[Quyển 1] Vận Mệnh Đổi Xoay - Khuynh Thành Linh Nữ
-
Chương 26: Giao dịch thành công. Gặp đồng hương
Nàng được dẫn tới một căn phòng phía bên trái phòng nàng. Cũng là một phòng khách Vip luôn. Đẩy nhẹ cánh cửa nàng bước vào bên trong. Một nam tử đầu đội đấu lạp, mặc hắc y đang ngồi đó nở nụ cười ma mị:
-Bí thuật, nói nghe thử_ Giọng hắn nghe tương tự giọng trẻ con, khác xa bộ dáng nguy hiểm vạn phần kia.
Nàng không nhịn được phì cười, ha ha hai tiếng rồi lấy lại bình tĩnh mặc kệ cái con người mặt đen thậm chí còn đen hơn đít xoong nồi. Hắn hận nhất là bị người ta chê cười cái này giọng! Nếu bình thường chắc chắn đầu tiểu nha đầu đáng chết đang nằm dưới đất... nhưng... ha, hôm nay làm giao dịch, sao lại đi ném đầu nhân kia làm bóng đá chứ.
- Đạp phong thuật_ Nàng nhẹ nói
- Hả? Đây là thuật pháp gì? Ta chưa nghe danh._ Lần đầu hắn nghe tới thứ ma quỷ này
Nhất Linh chẳng nói gì, chính xác hơn là chẳng biết nói gì. Thuật pháp nàng hoàn thiện được vài ngày mà thiên hạ đã biết,.. chắc chết hen. Nhưng cũng phải giải thích cho hắn thôi.
" Đạp phong thuật " Nháy mắt, nàng đã ở dưới tầng lầu. Nàng biết ở ngoài không nhìn nổi ở trong nhưng ở trong có thể nhìn ở ngoài.
Hắc y nhân nhâm nhi chén trà xanh thì nhìn thấy một màn hóa phép...kinh hãi đến độ phì hết nước trà ra. Hắn vẫn là đang mồm chữ o mắt chữ a nha! Cái miệng thậm chí có thể nhét vừa quả trừng gà.
Đạp phong lần nữa, nàng đã xuất hiện trước mặt hắn thản nhiên bảo:
- Nhìn thấy chưa?_ cưng.... Nàng âm thầm nói thêm một tiếng nữa đằng sau.
- Ta đồng ý giao dịch! Ta đồng ý! Mau, mau, người đâu mang con thú cho tiểu cô nương này! Mau mau, rồi lui ra! _ Hắn gấp đến độ đâm đầu vào tường chết vẫn gấp mất thôi! Bí thuật kinh thiên!
- Nhưng....
- Làm sao? Nói đi_ Hắn thúc giục
- Là ngươi chỉ được phép truyền cho một nhân! Nếu để lộ bí thuật này... chân trời góc biển ta cũng sẽ tìm cách giết ngươi! Ta không đủ mạnh nhưng sau chưa biết chừng! Nhớ kỹ!_ Giọng nàng bỗng chốc lạnh như băng. Nàng không muốn chiêu pháp của nàng tạo đến kẻ bán cá ngoài chợ cũng biết!
Hắn giật mình... tiểu nha đầu này. Vừa phút chốc hiển lộ sát ý... chẳng lẽ sư phụ nàng tạo ra ảo diệu kỳ pháp?
Chắc chắn vậy! ( sai rồi cưng)
- Hảo!
- Nghe kĩ đây! Chiêu pháp này gọi đạp phong thuật. Đạp gió mà đi. Tốn tinh thần lực cùng linh hồn lực. Linh hồn lực muốn có được dễ dàng, trong lòng ngươi phải có hận ý hoặc ám hệ...không thì xem vận số đi. Ngươi cảm nhận thiên địa nguyên tố, Thủy, Phong kết hợp. Tập trung tinh thần ghép chúng lại hòa lẫn. Đánh linh hồn lực vào, cùng lúc nghĩ tới nơi muốn đến và từ Đạp phong thuật. Nếu ngươi không luyện nổi thì đừng trách lỗi của ta!
Nói xong nàng ôm lấy kì thú đi mất để lại hắc y nhân có chút thẫn thờ nhìn về phía Nhất Linh... phong hoa tuyết đại.... nàng thực là một ngôi sao sáng...
.....
Vừa bước ra khỏi cửa, lão bản đã phi vào. Bảo cái chủ nhân kia muốn gặp. Rồi chưa kịp đợi nàng nói đã dẫn đi. Gấp lắm sao?
" Ruỳnh " Cửa bật mở, bên trong phòng là một nữ tử trưởng thành. Ánh mắt nàng hàm chứa ý nghĩa gì đó rồi phẩy tay ý bảo lui ra. Cuối cùng, trong chỉ còn hai nàng. Nhất Linh cười nói:
- Hello, I"m Nhất Linh. What"s your name?
- My name"s Tương Liên._ Nàng kia cũng đáp lại
- Thật không ngờ gặp đồng hương. Tôi tên thật Độc Linh, cô tên gì?
Nghe đến hai từ " Độc Linh " mắt Tương Liên sáng quắc lạ kỳ, run run hỏi lại:
- Cô là... sát thủ Độc Linh
Nàng nhẹ gật thì Tương Liên kia đã ôm chặt lấy nàng
- Thần tượng! Thần tượng của đời em! Chị có biết em nghe danh chị từ khi chị ám sát được thủ tướng nước A, nhiệm vụ đầu tiên đó! Em là fan ruột của chị! Em là Tương Liên, một nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng! Chủ quán Tóc tóc đầu đầu. Chị biết em không? Cho em xin chữ ký với ạ. Mang theo đến nơi xuyên không này.. em còn mang theo 800 tấm ảnh và một quyển sử kí nói về chị. Còn có cả một khẩu súng 5 viên đạn đã bắn, một chiếc khăn tay chị làm rơi rồi còn cả vài sợi tóc nữa.... bla bla [ Lược bớt 800 từ ]_ Tương Liên nói như pháo rang, nó nói còn có cả đầu của người nàng giết.. ách.. quá kinh khủng. Máu nàng bị thương... ách.. quá đáng sợ nha.. rồi bla bla.... Hóa ra thực sự Tương Liên mới 15 tuổi mà nàng thực sự là 20.
- Em... quá ái mộ chị rồi..._ Nàng mãi mới thốt ra được một lời
- Không, không, chưa đủ! Em sẽ cố gắng có nhiều sưu tầm hơn... à quên.. chị có cần tiền, ma hạch không? Em có nhiều lắm. Có lần em còn được một viên ma hạch cấp 10.. cho chị... cho chị tất... chị có biết em là con gái chủ của cái quỷ gì Thân Tương ấy. Bán đấu giá, mua bán thường rồi vân vân và mây mây có cả! Thậm chí bây giờ em tặng cho chị tất đấy!!! Mà quên, cho em làm thủ hạ chị đi.. đi... đi mà!!!!!!!!_ Nó nói quá nhiều! Nàng cảm thấy lơ con nhà mơ nha! Thân Tương lâu như thế nó muốn tặng nàng? Đùa sao? Thân Tương lâu nổi tiếng đại lục đã bị bán à nhầm, tặng cho nàng trong phút chốc?
- Em thực muốn vậy thì... chị làm sư phụ em nhé?_ Thủ hạ thì nghe khó nghe với con gái rượu Thân Tương lâu quá nhưng mình hiện tại còn bé hơn nó cơ mà
- Nhưng,... chị mới 13 tuổi? Thôi! Em chỉ làm thủ hạ của chị thôi! Em gọi chị là... gì nhỉ?_ Nó đã thẳng thừng từ chối
- Muội muội đi,chị gọi em là tỷ.
- Not! Em gọi chị là... cung chủ đi! Chị lập một cái cung đi! Nổi tiếng giang hồ đi! Em cũng không phải phế vật nên có thể làm trợ thủ đắc lực cho chị! Em là song hệ đấy!!!!_ Nó lại nói vèo vèo nữa.... nhưng là lập phái trên giang hồ sao? Nghe hay nha!
- Hảo! Chị em mình bắt đầu sau khi chị tham gia thánh nữ nhé. Đà nào 1 năm thôi. 1 năm lại gặp ở đây được không?
- Không! em đi theo chị cơ!!!
Ách,. thôi được.
- Chị có không gian, em... vào đó nhé?
Tương Liên gật đầu lia lịa
...
-Bí thuật, nói nghe thử_ Giọng hắn nghe tương tự giọng trẻ con, khác xa bộ dáng nguy hiểm vạn phần kia.
Nàng không nhịn được phì cười, ha ha hai tiếng rồi lấy lại bình tĩnh mặc kệ cái con người mặt đen thậm chí còn đen hơn đít xoong nồi. Hắn hận nhất là bị người ta chê cười cái này giọng! Nếu bình thường chắc chắn đầu tiểu nha đầu đáng chết đang nằm dưới đất... nhưng... ha, hôm nay làm giao dịch, sao lại đi ném đầu nhân kia làm bóng đá chứ.
- Đạp phong thuật_ Nàng nhẹ nói
- Hả? Đây là thuật pháp gì? Ta chưa nghe danh._ Lần đầu hắn nghe tới thứ ma quỷ này
Nhất Linh chẳng nói gì, chính xác hơn là chẳng biết nói gì. Thuật pháp nàng hoàn thiện được vài ngày mà thiên hạ đã biết,.. chắc chết hen. Nhưng cũng phải giải thích cho hắn thôi.
" Đạp phong thuật " Nháy mắt, nàng đã ở dưới tầng lầu. Nàng biết ở ngoài không nhìn nổi ở trong nhưng ở trong có thể nhìn ở ngoài.
Hắc y nhân nhâm nhi chén trà xanh thì nhìn thấy một màn hóa phép...kinh hãi đến độ phì hết nước trà ra. Hắn vẫn là đang mồm chữ o mắt chữ a nha! Cái miệng thậm chí có thể nhét vừa quả trừng gà.
Đạp phong lần nữa, nàng đã xuất hiện trước mặt hắn thản nhiên bảo:
- Nhìn thấy chưa?_ cưng.... Nàng âm thầm nói thêm một tiếng nữa đằng sau.
- Ta đồng ý giao dịch! Ta đồng ý! Mau, mau, người đâu mang con thú cho tiểu cô nương này! Mau mau, rồi lui ra! _ Hắn gấp đến độ đâm đầu vào tường chết vẫn gấp mất thôi! Bí thuật kinh thiên!
- Nhưng....
- Làm sao? Nói đi_ Hắn thúc giục
- Là ngươi chỉ được phép truyền cho một nhân! Nếu để lộ bí thuật này... chân trời góc biển ta cũng sẽ tìm cách giết ngươi! Ta không đủ mạnh nhưng sau chưa biết chừng! Nhớ kỹ!_ Giọng nàng bỗng chốc lạnh như băng. Nàng không muốn chiêu pháp của nàng tạo đến kẻ bán cá ngoài chợ cũng biết!
Hắn giật mình... tiểu nha đầu này. Vừa phút chốc hiển lộ sát ý... chẳng lẽ sư phụ nàng tạo ra ảo diệu kỳ pháp?
Chắc chắn vậy! ( sai rồi cưng)
- Hảo!
- Nghe kĩ đây! Chiêu pháp này gọi đạp phong thuật. Đạp gió mà đi. Tốn tinh thần lực cùng linh hồn lực. Linh hồn lực muốn có được dễ dàng, trong lòng ngươi phải có hận ý hoặc ám hệ...không thì xem vận số đi. Ngươi cảm nhận thiên địa nguyên tố, Thủy, Phong kết hợp. Tập trung tinh thần ghép chúng lại hòa lẫn. Đánh linh hồn lực vào, cùng lúc nghĩ tới nơi muốn đến và từ Đạp phong thuật. Nếu ngươi không luyện nổi thì đừng trách lỗi của ta!
Nói xong nàng ôm lấy kì thú đi mất để lại hắc y nhân có chút thẫn thờ nhìn về phía Nhất Linh... phong hoa tuyết đại.... nàng thực là một ngôi sao sáng...
.....
Vừa bước ra khỏi cửa, lão bản đã phi vào. Bảo cái chủ nhân kia muốn gặp. Rồi chưa kịp đợi nàng nói đã dẫn đi. Gấp lắm sao?
" Ruỳnh " Cửa bật mở, bên trong phòng là một nữ tử trưởng thành. Ánh mắt nàng hàm chứa ý nghĩa gì đó rồi phẩy tay ý bảo lui ra. Cuối cùng, trong chỉ còn hai nàng. Nhất Linh cười nói:
- Hello, I"m Nhất Linh. What"s your name?
- My name"s Tương Liên._ Nàng kia cũng đáp lại
- Thật không ngờ gặp đồng hương. Tôi tên thật Độc Linh, cô tên gì?
Nghe đến hai từ " Độc Linh " mắt Tương Liên sáng quắc lạ kỳ, run run hỏi lại:
- Cô là... sát thủ Độc Linh
Nàng nhẹ gật thì Tương Liên kia đã ôm chặt lấy nàng
- Thần tượng! Thần tượng của đời em! Chị có biết em nghe danh chị từ khi chị ám sát được thủ tướng nước A, nhiệm vụ đầu tiên đó! Em là fan ruột của chị! Em là Tương Liên, một nhà tạo mẫu tóc nổi tiếng! Chủ quán Tóc tóc đầu đầu. Chị biết em không? Cho em xin chữ ký với ạ. Mang theo đến nơi xuyên không này.. em còn mang theo 800 tấm ảnh và một quyển sử kí nói về chị. Còn có cả một khẩu súng 5 viên đạn đã bắn, một chiếc khăn tay chị làm rơi rồi còn cả vài sợi tóc nữa.... bla bla [ Lược bớt 800 từ ]_ Tương Liên nói như pháo rang, nó nói còn có cả đầu của người nàng giết.. ách.. quá kinh khủng. Máu nàng bị thương... ách.. quá đáng sợ nha.. rồi bla bla.... Hóa ra thực sự Tương Liên mới 15 tuổi mà nàng thực sự là 20.
- Em... quá ái mộ chị rồi..._ Nàng mãi mới thốt ra được một lời
- Không, không, chưa đủ! Em sẽ cố gắng có nhiều sưu tầm hơn... à quên.. chị có cần tiền, ma hạch không? Em có nhiều lắm. Có lần em còn được một viên ma hạch cấp 10.. cho chị... cho chị tất... chị có biết em là con gái chủ của cái quỷ gì Thân Tương ấy. Bán đấu giá, mua bán thường rồi vân vân và mây mây có cả! Thậm chí bây giờ em tặng cho chị tất đấy!!! Mà quên, cho em làm thủ hạ chị đi.. đi... đi mà!!!!!!!!_ Nó nói quá nhiều! Nàng cảm thấy lơ con nhà mơ nha! Thân Tương lâu như thế nó muốn tặng nàng? Đùa sao? Thân Tương lâu nổi tiếng đại lục đã bị bán à nhầm, tặng cho nàng trong phút chốc?
- Em thực muốn vậy thì... chị làm sư phụ em nhé?_ Thủ hạ thì nghe khó nghe với con gái rượu Thân Tương lâu quá nhưng mình hiện tại còn bé hơn nó cơ mà
- Nhưng,... chị mới 13 tuổi? Thôi! Em chỉ làm thủ hạ của chị thôi! Em gọi chị là... gì nhỉ?_ Nó đã thẳng thừng từ chối
- Muội muội đi,chị gọi em là tỷ.
- Not! Em gọi chị là... cung chủ đi! Chị lập một cái cung đi! Nổi tiếng giang hồ đi! Em cũng không phải phế vật nên có thể làm trợ thủ đắc lực cho chị! Em là song hệ đấy!!!!_ Nó lại nói vèo vèo nữa.... nhưng là lập phái trên giang hồ sao? Nghe hay nha!
- Hảo! Chị em mình bắt đầu sau khi chị tham gia thánh nữ nhé. Đà nào 1 năm thôi. 1 năm lại gặp ở đây được không?
- Không! em đi theo chị cơ!!!
Ách,. thôi được.
- Chị có không gian, em... vào đó nhé?
Tương Liên gật đầu lia lịa
...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook