Sau Khi Giải Nghệ, Ca Nhi Nổi Tiếng Nhờ Thêu Thùa
-
Chương 27: Livestream ở nền tảng nào?
Về vấn đề tính hướng, Ngạn Sơ không muốn lừa gạt ai.
Cậu sinh ra đã là ca nhi, từ nhỏ được giáo dục rằng lớn lên phải gả đi.
Thế giới này không có khái niệm ca nhi – giới tính thứ ba như vậy.
Hiện tại, Ngạn Sơ đã trở thành nam giới bình thường, tuy có thêm lựa chọn khác, nhưng tự vấn bản thân, cậu vẫn không thể nào ở bên cạnh nữ tử, sau này cũng chỉ có thể thích nam nhân.
Cậu đã tìm hiểu, hôn nhân đồng giới hiện tại đã được hợp pháp hóa từ lâu. Nếu tương lai gặp được chân mệnh thiên tử của mình, cậu sẽ kết hôn cùng người đó, sống một cuộc sống bình dị hạnh phúc như bao cặp phu phu khác.
Không còn là ca nhi nữa, với Ngạn Sơ mà nói cũng là một chuyện tốt.
Trước kia, ở triều Đại Vân, ca nhi chưa xuất giá nếu rơi vào kỳ mẫn cảm là chuyện rất khổ sở. Không có bạn lữ giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào thuốc để áp chế.
(VL như ABO zậy =))))
Ngạn Sơ từng trải qua một lần, ba ngày liền không thể xuống giường, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng. Cha mẹ vốn định tìm cho cậu một người để gả đi, nhưng bị cậu kiên quyết cự tuyệt.
Bởi vì không có địa vị nên bị người ta tùy ý lựa chọn, Ngạn Sơ thà chịu đựng đến chết cũng không muốn làm con rối của bất kỳ ai.
Nếu thực sự có bạn lữ, người đó nhất định phải là người cậu thật lòng yêu thương.
Tuy rằng ở Đại Vân những ca nhi có suy nghĩ như cậu đều sống rất bi thảm nhưng Ngạn Sơ không hề sợ hãi.
May mắn thay, năm thứ hai cậu bất ngờ xuyên không đến thế giới hiện tại.
Coi như là ông trời cứu rỗi cậu vậy.
Dòng bình luận vẫn đang không ngừng hiện lên, Ngạn Sơ trả lời xong câu hỏi liền tiếp tục chuyên tâm thêu thùa, không còn tâm trí để ý đến những bình luận tiếp theo.
Khán giả trong phòng livestream lại kinh ngạc đến mức tự mình bàn tán sôi nổi.
【 Chỉ riêng việc em trai dám công khai giới tính thật trước mặt mọi người, hành động dũng cảm như vậy, tôi cũng phải nhấn theo dõi!】
【 Tuy rằng ở đây chúng ta đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính, nhưng hiện tại vẫn còn rất nhiều người không dám dễ dàng nói ra xu hướng tính dục của bản thân, em trai, tôi kính em là một trang nam tử! 】
【 Ôi chao, em trai còn nhỏ như vậy, nói chuyện yêu đương gì chứ!】
【 Tôi biết trong livestream hiện tại cũng có nam sinh đang xem, tuy rằng em trai đã công khai, nhưng ngàn vạn lần đừng để bị một số kẻ biến thái lừa gạt đấy!】
【 Con trai ra ngoài phải tự bảo vệ mình nhé ~】
【 Thật là một diễn biến bất ngờ, ban đầu chỉ muốn xem thêu thùa, sao lại bất ngờ ăn phải nhiều “dưa” thế này? Thật kích thích!】
【 Chủ thớt đang “chơi” một kiểu livestream thêu thùa mới lạ, tôi đã chia sẻ livestream cho hội chị em rồi, sau này nhất định sẽ đến đúng giờ.】
Ngạn Sơ hoàn toàn không để ý đến biểu cảm thích hóng hớt của cư dân mạng, cậu đang rất tập trung thêu thùa.
Trong lúc mọi người đang trò chuyện rôm rả, Ngạn Sơ đã thêu xong thêm một cánh hoa.
Theo đường nét của cánh hoa, thêu từ ngoài vào trong, từng lớp từng lớp chồng lên nhau, đường kim mũi chỉ đan xen tỉ mỉ. Màu sắc chuyển từ phấn hồng ở gốc cánh hoa sang trắng tinh khiết ở đầu cánh hoa, dùng kỹ thuật thêu xen kẽ dài ngắn để phối màu, tạo nên sự chuyển tiếp hài hòa tự nhiên.
Lúc thêu nền cho cánh hoa, tốc độ tay của Ngạn Sơ rất nhanh, đã hình thành một loại trí nhớ cơ bắp, kim đưa đi thoăn thoắt, nhanh chóng phủ kín cả cánh hoa.
【 Tay nghề này thật điêu luyện, tôi vừa đi pha một bát mì, vậy mà đã thêu xong cả nền rồi.】
【 Em trai Vân Sơ chắc chắn từ nhỏ đã học thêu thùa rồi nhỉ, nhìn là biết đồng tử công. 】
【 Ôi chao, càng nhìn càng thích đôi tay này, sao có thể linh hoạt đến thế chứ?】
Bông hoa thược dược mà Ngạn Sơ đang thêu có ít nhất bốn đến năm màu sắc đan xen vào nhau. Lớp màu đầu tiên và lớp màu thứ hai được cố ý nối dài để tạo sự liên kết, màu sắc phía sau phân bố dần đều hơn.
Luồn kim nhanh chóng đã trở thành kỹ năng bắt buộc của Ngạn Sơ. Quá trình thay kim, thay chỉ giữa chừng cũng khiến người ta hoa cả mắt.
【 Tôi đeo kính vào cũng không thể nào luồn sợi chỉ vào cái kim nhỏ như vậy được, tại sao cậu ấy có thể luồn thành công chỉ trong một lần? 】
【 Đây là kỹ năng thiên phú của người ta, em trai sinh ra là để làm nghệ nhân rồi.】
【 Đúng là có chuyên môn, sau này người đàn ông nào lấy được một em trai làm vợ thì cứ trộm mà vui mừng đi. 】
【 Ha ha ha, sau này trong nhà chắc chắn sẽ không còn quần jean rách hay tất rách nữa! Tất cả đều được khâu lại cho mà xem! 】
…
Trong lúc Ngạn Sơ đang mải mê livestream thêu thùa, Vệ Đình Tiêu đang mải mê đóng phim.
Cảnh quay hành động hôm nay lại khiến hắn phải lăn lộn bụi bặm, người ngợm lấm lem bùn đất.
Quay đến tận tối mới kết thúc, tóc tai, giày dép của Vệ Đình Tiêu đều đã dính đầy cát bụi.
Đạo diễn Võ rất khắt khe với từng chi tiết nhỏ của mỗi cảnh quay, một chút sơ suất cũng phải quay lại.
Ngay cả một ảnh đế có diễn xuất đỉnh cao như Vệ Đình Tiêu cũng không thể thoát khỏi cảnh bị đạo diễn hô “Cắt!”, thậm chí hôm nay số lần quay hỏng nhiều nhất lên tới sáu lần.
Làm diễn viên rất vất vả, nếu thực sự yêu thích ngành này, bản thân họ sẽ tự ép buộc bản thân phải làm tốt hơn nữa.
Vệ Đình Tiêu chính là người như vậy, đôi khi hắn còn thích thú tận hưởng cảm giác “bị hành hạ” này.
Lúc tìm được cảm xúc cho vai diễn, chính là lúc hắn hưng phấn và nghiện ngập nhất, có thể không biết mệt mỏi mà quay liền một ngày một đêm.
Hôm nay hắn rõ ràng không phải ở trạng thái tốt nhất, chỉ là hoàn thành công việc trong ngày một cách tròn trịa, sau đó tan làm.
“Mọi người vất vả rồi, hôm nay quay đến đây thôi, về nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai lại phải dậy sớm đấy.” Phó đạo diễn ân cần nhắc nhở các diễn viên, ông ôn hòa hơn đạo diễn Võ rất nhiều.
Hai người một người đóng vai ác, một người đóng vai thiện.
Lần này Vệ Đình Tiêu lựa chọn về homestay tẩy trang, người bẩn đến mức này, hắn rất cần phải tắm rửa sạch sẽ ngay lập tức, nếu không sẽ rất khó chịu.
Từ sau lần bị thiếu niên bắt gặp bộ dạng đầu bù tóc rối, râu ria xồm xoàm kia, Vệ Đình Tiêu đã âm thầm tự rút kinh nghiệm, cảm thấy ra ngoài vẫn không nên quá xuề xòa.
Hắn không muốn giữ hình tượng, nhưng nếu hoàn toàn không có chút nào thì quả thực không ổn.
Dù sao cũng là người của công chúng, hình tượng cá nhân và vấn đề vệ sinh vẫn nên chú ý một chút, đừng để bị người khác hiểu lầm là tốt rồi.
Lúc Vệ Đình Tiêu về đến homestay, vừa hay gặp ông chủ Chu – chú của Ngạn Sơ – vừa ngâm nga khúc nhạc vui vẻ từ quầy bar ra.
“Ồ! Quay xong rồi à?”
Chu Lan nhìn thấy Vệ Đình Tiêu trong bộ trang phục hiệp khách, không khỏi tỏ vẻ ngưỡng mộ: “Hồi nhỏ tôi cũng từng có ước mơ làm đại hiệp, múa may đao kiếm, đứa con trai nào mà không thích chứ? Ha ha ha! Bộ này cậu mặc đẹp trai thật đấy, đến lúc phim công chiếu, tôi nhất định sẽ ủng hộ!”
“Cảm ơn anh Chu, đến lúc đó chờ buổi ra mắt phim, tôi sẽ trực tiếp mời anh và gia đình đến xem, miễn phí luôn.” Vệ Đình Tiêu vẫn rất phóng khoáng.
Chu Lan là người thẳng thắn, Vệ Đình Tiêu thích nói chuyện với người như vậy, nói chuyện không cần kiêng dè, rất tự nhiên.
Sở dĩ thích trò chuyện với Chu Lan, còn có một nguyên nhân là… người này là chú của Ngạn Sơ.
“Nói đến chuyện này, có chuyện lần trước vẫn chưa kịp nói với anh, hôm đó trời mưa ở trên núi, tôi bị lạc đường, tìm được một căn nhà để trú mưa, hình như là nhà anh.”
Vệ Đình Tiêu bắt đầu chậm rãi kể lại câu chuyện ngày hôm đó.
“Ồ… Hôm đó à, hôm đó cháu trai tôi ở nhà một mình, nó mời cậu vào nhà nghỉ ngơi sao? Còn mời cậu ăn cơm nữa chứ gì? Đúng rồi, nó rất lễ phép ngoan ngoãn mà, hóa ra hai người đã gặp nhau rồi à…” Chu Hoài Tú kinh ngạc nói.
“Phải, chúng tôi vừa gặp đã thân, tôi đã nói với cậu ấy lúc nào rảnh rỗi thì cứ đến tìm tôi, đến homestay này cũng được, đến phim trường xem quay phim cũng được.” Vệ Đình Tiêu liên tục gật đầu.
Trợ lý Tiểu Lâm đứng bên cạnh nghe sếp nhà mình càng nói càng “nổ” đến mức không còn gì để “nổ” nữa, chứng bệnh xấu hổ thay người khác của cậu ta lại tái phát, vội vàng che mặt quay đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng.
“Đều là duyên phận cả, sau này cậu cũng có thể thường xuyên đến nhà tôi chơi! Ảnh đế đến nhà chơi, chúng tôi còn không chào đón sao được, ha ha ha!” Chu Lan rất nhiệt tình.
Nghe vậy, trong lòng Vệ Đình Tiêu cũng rất vui mừng, bầu không khí đã đến đây rồi, rốt cuộc hắn cũng hỏi ra câu quan trọng nhất: “Sao không thấy Ngạn Sơ đến homestay, mấy hôm nay cậu ấy vẫn luôn bận ở nhà sao?”
“Tiểu Sơ nó mấy hôm nay đang nghiên cứu làm livestream đấy, hôm nay chắc là đã thử livestream rồi, đứa cháu này của tôi rất hứng thú với thêu thùa, hơn nữa nó rất có thiên phú trong lĩnh vực này, được di truyền từ bà nội nó, là nó tự đề xuất muốn livestream, tôi và ba nó đương nhiên là ủng hộ hết mình rồi!”
Vừa nhắc đến Ngạn Sơ, Chu Lan liền lộ ra vẻ mặt tự hào, nhịn không được khen ngợi vài câu.
“Ồ, vậy à, có một công việc yêu thích cũng tốt, tôi cũng ủng hộ!” Tâm trạng của Vệ Đình Tiêu đột nhiên tốt hơn hẳn.
Thì ra Ngạn Sơ thật sự đã nghe lời khuyên của hắn, hành động nhanh nhẹn như vậy, đã bắt đầu livestream rồi, đứa nhỏ này rất biết nắm bắt thời cơ, tương lai tiền đồ vô lượng.
Tiểu Lâm đứng bên cạnh khẽ động đậy lỗ tai, anh trai nhà mình nói dông dài nãy giờ, hóa ra chỉ là muốn hỏi Ngạn Sơ đang làm gì? Thực sự là vắt óc suy nghĩ cách dẫn dắt chủ đề.
Nhưng người ta tự mình ủng hộ con nhà người ta làm ăn, đó là chuyện của nhà người ta, anh trai xen vào làm gì chứ, có đôi lúc thực sự bội phục khả năng tự nhiên hòa nhập của anh Tiêu.
Không biết còn tưởng rằng anh Tiêu là người nhà của Ngạn Sơ nữa…
“Cái kia, tôi cũng thường xuyên xem livestream, Ngạn Sơ đăng ký tài khoản trên nền tảng nào vậy? Tên tài khoản là gì nhỉ? Cho tôi xin với, tôi cũng muốn follow cậu ấy.” Vệ đại ảnh đế không biết xấu hổ hỏi dồn ba câu.
Chu Lan xoa cằm suy nghĩ một chút: “Hình như là livestream trên app Cam Ngọt, nhưng mà hôm nay tôi còn chưa về nhà, không rõ ID của nó là gì, để tôi về hỏi thăm lại.”
Là người nhà của Ngạn Sơ, Chu Lan nhất định cũng sẽ theo dõi cháu trai mình.
Vệ Đình Tiêu gật đầu nói “Cảm ơn”, sau đó không nói gì thêm, xoay người lên lầu tắm rửa.
Biết được là app nào thì dễ rồi…
Thời đại này, con trai livestream thêu thùa quả thực không nhiều.
Vệ Đình Tiêu tắm rửa xong liền lập tức lấy điện thoại ra tải app.
“Anh Tiêu, em để đồ ăn ở đây cho anh này, quần áo thay ra đâu? Để em mang đến tổ phục trang giặt chung.” Tiểu Lâm vừa gõ cửa vừa hỏi.
Vệ Đình Tiêu vừa mân mê điện thoại vừa lơ đãng đáp: “Ừ, trong phòng tắm.”
Tiểu Lâm “Ồ” một tiếng, sau đó đi vào phòng tắm lấy quần áo, lúc đi ngang qua Vệ Đình Tiêu, vô tình liếc thấy hắn vừa mới cài đặt xong app Cam Ngọt.
Tiểu Lâm: “…”
Tiểu trợ lý có hàng vạn câu muốn thốt ra trong lòng, không biết có nên nói hay không.
Đàn ông đúng là miệng lưỡi trơn tru, vừa rồi còn nói với chú Chu là bản thân thường xuyên xem livestream, kết quả là trong điện thoại không có lấy một app livestream nào, phải tải về ngay tại chỗ.
Tiểu Lâm biết dạo gần đây anh Tiêu có hơi khác thường, nhưng cậu không dám nhiều lời, ngoan ngoãn cầm quần áo, mở cửa đi ra ngoài.
Vệ Đình Tiêu tải xong app, trực tiếp vào thanh tìm kiếm, tìm những từ khóa liên quan đến【thêu thùa】.
Kết quả phần lớn đều là video, hoặc là livestream bán dụng cụ thêu thùa, cuối cùng cũng thấy được một người đang livestream dạy thêu, click vào thì lại là giọng nữ.
Vệ Đình Tiêu liếc nhìn đồng hồ, bây giờ đã mười giờ tối, chẳng lẽ Ngạn Sơ đã offline rồi sao?
Thôi vậy, ngày mai tìm tiếp.
Trong lòng Vệ Đình Tiêu bỗng dốc lên một nỗi hụt hẫng khó tả, hắn cũng đâu phải chưa từng tận mắt chứng kiến Ngạn Sơ thêu thùa, tại sao bây giờ lại nóng lòng muốn xem livestream của cậu ấy như vậy chứ?
Thực kỳ lạ…
Hay là… hắn muốn nghe giọng nói của cậu ấy?
Chàng trai nhất định sẽ dùng giọng nói dịu dàng lễ phép nói: “Cảm ơn mọi người đã đến với phòng livestream của em ạ~”
Cậu sinh ra đã là ca nhi, từ nhỏ được giáo dục rằng lớn lên phải gả đi.
Thế giới này không có khái niệm ca nhi – giới tính thứ ba như vậy.
Hiện tại, Ngạn Sơ đã trở thành nam giới bình thường, tuy có thêm lựa chọn khác, nhưng tự vấn bản thân, cậu vẫn không thể nào ở bên cạnh nữ tử, sau này cũng chỉ có thể thích nam nhân.
Cậu đã tìm hiểu, hôn nhân đồng giới hiện tại đã được hợp pháp hóa từ lâu. Nếu tương lai gặp được chân mệnh thiên tử của mình, cậu sẽ kết hôn cùng người đó, sống một cuộc sống bình dị hạnh phúc như bao cặp phu phu khác.
Không còn là ca nhi nữa, với Ngạn Sơ mà nói cũng là một chuyện tốt.
Trước kia, ở triều Đại Vân, ca nhi chưa xuất giá nếu rơi vào kỳ mẫn cảm là chuyện rất khổ sở. Không có bạn lữ giúp đỡ, chỉ có thể dựa vào thuốc để áp chế.
(VL như ABO zậy =))))
Ngạn Sơ từng trải qua một lần, ba ngày liền không thể xuống giường, nghiến răng nghiến lợi chịu đựng. Cha mẹ vốn định tìm cho cậu một người để gả đi, nhưng bị cậu kiên quyết cự tuyệt.
Bởi vì không có địa vị nên bị người ta tùy ý lựa chọn, Ngạn Sơ thà chịu đựng đến chết cũng không muốn làm con rối của bất kỳ ai.
Nếu thực sự có bạn lữ, người đó nhất định phải là người cậu thật lòng yêu thương.
Tuy rằng ở Đại Vân những ca nhi có suy nghĩ như cậu đều sống rất bi thảm nhưng Ngạn Sơ không hề sợ hãi.
May mắn thay, năm thứ hai cậu bất ngờ xuyên không đến thế giới hiện tại.
Coi như là ông trời cứu rỗi cậu vậy.
Dòng bình luận vẫn đang không ngừng hiện lên, Ngạn Sơ trả lời xong câu hỏi liền tiếp tục chuyên tâm thêu thùa, không còn tâm trí để ý đến những bình luận tiếp theo.
Khán giả trong phòng livestream lại kinh ngạc đến mức tự mình bàn tán sôi nổi.
【 Chỉ riêng việc em trai dám công khai giới tính thật trước mặt mọi người, hành động dũng cảm như vậy, tôi cũng phải nhấn theo dõi!】
【 Tuy rằng ở đây chúng ta đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính, nhưng hiện tại vẫn còn rất nhiều người không dám dễ dàng nói ra xu hướng tính dục của bản thân, em trai, tôi kính em là một trang nam tử! 】
【 Ôi chao, em trai còn nhỏ như vậy, nói chuyện yêu đương gì chứ!】
【 Tôi biết trong livestream hiện tại cũng có nam sinh đang xem, tuy rằng em trai đã công khai, nhưng ngàn vạn lần đừng để bị một số kẻ biến thái lừa gạt đấy!】
【 Con trai ra ngoài phải tự bảo vệ mình nhé ~】
【 Thật là một diễn biến bất ngờ, ban đầu chỉ muốn xem thêu thùa, sao lại bất ngờ ăn phải nhiều “dưa” thế này? Thật kích thích!】
【 Chủ thớt đang “chơi” một kiểu livestream thêu thùa mới lạ, tôi đã chia sẻ livestream cho hội chị em rồi, sau này nhất định sẽ đến đúng giờ.】
Ngạn Sơ hoàn toàn không để ý đến biểu cảm thích hóng hớt của cư dân mạng, cậu đang rất tập trung thêu thùa.
Trong lúc mọi người đang trò chuyện rôm rả, Ngạn Sơ đã thêu xong thêm một cánh hoa.
Theo đường nét của cánh hoa, thêu từ ngoài vào trong, từng lớp từng lớp chồng lên nhau, đường kim mũi chỉ đan xen tỉ mỉ. Màu sắc chuyển từ phấn hồng ở gốc cánh hoa sang trắng tinh khiết ở đầu cánh hoa, dùng kỹ thuật thêu xen kẽ dài ngắn để phối màu, tạo nên sự chuyển tiếp hài hòa tự nhiên.
Lúc thêu nền cho cánh hoa, tốc độ tay của Ngạn Sơ rất nhanh, đã hình thành một loại trí nhớ cơ bắp, kim đưa đi thoăn thoắt, nhanh chóng phủ kín cả cánh hoa.
【 Tay nghề này thật điêu luyện, tôi vừa đi pha một bát mì, vậy mà đã thêu xong cả nền rồi.】
【 Em trai Vân Sơ chắc chắn từ nhỏ đã học thêu thùa rồi nhỉ, nhìn là biết đồng tử công. 】
【 Ôi chao, càng nhìn càng thích đôi tay này, sao có thể linh hoạt đến thế chứ?】
Bông hoa thược dược mà Ngạn Sơ đang thêu có ít nhất bốn đến năm màu sắc đan xen vào nhau. Lớp màu đầu tiên và lớp màu thứ hai được cố ý nối dài để tạo sự liên kết, màu sắc phía sau phân bố dần đều hơn.
Luồn kim nhanh chóng đã trở thành kỹ năng bắt buộc của Ngạn Sơ. Quá trình thay kim, thay chỉ giữa chừng cũng khiến người ta hoa cả mắt.
【 Tôi đeo kính vào cũng không thể nào luồn sợi chỉ vào cái kim nhỏ như vậy được, tại sao cậu ấy có thể luồn thành công chỉ trong một lần? 】
【 Đây là kỹ năng thiên phú của người ta, em trai sinh ra là để làm nghệ nhân rồi.】
【 Đúng là có chuyên môn, sau này người đàn ông nào lấy được một em trai làm vợ thì cứ trộm mà vui mừng đi. 】
【 Ha ha ha, sau này trong nhà chắc chắn sẽ không còn quần jean rách hay tất rách nữa! Tất cả đều được khâu lại cho mà xem! 】
…
Trong lúc Ngạn Sơ đang mải mê livestream thêu thùa, Vệ Đình Tiêu đang mải mê đóng phim.
Cảnh quay hành động hôm nay lại khiến hắn phải lăn lộn bụi bặm, người ngợm lấm lem bùn đất.
Quay đến tận tối mới kết thúc, tóc tai, giày dép của Vệ Đình Tiêu đều đã dính đầy cát bụi.
Đạo diễn Võ rất khắt khe với từng chi tiết nhỏ của mỗi cảnh quay, một chút sơ suất cũng phải quay lại.
Ngay cả một ảnh đế có diễn xuất đỉnh cao như Vệ Đình Tiêu cũng không thể thoát khỏi cảnh bị đạo diễn hô “Cắt!”, thậm chí hôm nay số lần quay hỏng nhiều nhất lên tới sáu lần.
Làm diễn viên rất vất vả, nếu thực sự yêu thích ngành này, bản thân họ sẽ tự ép buộc bản thân phải làm tốt hơn nữa.
Vệ Đình Tiêu chính là người như vậy, đôi khi hắn còn thích thú tận hưởng cảm giác “bị hành hạ” này.
Lúc tìm được cảm xúc cho vai diễn, chính là lúc hắn hưng phấn và nghiện ngập nhất, có thể không biết mệt mỏi mà quay liền một ngày một đêm.
Hôm nay hắn rõ ràng không phải ở trạng thái tốt nhất, chỉ là hoàn thành công việc trong ngày một cách tròn trịa, sau đó tan làm.
“Mọi người vất vả rồi, hôm nay quay đến đây thôi, về nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai lại phải dậy sớm đấy.” Phó đạo diễn ân cần nhắc nhở các diễn viên, ông ôn hòa hơn đạo diễn Võ rất nhiều.
Hai người một người đóng vai ác, một người đóng vai thiện.
Lần này Vệ Đình Tiêu lựa chọn về homestay tẩy trang, người bẩn đến mức này, hắn rất cần phải tắm rửa sạch sẽ ngay lập tức, nếu không sẽ rất khó chịu.
Từ sau lần bị thiếu niên bắt gặp bộ dạng đầu bù tóc rối, râu ria xồm xoàm kia, Vệ Đình Tiêu đã âm thầm tự rút kinh nghiệm, cảm thấy ra ngoài vẫn không nên quá xuề xòa.
Hắn không muốn giữ hình tượng, nhưng nếu hoàn toàn không có chút nào thì quả thực không ổn.
Dù sao cũng là người của công chúng, hình tượng cá nhân và vấn đề vệ sinh vẫn nên chú ý một chút, đừng để bị người khác hiểu lầm là tốt rồi.
Lúc Vệ Đình Tiêu về đến homestay, vừa hay gặp ông chủ Chu – chú của Ngạn Sơ – vừa ngâm nga khúc nhạc vui vẻ từ quầy bar ra.
“Ồ! Quay xong rồi à?”
Chu Lan nhìn thấy Vệ Đình Tiêu trong bộ trang phục hiệp khách, không khỏi tỏ vẻ ngưỡng mộ: “Hồi nhỏ tôi cũng từng có ước mơ làm đại hiệp, múa may đao kiếm, đứa con trai nào mà không thích chứ? Ha ha ha! Bộ này cậu mặc đẹp trai thật đấy, đến lúc phim công chiếu, tôi nhất định sẽ ủng hộ!”
“Cảm ơn anh Chu, đến lúc đó chờ buổi ra mắt phim, tôi sẽ trực tiếp mời anh và gia đình đến xem, miễn phí luôn.” Vệ Đình Tiêu vẫn rất phóng khoáng.
Chu Lan là người thẳng thắn, Vệ Đình Tiêu thích nói chuyện với người như vậy, nói chuyện không cần kiêng dè, rất tự nhiên.
Sở dĩ thích trò chuyện với Chu Lan, còn có một nguyên nhân là… người này là chú của Ngạn Sơ.
“Nói đến chuyện này, có chuyện lần trước vẫn chưa kịp nói với anh, hôm đó trời mưa ở trên núi, tôi bị lạc đường, tìm được một căn nhà để trú mưa, hình như là nhà anh.”
Vệ Đình Tiêu bắt đầu chậm rãi kể lại câu chuyện ngày hôm đó.
“Ồ… Hôm đó à, hôm đó cháu trai tôi ở nhà một mình, nó mời cậu vào nhà nghỉ ngơi sao? Còn mời cậu ăn cơm nữa chứ gì? Đúng rồi, nó rất lễ phép ngoan ngoãn mà, hóa ra hai người đã gặp nhau rồi à…” Chu Hoài Tú kinh ngạc nói.
“Phải, chúng tôi vừa gặp đã thân, tôi đã nói với cậu ấy lúc nào rảnh rỗi thì cứ đến tìm tôi, đến homestay này cũng được, đến phim trường xem quay phim cũng được.” Vệ Đình Tiêu liên tục gật đầu.
Trợ lý Tiểu Lâm đứng bên cạnh nghe sếp nhà mình càng nói càng “nổ” đến mức không còn gì để “nổ” nữa, chứng bệnh xấu hổ thay người khác của cậu ta lại tái phát, vội vàng che mặt quay đi chỗ khác, không dám nhìn thẳng.
“Đều là duyên phận cả, sau này cậu cũng có thể thường xuyên đến nhà tôi chơi! Ảnh đế đến nhà chơi, chúng tôi còn không chào đón sao được, ha ha ha!” Chu Lan rất nhiệt tình.
Nghe vậy, trong lòng Vệ Đình Tiêu cũng rất vui mừng, bầu không khí đã đến đây rồi, rốt cuộc hắn cũng hỏi ra câu quan trọng nhất: “Sao không thấy Ngạn Sơ đến homestay, mấy hôm nay cậu ấy vẫn luôn bận ở nhà sao?”
“Tiểu Sơ nó mấy hôm nay đang nghiên cứu làm livestream đấy, hôm nay chắc là đã thử livestream rồi, đứa cháu này của tôi rất hứng thú với thêu thùa, hơn nữa nó rất có thiên phú trong lĩnh vực này, được di truyền từ bà nội nó, là nó tự đề xuất muốn livestream, tôi và ba nó đương nhiên là ủng hộ hết mình rồi!”
Vừa nhắc đến Ngạn Sơ, Chu Lan liền lộ ra vẻ mặt tự hào, nhịn không được khen ngợi vài câu.
“Ồ, vậy à, có một công việc yêu thích cũng tốt, tôi cũng ủng hộ!” Tâm trạng của Vệ Đình Tiêu đột nhiên tốt hơn hẳn.
Thì ra Ngạn Sơ thật sự đã nghe lời khuyên của hắn, hành động nhanh nhẹn như vậy, đã bắt đầu livestream rồi, đứa nhỏ này rất biết nắm bắt thời cơ, tương lai tiền đồ vô lượng.
Tiểu Lâm đứng bên cạnh khẽ động đậy lỗ tai, anh trai nhà mình nói dông dài nãy giờ, hóa ra chỉ là muốn hỏi Ngạn Sơ đang làm gì? Thực sự là vắt óc suy nghĩ cách dẫn dắt chủ đề.
Nhưng người ta tự mình ủng hộ con nhà người ta làm ăn, đó là chuyện của nhà người ta, anh trai xen vào làm gì chứ, có đôi lúc thực sự bội phục khả năng tự nhiên hòa nhập của anh Tiêu.
Không biết còn tưởng rằng anh Tiêu là người nhà của Ngạn Sơ nữa…
“Cái kia, tôi cũng thường xuyên xem livestream, Ngạn Sơ đăng ký tài khoản trên nền tảng nào vậy? Tên tài khoản là gì nhỉ? Cho tôi xin với, tôi cũng muốn follow cậu ấy.” Vệ đại ảnh đế không biết xấu hổ hỏi dồn ba câu.
Chu Lan xoa cằm suy nghĩ một chút: “Hình như là livestream trên app Cam Ngọt, nhưng mà hôm nay tôi còn chưa về nhà, không rõ ID của nó là gì, để tôi về hỏi thăm lại.”
Là người nhà của Ngạn Sơ, Chu Lan nhất định cũng sẽ theo dõi cháu trai mình.
Vệ Đình Tiêu gật đầu nói “Cảm ơn”, sau đó không nói gì thêm, xoay người lên lầu tắm rửa.
Biết được là app nào thì dễ rồi…
Thời đại này, con trai livestream thêu thùa quả thực không nhiều.
Vệ Đình Tiêu tắm rửa xong liền lập tức lấy điện thoại ra tải app.
“Anh Tiêu, em để đồ ăn ở đây cho anh này, quần áo thay ra đâu? Để em mang đến tổ phục trang giặt chung.” Tiểu Lâm vừa gõ cửa vừa hỏi.
Vệ Đình Tiêu vừa mân mê điện thoại vừa lơ đãng đáp: “Ừ, trong phòng tắm.”
Tiểu Lâm “Ồ” một tiếng, sau đó đi vào phòng tắm lấy quần áo, lúc đi ngang qua Vệ Đình Tiêu, vô tình liếc thấy hắn vừa mới cài đặt xong app Cam Ngọt.
Tiểu Lâm: “…”
Tiểu trợ lý có hàng vạn câu muốn thốt ra trong lòng, không biết có nên nói hay không.
Đàn ông đúng là miệng lưỡi trơn tru, vừa rồi còn nói với chú Chu là bản thân thường xuyên xem livestream, kết quả là trong điện thoại không có lấy một app livestream nào, phải tải về ngay tại chỗ.
Tiểu Lâm biết dạo gần đây anh Tiêu có hơi khác thường, nhưng cậu không dám nhiều lời, ngoan ngoãn cầm quần áo, mở cửa đi ra ngoài.
Vệ Đình Tiêu tải xong app, trực tiếp vào thanh tìm kiếm, tìm những từ khóa liên quan đến【thêu thùa】.
Kết quả phần lớn đều là video, hoặc là livestream bán dụng cụ thêu thùa, cuối cùng cũng thấy được một người đang livestream dạy thêu, click vào thì lại là giọng nữ.
Vệ Đình Tiêu liếc nhìn đồng hồ, bây giờ đã mười giờ tối, chẳng lẽ Ngạn Sơ đã offline rồi sao?
Thôi vậy, ngày mai tìm tiếp.
Trong lòng Vệ Đình Tiêu bỗng dốc lên một nỗi hụt hẫng khó tả, hắn cũng đâu phải chưa từng tận mắt chứng kiến Ngạn Sơ thêu thùa, tại sao bây giờ lại nóng lòng muốn xem livestream của cậu ấy như vậy chứ?
Thực kỳ lạ…
Hay là… hắn muốn nghe giọng nói của cậu ấy?
Chàng trai nhất định sẽ dùng giọng nói dịu dàng lễ phép nói: “Cảm ơn mọi người đã đến với phòng livestream của em ạ~”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook