Săn Lùng Ô Sin (Nơi Đâu Tìm Thấy Em)
-
Chương 6: Cứu người
- À, vừa nãy cậu nói ai vậy? _ Mỹ Liên hỏi
- À, không có gì đâu, chỉ là một thằng cha dzô dzuyên vào nhầm phòng thôi _ Tôi thoái thác. Để cho con nhỏ này biết không chừng mai lên tin tức của trường
Buổi tối, tôi thường xuyên có thói quen đi dạo, tôi rủ Mỹ Liên cùng đi nhưng cô ấy từ chối, bảo muốn làm bài cho ngày mai. Thế là tôi phải tự đi một mình thôi.. Tôi đang đi đến gần con hẻm chợt nghe thấy tiếng oánh nhau. Tôi mon men chạy lại gần, nấp sau một bức tường và sững sờ vì cảnh tượng trước mắt. Trước mắt tôi bây giờ là màn đánh hội đồng: 5 người đánh một người, máu me bê bết, người bị đánh kia quần áo tơi tả như dân cái bô... í nhầm cái bang và sắp không chịu nổi nữa nhưng vẫn ra sức chống đỡ. Vì thương người bị đánh và không đồng tình với cách làm của bọn kia, máu nữ hiệp nổi lên. Kiếm ở gần đó không có que và sỏi, tôi lại không có võ, làm sao đấu lại bọn chúng, ngược lại còn bị chúng đánh cho tơi tả. Bỗng một dòng electron chạy qua làm sáng mấy dây nơron thần kinh trong đầu tôi, tôi hô to:
- Cảnh sát tới rồi! Cảnh sát tới rồi! Chạy mau! _ Tức thì có hiệu quả, bọn chúng thi nhau chạy và bỏ lại người bị đánh kia.
Khi bọn chúng chạy hết, tôi mới rón rén đến chỗ người bị thương kia xem xét tình hình. Vì trời tối quá, với lại đó là hẻm vắng, không có bóng điện nên tôi không biết mặt hắn ra sao, chỉ biết trên người hắn có một mùi hương rất riêng biệt và cả người hắn toát ra hàn khí khiến người ta rùng mình. Hắn hất tay tôi ra, đút tay vào trong túi bước đi mà không thèm cảm ơn lấy một tiếng. " Hừ! Đúng là đồ dzô dzuyên mà! Không biết cảm ơn người ta một tiếng hay sao? " _ Tôi lầm bầm và rồi bỏ đi. Hôm nay không biết tôi nói bao nhiêu lần từ " dzô dzuyên " rồi nhỉ??? Hôm nay là một ngày mệt mỏi với tôi, vì thế vừa đặt lưng xuống giường là tôi đã thiếp đi ngay. Sáng hôm sau, tôi uể oải thức dậy, vươn vai một cái và làm vài động tác thể dục, xong mới bò vào WC làm VSCN. Hôm nay lúc tôi dậy Mỹ Liên vẫn còn đang ngủ. Trông nhỏ ngủ say như vậy tôi không nỡ đánh thức, đành tự mình đến trường lúc mới 6h`. Tôi bước vào trường, vắng thiệt, nhưng chính lúc này đây mới yên bình. Tôi lại dạo quanh trường một vòng, khi tôi ra phía sau, bỗng nghe thấy tiếng nói. Tò mò nên tôi lần theo tiếng nói, lòng thầm nghĩ " không lẽ có kẻ xấu đột nhập vào trường? " (( ôi! trí tưởng tượng của chị phong phú quá đó)). Khi tôi đứng cách xa chỗ bọn họ khoảng 2m, tôi hướng mắt ra nhìn và dỏng tai lên nghe ngóng. Là bọn họ: mấy cái tên tôi gặp hôm qua " sao bọn họ lại ở đây? " _ Tôi thắc mắc.
- Mày bị chúng đánh lén hả? _ Tên thần kinh hỏi
- Ừ! May có một đứa con gái cứu tao! _ Tên lạ mặt trả lời
- Ừ! Ngày hôm qua tao xui quá trời ~~! _ Tên thần kinh than vãn
- Có gì kể nghe coi! _ Long hỏi. Tên thần kinh kể lể với bộ dạng tức giận
- Tao bắt gặp một con nhỏ không biết sống chết, thật là tức điên mà! Nểu để tao mà gặp lại cô ta tao lột da, lóc xương cho lên nồi nướng._ Hắn nói rồi thu nắm đấm và chửi rủa khiến tôi rùng mình. Tôi chắc chắn rằng hắn đang nói đến tôi
- Tao với mày cùng kẻ thù rồi Kiệt ơi! Mà sao hôm qua mày lại nói giúp cô ta vậy? _ Tên mù hỏi tên thần kinh.
- Mày nghĩ tao có thể giúp cô ta sao? Vì tao nghĩ mày định giúp cô ta nên mới nói thế để đưa cô ta đi. Ủa? Không phải sao?
- Phải cái đầu mày, tao đã nói rõ rồi mà mày cứ không chịu buông, cuối cùng lại để cô ta xổng mất. Hừ! _ Tên mù nói và sau đó gây gổ với tên thần kinh. Tôi đang định bỏ đi trong êm đẹp thì chẳng may dẫm phải cái vỏ chuối và trượt chân té nhào, một cú vồ ếch ngoạn mục xảy ra. Nghe thấy tiếng động, bọn họ chạy ra và 3 tên kia cùng hét lên khi trông thấy tôi:
- Là cô? Sao cô lại ở đây? _ Nhưng trong số đó chỉ có Long là chạy ra đỡ tôi, hỏi han - Cô không sao chứ?
- Đau chết đi được, không sao cái gì? _ Tôi kêu ca và ôm tay nhăn nhó.
- Lần này cô chết chắc với tôi, thật là không biết sống chết mà! _ Tên mù và tên thần kinh dần dần tiến lại chỗ tôi, bẻ tay cái " rắc ", khuôn mặt lộ rõ hai chữ " NHAM HIỂM ". Tôi sợ hãi lùi về phía sau, nấp sau lưng Long, nhìn mặt bọn chúng kìa, gian thấy ớn! Long cũng dũng cảm đứng chắn cho tôi, nói
- Bọn mày định làm gì bạn gái tao vậy hả? _ Xong ôm vai tôi bảo vệ. " Lại cái con người này nữa, tôi nhận là bạn gái hắn bao giờ?"_Tôi thầm nghĩ nhưng vẫn phải nuốt mấy lời này vào trong bụng, chờ khi qua vụ này xử cả lũ một thể, còn bây giờ không phải lúc để nói
- Bạn gái cậu? Đang đùa à? Mình biết cậu là GAY mà, làm sao có bạn gái được?
( Xong chap 6)
- À, không có gì đâu, chỉ là một thằng cha dzô dzuyên vào nhầm phòng thôi _ Tôi thoái thác. Để cho con nhỏ này biết không chừng mai lên tin tức của trường
Buổi tối, tôi thường xuyên có thói quen đi dạo, tôi rủ Mỹ Liên cùng đi nhưng cô ấy từ chối, bảo muốn làm bài cho ngày mai. Thế là tôi phải tự đi một mình thôi.. Tôi đang đi đến gần con hẻm chợt nghe thấy tiếng oánh nhau. Tôi mon men chạy lại gần, nấp sau một bức tường và sững sờ vì cảnh tượng trước mắt. Trước mắt tôi bây giờ là màn đánh hội đồng: 5 người đánh một người, máu me bê bết, người bị đánh kia quần áo tơi tả như dân cái bô... í nhầm cái bang và sắp không chịu nổi nữa nhưng vẫn ra sức chống đỡ. Vì thương người bị đánh và không đồng tình với cách làm của bọn kia, máu nữ hiệp nổi lên. Kiếm ở gần đó không có que và sỏi, tôi lại không có võ, làm sao đấu lại bọn chúng, ngược lại còn bị chúng đánh cho tơi tả. Bỗng một dòng electron chạy qua làm sáng mấy dây nơron thần kinh trong đầu tôi, tôi hô to:
- Cảnh sát tới rồi! Cảnh sát tới rồi! Chạy mau! _ Tức thì có hiệu quả, bọn chúng thi nhau chạy và bỏ lại người bị đánh kia.
Khi bọn chúng chạy hết, tôi mới rón rén đến chỗ người bị thương kia xem xét tình hình. Vì trời tối quá, với lại đó là hẻm vắng, không có bóng điện nên tôi không biết mặt hắn ra sao, chỉ biết trên người hắn có một mùi hương rất riêng biệt và cả người hắn toát ra hàn khí khiến người ta rùng mình. Hắn hất tay tôi ra, đút tay vào trong túi bước đi mà không thèm cảm ơn lấy một tiếng. " Hừ! Đúng là đồ dzô dzuyên mà! Không biết cảm ơn người ta một tiếng hay sao? " _ Tôi lầm bầm và rồi bỏ đi. Hôm nay không biết tôi nói bao nhiêu lần từ " dzô dzuyên " rồi nhỉ??? Hôm nay là một ngày mệt mỏi với tôi, vì thế vừa đặt lưng xuống giường là tôi đã thiếp đi ngay. Sáng hôm sau, tôi uể oải thức dậy, vươn vai một cái và làm vài động tác thể dục, xong mới bò vào WC làm VSCN. Hôm nay lúc tôi dậy Mỹ Liên vẫn còn đang ngủ. Trông nhỏ ngủ say như vậy tôi không nỡ đánh thức, đành tự mình đến trường lúc mới 6h`. Tôi bước vào trường, vắng thiệt, nhưng chính lúc này đây mới yên bình. Tôi lại dạo quanh trường một vòng, khi tôi ra phía sau, bỗng nghe thấy tiếng nói. Tò mò nên tôi lần theo tiếng nói, lòng thầm nghĩ " không lẽ có kẻ xấu đột nhập vào trường? " (( ôi! trí tưởng tượng của chị phong phú quá đó)). Khi tôi đứng cách xa chỗ bọn họ khoảng 2m, tôi hướng mắt ra nhìn và dỏng tai lên nghe ngóng. Là bọn họ: mấy cái tên tôi gặp hôm qua " sao bọn họ lại ở đây? " _ Tôi thắc mắc.
- Mày bị chúng đánh lén hả? _ Tên thần kinh hỏi
- Ừ! May có một đứa con gái cứu tao! _ Tên lạ mặt trả lời
- Ừ! Ngày hôm qua tao xui quá trời ~~! _ Tên thần kinh than vãn
- Có gì kể nghe coi! _ Long hỏi. Tên thần kinh kể lể với bộ dạng tức giận
- Tao bắt gặp một con nhỏ không biết sống chết, thật là tức điên mà! Nểu để tao mà gặp lại cô ta tao lột da, lóc xương cho lên nồi nướng._ Hắn nói rồi thu nắm đấm và chửi rủa khiến tôi rùng mình. Tôi chắc chắn rằng hắn đang nói đến tôi
- Tao với mày cùng kẻ thù rồi Kiệt ơi! Mà sao hôm qua mày lại nói giúp cô ta vậy? _ Tên mù hỏi tên thần kinh.
- Mày nghĩ tao có thể giúp cô ta sao? Vì tao nghĩ mày định giúp cô ta nên mới nói thế để đưa cô ta đi. Ủa? Không phải sao?
- Phải cái đầu mày, tao đã nói rõ rồi mà mày cứ không chịu buông, cuối cùng lại để cô ta xổng mất. Hừ! _ Tên mù nói và sau đó gây gổ với tên thần kinh. Tôi đang định bỏ đi trong êm đẹp thì chẳng may dẫm phải cái vỏ chuối và trượt chân té nhào, một cú vồ ếch ngoạn mục xảy ra. Nghe thấy tiếng động, bọn họ chạy ra và 3 tên kia cùng hét lên khi trông thấy tôi:
- Là cô? Sao cô lại ở đây? _ Nhưng trong số đó chỉ có Long là chạy ra đỡ tôi, hỏi han - Cô không sao chứ?
- Đau chết đi được, không sao cái gì? _ Tôi kêu ca và ôm tay nhăn nhó.
- Lần này cô chết chắc với tôi, thật là không biết sống chết mà! _ Tên mù và tên thần kinh dần dần tiến lại chỗ tôi, bẻ tay cái " rắc ", khuôn mặt lộ rõ hai chữ " NHAM HIỂM ". Tôi sợ hãi lùi về phía sau, nấp sau lưng Long, nhìn mặt bọn chúng kìa, gian thấy ớn! Long cũng dũng cảm đứng chắn cho tôi, nói
- Bọn mày định làm gì bạn gái tao vậy hả? _ Xong ôm vai tôi bảo vệ. " Lại cái con người này nữa, tôi nhận là bạn gái hắn bao giờ?"_Tôi thầm nghĩ nhưng vẫn phải nuốt mấy lời này vào trong bụng, chờ khi qua vụ này xử cả lũ một thể, còn bây giờ không phải lúc để nói
- Bạn gái cậu? Đang đùa à? Mình biết cậu là GAY mà, làm sao có bạn gái được?
( Xong chap 6)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook