Resident Evil 5 – Nemesis
-
Chương 27
Jill leo xuống thang rồi bắt đầu chạy, tâm trí cô quay cuồng cùng thông tin về Raccoon. Cô đã không thể tưởng tượng nổi điều gì đang xảy ra bên ngoài thành phố những ngày trước đó dẫn đến việc khu biệt lập này bị xóa sổ.
Tất nhiên nó phải bị phá hủy, chúng sẽ muốn vậy một khi đã thu thập tài liệu, để chắc chắn mọi chứng cứ đều bị hủy…
Jill nhảy qua một cái xác nằm xoải dưới sàn, rồi một cái nữa, tới được cánh cửa có bảng báo lối ra phía trên, đúng như Carlos nói. Cô xông qua và được bầu không khí trong lành, mát mẻ, đẫm sương chào đón. Bình minh, anh ấy nói họ sẽ phóng lúc bình minh. Nửa giờ là khoảng thời gian dư dả. Jill chạy nhanh hơn, qua hành lang quanh co những chồng xe và kim loại phế liệu, rồi có một nhà kho, ngay trước mặt. Nó rộng, thấp, và lớn, cửa trước bằng thép gia cố. Hướng 11 giờ… cô không thấy được cửa sau vì một bức tường khổng lồ những máy móc không rõ chắn đường, toàn những ống dẫn dày và kim loại bao bọc, nhưng Carlos có nói cô phải chạy qua mấy món thiết bị. Cô sang phải…
…và đứng chết lặng, nhìn trân trối vào cái thiết bị khổng lồ mà Carlos đã lầm là máy phát điện. Nó là một loại súng laser, khổng lồ, hình trụ, cô đã từng thấy trước đó nhưng chỉ dài bằng nửa cái này – nó cao ít nhất 10 feet, dài 20 feet, chiều rộng bằng cỡ cái bàn cho sáu người. Cả tá dây dẫn từ lỗ ra tới bức tường toàn máy móc cô đang đứng cạnh, nó ngắm vào cổng trước, làm cô không khỏi suy nghĩ bọn chúng đang thử nghiệm cái quái gì với nó chứ…
Cửa sau bật mở. Jill theo phản xạ chĩa khẩu Beretta và thấy Carlos đứng đó, tiếng trực thăng ù ù bên ngoài.
“Jill, mau lên!”
Anh hẳn rất mừng khi thấy cô, nhưng cô đọc được nỗi cấp bách trên gương mặt, nhắc nhở cô chuyện sắp xảy ra khi cánh cửa sau lưng anh đóng lại.
Cô bước nhanh về phía anh trong sự im lặng đột ngột, lắc đầu. “Xin lỗi, tôi chỉ bất ngờ, đó là khẩu laser lớn nhất tôi từng…”
Rầm!
Gần trần nhà cửa trước, một đống gì đó khổng lồ đâm xuyên qua bức tường, biến khỏi tầm mắt họ khi nó rơi xuống sàn nhà đằng sau cỗ máy. Jill ấn tượng về cơ thể sưng phồng, phình phình bao bọc bởi móng vuốt và xúc tu, và cô biết cô đã đúng. Nemesis đang tiến hóa. Tích tắc sau là một tiếng đổ vỡ nữa. Tia lửa điện phóng ra từ cái bảng cao cạnh lối vào, tiếng tru ùng ục, quằn quoại vang lên trong phòng, tiếng rú của Nemesis, nhưng đã biến đổi kinh khủng, sâu hơn, chói hơn…
“Mau lên!” Carlos hét lên, Jill chạy tới trong khi anh giật nắm cửa…
…và nó không mở ra, Jill để ý vệt sáng nhấp nháy ở cái bảng bên cạnh, hiểu rằng Nemesis đã kích hoạt hệ thống khóa. Họ bị kẹt trong nhà kho với cái thứ đã từng là kẻ giết S. T. A. R. S., nó đang kêu gào đòi máu phải đổ.
Tất nhiên nó phải bị phá hủy, chúng sẽ muốn vậy một khi đã thu thập tài liệu, để chắc chắn mọi chứng cứ đều bị hủy…
Jill nhảy qua một cái xác nằm xoải dưới sàn, rồi một cái nữa, tới được cánh cửa có bảng báo lối ra phía trên, đúng như Carlos nói. Cô xông qua và được bầu không khí trong lành, mát mẻ, đẫm sương chào đón. Bình minh, anh ấy nói họ sẽ phóng lúc bình minh. Nửa giờ là khoảng thời gian dư dả. Jill chạy nhanh hơn, qua hành lang quanh co những chồng xe và kim loại phế liệu, rồi có một nhà kho, ngay trước mặt. Nó rộng, thấp, và lớn, cửa trước bằng thép gia cố. Hướng 11 giờ… cô không thấy được cửa sau vì một bức tường khổng lồ những máy móc không rõ chắn đường, toàn những ống dẫn dày và kim loại bao bọc, nhưng Carlos có nói cô phải chạy qua mấy món thiết bị. Cô sang phải…
…và đứng chết lặng, nhìn trân trối vào cái thiết bị khổng lồ mà Carlos đã lầm là máy phát điện. Nó là một loại súng laser, khổng lồ, hình trụ, cô đã từng thấy trước đó nhưng chỉ dài bằng nửa cái này – nó cao ít nhất 10 feet, dài 20 feet, chiều rộng bằng cỡ cái bàn cho sáu người. Cả tá dây dẫn từ lỗ ra tới bức tường toàn máy móc cô đang đứng cạnh, nó ngắm vào cổng trước, làm cô không khỏi suy nghĩ bọn chúng đang thử nghiệm cái quái gì với nó chứ…
Cửa sau bật mở. Jill theo phản xạ chĩa khẩu Beretta và thấy Carlos đứng đó, tiếng trực thăng ù ù bên ngoài.
“Jill, mau lên!”
Anh hẳn rất mừng khi thấy cô, nhưng cô đọc được nỗi cấp bách trên gương mặt, nhắc nhở cô chuyện sắp xảy ra khi cánh cửa sau lưng anh đóng lại.
Cô bước nhanh về phía anh trong sự im lặng đột ngột, lắc đầu. “Xin lỗi, tôi chỉ bất ngờ, đó là khẩu laser lớn nhất tôi từng…”
Rầm!
Gần trần nhà cửa trước, một đống gì đó khổng lồ đâm xuyên qua bức tường, biến khỏi tầm mắt họ khi nó rơi xuống sàn nhà đằng sau cỗ máy. Jill ấn tượng về cơ thể sưng phồng, phình phình bao bọc bởi móng vuốt và xúc tu, và cô biết cô đã đúng. Nemesis đang tiến hóa. Tích tắc sau là một tiếng đổ vỡ nữa. Tia lửa điện phóng ra từ cái bảng cao cạnh lối vào, tiếng tru ùng ục, quằn quoại vang lên trong phòng, tiếng rú của Nemesis, nhưng đã biến đổi kinh khủng, sâu hơn, chói hơn…
“Mau lên!” Carlos hét lên, Jill chạy tới trong khi anh giật nắm cửa…
…và nó không mở ra, Jill để ý vệt sáng nhấp nháy ở cái bảng bên cạnh, hiểu rằng Nemesis đã kích hoạt hệ thống khóa. Họ bị kẹt trong nhà kho với cái thứ đã từng là kẻ giết S. T. A. R. S., nó đang kêu gào đòi máu phải đổ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook