Rường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ (Bản Dịch)
-
Chương 38: Thuê Chung Nhà (3)
Những tu sĩ cách đó không xa cũng đều phụ hoạ.
“Đúng vậy, tăng hơn gấp đôi, sắp đuổi kịp ngõ nhỏ ngay cạnh đường chính rồi.”
“Cuộc sống sau này lại càng thêm khó khăn!”
“Ai, đây là chuyện sớm muộn, đầm lầy Vân Sơn phát hiện quáng mạch Viêm Kim khổng lồ, tin tức này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có rất nhiều tu sĩ nghe gió mà đến, ở khu vực khác, một cái quáng mạch cũng có thể nuôi sống mấy vạn tu sĩ đấy!”
“Nhóm tu sĩ ngày hôm qua chỉ là bắt đầu thôi, về sau á, sẽ càng ngày càng nhiều.”
Nghe những cuộc thảo luận này, Thẩm Bình nhíu chặt mày.
Nếu như hơn một năm trước, hắn không nói hai lời liền lập tức chuyển nhà, hàng năm phải tốn năm mươi khối hạ phẩm linh thạch, hắn nào có thể gánh được, nhưng bây giờ chút phí tổn này chỉ cần bốn tấm Hộ Thân Phù là có thể kiếm được, nhưng dù là như vậy hắn cũng cảm thấy phát sầu.
Bởi vì về sau tu sĩ ở phường thị sẽ ngày một nhiều lên.
Mà tu sĩ nhiều hơn, đồng nghĩa với việc sẽ không thể tránh khỏi sinh ra hỗn loạn.
Ngõ Hồng Liễu thuộc bên ngoài phường thị.
Giá thuê nhà tăng lên năm mươi, Kim Dương Tông cũng sẽ không gia tăng tuần vệ để bảo vệ nơi này.
“Thẩm đạo hữu, có muốn cùng đi nộp phí thuê nhà không?”
Lúc này, Vu Yến bên cạnh lên tiếng mời.
Thẩm Bình phục hồi tinh thần vội vàng gật đầu, mỗi lần ra ngoài đối với hắn mà nói đều là khảo nghiệm sinh tử, có vị nữ tu Luyện Khí tầng năm này đi cùng, cảm giác an toàn tăng vọt.
Hắn lập tức trở về phòng nói với thê thiếp một chút, liền đóng cửa đi theo Vu Yến cùng đi phường thị, trong lúc đó cũng có tu sĩ khác thấy thế cũng gia nhập đội ngũ.
Còn chưa tới trục đường chính, đội ngũ đã tăng lên hai ba mươi vị tu sĩ.
Trong những ngõ hẻm khác cũng có rất nhiều đội ngũ giống như bọn họ, đều là đi nộp phí thuê nhà.
Rất ít người trả tiền thuê nhà một lần trong nhiều năm.
Dù sao ai cũng không biết mình chết khi nào.
Bước lên con đường chính, trên mặt mọi người thoải mái hơn không ít, có người trò chuyện với nhau.
Khi đến Chấp Sự Đường của phường thị, tu sĩ rất nhiều, xếp thành hàng dài.
Bọn Thẩm Bình cũng chỉ có thể xếp hàng phía sau.
Ước chừng chờ hơn một canh giờ, sắp chạng vạng, mới đến phiên bọn họ.
“Đúng vậy, tăng hơn gấp đôi, sắp đuổi kịp ngõ nhỏ ngay cạnh đường chính rồi.”
“Cuộc sống sau này lại càng thêm khó khăn!”
“Ai, đây là chuyện sớm muộn, đầm lầy Vân Sơn phát hiện quáng mạch Viêm Kim khổng lồ, tin tức này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có rất nhiều tu sĩ nghe gió mà đến, ở khu vực khác, một cái quáng mạch cũng có thể nuôi sống mấy vạn tu sĩ đấy!”
“Nhóm tu sĩ ngày hôm qua chỉ là bắt đầu thôi, về sau á, sẽ càng ngày càng nhiều.”
Nghe những cuộc thảo luận này, Thẩm Bình nhíu chặt mày.
Nếu như hơn một năm trước, hắn không nói hai lời liền lập tức chuyển nhà, hàng năm phải tốn năm mươi khối hạ phẩm linh thạch, hắn nào có thể gánh được, nhưng bây giờ chút phí tổn này chỉ cần bốn tấm Hộ Thân Phù là có thể kiếm được, nhưng dù là như vậy hắn cũng cảm thấy phát sầu.
Bởi vì về sau tu sĩ ở phường thị sẽ ngày một nhiều lên.
Mà tu sĩ nhiều hơn, đồng nghĩa với việc sẽ không thể tránh khỏi sinh ra hỗn loạn.
Ngõ Hồng Liễu thuộc bên ngoài phường thị.
Giá thuê nhà tăng lên năm mươi, Kim Dương Tông cũng sẽ không gia tăng tuần vệ để bảo vệ nơi này.
“Thẩm đạo hữu, có muốn cùng đi nộp phí thuê nhà không?”
Lúc này, Vu Yến bên cạnh lên tiếng mời.
Thẩm Bình phục hồi tinh thần vội vàng gật đầu, mỗi lần ra ngoài đối với hắn mà nói đều là khảo nghiệm sinh tử, có vị nữ tu Luyện Khí tầng năm này đi cùng, cảm giác an toàn tăng vọt.
Hắn lập tức trở về phòng nói với thê thiếp một chút, liền đóng cửa đi theo Vu Yến cùng đi phường thị, trong lúc đó cũng có tu sĩ khác thấy thế cũng gia nhập đội ngũ.
Còn chưa tới trục đường chính, đội ngũ đã tăng lên hai ba mươi vị tu sĩ.
Trong những ngõ hẻm khác cũng có rất nhiều đội ngũ giống như bọn họ, đều là đi nộp phí thuê nhà.
Rất ít người trả tiền thuê nhà một lần trong nhiều năm.
Dù sao ai cũng không biết mình chết khi nào.
Bước lên con đường chính, trên mặt mọi người thoải mái hơn không ít, có người trò chuyện với nhau.
Khi đến Chấp Sự Đường của phường thị, tu sĩ rất nhiều, xếp thành hàng dài.
Bọn Thẩm Bình cũng chỉ có thể xếp hàng phía sau.
Ước chừng chờ hơn một canh giờ, sắp chạng vạng, mới đến phiên bọn họ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook