Rốt Cuộc Ai Đã Cắn Tôi
C4: Chương 2. Tôi Thích Sự Tự Chủ

Edit: Nhật Nhật (https://.wattpad.com/user/yuukute)

...

Chị gái đang ở trong lớp học, lúc nhìn thấy tin nhắn của An Lan liền nghĩ cậu đang nói giỡn với mình.

Em trai nhỏ nhất nhà: [Chị, em đang đi kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện, tiền làm xét nghiệm em còn thiếu một ít. Chị giúp chút đi.]

Sợ chị gái không tin, An Lan còn đặc biệt lấy tờ giấy chỉ định xét nghiệm do bác sĩ kê, chụp lại rồi gửi qua.

Chị gái thon thả nhất nhà: [Nhóc con, tuổi này rồi còn mơ mộng phân hóa thành alpha hả? Em là hết tiền mua Coca rồi chứ gì?]

An Lan mặt đầy hắc tuyến, muốn nhổ một cọng lông của bà chị keo kiệt, vắt cổ chày ra nước nhà mình thật không dễ dàng gì.

Lúc cậu đang nghĩ hay để tuần sau hãy quay lại khám thì có người gọi tên cậu.

"An Lan, nhắn tin xong chưa? Mau qua đây xếp hàng."

An Lan quay đầu lại, thấy Hứa Tinh Nhiên đang đứng trước quầy thu lệ phí, tay phải buông thõng, giữa những ngón tay còn cầm một tờ biên lai.

"Lớp ... Lớp trưởng? Sao cậu lại ở đây?"

"Tôi không yên tâm về cậu. Với lại hôm nay cũng không cần lên lớp nữa nên tôi ghé qua đây xem cậu thế nào."

Đây chính là Hứa Tinh Nhiên, rõ ràng là một alpha cao cấp, nhưng lại không có một chút kiêu ngạo hay ngông cuồng nào, trái lại rất biết săn sóc cho người khác.

Cậu ta chính là hình mẫu lý tưởng của toàn bộ omega trong trường.

"Tôi không xếp hàng nữa, tôi phải chờ người nhà đến giúp làm thủ tục kiểm tra." An Lan không tiện nói với đối phương trên người cậu không mang đủ tiền.

"Nhưng tôi đã đóng hết lệ phí xét nghiệm cho cậu rồi. Tranh thủ hôm nay không phải cuối tuần, làm luôn các kiểm tra cần thiết đi. Lỡ mà thật sự muốn phân hóa, vấn đề cần chú ý có rất nhiều, biết sớm còn có sự chuẩn bị." Hứa Tinh Nhiên đi đến trước mặt An Lan, cười nói.

An Lan cao 1m78, bình thường cũng hay chơi thể thao, ở trong lớp cũng được tính là khá cao rồi.

Thế nhưng Hứa Tinh Nhiên lại cao hơn cậu tới nửa cái đầu, dáng người thon dài, mặc đồng phục học sinh màu trắng rộng rãi, có phần chững chạc hơn những người cùng lứa. Rõ ràng là alpha, nhưng ngũ quan của Hứa Tinh Nhiên không có tính xâm lược như của Tiếu Thần, ngược lại trông rất dịu dàng, ôn nhuận.


Cậu ta đưa phiếu thanh toán cho An Lan, lại nói: "Đi kiểm tra đi. Để lớp trưởng tôi an tâm."

"An tâm?"

"Trong trường hợp cậu thực sự là một Omega, vậy cũng là một vấn đề phiền phức." Hứa Tinh Nhiên nhếch miệng cười, đáy mắt có một tia trêu tức khiến An Lan không thể nhìn thấu.

Cậu ta tiến lại gần An Lan một chút, đây là lần đầu tiên An Lan nhìn người này ở khoảng cách gần như vậy.

Dung mạo Hứa Tinh Nhiên thoạt nhìn rất ấm áp dịu dàng, nhưng chỉ cần tỉ mỉ xem xét thì có thể lờ mờ cảm thấy một loại hung hãn. Bất tri bất giác tầm mắt An Lan như bị hút lấy không thể dời khỏi khuôn mặt đối phương.

"Phiền phức gì?" An Lan hỏi.

"Có lẽ sẽ có rất nhiều alpha tranh giành cậu, vì cậu mà đánh nhau. Tôi làm lớp trưởng, suốt ngày phải lo lắng chạy theo dàn xếp mâu thuẫn giữa mấy alpha đó cũng đủ mệt mỏi rồi, sẽ không còn sức để mỗi ngày lên lớp, tập trung học tập cho thật tốt nữa." Hứa Tinh Nhiên mỉm cười, đôi mắt híp lại. An Lan cảm giác tầm nhìn của mình đột ngột được giải thoát.

An Lan thở ra một hơi: "Trò đùa của cậu không vui chút nào."

"Đây không phải là đang nói đùa đâu." Hứa Tinh Nhiên đưa phiếu thanh toán cho An Lan.

"Cảm ơn... cám ơn lớp trưởng, tôi sẽ trả lại tiền xét nghiệm cho cậu sau." An Lan không phải là người đạo đức giả, việc kiểm tra này quả thực như Hứa Tinh Nhiên nói, sớm muộn gì cũng phải làm, hơn nữa tuổi của cậu cũng hơi lớn. Nếu có vấn đề gì thì phát hiện sớm sẽ tốt hơn.

Nhiều hạng mục kiểm tra như vậy, An Lan nghĩ phải xếp hàng rất lâu, coi như kiểm tra xong thì sớm nhất cũng phải đợi đến chiều muộn mới có kết quả.

Nhưng không ngờ, xét nghiệm đều được làm rất nhanh, thái độ của mọi người tốt đến mức An Lan muốn viết Status gửi lời khen tặng trên Weibo.

Báo cáo kiểm tra loáng cái đã có rồi, ly latte Hứa Tinh Nhiên mời, cậu cũng mới uống được mấy ngụm.

"Kết quả có nhanh như vậy hả?" An Lan ngồi trên ghế lẩm bẩm một mình.

Hứa Tinh Nhiên ngồi bên cạnh chống cằm nhìn cậu, đầy thâm ý nói: "Chắc là có người đặc biệt chào hỏi, muốn chiếu cố cho cậu thôi."

"Là ai mới được?" An Lan nhớ tới cuộc điện thoại khiến thái độ của y tá trưởng thay đổi chóng mặt lúc chuẩn bị lấy máu.

Hứa Tinh Nhiên cười mà không nói.


"Là cậu à, lớp trưởng?" An Lan hỏi lại.

Trải qua nhiều năm tích lũy, những gia đình có gen alpha chất lượng cao đều có địa vị xã hội và mối quan hệ nhất định.

Nhưng Hứa Tinh Nhiên lắc đầu, thản nhiên trả lời: "Không phải đâu."

Lúc này, y tá trưởng trong phòng hội chẩn gọi tên An Lan, An Lan hơi lo lắng đứng dậy, Hứa Tinh Nhiên nghiêng mặt qua, hỏi: "Tôi đi vào cùng có phiền gì không?"

An Lan trả lời ngay: "Không phiền, không phiền, tôi cầu còn không được."

Cậu làm beta mười bảy năm rồi, đối với việc có thể phân hóa thành alpha hay không cũng không quá để ý, nhưng có người quen ở bên cạnh cùng nghe bác sĩ giải thích thì vẫn tốt hơn.

Kết luận của bác sĩ khiến An Lan không biết nên mừng hay lo.

Điều đáng mừng là An Lan thật sự đang phân hóa theo hướng alpha nên khoảng thời gian này cậu mới cao nhanh như vậy, chẳng trách hôm qua bạn cùng bàn Kiều Sơ Lạc còn nhìn chằm chằm An Lan một lúc lâu, nói thấy cậu dạo này càng ngày càng đẹp trai.

Còn đáng lo ngại là hầu hết các A và O đều bắt đầu phân hóa ở độ tuổi 13 hoặc 14. An Lan phân hóa quá trễ, cũng không thể chắc chắn sẽ mất bao lâu để hoàn thành việc phân hóa.

Hơn nữa kể cả phân hóa hoàn thành rồi, rất có thể cũng chỉ được tính là một alpha chất lượng thấp.

"Nói cách khác, cái gọi là ưu thế của alpha, như giác quan nhạy bén và dễ phát sinh phản ứng mãnh liệt trong thời kỳ mẫn cảm, cháu chưa chắc sẽ có những đặc điểm đó?" An Lan nhìn bác sĩ với vẻ mặt đầy mong đợi.

"À ... Đúng thế. Nhưng ít nhất về thể lực, trí nhớ, khả năng lý giải... của cậu so với beta sẽ tốt hơn. Còn pheromone của cậu ..." Bác sĩ dừng lại, như thể không biết phải giải thích thế nào.

"Có chuyện gì với pheromone của cậu ấy?" Hứa Tinh Nhiên cau mày.

"Pheromone của cậu ấy sẽ không mạnh bằng alpha bình thường, điều này nghĩa là lực hấp dẫn đối với Omega có thể nói là không quá rõ ràng. Tất nhiên, cái này cũng có nghĩa là mức độ nóng nảy, bạo lực và các cảm xúc tiêu cực khác trong giai đoạn mẫn cảm của cậu ấy cũng sẽ thấp hơn."

Thế có nghĩa là khả năng tự chủ mạnh mẽ.

An Lan hít một hơi dài nói: "Như thế cũng tốt."


Hứa Tinh Nhiên lắc đầu: "Điều này có nghĩa là các alpha khác có thể dễ dàng sử dụng pheromone để trấn áp cậu."

"Tại sao lại muốn dùng pheromone để trấn áp tôi?" An Lan hỏi lại.

Hứa Tinh Nhiên siết chặt hai tay thành nắm đấm, ho khan: "Ví dụ như khi tranh giành Omega với cậu. Ví dụ như khi đánh nhau."

"Alpha mấy người thật sự sẽ dùng pheromone để áp chế đối phương à?"

Loại cảm giác so xem ai có tin tức tố mạnh hơn này khiến An Lan nhớ tới hồi cậu học tiểu học năm lớp sáu, khi đó tất cả mọi người đều chưa phân hóa, ở trong nhà vệ sinh của trường so lớn nhỏ.

"Không phải các người, mà là chúng ta." Hứa Tinh Nhiên cười sửa lại.

"... Lớp trưởng, cậu cũng sẽ làm vậy à?" An Lan không khỏi hỏi.

"Sẽ làm gì?"

"Dùng pheromone để trấn áp các alpha khác." An Lan và Hứa Tinh Nhiên là bạn học lâu như vậy, chưa bao giờ thấy cậu ta tức giận hay động thủ với ai, nếu bạn học trong lớp có tranh chấp, Hứa Tinh Nhiên luôn có thể đứng ra hòa giải.

Dù gặp phải vấn đề gì, Hứa Tinh Nhiên cũng mỉm cười, bạn học cả lớp đều cảm thấy an tâm, thoải mái.

Hứa Tinh Nhiên ngoắc ngoắc ngón tay với An Lan, An Lan liếc bác sĩ rồi nghiêng người về phía đối phương.

"Tôi không chỉ dùng pheromone để trấn áp những alpha khác, tôi còn dùng nó để quyến rũ omega."

Thanh âm của Hứa Tinh Nhiên rất từ ​​tính, như thể một chiếc loa siêu trầm đột nhiên nổ tung bên tai An Lan.

An Lan nhanh chóng ngồi thẳng người dậy, Hứa Tinh Nhiên khẽ bật cười.

Bác sĩ ho khan một tiếng, gõ bàn một cái, ra hiệu cho bọn họ nghiêm túc hơn.

"Hàng tuần nhớ phải tới đây làm kiểm tra."

"Vâng." An Lan gật đầu.

Bác sĩ dặn dò An Lan phải chú ý đến chế độ dinh dưỡng, quá trình phân hóa cần rất nhiều năng lượng và dinh dưỡng.

"Đặc biệt phải chú ý không được chạm vào những thứ làm rối loạn pheromone. Giá trị A của cậu bây giờ rất thấp, pheromone cũng rất yếu. Điều quan trọng là không được uống thuốc bừa bãi. Thuốc cảm và thuốc chống viêm cũng phải xem kỹ thành phần. Nếu hướng dẫn sử dụng có cảnh báo không nên sử dụng trong thời kỳ phân hóa thì tuyệt đối không được sử dụng. Cậu add WeChat của tôi lại đi. Nếu thắc mắc cái gì, có thể nhắn tin, tôi sẽ tư vấn thêm cho."


"Uống thuốc cảm còn có thể đình chỉ phân hóa ạ?" An Lan dường như đã nắm được điểm gì trọng yếu.

"Việc ngừng phân hóa là chuyện nhỏ, rối loạn pheromone, mất mạng mới là thật. Cậu không chú ý xem tin tức dạo gần đây sao? Bây giờ tỷ lệ phân hóa thành Omega ngày càng thấp, dẫn đến tỷ suất sinh sản cũng giảm theo. Có một số kẻ buôn người vô lương tâm chuyên bắt cóc trẻ em, cho chúng uống một loại thuốc có tên là Eves Apple. Thuốc này có thể gây rối loạn pheromone với liều lượng nhỏ, còn nếu sử dụng lâu dài sẽ làm tăng khả năng phân hóa thành Omega. "

"Thật kinh khủng." An Lan đột nhiên cảm thấy làm Omega, Kiều Sơ Lạc có thể khỏe mạnh lớn đến bây giờ thật không dễ dàng gì.

Hứa Tinh Nhiên nhìn biểu tình trên mặt An Lan, cười nhẹ.

...

Hai người đang đi trên hành lang của bệnh viện, Hứa Tinh Nhiên mở miệng hỏi: "Tôi còn đang muốn an ủi cậu rằng, alpha chất lượng kém thì cũng là alpha, nhưng hình như cậu không cần."

"Hả?" An Lan dừng lại, quay đầu, ngượng ngùng nói: "Bởi vì... Nói thế nào nhỉ, tôi vốn dĩ cảm thấy may mắn vì mình là một beta. Tuy rằng giác quan của tôi không nhạy bén như alpha, nhưng tâm trạng của tôi rất ổn định, vẫn luôn thấy rất thoải mái. Trạng thái này giúp tôi dễ dàng tập trung tinh thần hơn khi bắn súng ... Tôi thích bắn súng, vì vậy tôi muốn duy trì trạng thái như thế này."

Mọi thứ ở xung quanh đều trở nên mờ nhạt, chỉ còn duy nhất bia bắn di động ở phía trước.

"Tôi hiểu." Hứa Tinh Nhiên gật đầu, cậu ta cũng ở trong câu lạc bộ bắn súng thanh thiếu niên cao cấp, mặc dù chưa từng thi đấu cùng An Lan.

"Ban đầu, bố mẹ cho tôi đi học bắn súng là vì nếu tôi được một suất trong cuộc thi cấp tỉnh, lúc thi vào đại học sẽ được cộng điểm ưu tiên. Nhưng về sau, tôi thật sự rất thích môn thể thao này. Tôi thích cái cách điều khiển nhịp thở của mình, cả nhịp tim nữa, chờ tiến vào trạng thái ổn định nhất rồi mới nhắm bắn. "An Lan nghiêm túc nói.

"Nhưng trên thực tế, chỉ có alpha bước vào giai đoạn nhạy cảm mới mất đi sự ổn định này. Phần lớn, do sức mạnh của cánh tay, alpha so với beta thì còn ổn định hơn." Hứa Tinh Nhiên nói.

"A ... Tôi không có kinh nghiệm làm alpha chất lượng cao, vì vậy tôi chỉ có thể tưởng tượng thôi."

Hơn nữa, nói điều này trước mặt một alpha cao cấp như Hứa Tinh Nhiên có vẻ không được đúng lắm.

Hứa Tinh Nhiên hơi nheo mắt, cười cười: "Điều cậu thích là bình tĩnh, nhưng thứ tôi thích chính là sự tự chủ."

Nói xong, họ đã đi ra đến cổng, xa xa nhìn thấy một nam sinh khác mặc đồng phục trường bọn họ đang mở cửa xe, ngồi vào một chiếc xe hơi riêng thoạt trông khá giản dị.

Dưới ánh nắng đầu xuân, bóng dáng người đó mang theo cảm giác lạnh lẽo, như xa lánh mọi ồn ào của thế gian, khiến người ta như bừng tỉnh khỏi cơn mê muội.

"Là ... Cố Lệ Vũ à? Sao cậu ấy lại ở đây?" An Lan nhãn lực tốt, từ xa đã nhận ra.

"Ừ, là Cố Lệ Vũ." Hứa Tinh Nhiên gật đầu nói.

"Cậu ấy thấy khó chịu ở đâu sao?" An Lan thuận miệng hỏi.

Hứa Tinh Nhiên chỉ cười mà không trả lời.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương