Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên
-
Chương 5-2: Đánh cho thực đau thực sảng! (2)
Đợi mua được dược liệu và luyện dược đỉnh, Phượng Thiên Tuyết muốn luyện dược, giải độc của mình, cùng với luyện chế Thần Tốc đan cho Phượng Thiên Trạch.
Thần Tốc đan, có thể làm một huyền thuật sư tu vi bát cấp đột phá lên hai cấp, loại đan dược này chính là vạn kim khó cầu, dù sao chỉ có luyện dược sư bát cấp mới có thể luyện chế ra đấy.
Hạ quốc cũng chỉ là tiểu quốc, luyện dược sư cũng không nhiều.
Luyện dược sư cao cấp, cũng khinh thường luyện loại đan dược này kiếm tiền, bọn họ quan tâm là thực lực của mình!
"Tỷ, tỷ vừa mới cho hai tiện tỳ kia ăn cái gì nha?".
Cặp mắt to sáng ngời kia của Phượng Thiên Trạch tràn ngập tò mò, càng ngày càng cảm thấy tỷ tỷ không giống người thường.
"Chẳng qua là làm từ bùn mà thôi, đừng nói ra!".
Phượng Thiên Tuyết nhỏ giọng nói bên tai đệ đệ, sau khi Phượng Thiên Trạch nghe xong, mở to hai mắt nhìn!
Trời ạ, tỷ thật là lợi hại, chỉ dùng hai viên bùn cũng có thể khiến hai tiện tỳ kia sợ tới mức ngoan ngoãn nghe lời!
Mạnh mẽ!
Sảng khoái!
"Phốc... Ha ha ha ha ha...". Không lâu về sau, Phượng Thiên Trạch lại phát ra một hồi tiếng cười thống khoái, đoán chừng sau này Vân Nhi và Chu Nhi biết rõ nội tình, nhất định sẽ hối hận muôn phần.
Vân Nhi và Chu Nhi tốn công phu nửa ngày, liền mua hết toàn bộ đồ vật Phượng Thiên Tuyết cần.
Tuy rằng các nàng là người của Phượng Hiểu Vũ, nhưng mà các nàng cho rằng Phượng Thiên Tuyết cho các nàng ăn độc dược thật, đương nhiên không thể không ngoan ngoãn nghe lời.
"Đúng rồi, nếu Tam tiểu thư hỏi bổn tiểu thư, ngươi cứ nói sau khi ta uống canh thuốc lần trước, ta đã bắt đầu nằm lì trên giường, toàn thân bốc mùi.".
Phượng Thiên Tuyết vừa chậm rãi ăn gà nướng, vừa thản nhiên dặn dò Chu Nhi.
"Dạ, đại tiểu thư!". Chu Nhi hận đến phổi sắp nổ, nhưng chỉ có thể biểu hiện nhu thuận nghe lời.
Rơi vào đường cùng, Chu Nhi và Vân Nhi đành phải đầu hàng, trán của các nàng tràn đầy mồ hôi lạnh, đại tiểu thư vốn là phế vật, nhưng lúc ra tay, các nàng cảm nhận được Phượng Thiên Tuyết có thực lực cấp năm cấp sáu!
Ban đêm, Phượng Thiên Tuyết cho Chu Nhi và Vân Nhi đi mua thảo dược nấu thành nước, còn mình thì đến hồ băng sau tiểu viện.
Cái hồ này, tuy rằng vô cùng băng hàn, nhưng mà linh khí sung túc, giải độc ở chỗ này, là chuyện vô cùng phù hợp.
"Đúng rồi, Thiên Trạch, tỷ bắt mạch cho ngươi.". Phượng Thiên Tuyết đột nhiên nhớ tới chuyện kì lạ của Phượng Thiên Trạch.
Bình thường mà nói, tốc độ tu hành của một người bình thường, sẽ không chậm như vậy.
Phượng Thiên Trạch đã mười bảy tuổi, đáng lẽ nên đến cấp hai hoặc là cấp ba, thế nhưng hắn lại vẫn luôn dừng lại ở cấp một.
Đây đúng là chuyện lạ!
Phượng Thiên Trạch ngoan ngoãn vươn tay, "Tỷ, tỷ biết y thuật sao... Có phải đêm qua tỷ được vị cao nhân nào đó chỉ điểm hay không?".
Phượng Thiên Tuyết mím môi cười, "Đúng vậy, cho nên tỷ tỷ mới có thể trở nên lợi hại như vậy, sau này đã có tỷ, đệ không cần phải lo lắng!".
Trong lúc nói chuyện, ngón tay đặt xuống cổ tay của Phượng Thiên Trạch.
Bây giờ thần thức của Phượng Thiên Tuyết còn rất yếu, cho nên cần tiếp xúc thì mới có thể để thần thức đi vào dò tra thân thể của người khác.
Nhưng mà thần thức của Phượng Thiên Tuyết vừa chạy xuống đan điền, đã bị một cỗ ánh sáng nóng rực cản lại!
Phượng Thiên Tuyết không cam lòng, thử lại mấy lần, mỏi mệt khiến nàng chảy mồ hôi ròng ròng, nhưng vẫn không có kết quả gì.
Thật kỳ quái, tại sao lại có chuyện như vậy?
"Tỷ, đệ có bệnh gì vậy? Vì sao đệ vẫn không thể tiến bộ?".
"Thiên Trạch, đệ không có việc gì, về sau tỷ sẽ chữa cho đệ thật tốt.". Phượng Thiên Tuyết nhẹ giọng nói, bây giờ thần thức của nàng quá yếu, căn bản là không tìm được nguyên nhân tình trạng.
Thần Tốc đan, có thể làm một huyền thuật sư tu vi bát cấp đột phá lên hai cấp, loại đan dược này chính là vạn kim khó cầu, dù sao chỉ có luyện dược sư bát cấp mới có thể luyện chế ra đấy.
Hạ quốc cũng chỉ là tiểu quốc, luyện dược sư cũng không nhiều.
Luyện dược sư cao cấp, cũng khinh thường luyện loại đan dược này kiếm tiền, bọn họ quan tâm là thực lực của mình!
"Tỷ, tỷ vừa mới cho hai tiện tỳ kia ăn cái gì nha?".
Cặp mắt to sáng ngời kia của Phượng Thiên Trạch tràn ngập tò mò, càng ngày càng cảm thấy tỷ tỷ không giống người thường.
"Chẳng qua là làm từ bùn mà thôi, đừng nói ra!".
Phượng Thiên Tuyết nhỏ giọng nói bên tai đệ đệ, sau khi Phượng Thiên Trạch nghe xong, mở to hai mắt nhìn!
Trời ạ, tỷ thật là lợi hại, chỉ dùng hai viên bùn cũng có thể khiến hai tiện tỳ kia sợ tới mức ngoan ngoãn nghe lời!
Mạnh mẽ!
Sảng khoái!
"Phốc... Ha ha ha ha ha...". Không lâu về sau, Phượng Thiên Trạch lại phát ra một hồi tiếng cười thống khoái, đoán chừng sau này Vân Nhi và Chu Nhi biết rõ nội tình, nhất định sẽ hối hận muôn phần.
Vân Nhi và Chu Nhi tốn công phu nửa ngày, liền mua hết toàn bộ đồ vật Phượng Thiên Tuyết cần.
Tuy rằng các nàng là người của Phượng Hiểu Vũ, nhưng mà các nàng cho rằng Phượng Thiên Tuyết cho các nàng ăn độc dược thật, đương nhiên không thể không ngoan ngoãn nghe lời.
"Đúng rồi, nếu Tam tiểu thư hỏi bổn tiểu thư, ngươi cứ nói sau khi ta uống canh thuốc lần trước, ta đã bắt đầu nằm lì trên giường, toàn thân bốc mùi.".
Phượng Thiên Tuyết vừa chậm rãi ăn gà nướng, vừa thản nhiên dặn dò Chu Nhi.
"Dạ, đại tiểu thư!". Chu Nhi hận đến phổi sắp nổ, nhưng chỉ có thể biểu hiện nhu thuận nghe lời.
Rơi vào đường cùng, Chu Nhi và Vân Nhi đành phải đầu hàng, trán của các nàng tràn đầy mồ hôi lạnh, đại tiểu thư vốn là phế vật, nhưng lúc ra tay, các nàng cảm nhận được Phượng Thiên Tuyết có thực lực cấp năm cấp sáu!
Ban đêm, Phượng Thiên Tuyết cho Chu Nhi và Vân Nhi đi mua thảo dược nấu thành nước, còn mình thì đến hồ băng sau tiểu viện.
Cái hồ này, tuy rằng vô cùng băng hàn, nhưng mà linh khí sung túc, giải độc ở chỗ này, là chuyện vô cùng phù hợp.
"Đúng rồi, Thiên Trạch, tỷ bắt mạch cho ngươi.". Phượng Thiên Tuyết đột nhiên nhớ tới chuyện kì lạ của Phượng Thiên Trạch.
Bình thường mà nói, tốc độ tu hành của một người bình thường, sẽ không chậm như vậy.
Phượng Thiên Trạch đã mười bảy tuổi, đáng lẽ nên đến cấp hai hoặc là cấp ba, thế nhưng hắn lại vẫn luôn dừng lại ở cấp một.
Đây đúng là chuyện lạ!
Phượng Thiên Trạch ngoan ngoãn vươn tay, "Tỷ, tỷ biết y thuật sao... Có phải đêm qua tỷ được vị cao nhân nào đó chỉ điểm hay không?".
Phượng Thiên Tuyết mím môi cười, "Đúng vậy, cho nên tỷ tỷ mới có thể trở nên lợi hại như vậy, sau này đã có tỷ, đệ không cần phải lo lắng!".
Trong lúc nói chuyện, ngón tay đặt xuống cổ tay của Phượng Thiên Trạch.
Bây giờ thần thức của Phượng Thiên Tuyết còn rất yếu, cho nên cần tiếp xúc thì mới có thể để thần thức đi vào dò tra thân thể của người khác.
Nhưng mà thần thức của Phượng Thiên Tuyết vừa chạy xuống đan điền, đã bị một cỗ ánh sáng nóng rực cản lại!
Phượng Thiên Tuyết không cam lòng, thử lại mấy lần, mỏi mệt khiến nàng chảy mồ hôi ròng ròng, nhưng vẫn không có kết quả gì.
Thật kỳ quái, tại sao lại có chuyện như vậy?
"Tỷ, đệ có bệnh gì vậy? Vì sao đệ vẫn không thể tiến bộ?".
"Thiên Trạch, đệ không có việc gì, về sau tỷ sẽ chữa cho đệ thật tốt.". Phượng Thiên Tuyết nhẹ giọng nói, bây giờ thần thức của nàng quá yếu, căn bản là không tìm được nguyên nhân tình trạng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook