Quỷ Dị Hồ Sơ
-
Chương 19: Hồ sơ số 19: Đổ nghiệt
Một con nghiện đánh đề vô công rỗi nghề nhiều năm, sau khi thắng được một khoảng tiền lớn, lại đem tiền trả lại cho trùm đề. Càng ly kỳ hơn chính là, một tuần sau đó trùm đề liền nhảy lầu quyên sinh.
Bởi vì không thể loại trừ trường hợp trùm đề té lầu là do mưu sát, cho nên tôi mời đến người đã thắng một số tiền lớn xong lại hoàn trả là Ngô tiên sinh, để hiểu rõ nội tình trong đó.
Tôi hỏi Ngô tiên sinh có biết trùm đề đã qua đời rồi hay không, anh ta nói:” Từ lúc hắn nhận lấy 8 vạn nguyên kia, thì tôi đã biết hắn nhất định sống không được bao lâu.” Tôi yêu cầu anh ta đem đầu đuôi sự tình kể lại cho rõ ràng, anh ta rất hợp tác, tự mình cẩn thận thuật lại từ đầu tới cuối sự tình ---
Không dám gạt anh, trước kia tôi là dân buôn lậu, điện gia dụng, xăng dầu, điện thoại cái gì cũng có buôn qua. Khi đó, tiền kiếm rất nhanh, buôn một chuyến tối thiểu có thể kiếm tới hai ba vạn. Tiền càng nhiều, tiêu pha càng mạnh tay, cho nên cũng không có để dành được bao nhiêu. Sau đó, chính phủ truy quét buôn lậu, mọi thứ đều mất hết, thiếu chút nữa người cũng đi tù. May mắn, cuối cùng cũng an toàn thoát tội, nhưng cũng vì thế mà một thân nợ nần.
(Cuối thế kỷ trước, buôn lậu phi pháp cực kỳ phổ biến ở vùng duyên hải, hơn nữa phần lớn đều có liên quan đến quan chức chính phủ, cho nên thời điểm tiến hành truy quét, trên căn bản đều là bắt thuyền không bắt người, chỉ cần chịu chi tiền, dân buôn lậu bình thường đều có thể an toàn thoát tội, đó cũng không còn là bí mật nữa)
Thói quen tiêu pha khiến người ta không thể an phận thủ thường, tôi cũng không ngoại lệ, thậm chí lúc nào cũng mơ đến có một ngày Đông sơn tái khởi. Thế nhưng mà, thuyền bị bắt rồi, lại không có vốn liếng, muốn Đông sơn tái khởi dễ như vậy sao? Cho nên, tôi đem tất cả hy vọng đặt vào đánh đề, muốn một ván thắng lại tất cả.
Mỗi ngày tôi đều cầm mã báo, nhìn từ sáng đến tối, muốn từ những con số trên báo, từ những câu chữ, thậm chí từ các dấu chấm dấu phẩy để nhìn ra huyền cơ. Nhưng mà, nếu thật sự có thể nhìn thấy huyền cơ ở trong đó, thì còn có ai đi làm trùm đề đây? Cái gọi là mã báo, chỉ là do trùm đề tự mình làm ra để lừa gạt người mua mà thôi, bốn mươi sáu dãy số đều có thể tìm thấy trên đó, nên sau khi mở thưởng vẫn có thể nói dãy số tìm ra trên mã báo là chuẩn xác. Nói tóm lại huyền cơ lớn nhất trong đó chính là vận khí, ai có vận khí tốt, thì người đó có thể nhìn ra cái gọi là huyền cơ. ( Không rành trò đánh đề bên TQ lẫn VN, chỉ đoán thế này: trùm đề mỡ thưởng, nhưng trước khi mở thưởng còn phát hành hint gọi là mã báo, gồm nhiều câu đố, bài vè, con số, v.v... cho con bạc tha hồ giải để mua số đề, chắc giống kiểu giải mộng đánh đề đó mà )
Con người đôi khi có những lúc rất ngu xuẩn, mặc dù biết cái này rõ ràng là cái bẫy, nhưng vẫn lún vào đó thật sâu. Bởi vì tôi không có việc làm, thu nhập của vợ tôi cũng không nhiều, duy trì chi tiêu trong nhà đã là rất miễn cưỡng, cho nên tôi muốn mua số đề thì phải tự mình nghĩ biện pháp. Trước kia lúc còn làm ăn được, kết giao không ít bằng hữu, chỉ cần da thô mặt dầy một chút, muốn vay một ngàn hay mấy trăm cũng không đến nỗi khó khăn lắm. Nhưng mà, sau này mọi người đều biết tôi vay tiền chỉ dùng vào việc đánh bạc cá cược, hơn nữa mượn tiền xong rồi cũng chưa từng trả qua, cho nên đại đa số mọi người đều cố ý tránh xa tôi.
Năm tháng qua nhanh, người ta cũng không thể xui xẻo cả đời, rốt cục có một ngày, tôi mua trúng một con đặc biệt, thắng tám vạn nguyên. Lúc ấy tôi mừng đến phát điên, cho rằng vận khí của mình rốt cục đến rồi.
Tôi có một đứa con trai tám tuổi, từ lúc gặp chuyện không may đến nay, tôi cũng chưa mua qua thứ gì cho nó. Hiện tại có tiền rồi, nên muốn mua đồ chơi xịn đồ ăn ngon cho nó, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra nên mua cái gì, tiện tay rút ra tờ một trăm nguyên đưa nó, để nó tự mình đi mua. Thời điểm nó cầm tiền trên tay, biểu tình vô cùng ngốc trệ, một chút biểu hiện cao hứng cũng không có, cũng không nói gì, cầm tiền rồi liền đi ra ngoài.
Lúc ấy tôi cũng không để ý làm gì, trong lòng chỉ nghĩ đến tiêu số tiền này như thế nào, có phải nên mua thêm vài con số, đem số tiền này nhân lên mấy chục lần. Nhưng mà, khi thằng con trai quay về nhà, sự hưng phấn của tôi hoàn toàn bị quét sạch. Bởi vì khi nó mua đồ về đến, không phải đồ chơi hay đồ ăn vặt, mà là một túi lớn nhang đèn vàng bạc.
Tôi ngây ra như phỗng nhìn thằng con, sau nửa ngày mới có phản ứng, hỏi nó mua mấy thứ này làm cái gì. Nó không có trả lời tôi, hai mắt có chút si ngốc, chỉ nhìn về phía trước, tựa như không nhìn thấy tôi vậy. Tôi kêu nó vài tiếng, nó mới phục hồi tinh thần lại, hỏi nó tại sao lại mua mấy thứ này. Nó nói không biết, từ lúc nhận tiền, thì đã mơ mơ màng màng, cho đến khi tôi đánh thức nó, nó mới biết chính mình đi mua một đống vàng mã trở về.
Sau khi vợ của tôi biết chuyện, kêu tôi lập tức đem tiền trả lại, một đồng cũng không được thiếu đem trả lại. Tuy tôi thích cờ bạc, nhưng tôi càng sợ chết hơn, vả lại còn liên quan đến người nhà, có nhiều tiền hơn tôi cũng không muốn. Cho nên, đêm đó tôi đem tiền trả lại cho người ghi đề là tiểu Hoa. Tiểu Hoa là một người rất cơ trí, sau khi biết rõ đầu đuôi câu chuyện, cũng không dám giữ tiền cho mình, suốt đêm đem trả lại tận tay cho trùm đề.
Sau đó rất nhiều người biết được việc này, đều cười tôi ngu ngốc, cười tiểu Hoa đần, nhưng sau khi trùm đề nhảy lầu, bọn họ ai cũng cười không nổi. Hiện tại tôi đối với chuyện đánh đề đánh bạc đã không còn nửa điểm hứng thú, cho dù thắng được nhiều tiền hơn nữa, mà thua mất cái mạng, thì còn ý nghĩa gì nữa chứ? Bằng hữu giới thiệu cho tôi một chỗ làm việc, mấy hôm nữa sẽ chính thức đi làm, tuy không phải công việc tốt gì, nhưng có thể sống tạm qua ngày cũng đã đủ rồi...
Sau khi Ngô tiên sinh rời đi, tôi hỏi Thiên Thư có cách nhìn thế nào về sự tình này, cô ấy nói:” Thật ra đánh bạc vốn đã là tội lỗi, thắng thì tội lại càng thêm nặng. Đừng tưởng rằng thắng bạc là vận khí đã đến, người thắng được món tiền nhỏ, nhất định sẽ có lúc thua món tiền lớn. Người thắng được món tiền lớn, sớm muộn gì cũng sẽ đánh mất tánh mạng. Bởi vì cái gọi là số mạng chính là nếu của mình cuối cùng sẽ là của mình, còn nếu là không phải thì đừng cưỡng cầu. Người có số mạng đại phú đại quý, thì dù bây giờ đang là tên ăn mày cũng có lúc sẽ phát tài, còn người có số mạng nghèo khổ, nếu như vọng tưởng muốn dùng cờ bạc để thay đổi số mạng, thua thì đúng rồi, còn thắng đương nhiên là sẽ giảm thọ.
“ Tiền tài bản thân nó chính là gốc rễ tội ác, coi như số mạng giàu sang phú quý, nhưng nếu không làm nhiều việc thiện, cũng sẽ bị trời phạt. Từ xưa đến nay phàm là phú thương, bất kể tài sản của bọn họ có phải kiếm được từ chính đạo hay không, không ai không bỏ tiền ra làm từ thiện tích đức, khoan nói tới trong lòng bọn họ thực sự có thiện niệm hay không, tối thiểu bọn họ đã làm việc thiện. Về phần những kẻ làm giàu bất nhân, thì sẽ hoặc là lúc trung niên gặp họa bất ngờ, hoặc là cuối đời chết không yên ổn.
“ Tiền của Ngô tiên sinh là do thắng đề mà có, nói một cách khác, là lấy tiền từ trong tay trùm đề, mà tiền của trùm đề tự nhiên là lấy từ trong tay những con đề. Mười người đánh bạc chín người thua, dân cờ bạc thua tiền tất nhiên sẽ sinh ra lòng oán hận, người nhà con bạc thậm chí là bằng hữu cũng sẽ đối với chuyện đánh bạc mà sinh oán hận, mà những thứ oán niệm này toàn bộ thông qua tiền tài mà tập trung lại trong tay trùm đề. Cho nên anh ta thắng được không phải là tiền, mà là những oán niệm của những con bạc táng gia bại sản, thậm chí cửa nát nhà tan do đánh đề. Cho dù là người cao số cũng không nhất định có thể hưởng thụ được số tiền tài bất nghĩa này, huống chi anh ta lại có số xui xẻo.”
Tôi nói:” Nguyên nhân tử vong chân chính của trùm đề kia, là bởi vì tạo nghiệt quá nặng, nên mới dẫn tới gặp họa bất ngờ sao?”
Thiên Thư nói:” Mười phần không sai rồi, loại người kiếm tiền bất nhân này, phần lớn đều chết bất đắc kỳ tử.”
Vụ án của của trùm đề này cuối cùng chiếu theo án tự tử mà xử lý, tuy vụ án còn một vài nghi điểm, nhưng loại người này chết đi, ngoại trừ người nhà của hắn sẽ vì hắn mà rơi lệ, thì còn có ai thèm quan tâm đến chứ?
-------------------------------
Bởi vì không thể loại trừ trường hợp trùm đề té lầu là do mưu sát, cho nên tôi mời đến người đã thắng một số tiền lớn xong lại hoàn trả là Ngô tiên sinh, để hiểu rõ nội tình trong đó.
Tôi hỏi Ngô tiên sinh có biết trùm đề đã qua đời rồi hay không, anh ta nói:” Từ lúc hắn nhận lấy 8 vạn nguyên kia, thì tôi đã biết hắn nhất định sống không được bao lâu.” Tôi yêu cầu anh ta đem đầu đuôi sự tình kể lại cho rõ ràng, anh ta rất hợp tác, tự mình cẩn thận thuật lại từ đầu tới cuối sự tình ---
Không dám gạt anh, trước kia tôi là dân buôn lậu, điện gia dụng, xăng dầu, điện thoại cái gì cũng có buôn qua. Khi đó, tiền kiếm rất nhanh, buôn một chuyến tối thiểu có thể kiếm tới hai ba vạn. Tiền càng nhiều, tiêu pha càng mạnh tay, cho nên cũng không có để dành được bao nhiêu. Sau đó, chính phủ truy quét buôn lậu, mọi thứ đều mất hết, thiếu chút nữa người cũng đi tù. May mắn, cuối cùng cũng an toàn thoát tội, nhưng cũng vì thế mà một thân nợ nần.
(Cuối thế kỷ trước, buôn lậu phi pháp cực kỳ phổ biến ở vùng duyên hải, hơn nữa phần lớn đều có liên quan đến quan chức chính phủ, cho nên thời điểm tiến hành truy quét, trên căn bản đều là bắt thuyền không bắt người, chỉ cần chịu chi tiền, dân buôn lậu bình thường đều có thể an toàn thoát tội, đó cũng không còn là bí mật nữa)
Thói quen tiêu pha khiến người ta không thể an phận thủ thường, tôi cũng không ngoại lệ, thậm chí lúc nào cũng mơ đến có một ngày Đông sơn tái khởi. Thế nhưng mà, thuyền bị bắt rồi, lại không có vốn liếng, muốn Đông sơn tái khởi dễ như vậy sao? Cho nên, tôi đem tất cả hy vọng đặt vào đánh đề, muốn một ván thắng lại tất cả.
Mỗi ngày tôi đều cầm mã báo, nhìn từ sáng đến tối, muốn từ những con số trên báo, từ những câu chữ, thậm chí từ các dấu chấm dấu phẩy để nhìn ra huyền cơ. Nhưng mà, nếu thật sự có thể nhìn thấy huyền cơ ở trong đó, thì còn có ai đi làm trùm đề đây? Cái gọi là mã báo, chỉ là do trùm đề tự mình làm ra để lừa gạt người mua mà thôi, bốn mươi sáu dãy số đều có thể tìm thấy trên đó, nên sau khi mở thưởng vẫn có thể nói dãy số tìm ra trên mã báo là chuẩn xác. Nói tóm lại huyền cơ lớn nhất trong đó chính là vận khí, ai có vận khí tốt, thì người đó có thể nhìn ra cái gọi là huyền cơ. ( Không rành trò đánh đề bên TQ lẫn VN, chỉ đoán thế này: trùm đề mỡ thưởng, nhưng trước khi mở thưởng còn phát hành hint gọi là mã báo, gồm nhiều câu đố, bài vè, con số, v.v... cho con bạc tha hồ giải để mua số đề, chắc giống kiểu giải mộng đánh đề đó mà )
Con người đôi khi có những lúc rất ngu xuẩn, mặc dù biết cái này rõ ràng là cái bẫy, nhưng vẫn lún vào đó thật sâu. Bởi vì tôi không có việc làm, thu nhập của vợ tôi cũng không nhiều, duy trì chi tiêu trong nhà đã là rất miễn cưỡng, cho nên tôi muốn mua số đề thì phải tự mình nghĩ biện pháp. Trước kia lúc còn làm ăn được, kết giao không ít bằng hữu, chỉ cần da thô mặt dầy một chút, muốn vay một ngàn hay mấy trăm cũng không đến nỗi khó khăn lắm. Nhưng mà, sau này mọi người đều biết tôi vay tiền chỉ dùng vào việc đánh bạc cá cược, hơn nữa mượn tiền xong rồi cũng chưa từng trả qua, cho nên đại đa số mọi người đều cố ý tránh xa tôi.
Năm tháng qua nhanh, người ta cũng không thể xui xẻo cả đời, rốt cục có một ngày, tôi mua trúng một con đặc biệt, thắng tám vạn nguyên. Lúc ấy tôi mừng đến phát điên, cho rằng vận khí của mình rốt cục đến rồi.
Tôi có một đứa con trai tám tuổi, từ lúc gặp chuyện không may đến nay, tôi cũng chưa mua qua thứ gì cho nó. Hiện tại có tiền rồi, nên muốn mua đồ chơi xịn đồ ăn ngon cho nó, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra nên mua cái gì, tiện tay rút ra tờ một trăm nguyên đưa nó, để nó tự mình đi mua. Thời điểm nó cầm tiền trên tay, biểu tình vô cùng ngốc trệ, một chút biểu hiện cao hứng cũng không có, cũng không nói gì, cầm tiền rồi liền đi ra ngoài.
Lúc ấy tôi cũng không để ý làm gì, trong lòng chỉ nghĩ đến tiêu số tiền này như thế nào, có phải nên mua thêm vài con số, đem số tiền này nhân lên mấy chục lần. Nhưng mà, khi thằng con trai quay về nhà, sự hưng phấn của tôi hoàn toàn bị quét sạch. Bởi vì khi nó mua đồ về đến, không phải đồ chơi hay đồ ăn vặt, mà là một túi lớn nhang đèn vàng bạc.
Tôi ngây ra như phỗng nhìn thằng con, sau nửa ngày mới có phản ứng, hỏi nó mua mấy thứ này làm cái gì. Nó không có trả lời tôi, hai mắt có chút si ngốc, chỉ nhìn về phía trước, tựa như không nhìn thấy tôi vậy. Tôi kêu nó vài tiếng, nó mới phục hồi tinh thần lại, hỏi nó tại sao lại mua mấy thứ này. Nó nói không biết, từ lúc nhận tiền, thì đã mơ mơ màng màng, cho đến khi tôi đánh thức nó, nó mới biết chính mình đi mua một đống vàng mã trở về.
Sau khi vợ của tôi biết chuyện, kêu tôi lập tức đem tiền trả lại, một đồng cũng không được thiếu đem trả lại. Tuy tôi thích cờ bạc, nhưng tôi càng sợ chết hơn, vả lại còn liên quan đến người nhà, có nhiều tiền hơn tôi cũng không muốn. Cho nên, đêm đó tôi đem tiền trả lại cho người ghi đề là tiểu Hoa. Tiểu Hoa là một người rất cơ trí, sau khi biết rõ đầu đuôi câu chuyện, cũng không dám giữ tiền cho mình, suốt đêm đem trả lại tận tay cho trùm đề.
Sau đó rất nhiều người biết được việc này, đều cười tôi ngu ngốc, cười tiểu Hoa đần, nhưng sau khi trùm đề nhảy lầu, bọn họ ai cũng cười không nổi. Hiện tại tôi đối với chuyện đánh đề đánh bạc đã không còn nửa điểm hứng thú, cho dù thắng được nhiều tiền hơn nữa, mà thua mất cái mạng, thì còn ý nghĩa gì nữa chứ? Bằng hữu giới thiệu cho tôi một chỗ làm việc, mấy hôm nữa sẽ chính thức đi làm, tuy không phải công việc tốt gì, nhưng có thể sống tạm qua ngày cũng đã đủ rồi...
Sau khi Ngô tiên sinh rời đi, tôi hỏi Thiên Thư có cách nhìn thế nào về sự tình này, cô ấy nói:” Thật ra đánh bạc vốn đã là tội lỗi, thắng thì tội lại càng thêm nặng. Đừng tưởng rằng thắng bạc là vận khí đã đến, người thắng được món tiền nhỏ, nhất định sẽ có lúc thua món tiền lớn. Người thắng được món tiền lớn, sớm muộn gì cũng sẽ đánh mất tánh mạng. Bởi vì cái gọi là số mạng chính là nếu của mình cuối cùng sẽ là của mình, còn nếu là không phải thì đừng cưỡng cầu. Người có số mạng đại phú đại quý, thì dù bây giờ đang là tên ăn mày cũng có lúc sẽ phát tài, còn người có số mạng nghèo khổ, nếu như vọng tưởng muốn dùng cờ bạc để thay đổi số mạng, thua thì đúng rồi, còn thắng đương nhiên là sẽ giảm thọ.
“ Tiền tài bản thân nó chính là gốc rễ tội ác, coi như số mạng giàu sang phú quý, nhưng nếu không làm nhiều việc thiện, cũng sẽ bị trời phạt. Từ xưa đến nay phàm là phú thương, bất kể tài sản của bọn họ có phải kiếm được từ chính đạo hay không, không ai không bỏ tiền ra làm từ thiện tích đức, khoan nói tới trong lòng bọn họ thực sự có thiện niệm hay không, tối thiểu bọn họ đã làm việc thiện. Về phần những kẻ làm giàu bất nhân, thì sẽ hoặc là lúc trung niên gặp họa bất ngờ, hoặc là cuối đời chết không yên ổn.
“ Tiền của Ngô tiên sinh là do thắng đề mà có, nói một cách khác, là lấy tiền từ trong tay trùm đề, mà tiền của trùm đề tự nhiên là lấy từ trong tay những con đề. Mười người đánh bạc chín người thua, dân cờ bạc thua tiền tất nhiên sẽ sinh ra lòng oán hận, người nhà con bạc thậm chí là bằng hữu cũng sẽ đối với chuyện đánh bạc mà sinh oán hận, mà những thứ oán niệm này toàn bộ thông qua tiền tài mà tập trung lại trong tay trùm đề. Cho nên anh ta thắng được không phải là tiền, mà là những oán niệm của những con bạc táng gia bại sản, thậm chí cửa nát nhà tan do đánh đề. Cho dù là người cao số cũng không nhất định có thể hưởng thụ được số tiền tài bất nghĩa này, huống chi anh ta lại có số xui xẻo.”
Tôi nói:” Nguyên nhân tử vong chân chính của trùm đề kia, là bởi vì tạo nghiệt quá nặng, nên mới dẫn tới gặp họa bất ngờ sao?”
Thiên Thư nói:” Mười phần không sai rồi, loại người kiếm tiền bất nhân này, phần lớn đều chết bất đắc kỳ tử.”
Vụ án của của trùm đề này cuối cùng chiếu theo án tự tử mà xử lý, tuy vụ án còn một vài nghi điểm, nhưng loại người này chết đi, ngoại trừ người nhà của hắn sẽ vì hắn mà rơi lệ, thì còn có ai thèm quan tâm đến chứ?
-------------------------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook