Chương 65: Lầu ba

Nơi ở của viên quản lý vốn là lâu đài của các quý tộc Darliege, mọi thứ đều chú trọng vào tính phòng thủ, các cửa sổ đều được trổ ở phần trên cao, vừa hẹp vừa nhỏ, ngay cả vào ban ngày điều kiện ánh sáng cũng rất kém. Để thích hợp cho việc sinh sống, chủ dinh thự đã lắp thêm rất nhiều ô cửa kính ở tầng trệt.

Lumian nhìn vào bên trong qua một tấm kính trang trí hoa văn, thấy đại sảnh dùng để tổ chức yến tiệc trống không, rất vắng vẻ.

“Đúng là có rất ít người hầu...” Leah khẽ thở dài.

Bởi vì bây giờ là ban ngày nên rất nhiều cửa sổ được mở, cho phép không khí trong lành xen lẫn hương hoa tràn vào, điều này tạo điều kiện cực tốt cho đám người Lumian lẻn vào.

Thừa dịp lầu một không có người hầu, bốn người lần lượt lăn vào đại sảnh, nhưng không vội vàng tiến sâu mà tìm một chỗ khuất gần đó trốn. Leah quay đầu lại và nói với Valentine đang nép sau một cây cột trang trí:

“Tôi sẽ dò đường trước, chuẩn bị sẵn sàng đi.”

“Ừm.” Valentine nghiêm túc gật đầu.

Lumian đang ngồi xổm sau bệ đá có đặt chiếc bình sứ, nghe vậy thò đầu ra nhắc nhở:

“Không cần phải thăm dò tầng một.”

“Nơi này thường dùng để tiếp đãi khách, không có gì bất thường cả.”

Kể từ khi viên quản lý Beost và phu nhân Poualiss chuyển đến, thỉnh thoảng chị gái Aurora của cậu sẽ đến tòa lâu đài làm khách hoặc mượn ngựa, cậu có nhân cơ hội đi theo vài lần, được nếm không ít bánh ngọt, bánh mì và đồ uống. Khi viên quản lý và phu nhân Poualiss ra ngoài, cậu cũng thi thoảng đến tìm quản gia Louis Lund, đi thăm thú lầu một dưới sự “tháp tùng” của đối phương,.

“Tôi sẽ đến thẳng đầu cầu thang.” Leah biểu thị đã hiểu.

Cô ấy không cố gắng đi thẳng qua sảnh tiệc vắng vẻ, mà dựa vào tường và đi vòng ra cầu thang. Bốn chiếc chuông nhỏ bằng bạc không phát ra âm thanh một cách kỳ diệu. Khi đi ngang qua một trong những căn phòng, cô ấy đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân cách rất gần cửa.

Thậm chí, vị trí Lumian vừa khéo có thể nhìn thấy một người hầu nam mặc áo khoác đỏ quần trắng xuất hiện ở cửa, sắp sửa đụng mặt với Leah mà xung quanh lại không có gì che chắn!

Leah không hề hoảng, xoay người, chống tay vào tường, chậm rãi trèo lên bức tranh sơn dầu treo ở độ cao hai mét. Sau đó, cô ấy kiễng chân, bước lên khung tranh rồi cứ thế đứng vững vàng, lưng dựa vào tường mà không khiến bức tranh sơn dầu long ra. Lumian muốn vỗ tay vì nó khiến cậu nhớ đến màn nhào lộn trong rạp xiếc mà cậu đã xem ở Darliege năm ngoái.

Người hầu nam rời khỏi phòng, liếc trái nhìn phải theo bản năng rồi đi về phía nhà bếp. Anh ta vừa tiến lên vài bước, Leah lập tức dính chặt vào bức tranh sơn dầu, không tiếng động trượt xuống đất. Sau đó, cô gái lăn hai vòng và nấp sau một cây cột. Đợi người hầu nam biến mất khỏi sảnh tiệc, cô ấy lại dựa vào tường. Cuối cùng, cô ấy đến được đầu cầu thang và xác nhận là không có vấn đề gì.

Thấy vậy, Lumian phóng ra khỏi bệ đá và chạy thẳng tới. Tốc độ của cậu rất nhanh, chỉ mất hai hoặc ba giây để lao đến chỗ Leah. Thế nhưng, cậu không phải người nhanh nhất, Ryan đã hoàn thành “hành trình” ấy chỉ trong một hơi thở. Tốc độ Valentine cũng không quá chậm, hiển nhiên thể lực mạnh hơn so với người bình thường.

Chẳng nói gì nhiều, Leah dẫn đầu, cả bốn người kéo giãn khoảng cách, lần lượt bước lên cầu thang, đi đến tầng hai của ngôi nhà. Hai bên hành lang của tầng này là căn phòng đóng kín cửa, phía dưới chỉ có một khung cửa sổ cho phép ánh sáng mặt trời chiếu vào, tổng thể trông cực kỳ tối tăm.

Ryan liếc nhìn nhìn chung quanh và nói:

“Chúng ta chia ra lục soát các gian phòng, như thế có thể tiết kiệm thời gian, cũng tiện cho việc ẩn nấp nhưng mọi người không được cách nhau quá một gian phòng, nhỡ khi xảy ra chuyện lại cứu không kịp.”

Leah và những người khác gật đầu thể hiện đã hiểu.

Lumian lập tức đi tới gian phòng bên cạnh, đầu tiên là áp tai vào cửa, nghe ngóng xem bên trong có động tĩnh gì, sau đó nhẹ nhàng xoay nắm cửa lẻn vào. Đây là phòng của người giúp việc. Cậu lục lọi một hồi mà không tìm được manh mối, chỉ có thể di chuyển sang phòng bên cạnh.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM


 

Cứ như thế, bốn người họ liên tục tránh được những người hầu và tìm tòi được gần hết các địa điểm trên tầng hai. Khi vòng tìm kiếm sắp kết thúc, Lumian đến trước cửa căn phòng để lại bóng ma tâm lý cho cậu. Phòng ngủ của Louis Lund. Và theo diễn tiến của “lịch sử” thì có lẽ vị quản gia này đã sinh con vào ngày hôm qua.

“Dạ dày của anh ta bị xé toạc, cho dù có khâu lại cũng không thể hồi phục trong thời gian ngắn, chắc chắn hiện giờ anh ta nằm trên giường dưỡng thương...” Lumian âm thầm, cân nhắc có nên đẩy cửa vào, tìm Louis Lund “trò chuyện” hay không.

Là một người đích thân trải qua vụ việc kỳ lạ, hẳn vị nam quản gia phải biết rất nhiều điều. Nhưng như thế lại đi trái với nguyên tắc chỉ quan sát và tìm kiếm, không động đến những điều bất thường bọn họ đã đặt ra trước đó. Xét cho cùng, Lumian cũng không thể đảm bảo là Louis Lund sẽ không nói với phu nhân Poualiss về việc cậu đã lẻn vào lâu đài được.

Anh ta đã sinh con chop hu nhân luôn rồi thì còn giấu diếm cái gì nữa chứ?

Còn diệt khẩu lại đồng nghĩa với việc trực tiếp nói cho phu nhân Poualiss là “xảy ra chuyện rồi”.

“Đáng tiếc quá, giá như mình biết chút ít về thuật thôi miên…” Lumian yên lặng thở dài, theo thói quen áp tai vào cửa, lắng nghe động tĩnh bên trong.

Bên trong không có động tĩnh gì. Với thính giác sau khi tập trung tinh thần của “Thợ săn”, dù có tấm cửa ngăn cản và ở khoảng cách hai hoặc ba mét thì cũng không có chuyện cậu không nghe thấy tiếng thở 

“Không có ai? Louis Lund vừa mới sinh, anh ta đi đâu được?” Lumian thử vặn tay nắm cửa, đẩy cửa hé ra thành một khe hở, lén lút quan sát bên trong.

Căn phòng tương đối sạch sẽ, không có vết máu như trong ký ức của cậu, tất nhiên cùng chẳng có Louis Lund.

Lumian khẽ cau mày, dùng tay đẩy cánh cửa mở ra một nửa rồi bước vào.

Cậu có thể nhận ra trong phòng này có dấu vết có con người từng ngủ, cho dù là tấm chăn được trải phẳng, tàn thuốc đầu giường, chiếc áo khoác đen treo trên ghế hay dấu chân mờ nhạt trên mặt đất, tất cả đều cho thấy Louis Lund đã từng ở nơi này cách đây không lâu.

Ngoài những thứ này, Lumian còn nhìn thấy một số vết máu và vết dầu ở mép giường chưa được lau sạch.

“Đúng là hôm qua đã sinh con...” Lumian vừa gật đầu vừa thì thầm với chính mình.

Lúc này, cậu nghe thấy giọng nói yếu ớt từ ngoài cửa sổ truyền đến. Cậu vội vàng đi đến bên cửa sổ thủy tinh, xoay người nhìn ra bên ngoài.

Bên ngoài chuồng ngựa, Louis Lund tóc đen mắt xanh mặc áo sơ mi trắng, khoác vest đen, mặc quần sẫm màu, đi giày da, đang nói chuyện gì đó với Sewell, người đánh xe ngựa đã đưa hai chị em sang bờ bên kia thế giới trong vòng tuần hoàn trước.

Sắc mặt anh ta khá hồng hào, dáng đi vững vàng mạnh mẽ khiến cho Lumian phải ngẩn người.

Đây là người vừa mới sinh con hôm qua sao?

Lại còn là sinh mổ nữa chứ!

Lumian cố gắng kìm nén nỗi kinh hoàng trong lòng, cẩn thận lắng nghe xem Louis Lund và Sewell đang nói gì. Không ngờ, hai anh chàng đó chỉ đang trao đổi kinh nghiệm nhổ cỏ và trồng hoa.

“Làm sao thế?” Thấy Lumian mãi chưa đi ra, Ryan đội mũ quả dưa sẫm màu cũng đẩy cửa bước vào phòng, theo sau là Leah và Valentine.

Lumian vội kìm giọng, kể cho ba người nghe về màn biểu hiện của Louis Lund.

Ryan nghiêm túc lắng nghe, suy nghĩ một hồi rồi nói:

“Cậu biết ‘Nữ thần mẹ’ không?”

Có một vùng đất giao giữa Darliege và vương quốc Fenepot, những người chăn cừu thường xuyên chuyển đàn đến đó, cộng với sự giáo dục cơ bản của chị gái, Lumian không lạ gì điều này:

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM

 

“Biết chứ, vị thần tín ngưỡng của người Fenepot.”

Ryan gật đầu nói:

“Vị thần đó phụ trách khả năng sinh sản, tương ứng với đó còn có các lĩnh vực như chữa lành và sự sống, những điều này cũng được phản ánh qua khả năng của các phái người siêu phàm tương ứng

“Ý tôi không phải là những chuyện ở đây có liên quan đến ‘Nữ thần mẹ’, mà là muốn nói cho cậu biết khả năng sinh sản, chữa lành và sự sống thường liên quan tới nhau. Nếu Louis Lund có thể sinh con thì việc anh ta chỉ cần một ngày để hồi phục là điều dễ hiểu.”

“Vậy à...” Lumian ngẫm nghĩ rồi cũng thấy bình thường.

Đàn ông còn có thể sinh con thì việc hừng hực sức khỏe sau một ngày sinh mổ có gì lạ?

“Có thu hoạch gì không?” Cậu hỏi nhóm Ryan.

Ryan lắc đầu:

“Đều là phòng người hầu bình thường cả.”

“Xem ra chúng ta phải lên tầng ba rồi.” Lumian cảm thấy nặng nề khó hiểu.

Trên tầng ba có phòng ngủ, phòng làm việc, phòng tắm nắng, phòng khách vân vân của phu nhân Poualiss và viên quản lý Beost. Và điều này có nghĩa là rủi ro sẽ lớn hơn.

“Được.” Ryan không chút do dự.

Chẳng mấy chốc, bốn người lẻn vào tầng ba.

Cửa nhiều phòng ở đây đều mở, hành lang sáng sủa hơn rất nhiều. Lumian đi thẳng vào vấn đề, bước vào phòng ngủ của phu nhân Poualiss và viên quản lý Beost.

Có một chiếc giường trải chăn nhung sáng màu, một giá sách nhỏ để đọc sách trước khi đi ngủ, một phòng thay quần áo rất rộng chứa đủ loại quần áo, một chiếc két sắt đựng những bộ sưu tập quý giá, một bộ giường êm ái và thoải mái, chiếc bàn với năm khung ảnh cùng chồng tài liệu sách vở, tấm thảm nhung trắng sang trọng phủ khắp căn phòng...

Lumian và những người khác nhìn quanh, đồng thời chọn chiếc bàn đó.

Sách trên bàn là những cuốn tiểu thuyết phổ biến thường thấy, bao gồm kiệt tác của Fors Wall “Nhà thám hiểm vĩ đại 5: Trung tướng bệnh tật” và tác phẩm mới nhất của Aurora “Thám tử dự bị”. Các tài liệu chủ yếu là công việc vùng Darliege gửi tới, trong số năm bức ảnh trong khung, bốn bức thuộc về phu nhân Poualiss, một tấm thuộc về một người đàn ông mà Lumian không biết.

“Không có viên quản lý?” Cậu thì thào kinh ngạc.

Trong bốn bức ảnh chỉ có một mình mình, phu nhân Poualiss mặc những bộ trang phục khác nhau và tạo dáng ở những tư thế khác nhau, bức ảnh đàn ông duy nhất lại không phải là của viên quản lý Beost.

Phải biết, ông ta là nam chủ nhân của gia đình này, chuyện này có vẻ hơi kì lạ nhỉ?

Leah gật đầu trầm ngâm:

“Có thể địa vị của viên quản lý trong gia đình này cũng giống như quản gia vậy.”

“Cậu đã thấy nhà ai bày ảnh của một quản gia bao giờ chưa?”

“Vậy người đàn ông này là ai?” Lumian nhìn khung ảnh ở phía xa.

Bên trong khung là một bức ảnh màu, người đàn ông độ 27 28 tuổi, mặc áo sơ mi đỏ, áo khoác lông thiên nga màu đen, quần sẫm màu có tua rua, đi một đôi bốt ngắn có dây, ăn mặc rất phong cách.

Các đường nét trên khuôn mặt của anh ta có phần giống với phu nhân Poualiss, lông mày hơi mỏng hơn, đôi mắt nâu sáng mang nét cười, mái tóc nâu phồng chẻ bảy ba, khóe miệng hơi nhếch lên giống như người thường xuyên ra vào giới thượng lưu nhưng lại mang khí chất của kẻ lưu manh.

Tóm lại, đường nét gương mặt của người đàn ông này không có gì nổi bật nhưng lại rất hợp mắt.

“Anh trai hoặc em trai của phu nhân Poualiss ư?” Lumian phỏng đoán theo vẻ ngoài của anh ta.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương