Sài Lang Hổ Bái - Quyển 1
-
Chương 1: Đóng phim
“Anh mau tránh ra! Tôi không thích anh!”
Giọng nữ sắc nhọn quát lên, mang theo tia sợ hãi luẩn khuất trong bóng tối.
Dưới ánh đèn không ngừng chớp lóe trong văn phòng, khuôn mặt thanh thuần của cô gái dần dần hiện rõ, mái tóc xoăn nhẹ gợn sóng buông xõa hai bên vai khiến cô nhìn càng trẻ trung xinh đẹp.
Thân thể lùi dần về phía góc tường, đến khi hết đường lui, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông đáng khinh kia từng bước tiến lại gần mình.
“Tiểu Mẫn… Tôi yêu em……So với cái tên công tử bột kia càng yêu em hơn ……….”
Người đàn ông đầu tóc rối bù, áo quần xộc xệch, toàn thân tỏa ra mùi rượu nồng nặc, khoảng chừng ba mươi tuổi, liêu xiêu bước tới gần cô gái. Dưới ánh đèn lúc sáng lúc tối, khuôn mặt hắn ta càng có vẻ dâm loạn khủng bố.
“Anh đừng lại đây!” Cô gái hoảng sợ xua tay loạn xạ, nước mắt từng giọt từng giọt hoảng loạn rơi xuống, mang đầy vẻ đáng thương cùng bất lực, khiến cho ánh mắt đối phương càng thêm phần dâm loạn, tràn ngập tính dục.
“Cứu tôi với …… Tránh ra, tránh xa tôi ra!!!!”
“Đừng kêu nữa……” Người đàn ông đặt tay lên cánh môi hồng nhạt của cô gái, hắn mở miệng nói, hơi rượu nồng nặc liền phả vào mặt cô: ”Bảo vệ đều đi dự tiệc hết rồi, bây giờ trong công ty chỉ còn lại hai người chúng ta, cho dù em có kêu lớn thế nào cũng không có ai tới đâu …Đừng kêu khản giọng như vậy, anh sẽ đau lòng ……..”
Kết quả, tiếng kêu lại vang vọng khắp căn phòng.
“Ha ha…… Tiểu Mẫn, em thật xinh đẹp ……” Người đàn ông cười dâm loạn, hai tay không kiềm chế được xé áo sơ mi của cô gái. Bầu ngực trắng nõn lộ ra càng khiến hắn ta nôn nóng, nhịn không được hung hăng hôn lên người cô.
“Ông đang làm gì vậy hả?!” Tiếng rống giận từ ngoài cửa bay vào, người đàn ông kinh ngạc ngẩng đầu, thân thể không ngừng run rẩy. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kẻ mới đến xông tới đánh ngã lăn trên mặt đất …
..
“Cắt!“
“Rất tốt!”
Đạo diễn hưng phấn kêu lên, nhất thời quên tắt đèn chiếu sáng. Trên sàn, nữ diễn viên chính đứng dậy, cau mày phủi bụi trên váy. Trợ lý lập tức bước tới đưa khăn lau cho nam diễn viên chính. Chỉ còn diễn viên đóng vai người đàn ông đáng khinh kia vẫn còn nằm bất động trên mặt đất.
“Đứng lên!”
Kim Phỉ Lăng vuốt lại mái tóc, để lộ ra khuôn mặt đẹp trai tới mức xuất chúng, cực kỳ khó chịu nhìn người vẫn còn nằm trên mặt đất.
“Tên này ăn cái giống gì mà lớn lên vậy? Sao lại cứng như thế? Có phải muốn tôi đấm anh ta đến gãy tay luôn không?”
“Dạ…..dạ ….”
Đạo diễn Triệu chỉ biết cười trừ:”Lần sau tôi sẽ bảo anh ta cẩn thận hơn. Hay để tôi kêu người đưa cậu đến bệnh viện?”
“Đến bệnh viện? Ông nói nghe dễ thế!”
Kim Phỉ Lăng giận dữ trừng mắt nhìn đạo diễn Triệu, đôi mắt xanh lạnh lẽo bắn ra ánh mắt sắc như dao: ”Gần đây còn thiếu tin tức cho bọn chó săn (paparazzi) viết loạn sao, đến khi có scandal, ông có chịu nổi trách nhiệm không?”
“Không dám ……..không dám ………..”
Đạo diễn Triệu tiếp tục nở nụ cười nịnh bợ, sau lưng mồ hôi đã ướt đẫm áo, trong lòng không nhịn được muốn kêu gào: ”Ông trời ơi, bị chỉ định quay phim cho thần tượng của ONE không biết là phúc hay họa……….Tuy người của ONE tài năng hạng nhất, nhưng vị thiếu gia này tính tình thật quá mức khủng bố. Hừ, tất cả đều do tên diễn viên phụ kia! Không có việc gì sao mà lớn lên lại cứng như vậy?!! Nếu hắn béo có phải mọi chuyện đều yên ổn không?!! Mẹ nó, phải trừ tiền lương của hắn!”
Nghĩ đến lại thấy tức, đạo diễn quay đầu hung hăng nhìn người đàn ông vẫn nằm ngã trên sàn. Vốn định lại gần giáo huấn hắn một trận, lại phát hiện có điểm không ổn, sao hắn vẫn chưa đứng dậy?
Không phải là bị đánh cho tàn phế thật rồi chứ??? Vì yêu cầu của cảnh quay nên mấy đấm lúc nãy đều là thật, lại còn đánh nhiều như vậy ….Nếu tàn phế thật thì rắc rối to rồi. Diễn viên phụ tuy không quan trọng nhưng muốn tìm người khác đến thay thế cũng không phải dễ. Huống chi, người này tuy rằng một chút cảm giác tồn tại cũng không có nhưng diễn xuất lại không tồi, hành động cử chỉ đều rất thật, diễn biến thái giống đến nỗi người xem chỉ muốn đánh …….
Mặc dù có điểm lo lắng, đạo diễn Triệu vẫn không dám cho người gọi anh ta dậy, những người chung quanh tất nhiên cũng không để ý đến anh ta. Dù sao anh ta cũng là kẻ khiến đại minh tinh mất hứng, không ai lại nguyện ý vì một ông chú bình thường mà đi đắc tội với ngôi sao lớn.
“Hừ!”
Kim Phỉ Lăng cầm đồ uống trên tay trợ lí, đang muốn uống thì nhìn thấy người kia vẫn còn nằm im trên sàn, khóe miệng khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười nhạt, tao nhã bước tới bên cạnh người kia.
Sau đó, cốc nước trên tay toàn bộ đổ xuống đầu anh ta.
“Vẫn còn giả chết sao?!! Mau đứng lên cho tôi!”
Không hài lòng, huơ chân đá đá vào bụng người vẫn nằm trên sàn: “Có nghe không hả?”
Người kia khẽ động đậy một chút rồi lại nằm im như cũ.
“……..” Không khí phút chốc đông cứng, tất cả mọi người đều cảm thấy bất an.
“Tôi đã nói cậu phải uống nhiều sữa vào rồi mà!” Ngoài cửa chợt vang lên giọng nói của một chàng trai. Nhóm trợ lý nghe thấy thì thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn ra phía cửa. Hiện ra một bóng áo trắng, là một chàng trai trẻ tuổi cực kì tao nhã.
Cuối cùng người đỡ đạn cũng đã đến.
Giọng nữ sắc nhọn quát lên, mang theo tia sợ hãi luẩn khuất trong bóng tối.
Dưới ánh đèn không ngừng chớp lóe trong văn phòng, khuôn mặt thanh thuần của cô gái dần dần hiện rõ, mái tóc xoăn nhẹ gợn sóng buông xõa hai bên vai khiến cô nhìn càng trẻ trung xinh đẹp.
Thân thể lùi dần về phía góc tường, đến khi hết đường lui, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn người đàn ông đáng khinh kia từng bước tiến lại gần mình.
“Tiểu Mẫn… Tôi yêu em……So với cái tên công tử bột kia càng yêu em hơn ……….”
Người đàn ông đầu tóc rối bù, áo quần xộc xệch, toàn thân tỏa ra mùi rượu nồng nặc, khoảng chừng ba mươi tuổi, liêu xiêu bước tới gần cô gái. Dưới ánh đèn lúc sáng lúc tối, khuôn mặt hắn ta càng có vẻ dâm loạn khủng bố.
“Anh đừng lại đây!” Cô gái hoảng sợ xua tay loạn xạ, nước mắt từng giọt từng giọt hoảng loạn rơi xuống, mang đầy vẻ đáng thương cùng bất lực, khiến cho ánh mắt đối phương càng thêm phần dâm loạn, tràn ngập tính dục.
“Cứu tôi với …… Tránh ra, tránh xa tôi ra!!!!”
“Đừng kêu nữa……” Người đàn ông đặt tay lên cánh môi hồng nhạt của cô gái, hắn mở miệng nói, hơi rượu nồng nặc liền phả vào mặt cô: ”Bảo vệ đều đi dự tiệc hết rồi, bây giờ trong công ty chỉ còn lại hai người chúng ta, cho dù em có kêu lớn thế nào cũng không có ai tới đâu …Đừng kêu khản giọng như vậy, anh sẽ đau lòng ……..”
Kết quả, tiếng kêu lại vang vọng khắp căn phòng.
“Ha ha…… Tiểu Mẫn, em thật xinh đẹp ……” Người đàn ông cười dâm loạn, hai tay không kiềm chế được xé áo sơ mi của cô gái. Bầu ngực trắng nõn lộ ra càng khiến hắn ta nôn nóng, nhịn không được hung hăng hôn lên người cô.
“Ông đang làm gì vậy hả?!” Tiếng rống giận từ ngoài cửa bay vào, người đàn ông kinh ngạc ngẩng đầu, thân thể không ngừng run rẩy. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kẻ mới đến xông tới đánh ngã lăn trên mặt đất …
..
“Cắt!“
“Rất tốt!”
Đạo diễn hưng phấn kêu lên, nhất thời quên tắt đèn chiếu sáng. Trên sàn, nữ diễn viên chính đứng dậy, cau mày phủi bụi trên váy. Trợ lý lập tức bước tới đưa khăn lau cho nam diễn viên chính. Chỉ còn diễn viên đóng vai người đàn ông đáng khinh kia vẫn còn nằm bất động trên mặt đất.
“Đứng lên!”
Kim Phỉ Lăng vuốt lại mái tóc, để lộ ra khuôn mặt đẹp trai tới mức xuất chúng, cực kỳ khó chịu nhìn người vẫn còn nằm trên mặt đất.
“Tên này ăn cái giống gì mà lớn lên vậy? Sao lại cứng như thế? Có phải muốn tôi đấm anh ta đến gãy tay luôn không?”
“Dạ…..dạ ….”
Đạo diễn Triệu chỉ biết cười trừ:”Lần sau tôi sẽ bảo anh ta cẩn thận hơn. Hay để tôi kêu người đưa cậu đến bệnh viện?”
“Đến bệnh viện? Ông nói nghe dễ thế!”
Kim Phỉ Lăng giận dữ trừng mắt nhìn đạo diễn Triệu, đôi mắt xanh lạnh lẽo bắn ra ánh mắt sắc như dao: ”Gần đây còn thiếu tin tức cho bọn chó săn (paparazzi) viết loạn sao, đến khi có scandal, ông có chịu nổi trách nhiệm không?”
“Không dám ……..không dám ………..”
Đạo diễn Triệu tiếp tục nở nụ cười nịnh bợ, sau lưng mồ hôi đã ướt đẫm áo, trong lòng không nhịn được muốn kêu gào: ”Ông trời ơi, bị chỉ định quay phim cho thần tượng của ONE không biết là phúc hay họa……….Tuy người của ONE tài năng hạng nhất, nhưng vị thiếu gia này tính tình thật quá mức khủng bố. Hừ, tất cả đều do tên diễn viên phụ kia! Không có việc gì sao mà lớn lên lại cứng như vậy?!! Nếu hắn béo có phải mọi chuyện đều yên ổn không?!! Mẹ nó, phải trừ tiền lương của hắn!”
Nghĩ đến lại thấy tức, đạo diễn quay đầu hung hăng nhìn người đàn ông vẫn nằm ngã trên sàn. Vốn định lại gần giáo huấn hắn một trận, lại phát hiện có điểm không ổn, sao hắn vẫn chưa đứng dậy?
Không phải là bị đánh cho tàn phế thật rồi chứ??? Vì yêu cầu của cảnh quay nên mấy đấm lúc nãy đều là thật, lại còn đánh nhiều như vậy ….Nếu tàn phế thật thì rắc rối to rồi. Diễn viên phụ tuy không quan trọng nhưng muốn tìm người khác đến thay thế cũng không phải dễ. Huống chi, người này tuy rằng một chút cảm giác tồn tại cũng không có nhưng diễn xuất lại không tồi, hành động cử chỉ đều rất thật, diễn biến thái giống đến nỗi người xem chỉ muốn đánh …….
Mặc dù có điểm lo lắng, đạo diễn Triệu vẫn không dám cho người gọi anh ta dậy, những người chung quanh tất nhiên cũng không để ý đến anh ta. Dù sao anh ta cũng là kẻ khiến đại minh tinh mất hứng, không ai lại nguyện ý vì một ông chú bình thường mà đi đắc tội với ngôi sao lớn.
“Hừ!”
Kim Phỉ Lăng cầm đồ uống trên tay trợ lí, đang muốn uống thì nhìn thấy người kia vẫn còn nằm im trên sàn, khóe miệng khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười nhạt, tao nhã bước tới bên cạnh người kia.
Sau đó, cốc nước trên tay toàn bộ đổ xuống đầu anh ta.
“Vẫn còn giả chết sao?!! Mau đứng lên cho tôi!”
Không hài lòng, huơ chân đá đá vào bụng người vẫn nằm trên sàn: “Có nghe không hả?”
Người kia khẽ động đậy một chút rồi lại nằm im như cũ.
“……..” Không khí phút chốc đông cứng, tất cả mọi người đều cảm thấy bất an.
“Tôi đã nói cậu phải uống nhiều sữa vào rồi mà!” Ngoài cửa chợt vang lên giọng nói của một chàng trai. Nhóm trợ lý nghe thấy thì thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn ra phía cửa. Hiện ra một bóng áo trắng, là một chàng trai trẻ tuổi cực kì tao nhã.
Cuối cùng người đỡ đạn cũng đã đến.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook