(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!
Chương 301: [TG11] Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (15)

👻Chương 301👻


🌺🌺Minh vương hắc ám VS Thiên sư sơ cấp (15)🌺🌺


Edit by Thuần An


♓️♓️♓️♓️♓️♓️ >


Vô Dược đương nhiên cũng phát hiện ra hành động của bọn họ, sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên đầu người bên cạnh cô, tiếp theo liền làm trò trước mặt Hồng Oán. Xoa nắn mái tóc mềm mại của anh.


Tư Mộ ngoan ngoãn mặc cô tàn phá kiểu tóc của mình, còn rất ngoan ngoãn cọ cọ vào tay cô.


Hồng Oán ở một bên hoá đá, QAQ vì sao vị Quỷ Vương Minh giới được triệu hồi ra này lại không có tiết tháo như vậy. So với những Quỷ Vương cao ngạo khác một chút đều không giống. Nhưng mà thời điểm anh đối mặt với cô, cô liền cảm thấy thật đáng sợ. Cảm giác so với Quỷ Vương khác cho cô còn đáng sợ hơn.


Sau đó Hồng Oán liền chậm rãi trầm tư. Kỳ thật cô biết có thiên sư triệu hoán Quỷ Vương, bởi vì muốn mở ra Minh giới đại môn lần nữa, đưa mọi loại quỷ trở lại. Chỉ là cô biết vị Quỷ Vương mà vị đệ nhất thiên sư triệu hồi ra kia. Cô triệu hồi ra một vị Quỷ Vương trong Thập điện vương, là vị ôn hoà nhất trong lời đồn nhưng lực lượng lại cường đại nhất trong Chín điện vương.


Cô thật sự nhìn không ra vị trước mắt này là ai, có lẽ là vị Quỷ Vương đời trước Thập điện vương, dù sao Quỷ Vương cũng sẽ về hưu, cảm thấy nhàm chán liền đáp ứng lại lời triệu hoán của nhân loại, Hồng Oán càng nghĩ càng cảm thấy có cái khả năng này.


Nhưng trong lòng theo bản năng nói cho cô, cũng rất có khả năng là người kia...


"Này!" Vô Dược nhìn Hồng Oán nói nói thất thần, bất đắc dĩ gọi một tiếng, muốn gọi tâm tư của cô trở về.


Vô Dược ngược lại không nghĩ tới quỷ vậy mà cũng biết thất thần, lần đầu tiên thấy còn cảm giác rất ngạc nhiên.


Tĩnh Dạ trong lòng lại yên lặng nói một câu, bình thường cô nhìn thấy lệ quỷ liền trực tiếp xuống tay, quỷ bình thường cô căn bản còn không thèm nhìn tới, cô sao có thể biết được quỷ có thể thất thần hay không a!


Hồng Oán nghe được âm thanh của cô, lấy lại tinh thần nghi hoặc mở miệng nói: "A? Làm sao vậy?"


Vô Dược lấy ra một cái túi nhỏ còn có một tờ giấy, sau đó mới mở miệng: "Đến lúc đó cô vẽ theo cái này là được, biết không?"


Hồng Oán cúi đầu nhìn thoáng qua, theo bản năng buột miệng thốt ra: "Kết giới?"


"Đúng!" Vô Dược gật gật đầu: "Đến lúc đó cô vẽ xong rồi không muốn chết liền chạy nhanh đi."


Hồng Oán ngẩn người, hỏi: "Đây là kết giới bắt quỷ?"


QAQ sẽ không thật là bắt quỷ đi? Cô sợ hãi.


"..." Vô Dược nhìn đến biểu tình của cô trong lòng yên lặng nói một câu: Hài tử, nội tâm có thể không cần phong phú như vậy được không?


Vô Dược bất đắc dĩ giải thích: "Không phải bắt quỷ, chỉ là che chắn hơi thở. Cô thiết lập xong không đi chẳng lẽ muốn chờ hắn phát hiện ra cô trợ giúp nhân loại, sau đó đem cô ăn luôn sao?"


"Đương nhiên không muốn." Hồng Oán đương nhiên trả lời nói. Sau đó mới phát hiện mình đang làm gì. Yên lặng hướng đồng loại của mình xin lỗi: Xin lỗi a, không phải cô muốn giúp nhân loại, mà là cô không muốn chết. Hắn cũng chớ có trách cô a! Cô cũng chỉ là muốn sống, muốn trách thì trách hắn quá chói mắt, sau đó để nữ ma đầu này coi trọng...


Hồng Oán nội tâm diễn còn không xong đột nhiên liền cảm giác được một ánh mắt lạnh căm căm. Cứng đờ ngẩng đầu, sau đó thấy anh không vui đang nhìn mình.


Hồng Oán khóc không ra nước mắt cô sao lại quên mất, Quỷ Vương cường đại có thể nhìn thấu tâm tư của cô.


QAQ cô sai rồi, về sau cô không dám lặng lẽ nói chuyện nữa.


Vô Dược lắc lắc đầu, vẫy vẫy tay để cô trở về vòng tay, thành công cứu vớt cô một lần. Giúp cô không bị ánh mắt giết chết.


Vô Dược sờ sờ đầu anh, nhẹ giọng hỏi: "Tư Mộ, em đói không?"


Tư Mộ lắc lắc đầu, môi ngoan ngoãn phun ra: "Mệt."


Vô Dược ôn nhu mở miệng, sau đó bế anh lên: "Vậy đi ngủ đi!"


Tư Mộ ngoan ngoãn ghé vào trên người cô, mặc cô đem bản thân ôm lên giường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương