Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa
-
Quyển 2 - Chương 97: Làm lại từ đầu
Tiểu Long Nhi mang theo Tử Tô đi lên khỏi mặt biển, lập tức thượng ngạn, đứng ở bên bờ, Tiểu Long Nhi nghiêng đầu nhỏ, yên lặng nhìn nàng.
“Mẫu hậu, chúng ta đi đâu?” Tiểu Long Nhi chớp ánh mắt, nãi thanh nãi khí hỏi
Tử Tô vừa nghe, mày không khỏi nhíu lại, đi nơi nào a? Trở về nhà chắc chắn sẽ bị tìm được, không quay về bọn họ nên đ? Trong khoảng thời gian ngắn, nàng ngây ngẩn cả người, rối loạn.
Tiểu Long Nhi vừa thấy biểu tình mẫu hậu liền biết, mẫu hậu một chút kế hoạch cũng không có, nàng chỉ lo trốn, căn bản là không có ý tưởng gì.
“Mẫu hậu, chúng ta đi về nhà thu dọn một chút đồ dùng, nơi đó không thể ở.” Tiểu Long Nhi đề nghị nói.
Tiểu Long Nhi đề nghị lập tức chiếm được hưởng ứng của nàng, trở về nhà lấy tiền lấy quần áo, nếu không làm sao sinh sống? Cho nên nàng đồng ý. Tiểu Long Nhi lập tức mang theo nàng lại bay trở về khu thành thị bên cạnh Nam Hải, cùng nhau bay về nhà.
Về nhà, nhìn quanh bốn phía, cũng giống như lúc rời khỏi không có gì thay đổi, nhưng nơi này không thể ở lâu. Không dám kinh động bọn binh tôm tướng cua, sợ bọn họ sẽ lộ ra hành tung chính mình, Tiểu Long Nhi liền đem hơi thở của bọn họ che lại.
Chỉ chốc lát sau, nàng liền đem những thứ nên mang, mang theo, lại lần nữa để cho Tiểu Long Nhi mang theo chính mình lén lút rời khỏi nhà, bay trên bầu trời.
“Bảo Bối, chúng ta muốn đi đâu?” Nàng vô cùng buồn bã và lo lắng, bây giờ nàng một chút chủ ý cũng không có, Long Triệt năng lực cường đại như vậy, nhất định có thể đem bọn họ tìm ra, tựa như muốn trốn cũng trốn không thoát.
Tiểu Long Nhi nghe xong lời của nàng, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nãi thanh nãi khí nói: “Mẫu hậu không cần lo lắng, bọn họ tìm không thấy chúng ta, Bảo Bối đã đem hành tung, hơi thở chúng ta ẩn giấu, bọn họ sẽ không biết chúng ta ở nơi nào.”
Tử Tô vừa nghe, trừng lớn ánh mắt, nhất thời mừng rỡ như điên, vội vàng buông lỏng tâm từ nãy giờ như đang đeo đá, cao hứng: “Thật vậy chăng? Bọn họ sẽ không tìm được chúng ta?”
Tiểu Long Nhi vội gật đầu, mẫu hậu thật ngốc a, không thể nhìn ra sức mạnh cường đại thực lực vĩ đại khủng bố của nó sao?
Bé là cái gì nha? Bé là một Tiểu Kim Long a, có thể tung hoành ở hải dương - Tiểu Kim Long.
Tử Tô nghĩ nghĩ, lại thập phần lưu luyến ngôi nhà ở thành thị, cho nên lo lắng một chút, quyết định tiếp tục lưu lại.
“Bảo Bối, đã trễ thế này, chúng ta trước tiên tìm một chỗ tạm nghỉ ngơi, ngày maitìm phòng ở đi, chúng ta hãy ở lại nơi này, được không?” Nàng cùng Tiểu Long Nhi thương lượng nói.
Tiểu Long Nhi không có ý kiến, mang theo nàng hạ dần xuống ngã tư đường, sau đó để nàng một tay ôm mình, một tay xách theo hành lý, hướng một khách sạn đi đến.
Ép buộc một đêm, rốt cuộc cũng có một gian phòng nhỏ ở khách sạn để nghỉ ngơi, Tử Tô ôm Tiểu Long Nhi nằm ở trên giường, cứ không yên bất an, nhưng nàng cũng mệt mỏi suốt một đêm, trong chốc lát liền ngủ.
Mãi đến khi mặt trời lên cao, hai mẹ con mới từ từ chuyển tỉnh, rốt cuộc ngủ no rồi, nhìn đến vị trí chính mình đang nằm, không khỏi sửng sốt trong chốc lát.
“Bảo Bối, bọn họ quả nhiên không có tìm được chúng ta, thật tốt quá.” Tỉnh lại chuyện thứ nhất, đó là nàng cao hứng nói như vậy, không bị bắt lại, nàng thật to thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tiểu Long Nhi ngã về phía sau, hết chỗ nói rồi, mẫu hậu rất không tin thực lực của nó a, cư nhiên lo lắng đề phòng chuyện này, thật sự bị đả kích a.
Tử Tô đang cao hứng làm sao để ý đến bé đang thất vọng? Vội vàng dẫn bé đi ăn bữa sáng, sau đó chung quanh tìm phòng ở, dàn xếp chỗ ở rồi hãy tính sao.
Chờ an bài xong mọi chuyện, đã là ngày thứ ba, quả nhiên không ai tìm bọn họ, điều này làm cho nàng hoàn toàn hoàn toàn thả lỏng tâm, bắt đầu cuộc sống mới một lần nữa.
“Mẫu hậu, chúng ta đi đâu?” Tiểu Long Nhi chớp ánh mắt, nãi thanh nãi khí hỏi
Tử Tô vừa nghe, mày không khỏi nhíu lại, đi nơi nào a? Trở về nhà chắc chắn sẽ bị tìm được, không quay về bọn họ nên đ? Trong khoảng thời gian ngắn, nàng ngây ngẩn cả người, rối loạn.
Tiểu Long Nhi vừa thấy biểu tình mẫu hậu liền biết, mẫu hậu một chút kế hoạch cũng không có, nàng chỉ lo trốn, căn bản là không có ý tưởng gì.
“Mẫu hậu, chúng ta đi về nhà thu dọn một chút đồ dùng, nơi đó không thể ở.” Tiểu Long Nhi đề nghị nói.
Tiểu Long Nhi đề nghị lập tức chiếm được hưởng ứng của nàng, trở về nhà lấy tiền lấy quần áo, nếu không làm sao sinh sống? Cho nên nàng đồng ý. Tiểu Long Nhi lập tức mang theo nàng lại bay trở về khu thành thị bên cạnh Nam Hải, cùng nhau bay về nhà.
Về nhà, nhìn quanh bốn phía, cũng giống như lúc rời khỏi không có gì thay đổi, nhưng nơi này không thể ở lâu. Không dám kinh động bọn binh tôm tướng cua, sợ bọn họ sẽ lộ ra hành tung chính mình, Tiểu Long Nhi liền đem hơi thở của bọn họ che lại.
Chỉ chốc lát sau, nàng liền đem những thứ nên mang, mang theo, lại lần nữa để cho Tiểu Long Nhi mang theo chính mình lén lút rời khỏi nhà, bay trên bầu trời.
“Bảo Bối, chúng ta muốn đi đâu?” Nàng vô cùng buồn bã và lo lắng, bây giờ nàng một chút chủ ý cũng không có, Long Triệt năng lực cường đại như vậy, nhất định có thể đem bọn họ tìm ra, tựa như muốn trốn cũng trốn không thoát.
Tiểu Long Nhi nghe xong lời của nàng, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nãi thanh nãi khí nói: “Mẫu hậu không cần lo lắng, bọn họ tìm không thấy chúng ta, Bảo Bối đã đem hành tung, hơi thở chúng ta ẩn giấu, bọn họ sẽ không biết chúng ta ở nơi nào.”
Tử Tô vừa nghe, trừng lớn ánh mắt, nhất thời mừng rỡ như điên, vội vàng buông lỏng tâm từ nãy giờ như đang đeo đá, cao hứng: “Thật vậy chăng? Bọn họ sẽ không tìm được chúng ta?”
Tiểu Long Nhi vội gật đầu, mẫu hậu thật ngốc a, không thể nhìn ra sức mạnh cường đại thực lực vĩ đại khủng bố của nó sao?
Bé là cái gì nha? Bé là một Tiểu Kim Long a, có thể tung hoành ở hải dương - Tiểu Kim Long.
Tử Tô nghĩ nghĩ, lại thập phần lưu luyến ngôi nhà ở thành thị, cho nên lo lắng một chút, quyết định tiếp tục lưu lại.
“Bảo Bối, đã trễ thế này, chúng ta trước tiên tìm một chỗ tạm nghỉ ngơi, ngày maitìm phòng ở đi, chúng ta hãy ở lại nơi này, được không?” Nàng cùng Tiểu Long Nhi thương lượng nói.
Tiểu Long Nhi không có ý kiến, mang theo nàng hạ dần xuống ngã tư đường, sau đó để nàng một tay ôm mình, một tay xách theo hành lý, hướng một khách sạn đi đến.
Ép buộc một đêm, rốt cuộc cũng có một gian phòng nhỏ ở khách sạn để nghỉ ngơi, Tử Tô ôm Tiểu Long Nhi nằm ở trên giường, cứ không yên bất an, nhưng nàng cũng mệt mỏi suốt một đêm, trong chốc lát liền ngủ.
Mãi đến khi mặt trời lên cao, hai mẹ con mới từ từ chuyển tỉnh, rốt cuộc ngủ no rồi, nhìn đến vị trí chính mình đang nằm, không khỏi sửng sốt trong chốc lát.
“Bảo Bối, bọn họ quả nhiên không có tìm được chúng ta, thật tốt quá.” Tỉnh lại chuyện thứ nhất, đó là nàng cao hứng nói như vậy, không bị bắt lại, nàng thật to thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Tiểu Long Nhi ngã về phía sau, hết chỗ nói rồi, mẫu hậu rất không tin thực lực của nó a, cư nhiên lo lắng đề phòng chuyện này, thật sự bị đả kích a.
Tử Tô đang cao hứng làm sao để ý đến bé đang thất vọng? Vội vàng dẫn bé đi ăn bữa sáng, sau đó chung quanh tìm phòng ở, dàn xếp chỗ ở rồi hãy tính sao.
Chờ an bài xong mọi chuyện, đã là ngày thứ ba, quả nhiên không ai tìm bọn họ, điều này làm cho nàng hoàn toàn hoàn toàn thả lỏng tâm, bắt đầu cuộc sống mới một lần nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook