Sắc Tình Võng Du
-
Chương 5: Nhìn thấy cảnh nóng trong vườn trường
Kể từ ngày đặt mua khoan du hí, Tiên Âm vẫn duy trì một nhịp sống hết sức cân bằng. Ngoại trừ khoảng thời gian đi học và dành cho gia đình, những lúc rảnh, cô đều đăng nhập “Thiên đường du hí” để tận hưởng. Dĩ nhiên, Ám Dạ cũng không hề phụ sự kì vọng của cô, mỗi lần đều làm đến nỗi khi rời game, toàn thân cô mềm nhũn mới miễn cưỡng thỏa mãn. Anh và cô vẫn chưa thử chơi theo chế độ nhiệm vụ, ngược lại vẫn chọn hình thức tự do, vì để tập dần “sự ăn ý” với nhau. Tất nhiên, sau một thời gian cày game kịch liệt như vậy, cả hai người cũng đã được hệ thống cho tăng lên vài cấp.
Lại một ngày bình thường như bao ngày, Tiên Âm trở về với hình tượng cô nữ sinh thanh thuần, ngoan ngoãn đến trường học hỏi. Hôm nay, cô mặc chiếc áo sơ mi trắng phối cùng váy đen hơi dài quá đầu gối, lại mang thêm giày búp bê, thoạt nhìn có phần hơi nghiêm túc. Tuy nhiên, mái tóc đen dài với phần đuôi được uống nhẹ lại được buông thả tự nhiên, đã khắc phục điều đó, làm cho cô trở nên hoạt bát, gần gũi hơn. Đặc biệt, vòng một nóng bỏng thoắt ẩn thoắt hiện dưới làn tóc bay bay càng khiến cô thêm phần quyến rũ.
Hôm nay, lớp cô được nghỉ một tiết đột xuất. Tiên Âm cũng không vội về nhà, bởi vì cô bất chợt có ngẫu hứng đi dạo một vòng quanh trường. Nhưng đi đến một đoạn vắng, cô bất chợt nghe được một vài âm thanh kì quái:
- Ưm.
Mắt cô bỗng sáng rực lên. Âm thanh “không thể nào quen thuộc hơn” này cho cô biết có kẻ đang làm chuyện mờ ám ở gần đây. Mang theo tâm lý tò mò, cô lần theo âm thanh rên rỉ, cũng không quên ẩn nấp mình sau mấy bụi cỏ.
- Đừng mà, em chết mất.
Quả nhiên cô đoán không sai! Tiên Âm vô cùng hào hứng khi phát hiện ra những gì mình đang đoán mò đều đúng cả. Cô giương đôi mắt đẹp về phía hai người đang đánh dã chiến kia, trong lòng không khỏi thán phục một phen. Họ đúng là quá tình cảm, không cố kỵ nền cỏ dơ bẩn, cũng không sợ có người nhìn thấy mà thản nhiên diễn xuân cung đồ, đúng là quá hết lòng vì nghệ thuật.
Một điều không cần nói mà cả tôi và bạn điều hiểu, có một cô nàng đã quên sự khác người của bản thân: tìm đến một chỗ vắng vẻ. Thế nên, cặp trai gái này đâu ngờ, khi mình đã tìm đến nơi “kín đáo” như thế mà vẫn gặp phải kẻ nhìn lén.
Trên sân cỏ, cặp đôi kia đang “vận động” hết sức nhiệt tình. Cô gái nằm dưới thân chàng trai, mặt đỏ ửng, miệng không ngừng kêu dừng nhưng thân thể lại hùa theo. Còn người kia thì không ngừng dùng sức, đưa cự vật vào thật sâu bên trong, tận hưởng khoái cảm giao hoan.
- Tiểu lẳng lơ, cưng nói không muốn mà, tại sao lại cắn chặt anh như vậy, hả?
Người đàn ông vẫn tiếp tục hành động, cô gái thì tận hưởng còn Tiên Âm thì lại vô cùng nhiệt tình đánh giá. Ừm, cô nàng này lớn lên khá ổn, dáng người tương đối, dù không phải quá nóng bỏng nhưng cũng xem là có lồi có lõm. Còn anh chàng kia, kĩ thuật và kích thước đều có vẻ thuộc hàng khủng, nhưng nếu so với Ám Dạ thì vẫn còn kém xa.
Chợt nhớ đến “người kia” và trận kịch chiến hôm qua, gương mặt trắng noãn của cô bỗng ửng đỏ một cách khả nghi, hạ thể cô cũng bắt đầu cảm thấy ẩm ướt. Tuy trong đầu đang suy nghĩ miên man, nhưng ánh mắt của cô vẫn dán chặt vào cặp đôi kia, không bỏ sót dù chỉ là động tác nhỏ nhất.
Lúc này, cuộc ân ái của hai người nọ cũng đã vào giai đoạn gay cấn. Chàng trai kia đã giao lại quyền chủ động cho cô gái, để cô nàng ở bên trên, tự mình tạo ra khoái cảm. Ma sát kịch liệt khiến cô gái đó không ngừng vặn vẹo thân mình, dường như sắp chạm đến cao trào.
- Không được, em không còn sức.
Người con gái vừa thở hổn hển, vừa dùng ánh mắt oán hận nhìn chàng trai. Anh ta cười tà mị, ôm lấy thân thể mềm mại của cô, hung hăng tiến vào từ phía sau. Cô gái bị sung sướng vô tận ập đến, vừa run rẩy, tiếng rên rỉ càng thêm kiều mị. Bỗng, cô nàng hét lên một tiếng cao vút, rồi nằm bệt xuống nền cỏ.
Thấy mọi chuyện đã kết thúc, Tiên Âm lặng lẽ rút lui. Chàng trai kia thì đang cẩn thận mặc lại quần áo cho bạn tình, nên chẳng hề hay biết có một kẻ đang âm thầm quan sát từ nãy đến giờ.
Bị một màn dâm dục làm động tình, Tiên Âm chỉ muốn mình có thể xuất hiện ngay ở nhà để đăng nhập vào “Thiên đường du hí”. Đương nhiên, dù muốn dù không, cô cũng phải chờ đợi tài xế đến đón mới có thể về nhà. Trong lúc rảnh rỗi, cô bắt đầu tưởng tượng, để hoạch định những “việc” cần làm trong tối nay, vì màn dã chiến ban nãy đã cho cô khá nhiều cảm hứng.
Đương nhiên, những người qua đường nào biết được ý nghĩ đen tối trong đầu cô. Họ chỉ thấy một cô gái xinh đẹp đang nhìn về nơi xa xăm, gương mặt thỉnh thoảng đỏ ửng nên ai cũng cho rằng cô là một cô gái vừa biết đến vị ngọt của tình yêu. Thậm chí, có một số người nhận ra cô còn lan truyền tin tức “nữ thần biết luyến ái” đi khắp trường. Tiên Âm không hề hay biết rằng, một phút lơ đãng này sẽ đem lại cho bản thân bao nhiêu phiền phức!
Thế nhưng, giờ phút này, cô không hề có tâm trạng quan tâm đến điều đó. Cô về đến nhà, ăn qua loa ít cơm rồi chạy vội lên phòng, đăng nhập game. Vừa vào, cô đã kiểm tra danh sách bạn, nhưng đáng tiếc là nick của Ám Dạ vẫn là màu xám, thể hiện anh không online. Tiên Âm bắt đầu ngồi chống cầm và chờ đợi. Với cô lúc này, một giây dài đằng đẵng như một tiếng đồng hồ.
Gần năm phút sau, nick của Ám Dạ rốt cuộc lóe sáng. Ngay lúc đó, cô đã gửi tin nhắn cho anh:
- Gặp tại đài phun nước ở quảng trường.
Anh cong môi xấu xa, vội vả đến điểm hẹn. Quả nhiên, từ đằng xa, anh đã thấy một cô gái với bộ đầm trắng tinh khiết đang ngồi cạnh đài phun nước giữa quảng trường. Lúc này cũng chỉ khoảng ba giờ trưa, nên lượng người online khá ít, hai người mới có thể thấy nhau dễ dàng như vậy.
Ám Dạ nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, mở miệng với giọng nhàn nhạt nhưng ẩn ý sâu xa:
- Hôm nay tiểu Điềm lại chủ động tìm tôi cầu hoan cơ đấy! Nói thử xem, hôm nay em có yêu cầu gì?
Thật ra anh cũng chỉ thuận miệng hỏi, bởi vì những ngày trước, cô vì quá xấu hổ nên đều giao hết quyền quyết định cho anh. Thế nhưng hôm nay, cô gái đó lại cười ngọt ngào, chủ động đưa ra đề xuất:
- Dạ, hôm nay chúng ta đánh dã chiến đi!
Lại một ngày bình thường như bao ngày, Tiên Âm trở về với hình tượng cô nữ sinh thanh thuần, ngoan ngoãn đến trường học hỏi. Hôm nay, cô mặc chiếc áo sơ mi trắng phối cùng váy đen hơi dài quá đầu gối, lại mang thêm giày búp bê, thoạt nhìn có phần hơi nghiêm túc. Tuy nhiên, mái tóc đen dài với phần đuôi được uống nhẹ lại được buông thả tự nhiên, đã khắc phục điều đó, làm cho cô trở nên hoạt bát, gần gũi hơn. Đặc biệt, vòng một nóng bỏng thoắt ẩn thoắt hiện dưới làn tóc bay bay càng khiến cô thêm phần quyến rũ.
Hôm nay, lớp cô được nghỉ một tiết đột xuất. Tiên Âm cũng không vội về nhà, bởi vì cô bất chợt có ngẫu hứng đi dạo một vòng quanh trường. Nhưng đi đến một đoạn vắng, cô bất chợt nghe được một vài âm thanh kì quái:
- Ưm.
Mắt cô bỗng sáng rực lên. Âm thanh “không thể nào quen thuộc hơn” này cho cô biết có kẻ đang làm chuyện mờ ám ở gần đây. Mang theo tâm lý tò mò, cô lần theo âm thanh rên rỉ, cũng không quên ẩn nấp mình sau mấy bụi cỏ.
- Đừng mà, em chết mất.
Quả nhiên cô đoán không sai! Tiên Âm vô cùng hào hứng khi phát hiện ra những gì mình đang đoán mò đều đúng cả. Cô giương đôi mắt đẹp về phía hai người đang đánh dã chiến kia, trong lòng không khỏi thán phục một phen. Họ đúng là quá tình cảm, không cố kỵ nền cỏ dơ bẩn, cũng không sợ có người nhìn thấy mà thản nhiên diễn xuân cung đồ, đúng là quá hết lòng vì nghệ thuật.
Một điều không cần nói mà cả tôi và bạn điều hiểu, có một cô nàng đã quên sự khác người của bản thân: tìm đến một chỗ vắng vẻ. Thế nên, cặp trai gái này đâu ngờ, khi mình đã tìm đến nơi “kín đáo” như thế mà vẫn gặp phải kẻ nhìn lén.
Trên sân cỏ, cặp đôi kia đang “vận động” hết sức nhiệt tình. Cô gái nằm dưới thân chàng trai, mặt đỏ ửng, miệng không ngừng kêu dừng nhưng thân thể lại hùa theo. Còn người kia thì không ngừng dùng sức, đưa cự vật vào thật sâu bên trong, tận hưởng khoái cảm giao hoan.
- Tiểu lẳng lơ, cưng nói không muốn mà, tại sao lại cắn chặt anh như vậy, hả?
Người đàn ông vẫn tiếp tục hành động, cô gái thì tận hưởng còn Tiên Âm thì lại vô cùng nhiệt tình đánh giá. Ừm, cô nàng này lớn lên khá ổn, dáng người tương đối, dù không phải quá nóng bỏng nhưng cũng xem là có lồi có lõm. Còn anh chàng kia, kĩ thuật và kích thước đều có vẻ thuộc hàng khủng, nhưng nếu so với Ám Dạ thì vẫn còn kém xa.
Chợt nhớ đến “người kia” và trận kịch chiến hôm qua, gương mặt trắng noãn của cô bỗng ửng đỏ một cách khả nghi, hạ thể cô cũng bắt đầu cảm thấy ẩm ướt. Tuy trong đầu đang suy nghĩ miên man, nhưng ánh mắt của cô vẫn dán chặt vào cặp đôi kia, không bỏ sót dù chỉ là động tác nhỏ nhất.
Lúc này, cuộc ân ái của hai người nọ cũng đã vào giai đoạn gay cấn. Chàng trai kia đã giao lại quyền chủ động cho cô gái, để cô nàng ở bên trên, tự mình tạo ra khoái cảm. Ma sát kịch liệt khiến cô gái đó không ngừng vặn vẹo thân mình, dường như sắp chạm đến cao trào.
- Không được, em không còn sức.
Người con gái vừa thở hổn hển, vừa dùng ánh mắt oán hận nhìn chàng trai. Anh ta cười tà mị, ôm lấy thân thể mềm mại của cô, hung hăng tiến vào từ phía sau. Cô gái bị sung sướng vô tận ập đến, vừa run rẩy, tiếng rên rỉ càng thêm kiều mị. Bỗng, cô nàng hét lên một tiếng cao vút, rồi nằm bệt xuống nền cỏ.
Thấy mọi chuyện đã kết thúc, Tiên Âm lặng lẽ rút lui. Chàng trai kia thì đang cẩn thận mặc lại quần áo cho bạn tình, nên chẳng hề hay biết có một kẻ đang âm thầm quan sát từ nãy đến giờ.
Bị một màn dâm dục làm động tình, Tiên Âm chỉ muốn mình có thể xuất hiện ngay ở nhà để đăng nhập vào “Thiên đường du hí”. Đương nhiên, dù muốn dù không, cô cũng phải chờ đợi tài xế đến đón mới có thể về nhà. Trong lúc rảnh rỗi, cô bắt đầu tưởng tượng, để hoạch định những “việc” cần làm trong tối nay, vì màn dã chiến ban nãy đã cho cô khá nhiều cảm hứng.
Đương nhiên, những người qua đường nào biết được ý nghĩ đen tối trong đầu cô. Họ chỉ thấy một cô gái xinh đẹp đang nhìn về nơi xa xăm, gương mặt thỉnh thoảng đỏ ửng nên ai cũng cho rằng cô là một cô gái vừa biết đến vị ngọt của tình yêu. Thậm chí, có một số người nhận ra cô còn lan truyền tin tức “nữ thần biết luyến ái” đi khắp trường. Tiên Âm không hề hay biết rằng, một phút lơ đãng này sẽ đem lại cho bản thân bao nhiêu phiền phức!
Thế nhưng, giờ phút này, cô không hề có tâm trạng quan tâm đến điều đó. Cô về đến nhà, ăn qua loa ít cơm rồi chạy vội lên phòng, đăng nhập game. Vừa vào, cô đã kiểm tra danh sách bạn, nhưng đáng tiếc là nick của Ám Dạ vẫn là màu xám, thể hiện anh không online. Tiên Âm bắt đầu ngồi chống cầm và chờ đợi. Với cô lúc này, một giây dài đằng đẵng như một tiếng đồng hồ.
Gần năm phút sau, nick của Ám Dạ rốt cuộc lóe sáng. Ngay lúc đó, cô đã gửi tin nhắn cho anh:
- Gặp tại đài phun nước ở quảng trường.
Anh cong môi xấu xa, vội vả đến điểm hẹn. Quả nhiên, từ đằng xa, anh đã thấy một cô gái với bộ đầm trắng tinh khiết đang ngồi cạnh đài phun nước giữa quảng trường. Lúc này cũng chỉ khoảng ba giờ trưa, nên lượng người online khá ít, hai người mới có thể thấy nhau dễ dàng như vậy.
Ám Dạ nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, mở miệng với giọng nhàn nhạt nhưng ẩn ý sâu xa:
- Hôm nay tiểu Điềm lại chủ động tìm tôi cầu hoan cơ đấy! Nói thử xem, hôm nay em có yêu cầu gì?
Thật ra anh cũng chỉ thuận miệng hỏi, bởi vì những ngày trước, cô vì quá xấu hổ nên đều giao hết quyền quyết định cho anh. Thế nhưng hôm nay, cô gái đó lại cười ngọt ngào, chủ động đưa ra đề xuất:
- Dạ, hôm nay chúng ta đánh dã chiến đi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook