Sài Lang Hổ Bái - Quyển 1
-
Chương 15: Ngược khách
“……..”
Trình Chấn Toàn bị quản lý gọi lại, dùng ánh mắt thắc mắc nhìn người đàn ông mấy phút trước vừa đuổi hắn, không hiểu vì sao lại cảm thất bất an.
“Tới nơi này tám chín phần là vì tiền, ta xem ngươi cũng không phải ngoại lệ, rất cần tiền sao?”
Quản lí tươi cười với Trình Chấn Toàn, nhìn thấy nam nhân không phủ nhận liền nói tiếp:
“Bất quá chúng ta cũng không phải tổ chức từ thiện, ngươi hẳn cũng biết trong giới này người đã có tuổi như ngươi muốn kiếm tiền không phải chuyện dễ dàng gì. Tuy nhiên chúng ta có một loại dịch vụ đặc thù, có thể mới bắt đầu sẽ không quen nhưng tiền lương tuyệt đối khiến ngươi hài lòng, ngươi có muốn thử không?”
Thực ra trong quán có một đám khách nhân gồm vài thiếu gia công tử trẻ tuổi nhưng lại thích ngoạn mấy trò luân bạo hoặc ngược đãi (sm, toy, rape…) …Cách đây không lâu còn khiến hồng bài của bọn họ bị tra tấn đến tàn phế, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, cho nên cũng chẳng có người nào muốn phục vụ bọn họ.
Nhưng đám người kia thực sự không thể đắc tội a…….
“Ta có thể nhận được bao nhiêu?”
Trình Chấn Toàn chỉ quan tâm tới điều này.
“Ba vạn, nếu biểu hiện tốt còn có thể được thưởng thêm.”
Quản lí nở nụ cười ôn hòa, bất quá, không ai biết dưới lớp mặt nạ đó là khuôn mặt gian xảo của một con cáo già. Thực ra mấy vị khách kia cấp số tiền cách rất xa 3 vạn, nhưng nhìn tới nam nhân này cũng không phải dạng sành sỏi, khéo léo một chút sẽ không sợ bị hắn phát hiện.
“Ta đồng ý.”
Trình Chấn Toàn đã không thể để ý chính mình, hiện tại tính mệnh của con hắn là quan trọng nhất.
“Hảo, vậy phiền ngươi kí vào đây.”
Quản lí nhanh chóng lấy ra một bản hợp đồng đưa cho nam nhân, sau đó gọi điện cho một nhânn viên trong quán:”Dẫn người mới tới chỗ đó.”
Tuy rằng nam nhân đã có tuổi, bộ dáng lại bình thường, nhưng trên người lại phát ra một loại khí chất ôn nhuận thuần khiết, hẳn là có thể kích thích cảm giác ngược dục của khách nhân. Làm quản lí của một nơi như thế này, ít nhất cũng phải có ánh mắt nhìn người. Dù là loại nào cũng có thể dùng ở các loại điều kiện khác nhau.
Hai mươi phút sau, nam nhân thay đổi một bộ trang phục khá thanh lịch tôn lên dáng vẻ thon dài lại cân xứng. Đầu tóc cũng được chỉnh sửa, còn đeo thêm một chiếc kính không độ làm toát ra khí chất thành thục của nam nhân trưởng thành. Ánh mắt lại có chút u buồn càng khiến hắn có một loại mị lực câu nhân.
Quản lí nhìn ngắm vài lần, gật đầu vừa lòng, nhân viên mới dẫn hắn đi tới phòng dành cho khách VIP.
Trình Chấn Toàn bị quản lý gọi lại, dùng ánh mắt thắc mắc nhìn người đàn ông mấy phút trước vừa đuổi hắn, không hiểu vì sao lại cảm thất bất an.
“Tới nơi này tám chín phần là vì tiền, ta xem ngươi cũng không phải ngoại lệ, rất cần tiền sao?”
Quản lí tươi cười với Trình Chấn Toàn, nhìn thấy nam nhân không phủ nhận liền nói tiếp:
“Bất quá chúng ta cũng không phải tổ chức từ thiện, ngươi hẳn cũng biết trong giới này người đã có tuổi như ngươi muốn kiếm tiền không phải chuyện dễ dàng gì. Tuy nhiên chúng ta có một loại dịch vụ đặc thù, có thể mới bắt đầu sẽ không quen nhưng tiền lương tuyệt đối khiến ngươi hài lòng, ngươi có muốn thử không?”
Thực ra trong quán có một đám khách nhân gồm vài thiếu gia công tử trẻ tuổi nhưng lại thích ngoạn mấy trò luân bạo hoặc ngược đãi (sm, toy, rape…) …Cách đây không lâu còn khiến hồng bài của bọn họ bị tra tấn đến tàn phế, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, cho nên cũng chẳng có người nào muốn phục vụ bọn họ.
Nhưng đám người kia thực sự không thể đắc tội a…….
“Ta có thể nhận được bao nhiêu?”
Trình Chấn Toàn chỉ quan tâm tới điều này.
“Ba vạn, nếu biểu hiện tốt còn có thể được thưởng thêm.”
Quản lí nở nụ cười ôn hòa, bất quá, không ai biết dưới lớp mặt nạ đó là khuôn mặt gian xảo của một con cáo già. Thực ra mấy vị khách kia cấp số tiền cách rất xa 3 vạn, nhưng nhìn tới nam nhân này cũng không phải dạng sành sỏi, khéo léo một chút sẽ không sợ bị hắn phát hiện.
“Ta đồng ý.”
Trình Chấn Toàn đã không thể để ý chính mình, hiện tại tính mệnh của con hắn là quan trọng nhất.
“Hảo, vậy phiền ngươi kí vào đây.”
Quản lí nhanh chóng lấy ra một bản hợp đồng đưa cho nam nhân, sau đó gọi điện cho một nhânn viên trong quán:”Dẫn người mới tới chỗ đó.”
Tuy rằng nam nhân đã có tuổi, bộ dáng lại bình thường, nhưng trên người lại phát ra một loại khí chất ôn nhuận thuần khiết, hẳn là có thể kích thích cảm giác ngược dục của khách nhân. Làm quản lí của một nơi như thế này, ít nhất cũng phải có ánh mắt nhìn người. Dù là loại nào cũng có thể dùng ở các loại điều kiện khác nhau.
Hai mươi phút sau, nam nhân thay đổi một bộ trang phục khá thanh lịch tôn lên dáng vẻ thon dài lại cân xứng. Đầu tóc cũng được chỉnh sửa, còn đeo thêm một chiếc kính không độ làm toát ra khí chất thành thục của nam nhân trưởng thành. Ánh mắt lại có chút u buồn càng khiến hắn có một loại mị lực câu nhân.
Quản lí nhìn ngắm vài lần, gật đầu vừa lòng, nhân viên mới dẫn hắn đi tới phòng dành cho khách VIP.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook