Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống
-
Chương 248: Phương pháp ngưng tụ độc đan!
“Lý đại ca, ngươi đừng gọi ta là Y Tiên muội muội, nghe không tốt chút nào, ngày xưa mẫu thân của ta vẫn thường gọi ta là Tiên Nhi, không bằng ngươi cũng gọi ta như vậy…”
Lý Thiên Ngọc hơi bất ngờ sau đó khẽ cười mà nói:
“Tiên Nhi!? Ừm,..Quả thực là dễ nghe hơn nhiều”.
Sau đó, hắn dìu nàng đứng dậy, do Mục Lực phong tỏa đấu khí, cho nên nàng lúc này so với nữ tử bình thường chỉ mạnh hơn một chút mà thôi, lại thêm trải qua nhiều chuyện như vậy, thân thể sớm đã mệt mỏi không nhẹ, chân ngọc bủn rủn đứng không vững.
Thấy vậy, Lý Thiên Ngọc để nàng dựa sát vào người mình, tay vòng qua đỡ lấy eo của nàng, thay nàng gánh lấy toàn bộ trọng lượng cơ thể.
Tiểu Y Tiên thì đây là lần đầu tiên nàng cùng nam tử tiếp xúc gần gũi như vậy, khó tránh khỏi nhịp tim có phần gia tốc đập nhanh, tất nhiên là không tính Mục Lực tên kia, bởi lúc đó sự sợ hãi cùng tuyệt vọng tâm tình chiếm lấy hầu như toàn bộ tâm trí, nào có thể bình tĩnh cảm nhận như bây giờ chứ?
Ôm lấy Tiểu Y Tiên, Lý Thiên Ngọc ngay lập tức ngửi thấy một loại u hương nhàn nhạt rất dễ chịu, sau đó hắn hơi cúi đầu xuống nói với nàng:
“Tiên Nhi, mặc dù loại phương pháp cầm cố đấu khí của Mục Lực không cần ta xuất thủ bài trừ thì sau mấy canh giờ cũng tự động giải khai, bất quá ngươi không có đấu khí trong người, hành động khá bất tiện, chi bằng để ta giúp ngươi một tay!”
Tiểu Y Tiên nghe vậy cũng thấy đúng, bản thân nàng lúc này có thể nói mười phần vô lực, ngay cả đi lại cũng khó khăn, nếu không để cho Lý đại ca ra tay thì nàng còn phải chịu tội đến mấy tiếng đồng hồ nữa, như vậy chẳng hạn như nếu nàng muốn đi vệ sinh thì phải làm sao bây giờ…. Chẳng lẽ còn muốn hắn đi theo “giúp” nàng sao?
Mặc dù đối với Lý Thiên Ngọc có hảo cảm, nhưng cũng không thể nào nàng có thể để hắn “giúp” nàng việc này được, kể cả là nàng đã chắc chắn một điều trước đó thân thể mình cũng bị hắn một phát xem hết từ đầu tới chân đi chăng nữa!
“Như vậy, Lý đại ca, xin mời ngươi giúp Tiên Nhi giải trừ cầm cố!”
Khẽ gật đầu, hắn vươn tay nắm lấy cánh tay của nàng, nhanh chóng vận chuyển năng lượng trong cơ thể bài trừ cầm cố.
Khi cầm cố đã giải khai, Tiểu Y Tiên một lần nữa vận dụng được đấu khí, Lý Thiên Ngọc mới không thể không lưu luyến buông ra tay ngọc nhu nhuyễn không xương của nàng.
Tiếp đó, Tiểu Y Tiên mỉm cười nói:
“Cảm ơn ngươi, Lý đại ca!”
“Không có gì, chuyện nhỏ thôi, mà ngươi không xem xem bên trong hộp gỗ có gì sao?” Lắc đầu cười, hắn đáp.
Tiểu Y Tiên nghe xong quả nhiên sự chú ý dời khỏi hắn, tập trung tới ba chiếc hộp gỗ, trước khi Cam Mục cùng Mục Lực tới thì nàng đã mở khóa cả ba chiếc hộp, có điều còn chưa kịp xem bên trong chứa những thứ gì, cho nên nhanh chóng đi tới bên cạnh bàn đá, bắt đầu mở ra chiếc hộp thứ nhất.
Bên trong chiếc hộp đầu tiên là một quyển trục cổ xưa rất nhiều màu sắc, Tiểu Y Tiên sửng sốt, nàng không nghĩ vậy mà lại là một quyển trục, vội đưa tay vào bên trong lôi ra, sau khi đọc qua tiêu đề, nàng trên mặt không che dấu nổi vui mừng, quay ra nói với Lý Thiên Ngọc:
“Lý đại ca, là một quyển độc kinh!”
Đối với thất thải độc kinh, Lý Thiên Ngọc không có chút xa lạ nào, đối với nguyên tác hắn cũng nắm khá rõ, đương nhiên biết được bên trong mấy cái hộp này chứa đựng thứ gì, có điều vẫn giả bộ nói:
“Độc kinh!?”
Tiểu Y Tiên cũng không biết hắn giả trang, tiến tới giải thích:
“Ừm, là một quyển độc kinh, bên trong ghi lại cách làm thế nào để điều phối độc dược. Ồ, Lý đại ca, ngươi xem, bên cạnh còn có một dòng chứ nhỏ này…Thất thải độc kinh!?”
Tiến lại gần, Lý Thiên Ngọc ngó qua dòng chữ nhỏ bên hông quyển trục, gật đầu xác nhận:
“Đúng là Thất thải độc kinh, có lẽ chủ nhân hang động này là một vị y sư!”
Nhắc đến việc này, Tiểu Y Tiên thần sắc có chút ảm đạm nói:
“Đúng vậy, chỉ có y sư mới có thói quen điều chế và nghiên cứu độc dược, chủ nhân nơi này hẳn cũng giống như ta, vì nguyên nhân tiên thiên thuộc tính đấu khí không thể trở thành luyện đan sư, chỉ có thể làm ra mấy thứ này!”
Lý Thiên Ngọc đương nhiên biết được Tiểu Y Tiên vẫn luôn mong muốn bản thân có thể trở thành một vị luyện đan sư, nhưng nàng thuộc tính không phù hợp điều kiện, cho nên mới trở thành một tên y sư.
Chuyện này đối với toàn bộ đấu khí đại lục đã trở thành quy tắc bất thành văn, không ai có thể thay đổi, nhưng Lý Thiên Ngọc đương nhiên không nằm trong số này, cho dù là hỏa hay mộc thuộc tính đấu khí đi chăng nữa nó cũng chỉ là một loại pháp tắc bản đơn giản hóa mà thôi, hắn có tới chín loại pháp tắc chi lực, còn có thể làm không được sao chứ?
Về chuyện thuộc tính đấu khí thì có thể hiểu là mỗi người khi sinh ra thân thể sẽ có một sự hòa hợp nhất định với một số loại pháp tắc, khi hấp thu linh khí thiên địa cũng có sự khác biệt rất lớn, ví dụ người thiên về hỏa thuộc tính khi tu luyện sẽ chỉ có thể hấp thu hỏa hệ linh khí, cho nên thường chọn những địa điểm như sa mạc và núi lửa hay những nói có nhiệt độ cao để tu luyện, còn nếu ném hắn ra đại dương hay trong rừng cây, bên trong những hoàn cảnh đó hiển nhiên hỏa hệ linh khí ít ỏi, tốc độ tu luyện giảm nhiều.
Mà Lý Thiên Ngọc pháp tắc có tới chín loại, tách ra một tia pháp tắc chi lực của hỏa và mộc pháp tắc cho Tiểu Y Tiên hấp thu, đương nhiên sau này thuộc tính của nàng sẽ dần bị chuyển hóa thành mộc và hỏa thuộc tính, còn không phải là đơn giản sao?
Trong nguyên tác Tiểu Y Tiên thân thể thuộc về một loại thể chất gọi là Ách nan độc thể, loại thể chất này giúp người sở hữu nó chỉ cần nuốt ăn độc dược cũng có thể từ đó nâng cao tu vi mang theo một loại đấu khí thuộc tính biến dị, gọi là độc đấu khí, tốc độ tấn cấp của người sở hữu loại thể chất này có thể ví như bật hack cũng không quá đáng, bằng chứng là Tiêu Viêm tên kia nuốt dị hỏa tu luyện so với người khác đã là cắm tên lửa vào đít, nhưng so với Tiểu Y Tiên nuốt ăn độc dược thăng cấp thì còn kém mười vạn tám ngàn dặm, bất quá thể chất này cũng có một cái tệ đoan là biến người sở hữu thành một độc nhân, khi độc tiến vào tim cũng là lúc sở hữu giả chắc chắn phải chết, hơn nữa độc dược bên trong cơ thể sở hữu giả một khi bạo phát ra ngoài, coi như đồ diệt một mảng địa vực cũng dư xài, trừ khi như trong nguyên tác Tiêu Viêm giúp Tiểu Y Tiên ngưng tụ độc đan, nàng mới có thể sống sót được hơn nữa còn nhân họa đắc phúc, tu vi tăng mạnh.
Lý Thiên Ngọc âm thầm quyết định, nếu Tiểu Y Tiên vừa là đan sư vừa là độc sư, vậy thì thành tựu sau này của nàng so với Tiêu Viêm còn muốn cao hơn một bậc, hắn nếu thu được nàng phương tâm, hiển nhiên là có thêm ra một trợ lực không nhỏ, phải biết rằng hắn hiện tại nếu so chiến lực với Hồn Thiên Đế thì còn kém một chút, lại thêm hắn vẫn độc lai độc vãng không có thế lực, song quyền nan địch tứ thủ đạo lý hắn vẫn hiểu được.
Lúc này, Tiểu Y Tiên đã mở ra hai cái hộp gỗ còn lại, bên trong chiếc hộp thứ hai không ngoài dự đoán của hắn vẫn giống như nguyên tác, là một quyển phi hành đấu kỹ quyển trục mày đen có tên là Ưng chi dực hay còn gọi là Tử Vân dực, được làm từ cánh của Diễm Tử Vân Điêu, một loại ngũ cấp ma thú so sánh với cấp bậc của nhân loại thì tương đương với đấu vương cường giả.
“Phi hành đấu kỹ, Ưng chi dực!?” Tiểu Y Tiên đọc qua liền kinh nghi không thôi, nàng chưa bao giờ nghe nói qua phi hành đấu kỹ, cho nên đành phải quay sang hỏi Lý Thiên Ngọc, thông qua ánh mắt liền có thể biết được sự tò mò của nàng.
Lý Thiên Ngọc cười nói:
“Ừm, Phi hành đấu kỹ là một loại đặc thù đấu kỹ, nó không có tính sát thương, chỉ có một công dụng duy nhất chính là giúp người ta có thể giống như điểu loại ma thú trên không phi hành cho dù chưa đạt tới cấp bậc đấu vương. Đối với viễn cổ thời kỳ không có mấy tác dụng xem như gân gà, thế nhưng thời kỳ hiện tại lại khác, bởi lẽ phi hành đấu kỹ cách chế tác đã thất truyền, nó giúp sử dụng giả trong nhiểu trường hợp nguy hiểm có thể đào thoát một mạng, là một môn không sai đấu kỹ!”
Tiểu Y Tiên nghe vậy, cảm thấy hứng thú không lớn, đưa tới cho hắn nói:
“Lý đại ca, phi hành đấu kỹ ta không cần, cho ngươi!”
Lắc đầu, Lý Thiên Ngọc vẫn giữ nguyên nụ cười mà nói:
“Ta cũng không cần, loại này phi hành đấu kỹ đối với ta không có tác dụng!”
“Tại sao? Không phải Lý đại ca, ngươi hiện tại là đại đấu sư, như thế nào có thể không cần tới?” Tiểu Y Tiên không hiểu nói.
Lý Thiên Ngọc cười bí hiểm đáp:
“Ai nói cho ngươi ta chỉ có đại đấu sư tu vi thế, Tiên Nhi muội muội?”
Tiểu Y Tiên đương nhiên không ngốc, nghe hắn nói như thế liền ngạc nhiên:
“A, ngươi không phải là đại đấu sư? Lại cũng không cần phi hành đấu kỹ, như vậy nói rõ ngươi bản thân tự có thể phi hành, không lẽ ngươi là đấu vương cường giả?”
Nghe Tiểu Y Tiên đoán mình chỉ có đấu vương cấp bậc, Lý Thiên Ngọc cũng không phủ nhận cũng không xác nhận, chỉ cười nhạt không đáp.
Tiểu Y Tiên đương nhiên thu được biểu tình trên mặt của hắn vào trong mắt, nàng trong lòng đột nhiên nổi lên suy nghĩ lớn mật, không lẽ Lý đại ca là một vị đấu hoàng!?
Có điều, nàng nằm mơ cũng không thể nào nghĩ tới rằng đấu hoàng so với hắn cũng chỉ là một con kiến mà thôi.
Tiếp đó, Lý Thiên Ngọc tự chủ vươn tay tới chiếc hộp thứ ba, từ bên trong lôi ra một quyển trục màu xanh lục đậm, giở ra.
Nhìn tới nội dung bên trong để hắn kinh ngạc không nhẹ, bởi lẽ bên trong quyển trục không ngờ lại là cách ngưng tụ độc đan.
Hắn nhanh chóng ngưng thần đọc qua toàn bộ nội dung bên trong không bỏ sót chỗ nào, mãi một lúc sau mới khép lại, thở ra một hơi thầm than:”Thì ra là thế…!!!”
Lý Thiên Ngọc hơi bất ngờ sau đó khẽ cười mà nói:
“Tiên Nhi!? Ừm,..Quả thực là dễ nghe hơn nhiều”.
Sau đó, hắn dìu nàng đứng dậy, do Mục Lực phong tỏa đấu khí, cho nên nàng lúc này so với nữ tử bình thường chỉ mạnh hơn một chút mà thôi, lại thêm trải qua nhiều chuyện như vậy, thân thể sớm đã mệt mỏi không nhẹ, chân ngọc bủn rủn đứng không vững.
Thấy vậy, Lý Thiên Ngọc để nàng dựa sát vào người mình, tay vòng qua đỡ lấy eo của nàng, thay nàng gánh lấy toàn bộ trọng lượng cơ thể.
Tiểu Y Tiên thì đây là lần đầu tiên nàng cùng nam tử tiếp xúc gần gũi như vậy, khó tránh khỏi nhịp tim có phần gia tốc đập nhanh, tất nhiên là không tính Mục Lực tên kia, bởi lúc đó sự sợ hãi cùng tuyệt vọng tâm tình chiếm lấy hầu như toàn bộ tâm trí, nào có thể bình tĩnh cảm nhận như bây giờ chứ?
Ôm lấy Tiểu Y Tiên, Lý Thiên Ngọc ngay lập tức ngửi thấy một loại u hương nhàn nhạt rất dễ chịu, sau đó hắn hơi cúi đầu xuống nói với nàng:
“Tiên Nhi, mặc dù loại phương pháp cầm cố đấu khí của Mục Lực không cần ta xuất thủ bài trừ thì sau mấy canh giờ cũng tự động giải khai, bất quá ngươi không có đấu khí trong người, hành động khá bất tiện, chi bằng để ta giúp ngươi một tay!”
Tiểu Y Tiên nghe vậy cũng thấy đúng, bản thân nàng lúc này có thể nói mười phần vô lực, ngay cả đi lại cũng khó khăn, nếu không để cho Lý đại ca ra tay thì nàng còn phải chịu tội đến mấy tiếng đồng hồ nữa, như vậy chẳng hạn như nếu nàng muốn đi vệ sinh thì phải làm sao bây giờ…. Chẳng lẽ còn muốn hắn đi theo “giúp” nàng sao?
Mặc dù đối với Lý Thiên Ngọc có hảo cảm, nhưng cũng không thể nào nàng có thể để hắn “giúp” nàng việc này được, kể cả là nàng đã chắc chắn một điều trước đó thân thể mình cũng bị hắn một phát xem hết từ đầu tới chân đi chăng nữa!
“Như vậy, Lý đại ca, xin mời ngươi giúp Tiên Nhi giải trừ cầm cố!”
Khẽ gật đầu, hắn vươn tay nắm lấy cánh tay của nàng, nhanh chóng vận chuyển năng lượng trong cơ thể bài trừ cầm cố.
Khi cầm cố đã giải khai, Tiểu Y Tiên một lần nữa vận dụng được đấu khí, Lý Thiên Ngọc mới không thể không lưu luyến buông ra tay ngọc nhu nhuyễn không xương của nàng.
Tiếp đó, Tiểu Y Tiên mỉm cười nói:
“Cảm ơn ngươi, Lý đại ca!”
“Không có gì, chuyện nhỏ thôi, mà ngươi không xem xem bên trong hộp gỗ có gì sao?” Lắc đầu cười, hắn đáp.
Tiểu Y Tiên nghe xong quả nhiên sự chú ý dời khỏi hắn, tập trung tới ba chiếc hộp gỗ, trước khi Cam Mục cùng Mục Lực tới thì nàng đã mở khóa cả ba chiếc hộp, có điều còn chưa kịp xem bên trong chứa những thứ gì, cho nên nhanh chóng đi tới bên cạnh bàn đá, bắt đầu mở ra chiếc hộp thứ nhất.
Bên trong chiếc hộp đầu tiên là một quyển trục cổ xưa rất nhiều màu sắc, Tiểu Y Tiên sửng sốt, nàng không nghĩ vậy mà lại là một quyển trục, vội đưa tay vào bên trong lôi ra, sau khi đọc qua tiêu đề, nàng trên mặt không che dấu nổi vui mừng, quay ra nói với Lý Thiên Ngọc:
“Lý đại ca, là một quyển độc kinh!”
Đối với thất thải độc kinh, Lý Thiên Ngọc không có chút xa lạ nào, đối với nguyên tác hắn cũng nắm khá rõ, đương nhiên biết được bên trong mấy cái hộp này chứa đựng thứ gì, có điều vẫn giả bộ nói:
“Độc kinh!?”
Tiểu Y Tiên cũng không biết hắn giả trang, tiến tới giải thích:
“Ừm, là một quyển độc kinh, bên trong ghi lại cách làm thế nào để điều phối độc dược. Ồ, Lý đại ca, ngươi xem, bên cạnh còn có một dòng chứ nhỏ này…Thất thải độc kinh!?”
Tiến lại gần, Lý Thiên Ngọc ngó qua dòng chữ nhỏ bên hông quyển trục, gật đầu xác nhận:
“Đúng là Thất thải độc kinh, có lẽ chủ nhân hang động này là một vị y sư!”
Nhắc đến việc này, Tiểu Y Tiên thần sắc có chút ảm đạm nói:
“Đúng vậy, chỉ có y sư mới có thói quen điều chế và nghiên cứu độc dược, chủ nhân nơi này hẳn cũng giống như ta, vì nguyên nhân tiên thiên thuộc tính đấu khí không thể trở thành luyện đan sư, chỉ có thể làm ra mấy thứ này!”
Lý Thiên Ngọc đương nhiên biết được Tiểu Y Tiên vẫn luôn mong muốn bản thân có thể trở thành một vị luyện đan sư, nhưng nàng thuộc tính không phù hợp điều kiện, cho nên mới trở thành một tên y sư.
Chuyện này đối với toàn bộ đấu khí đại lục đã trở thành quy tắc bất thành văn, không ai có thể thay đổi, nhưng Lý Thiên Ngọc đương nhiên không nằm trong số này, cho dù là hỏa hay mộc thuộc tính đấu khí đi chăng nữa nó cũng chỉ là một loại pháp tắc bản đơn giản hóa mà thôi, hắn có tới chín loại pháp tắc chi lực, còn có thể làm không được sao chứ?
Về chuyện thuộc tính đấu khí thì có thể hiểu là mỗi người khi sinh ra thân thể sẽ có một sự hòa hợp nhất định với một số loại pháp tắc, khi hấp thu linh khí thiên địa cũng có sự khác biệt rất lớn, ví dụ người thiên về hỏa thuộc tính khi tu luyện sẽ chỉ có thể hấp thu hỏa hệ linh khí, cho nên thường chọn những địa điểm như sa mạc và núi lửa hay những nói có nhiệt độ cao để tu luyện, còn nếu ném hắn ra đại dương hay trong rừng cây, bên trong những hoàn cảnh đó hiển nhiên hỏa hệ linh khí ít ỏi, tốc độ tu luyện giảm nhiều.
Mà Lý Thiên Ngọc pháp tắc có tới chín loại, tách ra một tia pháp tắc chi lực của hỏa và mộc pháp tắc cho Tiểu Y Tiên hấp thu, đương nhiên sau này thuộc tính của nàng sẽ dần bị chuyển hóa thành mộc và hỏa thuộc tính, còn không phải là đơn giản sao?
Trong nguyên tác Tiểu Y Tiên thân thể thuộc về một loại thể chất gọi là Ách nan độc thể, loại thể chất này giúp người sở hữu nó chỉ cần nuốt ăn độc dược cũng có thể từ đó nâng cao tu vi mang theo một loại đấu khí thuộc tính biến dị, gọi là độc đấu khí, tốc độ tấn cấp của người sở hữu loại thể chất này có thể ví như bật hack cũng không quá đáng, bằng chứng là Tiêu Viêm tên kia nuốt dị hỏa tu luyện so với người khác đã là cắm tên lửa vào đít, nhưng so với Tiểu Y Tiên nuốt ăn độc dược thăng cấp thì còn kém mười vạn tám ngàn dặm, bất quá thể chất này cũng có một cái tệ đoan là biến người sở hữu thành một độc nhân, khi độc tiến vào tim cũng là lúc sở hữu giả chắc chắn phải chết, hơn nữa độc dược bên trong cơ thể sở hữu giả một khi bạo phát ra ngoài, coi như đồ diệt một mảng địa vực cũng dư xài, trừ khi như trong nguyên tác Tiêu Viêm giúp Tiểu Y Tiên ngưng tụ độc đan, nàng mới có thể sống sót được hơn nữa còn nhân họa đắc phúc, tu vi tăng mạnh.
Lý Thiên Ngọc âm thầm quyết định, nếu Tiểu Y Tiên vừa là đan sư vừa là độc sư, vậy thì thành tựu sau này của nàng so với Tiêu Viêm còn muốn cao hơn một bậc, hắn nếu thu được nàng phương tâm, hiển nhiên là có thêm ra một trợ lực không nhỏ, phải biết rằng hắn hiện tại nếu so chiến lực với Hồn Thiên Đế thì còn kém một chút, lại thêm hắn vẫn độc lai độc vãng không có thế lực, song quyền nan địch tứ thủ đạo lý hắn vẫn hiểu được.
Lúc này, Tiểu Y Tiên đã mở ra hai cái hộp gỗ còn lại, bên trong chiếc hộp thứ hai không ngoài dự đoán của hắn vẫn giống như nguyên tác, là một quyển phi hành đấu kỹ quyển trục mày đen có tên là Ưng chi dực hay còn gọi là Tử Vân dực, được làm từ cánh của Diễm Tử Vân Điêu, một loại ngũ cấp ma thú so sánh với cấp bậc của nhân loại thì tương đương với đấu vương cường giả.
“Phi hành đấu kỹ, Ưng chi dực!?” Tiểu Y Tiên đọc qua liền kinh nghi không thôi, nàng chưa bao giờ nghe nói qua phi hành đấu kỹ, cho nên đành phải quay sang hỏi Lý Thiên Ngọc, thông qua ánh mắt liền có thể biết được sự tò mò của nàng.
Lý Thiên Ngọc cười nói:
“Ừm, Phi hành đấu kỹ là một loại đặc thù đấu kỹ, nó không có tính sát thương, chỉ có một công dụng duy nhất chính là giúp người ta có thể giống như điểu loại ma thú trên không phi hành cho dù chưa đạt tới cấp bậc đấu vương. Đối với viễn cổ thời kỳ không có mấy tác dụng xem như gân gà, thế nhưng thời kỳ hiện tại lại khác, bởi lẽ phi hành đấu kỹ cách chế tác đã thất truyền, nó giúp sử dụng giả trong nhiểu trường hợp nguy hiểm có thể đào thoát một mạng, là một môn không sai đấu kỹ!”
Tiểu Y Tiên nghe vậy, cảm thấy hứng thú không lớn, đưa tới cho hắn nói:
“Lý đại ca, phi hành đấu kỹ ta không cần, cho ngươi!”
Lắc đầu, Lý Thiên Ngọc vẫn giữ nguyên nụ cười mà nói:
“Ta cũng không cần, loại này phi hành đấu kỹ đối với ta không có tác dụng!”
“Tại sao? Không phải Lý đại ca, ngươi hiện tại là đại đấu sư, như thế nào có thể không cần tới?” Tiểu Y Tiên không hiểu nói.
Lý Thiên Ngọc cười bí hiểm đáp:
“Ai nói cho ngươi ta chỉ có đại đấu sư tu vi thế, Tiên Nhi muội muội?”
Tiểu Y Tiên đương nhiên không ngốc, nghe hắn nói như thế liền ngạc nhiên:
“A, ngươi không phải là đại đấu sư? Lại cũng không cần phi hành đấu kỹ, như vậy nói rõ ngươi bản thân tự có thể phi hành, không lẽ ngươi là đấu vương cường giả?”
Nghe Tiểu Y Tiên đoán mình chỉ có đấu vương cấp bậc, Lý Thiên Ngọc cũng không phủ nhận cũng không xác nhận, chỉ cười nhạt không đáp.
Tiểu Y Tiên đương nhiên thu được biểu tình trên mặt của hắn vào trong mắt, nàng trong lòng đột nhiên nổi lên suy nghĩ lớn mật, không lẽ Lý đại ca là một vị đấu hoàng!?
Có điều, nàng nằm mơ cũng không thể nào nghĩ tới rằng đấu hoàng so với hắn cũng chỉ là một con kiến mà thôi.
Tiếp đó, Lý Thiên Ngọc tự chủ vươn tay tới chiếc hộp thứ ba, từ bên trong lôi ra một quyển trục màu xanh lục đậm, giở ra.
Nhìn tới nội dung bên trong để hắn kinh ngạc không nhẹ, bởi lẽ bên trong quyển trục không ngờ lại là cách ngưng tụ độc đan.
Hắn nhanh chóng ngưng thần đọc qua toàn bộ nội dung bên trong không bỏ sót chỗ nào, mãi một lúc sau mới khép lại, thở ra một hơi thầm than:”Thì ra là thế…!!!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook