Sai Lầm Duy Nhất
-
Chương 1
Mùa hè ở hà nội rất gay gắt,những cơn gió lâu lâu lại thoảng qua cũng không đủ xoa dịu đi cái nóng nhức nhối của thời tiết.
Trường đại học nông nghiệp.
Lạc tâm ngồi 1 mình trong phòng học,lặng lẽ ghi ghi chép chép,lúc ở lớp lạc tâm được bạn bè đặt cho cái biệt danh là "con mọt sách xinh đẹp",bởi vì lạc tâm quá mức siêng năng.cô luôn là người về muộn nhất trong lớp,sáng học chiều lại tất tả đi làm thêm ở tiệm biza.
Chẳng ai ngờ được,mọt sách như cô lại lọt vào mắt xanh của Lục nam,hoàng tử trong mơ của mọi cô gái có mặt ở trường,không biết lục nam đã làm thế nào để theo đuổi được lạc tâm,nhưng cuối cùng 2 người yêu nhau.
Sau khi công khai tình cảm,cả trường 1 phen chấn động.ngày nào bọn sinh viên cũng có chuyện để nói,vấn đề đều xoay quanh tình yêu giữa lạc tâm và lục nam.
Lạc tâm tuy yêu lục nam,nhưng cô lại khổ sở khi cứ bị bạn bè soi mói,từ khi yêu lục nam,cô giường như chẳng còn lấy 1 người bạn thân thiết nào nữa,ai cũng dần xa lánh cô,điều đó lạc tâm hoàn toàn không hiểu được....
Lạc tâm gấp cuốn vở dày cộp,cho bút và vở vào túi xách,định đứng lên,không ngờ lại nhìn thấy bóng dáng cao lớn của lục nam xuất hiện ngay ở cửa,lục nam nhìn cô chằm chằm,ánh mắt khác thường.
- sao anh tới đây?còn chưa về sao?
Lục nam không trả lời,từ từ tiến về phía lạc tâm,mở miệng nói,chất giọng trầm trầm.
- anh đang đợi em,
Lạc tâm đi ra khỏi bàn,đeo túi xách lên lưng,
- em giờ chuẩn bị về đây?mình cùng về nhé.
Lục nam đã đến trước mặt cô,anh đứng rất gần,lục nam rất cao,cao hơn lạc tâm 1 cái đầu,anh từ trên cao cúi xuống,hơi thở phả vào mặt cô khiến lạc tâm mất tự nhiên,cô lúng túng hơi lùi lại phía sau,lại bị lục nam giữ lại.kéo ập vào người mình.
- lạc tâm.....
Lạc tâm cố đẩy ra.hốt hoảng nói.
- lục nam....anh làm gì vậy?
Lục nam cố tình cúi xuống,môi chạm vào vành tai cô,hơi thở trở nên gấp gáp.
- lạc tâm....anh yêu em.em có yêu anh không?
- em..em cũng yêu anh,nhưng....
Lạc tâm không ngốc,sự kì lạ của lục nam lúc này cô hoàn toàn biết anh muốn làm gì,nhưng....cô còn chưa sẵn sàng,hơn nữa đây còn ở trong trường đại học.
- lục nam....chúng ta...chúng ta nhanh về đi có được không?
Lục nam coi như không nghe,anh cúi xuống gấp gáp hôn cổ cô,2 tay sờ soạng người cô,
Lạc tâm ra sức chống cự,nhưng vô ích,lục nam rất khỏe,anh không cho cô cơ hội nhúc nhích,môi hôn cổ cô liền chuyển sang bờ môi xinh của lạc tâm,1,,,2,,,rồi 3 cái cúc áo sơ mi bị mở bung ra,
- lạc tâm,anh yêu em....cho anh đi,,,,
Lạc tâm hoảng loạn kêu lên.
- không được....ở đây...không được.
Lạc tâm bị đẩy ngã lên ghế,áo bị cởi ra,chỉ còn lại áo lót,thân thể cô dưới ánh nắng gay gắt ban trưa càng trở nên sáng chói mắt.
- không có ai ở đây đâu?cho anh....nhé?
Không cho cũng có tác dụng gì?
Lạc tâm hoàn toàn bị lục nam ăn sạch....
Trong phòng học vắng người,1 đôi nam nữ lén lút,vụng trộm.....
Ở bên ngoài cửa sổ,1 chiếc máy quay đã bí mật quay lại cảnh nóng bỏng mắt của 2 người từ bao giờ....
- em mặc lại quần áo đi,anh đưa em về.
Giọng lục nam rất thoải mái,giống như vừa được thư giản xong,ngược lại lạc tâm ngồi co ro trên gế,có 1 thứ gì đó đang sụp đổ trong lòng....
1 giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống,cô như sực tỉnh,vội vã vơ hết quần áo,mặc vào,dáng vẻ nhếch nhác kinh khung.
Lục nam vờ như không thấy,anh đi ra cửa.
Lạc tâm chỉ con cách đi theo anh.....
Buổi trưa hôm đó,lạc tâm không về nhà,cô không muốn về để nhìn vẻ mặt khó chịu,gét bỏ của mẹ và chị gái.
Lạc tâm vốn có 1 cô chị lớn hơn mình 4 tuổi,tuy là em.là con út nhưng lạc tâm lại không được yêu thương,mẹ cô luôn tìm cớ mắng nhiếc cô mọi lúc,còn chị gái thì khinh thường cô,không vui thì lôi cô ra mà đánh.
Lạc tâm không hiểu,mình có phải là con gái,là em gái của họ hay không.bố cô tuy không mắng cô.nhưng nhìn cô bị mẹ mắng,bị chị gái ức hiếp,cũng làm như không thấy.
Lạc tâm buồn lắm,cô không có cảm giác của 1 gia đình.
Cô đi lang thang trên đường,sau đó ghé qua 1 quán cà phê,gọi 1 ly.đem sách ra đọc giết thời gian.....
1h30 chiều,lạc tâm đến tiệm bánh biza,bắt đầu công việc làm thêm của mình.chỗ cô làm theo ca,chỉ có 4 người làm,2 nguòi ca sáng,2 người ca chiều.1 tuần đổi ca 1 lần.người đi ca cùng lạc tâm là 1 cô bé tên tuyết,còn rất trẻ,là sinh viên năm nhất.
Hôm nay quán đông khách hơn mọi ngày,lạc tâm chạy qua chạy lại toát mồ hôi,cả buổi hôm đó lục nam không hề gọi điện cho cô,lạc tâm thoáng lo lắng.
Có phải đàn ông khi chiếm được thân xác của ai đó xong?họ đều hờ hững như vậy?
10h tối,lạc tâm tan ca,lúc vừa bước ra ngoài cửa,1 chiếc xe vụt qua rất nhanh giống như 1 cơn gió,nhưng lạc tâm vẫn kịp nhìn thấy,người ngồi trên xe rõ ràng là lục nam.....và 1 cô gái trẻ......
Lạc tâm như không tin vào mắt mình,vội rút điện thoại ra gọi vào số của lục nam,chuông đổ 2 tiếng liền bị người bên kia tắt đi..
Lạc tâm nhìn điện thoai,thất vọng rơi nước mắt.
Lục nam?anh lừa dối em?
Lạc tâm lê từng bước chân nặng trịch về tới cửa nhà,định mở cửa thì đâm sầm vào 1 người đang từ trong đi ra,lạc tâm chao đảo,người kia liền đỡ lấy người cô,lạc tâm nhận ra anh ta là Thành,người yêu của chị gái cô,
Thành nhìn cô cười,nụ cười có gì đó rất xấu xa.
- em không sao chứ?
Lạc tâm vội tránh khỏi tay anh ta,cô không hề thiện cảm với thành.
- tôi không sao?
- em đi đâu mà về khuya vậy?con gái về muộn quá không tốt đâu.
Vừa nói,anh ta vừa dò xét cô,ánh mắt như muốn lột trần cô ra,lạc tâm chợt nhớ lại buổi trưa trong phòng học,cảm thấy thật nhục nhã,cô vội nói nhanh.
- tôi phải vào nhà đây?chào anh.
Thấy cô định vào,thành nhanh nhẹn ngăn lại,chụp lấy tay cô,
- muộn thì cũng muộn rồi,muộn thêm chút nữa cũng không sao?chúng ta qua bên kia trò chuyện chút đi.
Lạc tâm chán gét giật tay ra.
- tôi không có gì để nói với anh,anh muốn nói gì thì đi nói với chị lạc thanh ấy.
Thấy cô chống cự thành càng nắm chặt tay cô.
- anh muốn nói với em chứ lạc thanh thì có gì để nói.
Lạc tâm nghiến răng,người đàn ông này thật ghê tởm.
- bỏ cái tay anh ra,tôi là em gái của ngươi yêu anh đấy.
- vậy thì sao?người yêu thôi mà...
Giữa lúc đang giằng co,thì lạc thanh bỗng thình lình xuất hiện,nhìn thấy cảnh đó thì lao vào đẩy mạnh lạc tâm ngã lăn ra đất.
- mày đang làm gì thế hả con ranh kia?
Lạc tâm nhếch nhác đứng dậy nhìn chị.
- em không làm gì cả.
- mày còn già mồm,chính mắt tao nhìn thấy mày còn chối à?người này sẽ là anh rể mày đấy.
Thành vội cười giả lả.
- lạc thanh,chuyện không có gì đâu em,anh chỉ vô tình thấy lạc tâm vấp ngã nên đỡ thôi.
Lạc thanh nhìn thanh,sau đó lườm em gái.
- anh nói thật ư?sao tự dưng lại vấp ngã chứ,?
Sau đó chỉ thẳng mặt em gái,
- mày cố tình phải không?
Lạc tâm không ngờ chuyện lại đến mức này,cô quệt nước mắt
- chị không tin em cũng chẳng còn cách nào,
Sau đó lao vào nha.sau lưng vẫn nghe lạc thanh chửi.
- con kia,tao còn chưa nói xong,mày giám bỏ đi hả.
Lạc thanh quay sang nhìn thành.vẻ mặt không vui
- anh và nó không có gì thật chứ,
- đương nhiên là không,anh chỉ có mình em thôi.
Nói xong cả 2 liền ôm hôn nhau.
Đêm đó,lạc tâm mất ngủ,....
Sáng ra,lạc tâm dậy từ rất sớm,bố mẹ và chị vẫn chưa dậy,cô chuẩn bị bữa sáng rồi âm thầm ra khỏi nhà.
Lạc tâm đến trường,lại ngạc nhiên phát hiện sinh viên đã đến rất đông,trời còn rất sớm,hôm nay là 1 ngày ki lạ.
lạc tâm vừa xuất hiện,tất cả đều đồng loạt quay lại nhìn cô,khiến lạc tâm rất ngạc nhiên....
Có chuyện gì vậy nhỉ?????
Trường đại học nông nghiệp.
Lạc tâm ngồi 1 mình trong phòng học,lặng lẽ ghi ghi chép chép,lúc ở lớp lạc tâm được bạn bè đặt cho cái biệt danh là "con mọt sách xinh đẹp",bởi vì lạc tâm quá mức siêng năng.cô luôn là người về muộn nhất trong lớp,sáng học chiều lại tất tả đi làm thêm ở tiệm biza.
Chẳng ai ngờ được,mọt sách như cô lại lọt vào mắt xanh của Lục nam,hoàng tử trong mơ của mọi cô gái có mặt ở trường,không biết lục nam đã làm thế nào để theo đuổi được lạc tâm,nhưng cuối cùng 2 người yêu nhau.
Sau khi công khai tình cảm,cả trường 1 phen chấn động.ngày nào bọn sinh viên cũng có chuyện để nói,vấn đề đều xoay quanh tình yêu giữa lạc tâm và lục nam.
Lạc tâm tuy yêu lục nam,nhưng cô lại khổ sở khi cứ bị bạn bè soi mói,từ khi yêu lục nam,cô giường như chẳng còn lấy 1 người bạn thân thiết nào nữa,ai cũng dần xa lánh cô,điều đó lạc tâm hoàn toàn không hiểu được....
Lạc tâm gấp cuốn vở dày cộp,cho bút và vở vào túi xách,định đứng lên,không ngờ lại nhìn thấy bóng dáng cao lớn của lục nam xuất hiện ngay ở cửa,lục nam nhìn cô chằm chằm,ánh mắt khác thường.
- sao anh tới đây?còn chưa về sao?
Lục nam không trả lời,từ từ tiến về phía lạc tâm,mở miệng nói,chất giọng trầm trầm.
- anh đang đợi em,
Lạc tâm đi ra khỏi bàn,đeo túi xách lên lưng,
- em giờ chuẩn bị về đây?mình cùng về nhé.
Lục nam đã đến trước mặt cô,anh đứng rất gần,lục nam rất cao,cao hơn lạc tâm 1 cái đầu,anh từ trên cao cúi xuống,hơi thở phả vào mặt cô khiến lạc tâm mất tự nhiên,cô lúng túng hơi lùi lại phía sau,lại bị lục nam giữ lại.kéo ập vào người mình.
- lạc tâm.....
Lạc tâm cố đẩy ra.hốt hoảng nói.
- lục nam....anh làm gì vậy?
Lục nam cố tình cúi xuống,môi chạm vào vành tai cô,hơi thở trở nên gấp gáp.
- lạc tâm....anh yêu em.em có yêu anh không?
- em..em cũng yêu anh,nhưng....
Lạc tâm không ngốc,sự kì lạ của lục nam lúc này cô hoàn toàn biết anh muốn làm gì,nhưng....cô còn chưa sẵn sàng,hơn nữa đây còn ở trong trường đại học.
- lục nam....chúng ta...chúng ta nhanh về đi có được không?
Lục nam coi như không nghe,anh cúi xuống gấp gáp hôn cổ cô,2 tay sờ soạng người cô,
Lạc tâm ra sức chống cự,nhưng vô ích,lục nam rất khỏe,anh không cho cô cơ hội nhúc nhích,môi hôn cổ cô liền chuyển sang bờ môi xinh của lạc tâm,1,,,2,,,rồi 3 cái cúc áo sơ mi bị mở bung ra,
- lạc tâm,anh yêu em....cho anh đi,,,,
Lạc tâm hoảng loạn kêu lên.
- không được....ở đây...không được.
Lạc tâm bị đẩy ngã lên ghế,áo bị cởi ra,chỉ còn lại áo lót,thân thể cô dưới ánh nắng gay gắt ban trưa càng trở nên sáng chói mắt.
- không có ai ở đây đâu?cho anh....nhé?
Không cho cũng có tác dụng gì?
Lạc tâm hoàn toàn bị lục nam ăn sạch....
Trong phòng học vắng người,1 đôi nam nữ lén lút,vụng trộm.....
Ở bên ngoài cửa sổ,1 chiếc máy quay đã bí mật quay lại cảnh nóng bỏng mắt của 2 người từ bao giờ....
- em mặc lại quần áo đi,anh đưa em về.
Giọng lục nam rất thoải mái,giống như vừa được thư giản xong,ngược lại lạc tâm ngồi co ro trên gế,có 1 thứ gì đó đang sụp đổ trong lòng....
1 giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống,cô như sực tỉnh,vội vã vơ hết quần áo,mặc vào,dáng vẻ nhếch nhác kinh khung.
Lục nam vờ như không thấy,anh đi ra cửa.
Lạc tâm chỉ con cách đi theo anh.....
Buổi trưa hôm đó,lạc tâm không về nhà,cô không muốn về để nhìn vẻ mặt khó chịu,gét bỏ của mẹ và chị gái.
Lạc tâm vốn có 1 cô chị lớn hơn mình 4 tuổi,tuy là em.là con út nhưng lạc tâm lại không được yêu thương,mẹ cô luôn tìm cớ mắng nhiếc cô mọi lúc,còn chị gái thì khinh thường cô,không vui thì lôi cô ra mà đánh.
Lạc tâm không hiểu,mình có phải là con gái,là em gái của họ hay không.bố cô tuy không mắng cô.nhưng nhìn cô bị mẹ mắng,bị chị gái ức hiếp,cũng làm như không thấy.
Lạc tâm buồn lắm,cô không có cảm giác của 1 gia đình.
Cô đi lang thang trên đường,sau đó ghé qua 1 quán cà phê,gọi 1 ly.đem sách ra đọc giết thời gian.....
1h30 chiều,lạc tâm đến tiệm bánh biza,bắt đầu công việc làm thêm của mình.chỗ cô làm theo ca,chỉ có 4 người làm,2 nguòi ca sáng,2 người ca chiều.1 tuần đổi ca 1 lần.người đi ca cùng lạc tâm là 1 cô bé tên tuyết,còn rất trẻ,là sinh viên năm nhất.
Hôm nay quán đông khách hơn mọi ngày,lạc tâm chạy qua chạy lại toát mồ hôi,cả buổi hôm đó lục nam không hề gọi điện cho cô,lạc tâm thoáng lo lắng.
Có phải đàn ông khi chiếm được thân xác của ai đó xong?họ đều hờ hững như vậy?
10h tối,lạc tâm tan ca,lúc vừa bước ra ngoài cửa,1 chiếc xe vụt qua rất nhanh giống như 1 cơn gió,nhưng lạc tâm vẫn kịp nhìn thấy,người ngồi trên xe rõ ràng là lục nam.....và 1 cô gái trẻ......
Lạc tâm như không tin vào mắt mình,vội rút điện thoại ra gọi vào số của lục nam,chuông đổ 2 tiếng liền bị người bên kia tắt đi..
Lạc tâm nhìn điện thoai,thất vọng rơi nước mắt.
Lục nam?anh lừa dối em?
Lạc tâm lê từng bước chân nặng trịch về tới cửa nhà,định mở cửa thì đâm sầm vào 1 người đang từ trong đi ra,lạc tâm chao đảo,người kia liền đỡ lấy người cô,lạc tâm nhận ra anh ta là Thành,người yêu của chị gái cô,
Thành nhìn cô cười,nụ cười có gì đó rất xấu xa.
- em không sao chứ?
Lạc tâm vội tránh khỏi tay anh ta,cô không hề thiện cảm với thành.
- tôi không sao?
- em đi đâu mà về khuya vậy?con gái về muộn quá không tốt đâu.
Vừa nói,anh ta vừa dò xét cô,ánh mắt như muốn lột trần cô ra,lạc tâm chợt nhớ lại buổi trưa trong phòng học,cảm thấy thật nhục nhã,cô vội nói nhanh.
- tôi phải vào nhà đây?chào anh.
Thấy cô định vào,thành nhanh nhẹn ngăn lại,chụp lấy tay cô,
- muộn thì cũng muộn rồi,muộn thêm chút nữa cũng không sao?chúng ta qua bên kia trò chuyện chút đi.
Lạc tâm chán gét giật tay ra.
- tôi không có gì để nói với anh,anh muốn nói gì thì đi nói với chị lạc thanh ấy.
Thấy cô chống cự thành càng nắm chặt tay cô.
- anh muốn nói với em chứ lạc thanh thì có gì để nói.
Lạc tâm nghiến răng,người đàn ông này thật ghê tởm.
- bỏ cái tay anh ra,tôi là em gái của ngươi yêu anh đấy.
- vậy thì sao?người yêu thôi mà...
Giữa lúc đang giằng co,thì lạc thanh bỗng thình lình xuất hiện,nhìn thấy cảnh đó thì lao vào đẩy mạnh lạc tâm ngã lăn ra đất.
- mày đang làm gì thế hả con ranh kia?
Lạc tâm nhếch nhác đứng dậy nhìn chị.
- em không làm gì cả.
- mày còn già mồm,chính mắt tao nhìn thấy mày còn chối à?người này sẽ là anh rể mày đấy.
Thành vội cười giả lả.
- lạc thanh,chuyện không có gì đâu em,anh chỉ vô tình thấy lạc tâm vấp ngã nên đỡ thôi.
Lạc thanh nhìn thanh,sau đó lườm em gái.
- anh nói thật ư?sao tự dưng lại vấp ngã chứ,?
Sau đó chỉ thẳng mặt em gái,
- mày cố tình phải không?
Lạc tâm không ngờ chuyện lại đến mức này,cô quệt nước mắt
- chị không tin em cũng chẳng còn cách nào,
Sau đó lao vào nha.sau lưng vẫn nghe lạc thanh chửi.
- con kia,tao còn chưa nói xong,mày giám bỏ đi hả.
Lạc thanh quay sang nhìn thành.vẻ mặt không vui
- anh và nó không có gì thật chứ,
- đương nhiên là không,anh chỉ có mình em thôi.
Nói xong cả 2 liền ôm hôn nhau.
Đêm đó,lạc tâm mất ngủ,....
Sáng ra,lạc tâm dậy từ rất sớm,bố mẹ và chị vẫn chưa dậy,cô chuẩn bị bữa sáng rồi âm thầm ra khỏi nhà.
Lạc tâm đến trường,lại ngạc nhiên phát hiện sinh viên đã đến rất đông,trời còn rất sớm,hôm nay là 1 ngày ki lạ.
lạc tâm vừa xuất hiện,tất cả đều đồng loạt quay lại nhìn cô,khiến lạc tâm rất ngạc nhiên....
Có chuyện gì vậy nhỉ?????
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook