*

Tầng 33.

Toàn bộ Hằng Thịnh, từ tầng 30 đến 35, nhân viên bình thường không thể đi vào. Toàn bộ hồ sơ bí mật của Hằng Thịnh đều nằm trong đó.

Hành lang không có một bóng người, ngẩng đầu liền gặp những chiếc camera kín ở những góc tường. Khi vào cửa là sử dụng thẻ của Lý Mục Thần, toàn bộ tường là kính chịu lực, có thể trực tiếp từ trong nhìn ra cũng như từ ngoài nhìn vào. Cả không gian giống như một phòng chứa hồ sơ, những giá sách xếp song song, hồ sơ gọn gàng trên từng ngăn.

Anh ta tìm rất lâu, lấy ra một chiếc túi hồ sơ đưa cho tôi.

Tôi lấy trong túi ra một tập văn kiện đã được chỉnh sửa.

Đối tượng bị chỉnh sửa chính là số cổ phần của công ty vừa rồi mà chúng tôi thảo luận. Mà văn kiện này là văn kiện chính phủ. Trong phòng hồ sơ của của Hằng Thịnh sao lại xuất hiện cái này.

“Nhìn kỹ xem.”

Lý Mục Thần nhắc nhở tôi. Tôi xem xong, liền đem tập hồ sơ trả lại. Văn kiện này, không phải là một hợp đồng bình thường, mà là hợp đồng tiến hành thu mua, do Hằng Thịnh kí cùng chính phủ, giao dịch đen.

“Là do công ty thu mua?”

Anh ta gật đầu.

“Anh có biết hay không đây là trái pháp luật?”

Anh ta không đáp, vẫn như cũ gật đầu.

“Anh nghiên cứu mã cổ phiếu đó là vì cái này?”

“......”

“Nếu là như vậy, tại sao còn muốn mất công giấu diếm? Tiến hành như vậy có gì khác cách thu mua bình thường?”

Anh ta nhìn tôi, có chút bất đắc dĩ: “Cái đó, không thể công khai. Nó đã giúp cho Hằng Trịnh kiếm được một số lời không nhỏ. Trong giới chứng khoán này có bao nhiêu người làm nên với hai bàn tay sạch?”

Giọng nói của anh ta, vô cùng rõ ràng, chạy vào tai tôi một chữ không rơi.

Đúng lắm, người làm ăn dựa vào cổ phiếu, không vài người là sạch sẽ. Loại việc thế này, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng nhưng cũng không nói ra mặt, giống như nó không hề tồn tại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương