Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa
-
Quyển 3 - Chương 163: Lạc hải
“Long Hậu, Long Hậu, Long Phi bụng không thoải mái, cố ý phái nô tỳ đến trước dạy Long Hậu học, Long Phi một lúc nữa rồi sẽ đi ra.” Lúc này, Tử Tô vừa muốn xoay người hồi cung, trong Long Cung liền bay nhanh chạy đến một cung nữ mặt đỏ phác phác, tâm tranh như đốt đến, cung nữ này bộ dạng bình thường, lúc này thật cẩn thận nhìn lén Tử Tô.
Tử Tô vốn định hồi Long Cung, gặp cung nữ này là Hồng Tuyến phân phó, nghĩ nghĩ, liền gật gật đầu đồng ý. “Cám ơn ngươi.” Nàng còn rất lễ phép nói lời cảm tạ, nàng biết đây là chuyện khiến người ta mệt mỏi.
Cung nữ kia vốn cực khẩn trương, lại thập phần lo lắng nàng không đáp ứng, đang cố gắng chuyển động đầu óc thuyết phục nàng đâu, không nghĩ tới nàng hội khinh địch như vậy đáp ứng, trong khoảng thời gian ngắn, ả ta không thể phục hồi tinh thần lại, lăng lăng nhìn nàng.
“Long Hậu, ngài nói cái gì?” Ả ngốc hồ hồ hỏi, hỏi xong thế này mới phản ứng lại đây, vội vàng chẳng phân biệt được tôn ti lôi kéo tay Tử Tô, vội vàng đi ra ngoài Long Cung, tựa như sợ Tử Tô sẽ đổi ý.
Tử Tô cũng không để ý, để cho nàng tùy ý lôi kéo mình cùng nhau ly khai Long Cung, ra kết giới, đi tới biển.
Thẳng đến đi vào hải lý, cung nữ kia bây giờ mới phát hiện mình cư nhiên lớn mật lôi kéo Tử Tô, không khỏi lập tức buông nàng ra, tất cung tất kính đứng ở cạnh người của nàng.
“Thực xin lỗi, Long Hậu, nô tỳ sợ không hoàn thành việc Long Phi giao cho, nô tỳ sẽ bị phạt.” Cung nữ kia đáng thương vô cùng nói, thiếu chút nữa khóc.
“Đừng lo, Hồng Tuyến sẽ không trách mắng, ta sẽ nói với muội ấy.” Tử Tô hòa ái dễ gần nói, an ủi ả, mặt mỉm cười.
Cung nữ kia thấy nàng tâm bình khí hòa như thế, lại nói chuyện như thế, vì thế từ từ bình tĩnh lại, không hề sợ hãi, thậm chí nín khóc mà mỉm cười, vội hỏi: “Long Hậu, bây giờ chúng ta bắt đầu đi, ngài yên tâm, có nô tỳ ở bên, ngài nhất định không có việc gì.” Kì thực, trong lòng nàng cười lạnh, nàng nhất định sẽ làm cho nàng phải xảy ra chuyện.
Tử Tô mỉm cười gật gật đầu, nàng lại bắt đầu tập thở, chỉ thấy cung nữ phía sau nàng rời đi, nàng liền ổn định tâm thần, theo tần suất nước biển, từng chút từng chút động chính mình phế bộ, phối hợp hô hấp, lúc đầu nàng thấy khó chịu, rồi chậm rãi thích ứng, bất quá nàng cũng không thể kiên trì được lâu, chỉ chốc lát sau, nàng liền cảm giác được có chút mỏi mệt, có chút không hữu lực khí.
“Ta không được.” Nàng khó thở nhìn cung nữ kia xin giúp đỡ nói, sau đó hướng nàng vươn tay đến.
Nhưng, cung nữ kia lại lạnh lùng nhìn nàng, không thèm kéo tay nàng, thậm chí đem pháp lực của mình thu hồi vào thân thể của chính mình, một chút phá lực cũng không vì Tử Tô mà duy trì, làm cho nàng chỉ có thể ở dưới nước giãy dụa, sự khó thở, cuối cùng rõ ràng chết đuối ở biển.
Tử Tô lúc này cực kì khó chịu, lá phổi của nàng phình to đến mức không thể chịu nổi, ánh mắt bởi vì khó chịu mà trừng thật lớn, thân thể cũng càng ngày càng không còn cảm giác nữa, nàng không biết vì cái gì cung nữ trước mắt này không cứu mình, vì cái gì nhìn chính mình như vậy, nàng không phải đến d chính mình sao? Nàng là Long Hậu, còn nàng ta bất quá chỉ là một cung nữ nho nhỏ, nàng ta làm sao dám, nàng ta như thế nào có thể làm như vậy? Nàng không rõ.
Lúc này, cung nữ kia đưa lưng về phía các cung nữ ở trong Long Cung, cho nên các cung nữ phía dưới cũng không biết các nàng đã xảy ra chuyện gì.
“Ngươi……” Tử Tô gian nan vô cùng, thật vất vả thốt ra như vậy một chữ, nhưng cũng thật khó khăn, nước biển đã theo bốn phương tám hướng hướng vây quanh nàng, chảy vào lỗ tai, mũi, hốc mắt, miệng của nàng…
Tử Tô vốn định hồi Long Cung, gặp cung nữ này là Hồng Tuyến phân phó, nghĩ nghĩ, liền gật gật đầu đồng ý. “Cám ơn ngươi.” Nàng còn rất lễ phép nói lời cảm tạ, nàng biết đây là chuyện khiến người ta mệt mỏi.
Cung nữ kia vốn cực khẩn trương, lại thập phần lo lắng nàng không đáp ứng, đang cố gắng chuyển động đầu óc thuyết phục nàng đâu, không nghĩ tới nàng hội khinh địch như vậy đáp ứng, trong khoảng thời gian ngắn, ả ta không thể phục hồi tinh thần lại, lăng lăng nhìn nàng.
“Long Hậu, ngài nói cái gì?” Ả ngốc hồ hồ hỏi, hỏi xong thế này mới phản ứng lại đây, vội vàng chẳng phân biệt được tôn ti lôi kéo tay Tử Tô, vội vàng đi ra ngoài Long Cung, tựa như sợ Tử Tô sẽ đổi ý.
Tử Tô cũng không để ý, để cho nàng tùy ý lôi kéo mình cùng nhau ly khai Long Cung, ra kết giới, đi tới biển.
Thẳng đến đi vào hải lý, cung nữ kia bây giờ mới phát hiện mình cư nhiên lớn mật lôi kéo Tử Tô, không khỏi lập tức buông nàng ra, tất cung tất kính đứng ở cạnh người của nàng.
“Thực xin lỗi, Long Hậu, nô tỳ sợ không hoàn thành việc Long Phi giao cho, nô tỳ sẽ bị phạt.” Cung nữ kia đáng thương vô cùng nói, thiếu chút nữa khóc.
“Đừng lo, Hồng Tuyến sẽ không trách mắng, ta sẽ nói với muội ấy.” Tử Tô hòa ái dễ gần nói, an ủi ả, mặt mỉm cười.
Cung nữ kia thấy nàng tâm bình khí hòa như thế, lại nói chuyện như thế, vì thế từ từ bình tĩnh lại, không hề sợ hãi, thậm chí nín khóc mà mỉm cười, vội hỏi: “Long Hậu, bây giờ chúng ta bắt đầu đi, ngài yên tâm, có nô tỳ ở bên, ngài nhất định không có việc gì.” Kì thực, trong lòng nàng cười lạnh, nàng nhất định sẽ làm cho nàng phải xảy ra chuyện.
Tử Tô mỉm cười gật gật đầu, nàng lại bắt đầu tập thở, chỉ thấy cung nữ phía sau nàng rời đi, nàng liền ổn định tâm thần, theo tần suất nước biển, từng chút từng chút động chính mình phế bộ, phối hợp hô hấp, lúc đầu nàng thấy khó chịu, rồi chậm rãi thích ứng, bất quá nàng cũng không thể kiên trì được lâu, chỉ chốc lát sau, nàng liền cảm giác được có chút mỏi mệt, có chút không hữu lực khí.
“Ta không được.” Nàng khó thở nhìn cung nữ kia xin giúp đỡ nói, sau đó hướng nàng vươn tay đến.
Nhưng, cung nữ kia lại lạnh lùng nhìn nàng, không thèm kéo tay nàng, thậm chí đem pháp lực của mình thu hồi vào thân thể của chính mình, một chút phá lực cũng không vì Tử Tô mà duy trì, làm cho nàng chỉ có thể ở dưới nước giãy dụa, sự khó thở, cuối cùng rõ ràng chết đuối ở biển.
Tử Tô lúc này cực kì khó chịu, lá phổi của nàng phình to đến mức không thể chịu nổi, ánh mắt bởi vì khó chịu mà trừng thật lớn, thân thể cũng càng ngày càng không còn cảm giác nữa, nàng không biết vì cái gì cung nữ trước mắt này không cứu mình, vì cái gì nhìn chính mình như vậy, nàng không phải đến d chính mình sao? Nàng là Long Hậu, còn nàng ta bất quá chỉ là một cung nữ nho nhỏ, nàng ta làm sao dám, nàng ta như thế nào có thể làm như vậy? Nàng không rõ.
Lúc này, cung nữ kia đưa lưng về phía các cung nữ ở trong Long Cung, cho nên các cung nữ phía dưới cũng không biết các nàng đã xảy ra chuyện gì.
“Ngươi……” Tử Tô gian nan vô cùng, thật vất vả thốt ra như vậy một chữ, nhưng cũng thật khó khăn, nước biển đã theo bốn phương tám hướng hướng vây quanh nàng, chảy vào lỗ tai, mũi, hốc mắt, miệng của nàng…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook