mắt cha Tiêu mẹ Tiêu nhìn Lý Hiểu giống như chuẩn bị làm con rể rồi, tất cả mọi người không nhìn cô, cảm giác này, vô cùng khó chịu.
"Thì ra là mấy ngày nay Tiêu Tĩnh nhà chúng ta ở nhà cháu, thật đúng là khó khăn cho cháu, Tiêu Tĩnh nhà chúng ta, không nhiều tật xấu, nhưng chỉ là lười, rõ ràng biết làm, nhưng không phải vạn bất đắc dĩ, nó sẽ không động một cái." Mẹ Tiêu không hổ là người rõ con gái nhất, chỉ là, dù mẹ cô muốn ồn ào đến loại nào, nhưng sao lại có thể nói xấu con gái mình trước mặt người ngoài như vậy?
"Đâu có, nuôi Tĩnh rất tốt, cũng rất ngoan, không ầm ỹ không náo loạn, chỉ cần đúng thời gian ăn thực là tốt." Biết quan hệ Tiêu Tĩnh và cha mẹ Tiêu, mặt của Lý Hiểu cười càng thêm rực rỡ, khác cha mẹ anh không dám nói, nếu Tiêu Tĩnh là con gái cha Tiêu mẹ Tiêu, chuyện này đối với cha mẹ vợ, tuyệt đối vô cùng tốt.
"Bác dì, chúng ta không phải là ngày thứ nhất quen biết, cháu là người như thế nào, hai bác đã biết, cháu vô cùng nghiêm túc xin hai bác, hi vọng hai bác có thể cho phép cháu theo đuổi Tiêu Tĩnh, cháu thực sự nghiêm túc, cháu hi vọng có thể được chung sống cùng cô ấy."
"Ai nha, thật là duyên phận, thật ra thì, con gái của dì trở về, dì chỉ muốn ngày nào đó giới thiệu cho hai đứa gặp gỡ, không nghĩ l?q?d tới hai đứa đã quen biết trước, lần đầu tiên nó kết hôn, hai bác không thích người người nó lựa chọn, nhưng con bé này tính tình bướng bỉnh, nó muốn làm cái gì không cần thương lượng cho hai bác biết, hiện tại bị thua thiệt trở về, tính tình dịu đi một chút, vốn là dì là cảm thấy, lần thứ hai kết hôn thế nào cũng phải trải qua sự đồng ý dì và bác, ngày hôm qua hai bác vẫn còn nói, hai ngày sau cho cháu gọi điện thoại trước để cho hai đứa nhận thức, nếu như hai đứa có ý định, vậy chúng ta không phải lo nữa, không ngờ duyên phận đến thật sự muốn ngăn cản cũng không được, có phải không ông?" Mẹ Tiêu vừa nghe Lý Hiểu nói như vậy, lập tức vui vẻ nói ra thật nhiều.
Cha Tiêu ôn hòa nhìn vợ lại nhìn con gái đang bĩu môi, cười, "Ừ."
Lấy được sự ủng hộ của chồng, hăng hái của mẹ l?q?d Tiêu lập tức dâng cao, tình huống gia đình Lý Hiểu, bà có hiểu một chút, giờ phút này không cần phải hiểu rõ những thứ này nữa, mà là lôi kéo Lý Hiểu bắt đầu thảo luận hôn sự, Tiêu Tĩnh không được để ý tới rốt cuộc không nhịn được.
"Con nói, con còn chưa tỏ thái độ đâu, cha mẹ gấp gáp như vậy làm gì, ai gả thì gả, con sẽ không gả."
"Con nhóc thối, có phải cho rằng lão nương không dám thu thập con." Mẹ Tiêu không chịu, vừa nghe thấy Tiêu Tĩnh không lựa lời nói như vậy, lập tức cởi dép ném qua.
"Con giỏi nhất gây sự, hôn nhân lần đầu tiên bỏ qua cho con, lần thứ hai thì phải nghe chúng ta, nếu không, về sau không phải con gái dịu dàng của ta."
Chưa từng thấy qua mẹ nổi giận lớn như vậy, Tiêu Tĩnh bị làm cho ngơ ngẩn, hoàn toàn không biết phản ứng như thế nào, đừng nói Tiêu Tĩnh, chính Tiêu Ca và cha Tiêu đều giật mình.
"Tiểu Lý, cháu không có bị dì dọa sợ chứ, Tiêu Tĩnh nhà chúng ta, có tính khí bướng bỉnh một chút, có chuyện lại thích buồn bực trong lòng, thật giống cha nó, cháu nói xem cha nó là một người đàn ông coi như xong, nhưng một cô gái tính tình như vậy, hiện tại không thấy vui vẻ, nói đến đều do dì, trước kia khi sinh nó số tuổi mặc dù không nhỏ, nhưng tính tình lại giống như đứa bé, cha nó phải chiếu cố dì, phải chiếu cố có, đều là lỗi của dì, là dì chỉ lo mình, không giáo dục nó tốt, không có làm hết trách nhiệm, Tiểu Lý, cháu đừng để ý."
"Sẽ không đâu dì." Lý Hiểu có chút đau l?q?d lòng nhìn Tiêu Tĩnh, có thể chưa bị mẹ Tiêu mắng qua như vậy, đôi mắt đều đỏ, đều tại do mình, biết rất rõ ràng cô không có tiếp nhận mình, lại thảo luận hôn sự cùng cha mẹ cô, cô lớn như vậy, tự nhiên có ý nghĩ của riêng mình, dĩ nhiên không muốn bị định đoạt, là mình quá nóng lòng, muốn lấy cô về nhà che chở, nhưng lại làm thương tổn cô.
"Dì, chuyện như vậy là cháu không phải, do cháu nóng lòng, thật ra thì, Tĩnh còn chưa coi trọng cháu, cháu thấy, chuyện kết hôn sau này hãy nói, cháu vẫn muốn cố gắng một chút, trước tiên theo đuổi được Tĩnh rồi lại nói."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook