Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng
Chương 84: Ngoại truyện 17

Trong căn phòng ngủ với tông màu chủ đạo là xanh lam đậm chất nam tính, áo sơ mi tùy tiện bị người ta vắt lên lưng ghế, chiếc váy ngắn đặt ở đầu giường có vẻ nhăn nheo, bộ bikini màu lam vắt ở cuối giường, một phòng hỗn độn đã nói lên tình hình chiến đấu ác liệt của tối hôm qua.

Đào Tử Tuấn ôm lấy Diệp Linh Tiệp đang nằm đưa lưng về mình, tay hướng từ cổ cô xuống đến bộ ngực sữa mềm mại, nơi riêng tư vẫn còn nằm im bên trong cô.

Không thể trách anh mới sáng sớm đã phát dục được, ai bảo cảm giác ôm cô lại tuyệt thế này chứ, vừa thơm vừa mềm, làm cho côn th*t vốn đang ở bên ngoài lại ngẩng đầu ưỡn ngực, cho nên anh lại “tiện thể” đâm vào cô lần nữa.

Tiếng chuông điện thoại lảnh lót phá vỡ sự yên lặng lúc sáng sớm, khiến cho anh khẽ nhăn mày, vươn tay hướng đến tủ đầu giường rồi cầm lấy điện thoại của cô.

“Tiểu Tiệp…Dậy đi, điện thoại của em này. ” Anh há miệng cắn lên vành tai cô, mắt nhìn vào màn hình điện thoại, là Tiểu Mễ, chắc là tên của đồng nghiệp cô.

“Ưm…” Diệp Linh Tiệp yếu ớt cầm lấy di động, mắt vẫn nhắm chặt, toàn thân không có dấu hiệu cử động, cứ như vậy mềm mại nằm trong ngực anh.

Nghe thấy tiếng của cô khi tỉnh dậy, vừa yếu đuối vừa nũng nịu, thành công kích thích mọi dây thần kinh trong cơ thể anh, côn th*t đang ở bên trong lại càng thêm sưng đỏ.

Ý niệm tà ác lại bắt đầu, bàn tay to đặt trên lưng cô chuyển xuống giữ chặt eo cô, môi cúi xuống cổ cô, mạnh mẽ cắn mút. côn th*t nhẹ nhàng rút ra rồi lại đâm mạnh vào, nộn huyệt không tự chủ được mà co rút lại, siết chặt lấy anh, cũng làm cho Diệp Linh Tiệp không kịp phòng bị mà kêu lên một tiếng.

“…Đã chín giờ hơn rồi, mình đã xin phép với cửa hàng trưởng giúp cậu…Tiểu Tiệp…Cậu…Có phải không tiện nghe điện thoại đúng không?. . . Giọng của cậu có vẻ…là lạ…” Tiểu Mễ mới nói một câu thì bỗng cảm nhận được sự khác thường của đầu dây bên kia.

Bị Đào Tử Tuấn đùa nghịch khiến cho cô tỉnh táo đôi chút, vội vàng bình ổn lại ngữ điệu và giọng nói của mình.

“Mình không sao…Thắt lưng bị đau ý mà…” Cô hài hước nói, tay nhỏ bé đưa ra sau muốn đẩy anh ra, không cho anh tiến vào.

Đào Tử Tuấn vẫn như cũ mỉm cười dịu dàng, bàn tay to sờ đến tiểu huyệt của cô, lòng bàn tay xoa nắn lớp thịt non mềm, đầu ngón tay đùa giỡn hoa hạch, tiếp theo lại dùng sức đâm mạnh một cái, khiến cho cô tê dại đến không thể kìm chế, nơi riêng tư càng tiết ra nhiều mật dịch, thấm ướt nơi giao hợp của hai người.

“Ừ…Làm phiền cậu rồi…Tiểu Mễ…” Diệp Linh Tiệp cố giữ bình tĩnh nói chuyện với Tiểu Mễ, hai ba câu sau liền ngắt máy, nếu không cô sợ lát nữa người đàn ông này mà điên cuồng lên thì cô sẽ không thể đi làm được mất.

Vừa nghe thấy cô nói xong hai từ “Tạm biệt”, Đào Tử Tuấn lập tức gia tăng tốc độ ma xát, một tay ôm lấy một bên ngực cô, một tay tiếp tục đùa bỡn hoa hạch. Tiểu huyệt của cô liên tục mút chặt lấy anh, làm cho anh càng làm càng nghiện, lưu luyến hương vị tuyệt vời khi ở bên trong cô.

“A…Đào Tử…Đào Tử xấu…Lợi dụng…A…Lợi dụng lúc người ta…Ưm…Gặp khó khăn…” Cô tức giận nói, nhưng ngữ điệu lại tràn đầy ngọt ngào nũng nịu, còn khẽ nâng eo lên hướng đến hạ thân anh.

Đào Tử Tuấn lưu lại một đống dấu hôn trên vai cô, sau đó mới nói: “Em không thích anh lợi dụng lúc em gặp khó khăn như vậy sao? Không thích thì sao lại chảy nhiều nước thế hả? Không thích thì sao lại kẹp chặt lấy anh, không cho anh ra ngoài vậy?”

Anh không phải là người thích nói mấy lời dâm đãng này, nhưng từ khi gặp gỡ cô, anh lại chẳng ngại ngùng nói ra những câu đó, mục đích là để trêu chọc cô!

Diệp Linh Tiệp không thể trả lời được câu hỏi của anh, bởi vì câu nào anh nói cũng là sự thật, tuy rằng lúc nãy anh tiến vào lúc cô đang nói điện thoại, nhưng điều đó lại càng làm cô cảm thấy hưng phấn, giống như thể anh đang muốn cho tất cả mọi người biết là anh với Diệp Linh Tiệp cô đang làm tình với nhau vậy.

“Thích…Ưm…Thích lắm…Thích anh làm vậy với em…” Cô thở gấp trả lời, không chút kiêng dè tâng bốc người mà mình yêu thương.

Đào Tử Tuấn dùng sức ấn cô nằm sấp xuống, kê đầu gối lên cao, để cho bờ mông của cô đối diện trước mặt anh, dùng tư thế này bắt đầu đưa vào từ đằng sau.

Ga giường bị Diệp Linh Tiệp nắm chặt đến mức nhăn nhúm, miệng không ngừng gọi tên anh: “Tử Tuấn…Tử Tuấn…”, tiểu huyệt bị anh nhét đầy, thật thỏa mãn, thật sung sướng.

“Tiểu Tiệp bảo bối…Hãy ở bên anh, làm người phụ nữ của riêng anh, chỉ là của một mình anh thôi nhé, được không em?” Đào Tử Tuấn cúi xuống liếm lưng cô, tần suất đong đưa eo ngày một nhanh.

“Vâng…Vâng…Em muốn…Muốn là của riêng anh…Ưm…A…” Diệp Linh Tiệp mềm mại kêu, giờ phút này cô mới hiểu ra rằng, trừ anh ra, cô không còn muốn yêu một ai khác nữa!

Nhiệt độ trong phòng tăng cao vì lửa dục của đôi nam nữ, tiếng thở thô và tiếng rên yếu đuối vang vọng trong không gian, mãi một lúc lâu sau mới dừng lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương