Sao Cậu Có Thể Như Thế, Chúng Ta Chỉ Là Huynh Đệ
-
Chương 5-3: Chương 5.3
Tôi không trả lời Y, trực tiếp rời công ty vì một chuyện khác.
Ngày hôm sau, tôi gặp Y ở hành lang, cô ấy nói nhỏ với tôi rằng cô ấy sẽ giúp tôi giữ bí mật cho đến ngày Z phát hiện. Để bày tỏ lòng biết ơn, tôi đã mời Y đi ăn, điều làm tôi không ngờ tới chính là dẫn đến một cuộc “chất vấn” của Z dành cho tôi.
Ăn cơm với Y xong, về đến nhà cũng là 8 giờ hơn, tôi vừa mở cửa đã thấy Z ngồi trên sofa xem TV. Tôi bước đến và hỏi Z sao lại thích xem TV rồi (bình thường chúng tôi đa số đều nằm trong phòng chơi điện tử). Z không trả lời, tôi hỏi đến tận ba lần, Z đột nhiên đứng dậy, nhìn tôi và hỏi một cách bực bội, cậu đã đi đâu? Vì sao lại để tớ về nhà trước?
Tôi hoàn toàn không muốn giấu, vì vậy đã nói rằng tôi cùng Y đi ăn tối. Z liền ồ một tiếng, hỏi, cậu có phải đang có chuyện giấu tớ đúng không? Tôi thất kinh, vặn vẹo suy nghĩ một lúc rồi nói, cậu nghĩ tớ có thể giấu cậu chuyện gì chứ?
Z liếc lên liếc xuống, ngồi xuống sofa, nói một câu, không có thì tốt. Tôi thở phảo nhẹ nhõm ngồi xuống ghế sofa. Kết quả tôi vừa cầm điều khiển chuẩn bị đổi kênh, Z đột nhiên bay qua. Đầu tiên cậu ấy ngồi lên tôi, ấn tôi trên ghế sofa làm tôi không thể nhúc nhích, sau đó dùng tay trái và tay phải đặt ở lưng tôi rồi xoay tròn, toàn bộ quá trình chỉ mất vài giây.
Cậu ấy nhìn chằm chằm vào mắt tôi, nói chắc nịch, bất luận cậu và Y có thân nhau đến mức có thể cùng đi ăn với nhau, nhưng nếu không có chuyện giấu tớ thì cậu chắc chắn sẽ gọi tớ đi ăn chung thay vì để tớ về một mình, nói, cậu rốt cuộc giấu tớ chuyện gì?
Tôi hầu như không thể di chuyển, ngay cả việc đơn giản là quay đầu lại cũng không thể. Tôi có thể cảm thấy môi mình gần như chạm vào cánh tay Z. Tôi nín thở và cố gắng đưa ra lý do để đi ăn với Y, nhưng não tôi không thể kiểm soát được, hoặc có thể nói rằng các tế bào trong cơ thể tôi đều đang cảm nhận được nhiệt độ của Z.
Z thấy tôi không nói, lại hỏi, cậu nếu như không hài lòng gì về tớ có thể nói, tối nay tớ sẽ không để cậu yên. Tôi đã lo lắng, bắt đầu vật lộn, nói, cậu thả tớ ra trước, tớ sẽ nói cho cậu.
Nhìn chung sức mạnh của tôi yếu hơn Z. Tôi hoàn toàn không hiểu tại sao, ngoại trừ Z nặng hơn tôi một chút, những thứ còn lại đều giống nhau, cùng là một người đàn ông, cùng chiều cao, cùng một bài tập. Tôi chỉ vật lộn được vài chục giây và Z lại làm tôi nghẹt thở. Tôi không còn cách nào khác ngoài việc đưa ra lý do, tôi cố tình thở dài và nói một cách bất lực, vì không thể giấu cậu nên để tớ nói thật vậy, tớ cùng Y đi ăn là bởi vì T muốn cô ấy điều tra tình hình của tớ.
Lý do này, tôi cảm thấy đúng một nửa, Z nghe xong hơi nghi ngờ, cậu ấy hơi nới lỏng sức mạnh của mình, ngập ngừng hỏi: Cô ấy điều tra gì? Cậu trả lời thế nào?
Tôi nói, Y hỏi tớ cậu từ chối T có thật sự là vì tớ hay không, nếu đúng như vậy, T sẽ hoàn toàn từ bỏ, tớ nói những lời hôm đó chỉ là nói giỡn thôi, có muốn nghe thêm không? Z cuối cùng cũng buông tay, lẩm bẩm nói, vì sao lại nói những lời của tớ là nói giỡn... Tớ không dễ dàng gì mới từ chối được. Tôi lập tức đứng dậy ngay, rời khỏi ghế sofa, bồi một câu, bởi vì cậu thật sự đang nói giỡn.
Z nhìn tôi, dường như quan tâm, hứng thú hỏi tôi, nếu như tớ không giỡn thì cậu sẽ làm gì?
Tôi biết rõ tính cách của Z, và tôi đã nói lại rằng, nếu cậu mà không nói giỡn, thì tớ sẽ bị phạt 50 lần chống đẩy. Z mỉm cười và không nói nữa, tối hôm đó tôi thành công thoát khỏi sự tra tấn của Z, đấy cũng xem như là một loại may mắn.
***
Tôi được yêu cầu ký hợp đồng vào lúc 10 giờ, vì thế tạm thời chưa xảy ra chuyện gì. Tối qua lúc đi ngủ, tôi đã suy nghĩ về một vấn đề, và đột nhiên nhớ ra rằng tôi đã từng xem một bộ phim, tôi gõ trên baidu với trí nhớ mơ hồ của mình, và phát hiện ra bộ phim đó có tên là “Bangkok Love”. Nó nói về bi kịch của hai người được cho là thù địch, nhưng bị thu hút lẫn nhau và cuối cùng phải lòng nhau. Tôi hiện tại không nhớ cơ duyên nào đã làm tôi coi bộ phim này, tôi cũng không nhớ hết cốt truyện, thậm chí còn không nhớ cảm xúc của mình sau khi xem phim, chỉ nhớ rằng có cảnh hai người đàn ông cùng tắm trên sân thượng, cực kỳ k1ch thích.
Một ngày nọ khi còn học Đại học, tôi cùng Z, còn có Lão Đại và Lão Nhị tìm thấy một đống phim đồng tính, muốn xem thử xem chúng tôi có thể chấp nhận loại hình nghệ thuật này hay không, bộ phim đầu tiên là “Brokeback Mountain” của Lão Đại. Chúng tôi đã mua một số đồ ăn nhẹ và ngồi sát máy tính, kết quả chưa đầy 10 phút, Lão Đại vẫn là chịu không được nên đã chạy đi chơi game, người thứ hai rời đi chính là Lão Nhị. Chúng tôi xem dược 40 phút, tôi và Z bất ngờ nhìn thấy kết thúc, nếu nhớ không nhầm thì sau khi xem xong chúng tôi còn thảo luận về phim.
Trên thực tế cuộc sống rất kỳ lạ, có rất nhiều điều không thể đoán trước được. Khi tôi xem hai bộ phim này, tôi không bao giờ nghĩ rằng sau vài năm, tôi thật sự có cảm giác đặc biệt với đàn ông, mà người đàn ông này tôi vẫn xem như là anh em. Hãy tỷ mỉ suy nghĩ, chính vì những điều không thể đoán trước này mà cuộc sống càng tuyệt vời và thú vị, không giống như một ly nước, nhìn là có thể thấy nước trong.
Tối qua trước khi ngủ, ban đầu tôi quyết định tìm lại bộ phim và xem lại nó, sau khi mở website tôi đã tắt nó. Tôi sợ rằng sau khi xem, tôi sẽ rơi vào một vòng tròn mà tôi có thể phủ nhận bản thân mình. Đây cũng là câu trả lời cho câu hỏi tôi nghĩ đêm qua.
Bởi vì tôi không nhớ rõ tôi đã thảo luận gì với Z, vì vậy tôi chạy đến hỏi Z và nhận được câu trả lời làm tôi khóc không được cười cũng không xong. Z nói, nếu sau khi xem xong tớ cảm thấy “người đàn ông rất đẹp trai”, vậy thì chúng ta tiến hành thảo luận. Z lại nói, ngay cả sau khi xem xong chúng ta còn không có cảm giác buồn nôn về tâm lý, sau đó còn muốn xác thực xem cảm giác này có đúng không, chúng ta đã tìm đến một bộ phim XX để xem... Lúc đó chúng ta mới có cảm giác không muốn ăn bất cứ thứ gì ngày hôm đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook