[Quyển 2] Sủng Vợ Tận Trời: Phúc Hắc Tổng Tài Và Cô Vợ Trẻ Con
-
Chương 52: Tai nạn bất ngờ
Nam Cung Mẫn rời khỏi quán thì thấy một cảnh tượng hết sức hay ho đang diễn ra ở phía bên kia đường.
Vũ Hạ Vy ăn bận sexy đang hôn đấm đuối một chàng trai, sau đó cả hai cùng vào khách sạn. Cô cười lạnh, cũng thật tội cho Lâm Trác. Gã yêu Vũ Hạ Vy là thật lòng, nhưng ả ta thì sao? Ả ta chẳng coi Lâm Trác là vị hôn thê và cũng chẳng hề yêu gã ta. Nam Cung Mẫn lắc đầu, sau đó lái xe rời đi...
Trong phòng khách sạn, Vũ Hạ Vy ngồi trên giường nhìn người đàn ông đang ngủ say. Ả nhếch môi cười, đưa tay vỗ mặt hắn ta
- Muốn tôi sao, đâu có dễ vậy.
Nói xong, ả lục trên người hắn ta và lấy đi tất cả các thẻ tín dụng của hắn sau đó rời đi.
Lúc ra khỏi phòng thì Lâm Trác gọi tới, ả nhíu mày đưa tay ấn nút nghe
- Em nghe...
- Vy Nhi, em đến quán coffee Lily gặp anh được không.
- Dạ, được.
- Anh chờ em.
Nói xong gã tắt máy, vì ở gần đây nên chưa đầy năm phút ả đã có mặt tại đó.
- Em uống gì?
- Gì cũng được.
- Cho một ly ép dâu.
Quay sang nói với phục vụ, đợi phục vụ rời đi Vũ Hạ Vy mới hỏi
- Có chuyện gì sao? Mà chuyện em nhờ anh....
- Vy Nhi, xin lỗi! Anh không thể khuyên cô ấy bỏ qua cho gia đình em. Thật xin lỗi.
Chưa đợi ả nói xong, Lâm Trác đã lên tiếng xin lỗi. Nụ cười trên khuôn mặt ả cứng đờ
- Anh nói gì?
- Vy Nhi, đã khiến em thất vọng.
Vũ Hạ Vy mím môi, đôi mắt hiện lên tia ghét bỏ. Chỉ một việc cỏn con này mà không làm được?
Lâm Trác nắm lấy tay ả thì bị hất ra, gã cúi đầu lúc này phục vụ bê nước đến nên cả hai không nói gì. Nhìn bóng lưng phục vụ khuất dần Lâm Trác lại nói
- Vy Nhi, hay là mình kết hôn đi. Sau này anh sẽ chăm sóc em.
Vũ Hạ Vy bất ngờ, sau đó cười lớn
- Tôi đâu có ngu, một việc nhỏ như vậy anh làm không được thì bảo sao chăm sóc tôi, bảo vệ cho tôi hả?
- Vy Nhi...
- Im miệng, anh nghĩ tôi yêu anh sao? Anh sai rồi, tôi chỉ là ghen tỵ với Nam Cung Mẫn nên mới cướp anh từ tay cô ta mà thôi. Nào biết, anh lại ngu ngốc tưởng rằng tôi yêu anh? Lâm Trác anh không ngờ đúng không?
Lâm Trác khuôn mặt khó coi, gã không tin
- Vy Nhi, em giận anh đúng không? Là anh không tốt, anh....
- Anh điếc à, tôi nói tôi không yêu anh.
Ả quát lên sau đó cầm giỏ xách rời đi, Lâm Trác suy sụp ngồi xuống ghế...
***
Biệt thự Nam Cung
Cô vào nhà thấy ai cũng tập trung đông đủ có chút bất ngờ. Tử Huyên thấy cô bèn nói
- Về rồi, mau lại đây. Ba mẹ đang tính bàn chuyện hôn lễ cho anh con.
- Sao???
Cô ngạc nhiên đến mức phi lại gần mẹ
- Thật sao? Thật sao???
- Đúng vậy.
Tử Huyên buồn cười vì hành động thái quá của cô. Nào ngờ bà vừa dứt câu đã thấy cô nhảy cẩn lên
- Yeahhh! Mình sắp có chị dâu rồi...
Đúng lúc, Phong Tần đi làm về nhìn thấy cô nhảy như vậy thì sợ hết hồn. Cô đã quên những gì anh nói rồi sao, mặt sa sầm anh rít qua khẽ răng gọi tên cô
- Nam, Cung, Mẫn.
- Ách, Tần...anh về rồi!
Nam Cung Mẫn giật mình, đây là lần đầu tiên anh gọi cả họ tên cô, cho thấy anh đang tức giận. Cô e dè nhìn anh, thấy không khí có phần ngượng ngập Hạo Thiên lên tiếng
- Về rồi!
- Dạ.
- Đã có mặt đầy đủ, hai con có thể nói kế hoạch của mình.
Hạo Thiên gật đầu sau đó nhìn Nam Cung Thần và Yến Di. Cả nhà ngồi xuống đợi họ lên tiếng.
Nam Cung Thần cầm lấy tay Yến Di không nhanh không chậm nói
- Một tháng sau bọn con định tổ chức hôn lễ ở nhà hàng IU.
- Mọi thứ đã chuẩn bị đến đâu rồi?
Hạo Thiên hỏi.
- Đâu vào đấy rồi ạ.
Cậu có chút khó xử nói. Vì bọn họ chuẩn bị xong mới báo cho ba mẹ biết.
Tối đến, bên ngoài sao lấp lánh đầy trời. Những cơn gió thổi nhẹ nghe thật vui tai. Trên con đường nhấp nháy những bóng đèn neon, dưới đường in bóng của một cô gái. Người đó không ai khác chính là Vũ Hạ Vy, ả đang đi thì trước mặt xuất hiện một đám người. Trong đó có một cô gái ăn mặc toàn hàng hiệu. Cô gái không nói hai lời liền tiến lên tát mạnh vào mặt ả
- Hồ ly tinh không biết xấu hổ, cô dám dụ dỗ chồng tôi.
Ả nợ nụ cười chế giễu
- Ha, là cô không biết giữ chồng đấy thôi.
- Mày...
Cô gái tức đến đỏ mặt, ra lệnh cho đàn em đánh Vũ Hạ Vy.
Lâm Trác từ cửa hàng tiện lợi đi ra thấy một cảnh này, gã vội vã chạy lại
- Dừng tay.
Đem những người kia đẩy ra, gã ngồi xuống ôm lấy Vũ Hạ Vy. Đưa tay vuốt ve khuôn mặt của ả, đau lòng nói
- Em không sao chứ?
Vũ Hạ Vy ánh mắt vô hồn nhìn Lâm Trác, bây giờ ả không còn gì hết, nhà cũng không có để ở gã sao lại đối tốt với ả như vậy?
Cô gái kia nhìn hai người
- Muốn diễn cảnh tình cảm sao? Đánh cả hai cho tôi.
Lâm Trác vẻ mặt thoáng cứng đờ, gã vội ôm Vũ Hạ Vy vào lòng che chở. Bao nhiêu đòn, gã đều lãnh hết... đến khi cô gái kia bỏ đi.
Ả nhìn hắn, môi mím lại. Chưa bao giờ ả cảm thấy tội lỗi như vậy.
Vũ Hạ Vy đỡ hắn ngồi lên ghế đá gần đó rồi rời đi. Năm phút sau trên tay ả cầm túi đồ...nhưng khi qua đường, một chiếc xe không biết từ đâu xuất hiện lao về phía ả. Vũ Hạ Vy sỡ hãi, xung quanh là những tiếng thét kinh hoàng.
Một âm thanh va chạm mạnh đến chói tái, sau đó tất cả đều rơi vào yên tĩnh. Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh, khi định hình lại chỉ thấy Lâm Trác đang ngất xỉu người đầy máu me ôm lấy Vũ Hạ Vy.
Vũ Hạ Vy ăn bận sexy đang hôn đấm đuối một chàng trai, sau đó cả hai cùng vào khách sạn. Cô cười lạnh, cũng thật tội cho Lâm Trác. Gã yêu Vũ Hạ Vy là thật lòng, nhưng ả ta thì sao? Ả ta chẳng coi Lâm Trác là vị hôn thê và cũng chẳng hề yêu gã ta. Nam Cung Mẫn lắc đầu, sau đó lái xe rời đi...
Trong phòng khách sạn, Vũ Hạ Vy ngồi trên giường nhìn người đàn ông đang ngủ say. Ả nhếch môi cười, đưa tay vỗ mặt hắn ta
- Muốn tôi sao, đâu có dễ vậy.
Nói xong, ả lục trên người hắn ta và lấy đi tất cả các thẻ tín dụng của hắn sau đó rời đi.
Lúc ra khỏi phòng thì Lâm Trác gọi tới, ả nhíu mày đưa tay ấn nút nghe
- Em nghe...
- Vy Nhi, em đến quán coffee Lily gặp anh được không.
- Dạ, được.
- Anh chờ em.
Nói xong gã tắt máy, vì ở gần đây nên chưa đầy năm phút ả đã có mặt tại đó.
- Em uống gì?
- Gì cũng được.
- Cho một ly ép dâu.
Quay sang nói với phục vụ, đợi phục vụ rời đi Vũ Hạ Vy mới hỏi
- Có chuyện gì sao? Mà chuyện em nhờ anh....
- Vy Nhi, xin lỗi! Anh không thể khuyên cô ấy bỏ qua cho gia đình em. Thật xin lỗi.
Chưa đợi ả nói xong, Lâm Trác đã lên tiếng xin lỗi. Nụ cười trên khuôn mặt ả cứng đờ
- Anh nói gì?
- Vy Nhi, đã khiến em thất vọng.
Vũ Hạ Vy mím môi, đôi mắt hiện lên tia ghét bỏ. Chỉ một việc cỏn con này mà không làm được?
Lâm Trác nắm lấy tay ả thì bị hất ra, gã cúi đầu lúc này phục vụ bê nước đến nên cả hai không nói gì. Nhìn bóng lưng phục vụ khuất dần Lâm Trác lại nói
- Vy Nhi, hay là mình kết hôn đi. Sau này anh sẽ chăm sóc em.
Vũ Hạ Vy bất ngờ, sau đó cười lớn
- Tôi đâu có ngu, một việc nhỏ như vậy anh làm không được thì bảo sao chăm sóc tôi, bảo vệ cho tôi hả?
- Vy Nhi...
- Im miệng, anh nghĩ tôi yêu anh sao? Anh sai rồi, tôi chỉ là ghen tỵ với Nam Cung Mẫn nên mới cướp anh từ tay cô ta mà thôi. Nào biết, anh lại ngu ngốc tưởng rằng tôi yêu anh? Lâm Trác anh không ngờ đúng không?
Lâm Trác khuôn mặt khó coi, gã không tin
- Vy Nhi, em giận anh đúng không? Là anh không tốt, anh....
- Anh điếc à, tôi nói tôi không yêu anh.
Ả quát lên sau đó cầm giỏ xách rời đi, Lâm Trác suy sụp ngồi xuống ghế...
***
Biệt thự Nam Cung
Cô vào nhà thấy ai cũng tập trung đông đủ có chút bất ngờ. Tử Huyên thấy cô bèn nói
- Về rồi, mau lại đây. Ba mẹ đang tính bàn chuyện hôn lễ cho anh con.
- Sao???
Cô ngạc nhiên đến mức phi lại gần mẹ
- Thật sao? Thật sao???
- Đúng vậy.
Tử Huyên buồn cười vì hành động thái quá của cô. Nào ngờ bà vừa dứt câu đã thấy cô nhảy cẩn lên
- Yeahhh! Mình sắp có chị dâu rồi...
Đúng lúc, Phong Tần đi làm về nhìn thấy cô nhảy như vậy thì sợ hết hồn. Cô đã quên những gì anh nói rồi sao, mặt sa sầm anh rít qua khẽ răng gọi tên cô
- Nam, Cung, Mẫn.
- Ách, Tần...anh về rồi!
Nam Cung Mẫn giật mình, đây là lần đầu tiên anh gọi cả họ tên cô, cho thấy anh đang tức giận. Cô e dè nhìn anh, thấy không khí có phần ngượng ngập Hạo Thiên lên tiếng
- Về rồi!
- Dạ.
- Đã có mặt đầy đủ, hai con có thể nói kế hoạch của mình.
Hạo Thiên gật đầu sau đó nhìn Nam Cung Thần và Yến Di. Cả nhà ngồi xuống đợi họ lên tiếng.
Nam Cung Thần cầm lấy tay Yến Di không nhanh không chậm nói
- Một tháng sau bọn con định tổ chức hôn lễ ở nhà hàng IU.
- Mọi thứ đã chuẩn bị đến đâu rồi?
Hạo Thiên hỏi.
- Đâu vào đấy rồi ạ.
Cậu có chút khó xử nói. Vì bọn họ chuẩn bị xong mới báo cho ba mẹ biết.
Tối đến, bên ngoài sao lấp lánh đầy trời. Những cơn gió thổi nhẹ nghe thật vui tai. Trên con đường nhấp nháy những bóng đèn neon, dưới đường in bóng của một cô gái. Người đó không ai khác chính là Vũ Hạ Vy, ả đang đi thì trước mặt xuất hiện một đám người. Trong đó có một cô gái ăn mặc toàn hàng hiệu. Cô gái không nói hai lời liền tiến lên tát mạnh vào mặt ả
- Hồ ly tinh không biết xấu hổ, cô dám dụ dỗ chồng tôi.
Ả nợ nụ cười chế giễu
- Ha, là cô không biết giữ chồng đấy thôi.
- Mày...
Cô gái tức đến đỏ mặt, ra lệnh cho đàn em đánh Vũ Hạ Vy.
Lâm Trác từ cửa hàng tiện lợi đi ra thấy một cảnh này, gã vội vã chạy lại
- Dừng tay.
Đem những người kia đẩy ra, gã ngồi xuống ôm lấy Vũ Hạ Vy. Đưa tay vuốt ve khuôn mặt của ả, đau lòng nói
- Em không sao chứ?
Vũ Hạ Vy ánh mắt vô hồn nhìn Lâm Trác, bây giờ ả không còn gì hết, nhà cũng không có để ở gã sao lại đối tốt với ả như vậy?
Cô gái kia nhìn hai người
- Muốn diễn cảnh tình cảm sao? Đánh cả hai cho tôi.
Lâm Trác vẻ mặt thoáng cứng đờ, gã vội ôm Vũ Hạ Vy vào lòng che chở. Bao nhiêu đòn, gã đều lãnh hết... đến khi cô gái kia bỏ đi.
Ả nhìn hắn, môi mím lại. Chưa bao giờ ả cảm thấy tội lỗi như vậy.
Vũ Hạ Vy đỡ hắn ngồi lên ghế đá gần đó rồi rời đi. Năm phút sau trên tay ả cầm túi đồ...nhưng khi qua đường, một chiếc xe không biết từ đâu xuất hiện lao về phía ả. Vũ Hạ Vy sỡ hãi, xung quanh là những tiếng thét kinh hoàng.
Một âm thanh va chạm mạnh đến chói tái, sau đó tất cả đều rơi vào yên tĩnh. Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh, khi định hình lại chỉ thấy Lâm Trác đang ngất xỉu người đầy máu me ôm lấy Vũ Hạ Vy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook