Ranker Tái Xuất
Chapter 60

 

Kế hoạch của Hyun Woo kì thật rất đơn giản. Cậu sẽ thăng cấp tại Dãy núi lớn Hejin càng nhanh càng tốt. Ngoài ra, cậu sẽ giết bất kỳ thành viên nào thuộc công hội Thiên Hạo mà cậu đụng độ đến trong quá trình đó. Không quan trọng là PK, đấu tay đôi hay lợi dụng điều khiển quái vật để diệt trừ bọn họ. Có phương tiện hay phương pháp nào thuận tay là cậu sẽ lập tức sủ dụng. Với suy nghĩ kiên định này, Hyun Woo vẫn quanh quẩn đi săn lùng ở dãy Hejin thì thấy một nhóm người chơi ở đằng xa.

 

‘Hình như đây là lần đầu tiên mình tận mắt thấy tiêu chí nhỉ?’

 

Đây chính xác là lần đầu tiên cậu nhìn thấy tiêu chí của một công hội ở trên ngực người chơi. Dù đã ở dãy Hejin này dừng chân được vài ngày nhưng cậu chẳng hề thấy bất kì ai gắn tiêu chí công hội trên ngực như vậy cả. Ngay cả lúc thu thập tin tức cập nhật từ cộng đồng Arena cậu cũng không thấy điều đó.

 

“Đó giờ chúng ta thu thập được bao nhiêu vật phẩm hiếm rồi? Tám cái à? Thế là còn tìm bảy cái nữa mới đủ…”

 

‘Thu thập vật phẩm hiếm? Bọn họ đến từ phân xưởng nào à?’ Hyun Woo nghĩ.

 

“Họ đột nhiên hạ giọng làm gì không biết? Thật khó chịu.” Cậu trốn ở một chỗ để nghe lén thêm một chút cuộc trò chuyện của họ.

 

“Lần này đội tiên phong đều bị diệt sạch rồi. Không ai nói về chuyện này nhưng hình như họ đụng độ một ranker. Anh mày nghĩ họ đang tính toán trả thù lấy lại mặt mũi nên là bây giờ ai đấy cũng rút khỏi công việc để tập trung thăng cấp rồi.”

 

'Mình đoán đúng rồi. Mấy tên này là thành viên phân xưởng rồi.’ Hyun Woo nhanh chóng rời đi khi thấy họ đến từ phân xưởng Thiên Hạo rồi chậm rãi đi về phía họ, rút ngắn khoảng cách đôi bên tại một con số nhất định.

 

‘Đến đây nào mấy bae.’

 

Như thể nhận ra suy nghĩ của Hyun Woo, những người chơi từ phân xưởng phi pháp kia nhanh chóng lao về phía Hyun Woo.


 

***

 

“Này thằng kia! Mày không có lòng tự tôn gì à? Mày có đủ năng lực tiến vào ngọn núi này mà lại đi bắt chước người khác là thế nào?’’ Vương Phong, Từ Quân và bốn thành viên trong nhóm ngênh ngang chặn đường Hyun Woo.

 

‘Đúng rồi chính là thế này. Cái tao muốn là mày gây sự kiếm chuyện với tao.’ Hyun Woo cố gắng cười và giả vờ như không biết gì. Trong mọi trường hợp, khuôn mặt của cậu luôn được che bằng một chiếc mặt nạ, vì vậy họ không có cách nào để biết mặt mũi cậu trông ra sao.

 

“Chuyện gì thế mấy anh? Tự nhiên chặn đường tôi làm gì? Với lại quần áo tôi có vấn đề gì à?”

 

Vương Phong vểnh tai nghe được câu hỏi ngớ ngẩn của Hyun Woo, lập tức hét toáng lên, “Không phải mày đang mặt dày cosplay thành Trùm Con Hẻm à? Hở?”

 

Thiên tài Hyun Woo đã nảy ra một ý tưởng hoàn mĩ — một bộ đồ cosplay Trùm Con Hẻm.

 

‘Cảm ơn, thằng thô lỗ nhà mày.’

 

“Tôi đeo cái mặt nạ cũng đụng đến miếng cơm nhà anh à?” Hyun Woo giả vờ như không biết gì và chỉ đóng vai trò là một cosplayer của Trùm Con Hẻm.

 

“Tất nhiên là có. Tao là tao rất không thích cái mặt nạ đấy đâu. Mày có biết hôm nay tao thấy mấy lần rồi không? Tao ngứa mắt phát rồ rồi đây này.” 

 

“Thế anh muốn gì? Đấu tay đôi à? Hay cược xóa nhân vật?” 

 

Khi Hyun Woo nói xong, những người trong nhóm cùng Vương Phong cũng nghĩ như vậy. ‘Hình như cái gã ngu này cũng không phải là fan cuồng Trùm Con Hẻm?’ 

 

Vương Phong nghĩ rằng mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp. ‘Tuy chỉ là cosplay nhưng thằng này cũng rất là nghiêm túc thách đấu đấy chứ nhỉ?’

 

“Này mày nghĩ mày là Trùm Con Hẻm à? Nếu đã muốn mình giống cái thằng dị hợm kia thì đôi ta cùng đánh tập thể như Trùm Con Hẻm đi. Thấy thế nào?” Vương Phong nói, quay sang dò hỏi đồng đội của mình.

 

Họ nhất nhất đồng ý mà đáp lại, “Tất nhiên là được. Đã muốn cos thì phải cos cho ra dáng ra hình chứ.”

 

“Nghe thấy chưa? Nếu muốn battle thì phải đấu đồng đội đấy, giống như Trùm Con Hẻm.”

 

‘Kukukuk.’ Hyun Woo phá lên cười trước những lời nói của Vương Phong, nhưng cậu cố gắng nén lại. Hyun Woo chưa bao giờ biết ơn sự hiện diện của chiếc mặt nạ của cậu cho đến lúc này. Cậu cười chảy cả nước mắt, đến trả lời cũng run run vì ý cười quá đà, “Chuẩn đấy, thế thì đánh tập thể đi.”

 

Nghe câu trả lời của Hyun Woo, Vương Phong mỉm cười. ‘Phù, quá đã. Nếu giết cái thằng này thì mình sẽ được nghỉ hai ngày.’

 

Vương Phong đã rất lo lắng vì khi nghe lời thách đấu theo đội, Hyun Woo đã do dự một lúc lâu. Giờ Hyun Woo đã nhận lời tham gia chiến đội, ý cười trên mặt Vương Phong không thể che giấu được sự đắc ý. Tuy nhiên, Vương Phong lại không thể thấy được, Hyun Woo lúc này cũng đang cười vô cùng rạng rỡ.


 

***


 

“Vậy thì tôi sẽ đăng ký tham gia cuộc đấu.”

 

[Người chơi ‘Gang Hyun Woo’ đã đăng ký tham gia trận đấu song phương.]

[Bạn có muốn chấp nhận không?]

 

“Tất nhiên là có.”

 

[Đồng ý.]

 

Vương Phong chấp nhận lời mời thách đấu của Hyun Woo và quay sang chớp mắt với Từ Quân. ‘Huhu. Anh giai, thắng tên này thì chúng ta bét nhất cũng được nghỉ hai ngày chứ đùa.’ 

 

‘Làm tốt lắm Vương Phong. Lần này tranh thủ đi chơi bời mới được.” Từ Quân cũng chớp mắt nhìn Vương Phong.

 

Hai người đã biết nhau nhiều năm và có thể nhìn thấu được ý nghĩa trong mắt người kia.

 

‘Thật đúng là bạn bè keo sơn đấy nhỉ.’

 

Trong mắt Hyun Woo, mấy người  họ chính là những miếng vàng di động - những miếng vàng dùng để trả nợ cho gia đình cậu. Hyun Woo di chuyển bàn tay của mình, thiết lập các quy tắc.

 

[Người chơi ‘Gang Hyun Woo’ thiết lập luật chơi.]

[Luật được chọn bao gồm ‘thắng ăn cả’, ‘xóa nhân vật’ và ‘đấu tập thể’.]

[Bạn có chấp nhận không?]

 

“Tất nhiên là đồng ý rồi.”Vương Phong quyết định với thần thái ngầu lòi.

 

[Đồng ý.]

 

Hiện tại điều hắn muốn chính là ngay lập tức lao vào quần ẩu tên tép riu kia. Hắn muốn cùng Từ Quân đi uống một bữa nhậu đã đời mừng chiến thắng.

 

[Hãy xác định xem ai sẽ tham gia vào trận quyết đấu.]

 

“Sáu người,” Vương Phong nói số lượng thành viên, bao gồm cả bản thân hắn ta. Mọi người đều thích ‘săn bắn’.

 

‘Gắng lên thắng tên đó đi.’

 

[Số lượng người tham gia sẽ tham gia vào trận quyết đấu đã được xác định.]

[Người chơi ‘Gang Hyun Woo’ VS Người chơi ‘Sáu người team Vương Phong’.]

 

Một mái vòm hình bán nguyệt rộng 20 mét dần dần xuất hiện vây quanh Hyun Woo và nhóm người phía Vương Phong. Đây là võ đài được thiết lập giới hạn trong một trận quyết đấu đôi bên tạm thời.

 

[Trận đấu sẽ bắt đầu ngay sau đây.]

[5 ... 4 ... 3 ... 2 ... 1.]

 

Các con số giảm dần và ai nấy cũng nở nụ cười ẩn ý. Cụm từ 'đồng sàng dị mộng' không thể thích hợp hơn trong hoàn cảnh này.

 

“Giết tên này là chúng ta được nghỉ đã cái nư rồi.” Đây là ý tưởng của Vương Phong và các đội viên nhóm hắn ta.

 

“Thật đáng thương Thiên Hạo, một lúc mất sáu thành viên đúng là đau lòng quá đi.” Đây là ý tưởng của Hyun Woo.

 

Ngay sau đó, cuộc đấu song phương bắt đầu.

 

[Trận đấu chính thức bắt đầu.]


 

***


 

Phía Thiên Hạo, Lão Vũ - một trong những bậc thầy đánh đấm đầy ưu tú - đang thong thả giơ kiếm lên. “Hay để tao chơi thằng nhóc này năm phút đã rồi giết?”

 

“Được, thế cho mày chơi đấy.” Vương Phong đáp lại lời của Lão Vũ.

 

Lão Vũ cảm thấy thoải mái, chạy về phía đối thủ của mình. ‘Xả stress thôi nào.’

 

Nhưng thật tiếc, hắn chỉ có thể giữ được trạng thái thư thái này chỉ trong vỏn vẹn ba giây đồng hồ. Sau đó, hắn va chạm mạnh với nguồn năng lượng như vũ bão đến từ vũ khí của cosplayer của Trùm Con Hẻm và lập tức bay đi mà không giữ được thăng bằng trọng tâm của mình. Lão Vũ bay bất lực trong không trung như vừa đụng độ một trận va chạm với một con quái boss khổng lồ. Hắn ta bay vèo ra ngoài, toàn thân đập mạnh vào mái vòm trong suốt và hôn mê bất tỉnh.

 

[Người chơi ‘Lão Vũ’ đã vào trạng thái ‘choáng’.]

 

Đúng lúc này, Hyun Woo đột ngột biến mất. Ngay sau đó cậu xuất hiện ngay trước mặt Lão Vũ đang bất tỉnh. Đây là Thuấn Di, kỹ năng tích hợp trong bộ Phong Đại Hạp Cốc mới. Hyun Woo đâm con dao một lưỡi của mình vào cổ Lão Vũ.

 

'Con mồi đầu tiên, diệt.’


 

***


 

Vương Phong ngẩn ra. Hắn giơ tay lên như không thể tin được vào mắt mình, hết dụi mắt lại đến chớp mắt. Nhưng thực tế vẫn không thay đổi. Lão Vũ đã bị thổi bay và rồi giết chết một cách dã man lưu loát. Chỉ trong một chiêu thức duy nhất đã chết một mạng người. Ngay thời khắc này, một ý niệm hiện lên trong đầu Vương Phong, ‘Hay là bọn mình kiếm chuyện sai người rồi?’

 

Vương Phong lắc đầu. Rõ ràng là Lão Vũ đã sơ suất, nếu không thì hắn sẽ không bất lực như vậy. Không, chắc hẳn là do hắn đã bất cẩn. Nếu không, điều này không thể xảy ra được. Vương Phong cố gắng phớt lờ sự lo lắng đang hừng hực trong lồng ngực.

 

“Mọi người tập hợp lại và đồng thời hành động. Vận dụng triệt để các buff. Thằng này không có người chữa trị, chỉ có một mình. Cứ coi sự cố vừa rồi chỉ là đột kích nhỏ mà thôi.” Từ Quân động viên các thành viên trong nhóm.

 

Tuy chỉ là biến cố nhỏ nhưng cũng đủ xoay chuyển toàn cục diện. Ngay từ đầu họ đã quá cợt nhả, sơ ý. Thật sai lầm khi nghĩ rằng một người lang thang một mình ở nơi này lại không có chút năng lực nào.

 

“Nhanh chóng buff sức mạnh rồi tiến lên đi.”

 

Chỉ có một điều họ đã nhầm lẫn. Hyun Woo đã có một người chữa bệnh. Hơn nữa, đó còn là một người chữa bệnh rất giỏi.

 

 

*** 


 

Hyun Woo đã không tấn công họ khi họ tụ tập và nói chuyện. Tại sao?

 

‘Mình nên triệu hồi Tang-E để đề phòng.’

 

Đó là để triệu hồi Tang-E để đối phó với những biến số chưa biết.

 

‘Tang-E.’

 

Trước khi Hyun Woo nói xong, vòng tròn ma thuật mở ra, và Tang-E xuất hiện. Tang-E bây giờ đã nhanh hơn đáng kể so với vài ngày trước.

 

“Này, chủ nhân thối. Lại đánh nhau nữa à? Nhân loại đúng là toàn người xấu. Lúc nào cũng chiến đấu rồi ngủ vật vã cả ngày… Được rồi. Hôm nay ngươi cần ta giúp gì đây?” Ngay thời khắc nó xuất hiện, Tang-E đã mắng Hyun Woo đôm đốp.

 

Hyun Woo đã quen với điều đó và yêu cầu buff đầy tự nhiên từ Tang-E, “Đặt buff cho ta xong ra chỗ tảng đá kia mà ngồi, giả vờ mình là búp bê. Hiểu chưa?”

 

“Ta giống búp bê á hả? Hehe. Thân thể này cũng có hời đấy nhờ.” Tang-E hiểu lầm lời của Hyun Woo và tự cười một mình. Nó nhanh chóng buff cho Hyun Woo và vừa cười như dở hơi vừa đi về phía tảng đá.

 

[Bạn đã nhận được Xung lực của Gấu.]

[Thể chất đã tăng lên.]

[Sức mạnh đã tăng lên.]

[Bạn đã nhận được Lời chúc phúc của rừng già.]

[Phòng thủ đã tăng lên.]

[Sức khỏe sẽ tiếp tục hồi phục.]

 

“Vậy là đủ rồi.” Hyun Woo cảm thấy sức mạnh tràn ngập cơ thể khi đối thủ chạy về phía mình.


 

***

 

 

Vương Phong đã học hỏi từ Hyun Woo.

 

‘Ngay cả khi đối thủ uống dược tăng lực thì cũng sẽ sớm đạt đến giới hạn của mình. Vậy là phe ta sẽ thắng.’

 

Đó là lẽ tự nhiên. Sự khác biệt giữa một bên có người chữa bệnh và một bên không có tạo ra khoảng cách năng lực vô cùng kinh khủng. Tuy nhiên, Hyun Woo lại có một người chữa bệnh mà họ không biết. Vương Phong cầm kiếm của mình, đâm vào vai Hyun Woo. Nhưng thật là một sai lầm, bởi tất cả những gì hắn ta đang đâm chỉ là không khí hư ảo. Thứ hắn coi như Hyun Woo lại chỉ là dư ảnh mà thôi. 

 

"Kuack!" Một con dao găm bất thình lình đâm vào sau lưng Vương Phong. Từ lúc Vương Phong rút kiếm chạy đến, Hyun Woo đã nhìn đến mà lập tức vận dụng Thuấn Di sát sao từng giây để dịch chuyển ra phía sau lưng Vương Phong. Cậu đâm con dao găm ngay trái tim rồi cắm mạnh nó sang bên phải.

 

“Nào, xem ai là người tiếp theo đây?” Hyun Woo hét vào mặt bốn người còn lại. Con dao găm này đã vị để mốc meo không dùng tới trong túi trữ vật lâu lắm rồi. Hyun Woo đang cầm thanh kiếm dài một lưỡi có thể được gọi là thương hiệu của Trùm Con Hẻm.

 

“K-Kia là!!”

 

“Đan Nhận Kiếm của Người lùn ...”

 

Cuối cùng họ cũng nhận ra điều đó. Người này không phải là một cosplayer. Cậu ta thực sự là Trùm Con Hẻm.

 

“A-Ah ...” Một tiếng kêu đầy đau đớn phát ra từ phía Từ Quân, nhưng ngay lập tức đã im thin thít. Họ không thể cứu vãn được nữa. 

 

Từ Quân rơi vào tuyệt vọng.

 

 

***

 

 

‘Không cần phải che giấu thân phận của mình.’

 

Hyun Woo sửa đổi kế hoạch của mình. Ban đầu, cậu sẽ tấn công bừa bãi và giết các thành viên của hội Thiên Hạo. Bây giờ nhờ họ mà một câu chuyện đã được tạo ra.

 

'Tốt, tốt.'

 

Hyun Woo bật cười trước tình huống tốt hơn mong đợi. Cậu đã có một lời biện minh cho chính mình. Là do nhóm của Vương Phong đã tấn công cậu trước, đã thế họ còn là một phân xưởng phi pháp. Cậu tin chắc một khi hai thứ này kết hợp với nhau, cậu còn có thể tạo ra một sự cố lớn hơn những gì đã xảy ra với hội Black Skull.

 

Hyun Woo tin rằng video này sẽ đưa tên tuổi của cậu lên một tầm cao mới.

 

“Đến đây đê!!”

 

Hyun Woo giữ Đan Nhận Kiếm trên vai và vẫy tay còn lại.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương