Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
-
Chapter 62
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 62: Ngày tháng
Ở bìa rừng cách nhà không xa, Lumian dừng bước và quay lại nhìn nhóm Leah đang đi theo phía sau.
Nơi này tương đối hẻo lánh, chung quanh không có thôn dân, rừng cây thưa thớt, nhìn thoáng qua có thể nhận ra gần đó có người trốn hay không.
Khi âm thanh leng keng đến gần, Leah cười hỏi:
“Làm sao cậu biết chúng tôi đang tìm người?”
Lumian không nói gì, lấy ra đạo cụ quan trọng mà mình cố tình mang theo :
Cuốn sách nhỏ màu xanh trong nhà cậu!
Cậu giơ vật đó lên và cho nhóm Ryan xem những trang bị cắt mất một số từ.
Chẳng cần nhiều lời, Ryan khẽ gật đầu nói:
“Hóa ra là cậu viết lá thư cầu cứu đó.”
Ở làng Kordu, bọn họ chưa bao giờ đề cập đến chuyện lá thư cầu cứu, chứ đừng nói đến việc mô tả chi tiết là nó được ghép lại từ những từ cắt ra trong cuốn sổ màu xanh. Trừ khi đối phương có nội gián giữ vị trí quan trọng ở Bigorre, nếu không thì ắt hẳn là người viết thư.
Leah theo bản năng nhìn xung quanh. Kỳ lạ thay, hai chiếc chuông bạc nhỏ treo trên tấm màn che trên đầu cô không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Valentine nhìn thấy cảnh ấy, đang định trực tiếp hỏi “Người xung quanh kỳ lạ ở chỗ nào”, Ryan đã hỏi với vẻ nghi ngờ:
“Tại sao cậu có thể chắc chắn chúng tôi là những người đến vì bức thư đó?”
Chính ba người đã nói với tôi... Lumian mỉm cười:
“Có rất ít người ngoại tỉnh đến Kordu, người không thu mua phô mai, lông hay thịt cừu mà chỉ lang thang quanh làng để tìm người trò chuyện lại càng ít.”
“Hơn nữa, tôi chẳng nói gì cả, chỉ cho ba người xem quyển sách lam nhỏ thôi.”
Leah chợt ngộ ra, bật cười một tiếng:
“Thì ra chỉ là phép kiểm tra.”
“Cách rất hay, người không biết về lá thư cầu cứu hoàn toàn không hiểu ý của cậu, vì vậy cũng sẽ không nghi ngờ nhiều, cùng lắm bọn họ sẽ cho rằng đó là một trò đùa thôi, vì cậu là vua chơi khăm của làng Kordu mà.” Ryan khẽ gật đầu.
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Anh ta nói, tỏ rõ là mấy ngày nay ba người bọn họ ở làng Kordu tán gẫu cũng không phải là không có kết quả, ít nhất bọn họ cũng biết được những người nổi tiếng ở trong làng là ai.
Lumian lập tức nở một nụ cười trêu chọc:
“Tin rồi? Ba người tin rồi?”
Nhìn thấy vẻ mặt nhóm Ryan bị đóng băng, cậu nói thêm:
“Vừa rồi tôi chỉ nói đùa thôi, về sau tôi sẽ nói cho ba người biết nguyên nhân thực sự.”
Leah nghiến răng:
“Không hổ là vua chơi khăm làng Kordu, cậu không sợ sau này chúng tôi không tin lời cậu nói sao?”
“Có thể lựa chọn không tin.” Lumian tỏ vẻ “Không thành vấn đề”, “Cũng có thể tự mình kiểm chứng.”
Valentine rõ ràng không hài lòng, nóng lòng hỏi:
“Trong thư cậu có nhắc đến việc người chung quanh cậu càng ngày càng kỳ quái, rốt cuộc là kỳ quái chỗ nào?”
Lumian kêu lên một tiếng “ái chà” và giơ ngón tay lên:
“Thế thì nhiều rồi, cụ thể có linh mục tin vào tà thần, người chăn cừu Pierre Berry biến người thành cừu và lùa họ về Kordu, phu nhân Poualiss ngồi trên cỗ xe do 'ma quỷ' kéo phi nước đại qua vùng hoang dã, một sinh vật trong suốt giống thằn lằn chui ra khỏi miệng phó linh mục khi anh ta ngủ. Rõ ràng Naroka chưa chết nhưng lại phải đi đến bên kia thế giới, Louis Lund nam quản gia nhà viên quản lý vừa tự sinh em bé, con cú trong truyền thuyết phù thủy thỉnh thoảng lại bay về làng...”
Ryan, Leah và Valentine càng nghe càng sửng sốt, vừa không muốn tin, vừa cảm thấy đứa trẻ trước mặt không thể bịa ra nhiều câu chuyện hoang đường như vậy.
Họ đều là những điều tra viên chính phủ giàu kinh nghiệm, từng xử lý rất nhiều sự việc phi thường, trong đó có rất nhiều việc liên quan đến tà thần và tà thuật nhưng không có vụ nào phi lý và hoang đường như bây giờ, chỉ có việc linh mục tin vào tà thần là nghe bình thường.
Quan trọng hơn là, đa số các sự kiện bọn họ xử lý trước đây đều là độc lập, cùng lắm là hai ba việc xảy ra đồng thời, hơn nữa giữa các sự kiện có quan hệ mật thiết với nhau, nhưng mà làng Kordu lại có nhiều bất thường đáng sợ như vậy!
“Rốt cuộc đây là nơi nào?” Gần như ngay lập tức, những suy nghĩ tương đồng cùng lóe lên trong đầu Leah, Ryan và Valentine.
Họ tự hỏi không biết mình đã vô tình lạc vào vực thẳm hay địa ngục trong truyền thuyết nữa.
Đợi Lumian dừng lại, Leah không kiềm được hỏi thêm:
“Không phải là cậu đang nói đùa đấy chứ?”
Trong ngôi làng này có còn người nào bình thường không?
Lumian mỉm cười:
“Tôi vẫn chưa nói xong, còn một điều bất thường nữa.”
“Đây đã là lần thứ ba hay thứ tư tôi nói chuyện với ba người về những chuyện tương tự rồi, Ryan, Leah, Valentine, các bắp cải của tôi.”
Ryan, Leah và Valentine không ngạc nhiên khi Lumian biết tên của bản thân, mấy ngày nay khi lang thang quanh làng để tìm người trò chuyện, chắc chắn bọn họ sẽ phải tự báo tên của mình. Họ ngạc nhiên và khó hiểu với nửa đầu câu hơn.
“Ý cậu là sao?” Valentine cau mày hỏi.
“Ý của tôi là mấy ngày nay liên tục lặp lại, tức là chúng ta đã rơi vào vòng tuần hoàn thời gian rồi.” Lumian không để cho ba người ngoại tỉnh suy đoán mà trực tiếp đưa ra đáp án luôn.
Chẳng đợi nhóm Ryan đặt câu hỏi, cậu kể lại những gì hai bên đã trải qua cùng nhau một cách ngắn gọn, cuối cùng nói:
“Nghiêm túc nghĩ kỹ đi, ngày ba người vào làng là ngày 29 tháng 3 thật à?”
Nhóm Leah cùng lúc rơi vào trầm tư. Hơn mười giây sau, Valentine lộ ra vẻ mặt đau khổ:
“Cảm giác về thời gian của tôi hơi mờ ảo, không thể nhớ rõ ngày tháng cụ thể của hai tháng trước...”
“Nhưng, tôi nhớ, tôi nhớ là mình đã tổ chức sinh nhật cho đứa con trai nhỏ trước khi lên đường. Sinh nhật của nó là...”
Valentine đột nhiên ngẩng đầu lên, kinh ngạc thốt lên:
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
“Đó là ngày 10 tháng 4!”
Nói cách khác, thời gian thực bây giờ là giữa và cuối tháng tư? Từ đó có thể thấy, số vòng tuần hoàn mình trải qua trước khi có được ký ức không nhiều, thậm chí chẳng quá một lần... Chà, lần đó là lần khởi đầu, vòng tuần hoàn vẫn chưa xảy ra, vì vậy nên giữa đường có thể trực tiếp gửi thư mà không cần nhờ đến sự trợ giúp của dòng chảy. Đợi đến khi vòng tuần hoàn xuất hiện, chảy ngược về trước, ký ức tương ứng bị che lấp nhưng những vật chật vượt quá phạm vi thì không quay lại được? Lumian có thêm phỏng đoán mới về bức thư.
Cậu khẽ gật đầu và nói với Ryan và Leah:
“Ba người cũng có thể gửi điện tín ra thế giới bên ngoài, dùng cách không gây nghi ngờ để đoán được ngày tháng trước đó.”
“Đến lúc đó, ba người sẽ tin tưởng tôi.”
“Đúng thế! Gửi một bức điện!” Valentine tỉnh lại, “Cầu cứu cấp trên!”
Lumian nhìn anh ta như nhìn một kẻ ngốc:
“Cầu cứu?”
“Đối mặt với vòng lặp thời gian kỳ lạ này, phía chính phủ các anh sẽ xử lý như thế nào?”
Ryan im lặng một lúc rồi nói:
“Trực tiếp phá hủy nó, tránh ô nhiễm lan tràn.”
“Cho nên bây giờ cầu cứu chẳng khác nào tự sát.” Lumian mỉm cười và dang hai tay ra.
Valentine luống cuống trả lời:
“Theo quy định thì phải báo cáo ngay lập tức, tôi sẵn sàng hy sinh vì điều này!”
“...” Lumian sửng sốt.
Có cả người như thế à? Không được, phải xử lý tên này ngay, kẻo mọi người đều tiêu tùng hết!
May mắn thay, rõ ràng Leah và Ryan cảm thấy rằng mình vẫn có thể được cứu, bọn họ nhìn nhau và gật đầu.
Ryan vỗ vai Valentine:
“Đừng lo lắng, chúng ta vẫn chưa biết rõ chuyện gì đã xảy ra, có lẽ có giải pháp tốt hơn.”
“Nếu thực sự không thể tự cứu mình, chúng ta sẽ báo cáo tình hình lên cấp trên.”
“Phải.” Lumian vội vàng bổ sung, kể một lượt về biểu tượng trước ngực, tàn tích trong mơ, cô gái bí ẩn, những phát hiện và phỏng đoán khác của Hiệp hội nghiên cứu Baboon lông xoăn, cuối cùng nói: “Mấu chốt của vấn đề có khả năng nằm ở đêm thứ mười hai, vòng tuần hoàn này chúng ta nhất định phải sống sót cho đến lúc đó, chỉ có như thế vòng tuần hoàn tiếp theo ta mới có thể thực sự giải quyết vấn đề.”
Thấy cậu kể nhiều chi tiết như vậy, lại có thể chứng thực được, nhóm Ryan có xu hướng tin lời cậu nói, Valentine cũng bình tĩnh và nhớ đến vợ con.
“Thảo nào cậu biết chúng tôi và biết chúng tôi đang tìm ai đó.” Leah thở dài.
Hóa ra là do vòng lặp trước đã từng gặp nhau rồi.
Cô ấy vô thức sờ chiếc chuông bạc nhỏ trên đầu, định bói một quẻ, nhưng nghĩ đến sự khác thường mà Lumian đã miêu tả lại đành kìm nén. Cô ấy không muốn bị nổ tung vì bói ra những thứ không nên bói trước cả khi cuộc điều tra thực sự bắt đầu.
Ryan suy nghĩ một chút, nói với Lumian:
“Cậu nói với chúng tôi điều này là vì muốn chúng tôi hợp tác với cậu và chị gái cậu để làm việc gì đó?”
“Thông minh lắm, bắp cải của tôi.” Lumian cười cười, nghiêm túc nói: “Một là gửi một bức điện tín cho bên ngoài, báo bọn họ biết việc điều tra của ba người bước đầu có kết quả, dường như linh mục có một số vấn đề nhất định. Sau đó hỏi xem thứ giống như con thằn lằn chui ra khỏi miệng là gì, đây là thứ ít có khả năng gây sốc nhất trong tất cả các vấn đề bất thường, à, đúng rồi, hãy xác nhận ngày tháng thật sự, chú ý vào phương pháp đừng để người ngoài nghi ngờ.”
“Thứ hai à, chiều nay chị gái tôi sẽ mời phu nhân Poualiss đến nhà tôi dùng bữa trà chiều. Tôi hy vọng ba người có thể cùng tôi lẻn vào dinh thự của viên quản lý và tiến hành cuộc lục soát.”
“Còn về sau này, nó phụ thuộc vào thông tin thu được ngày hôm nay.”
Ryan, Leah và Valentine nhìn nhau và cảm thấy yêu cầu của Lumian không hề quá đáng chút nào. Vốn dĩ đây đã là những điều bọn họ định sẽ làm.
Bốn người ngay lập tức đến quảng trường làng, Ryan đi gửi điện tín, Leah, Valentine và Lumian đợi bên ngoài dưới gốc cây du.
Leah, người đang có tâm trạng tốt, liếc nhìn Lumian và tò mò hỏi:
“Cậu là người siêu phàm, chị gái của cậu cũng vậy à?”
“Ừm.” Lumian không giấu gì cả.
Leah chợt cười:
“Thẳng thắn như vậy, cậu không sợ bị chúng tôi bắt sao?”
“Bây giờ chúng ta chung thuyền rồi, trong tình thế khẩn cấp thuyền sắp chìm thì chỉ có thể giúp đỡ lẫn nhau.” Lumian nhún nhún vai, “Còn về sau này, có thoát được vòng tuần hoàn này hay không còn chẳng biết nữa.”
“Đúng vậy.” Leah nghiêng đầu leng keng và nhìn Valentine.
Lý do tại sao cô ấy đưa ra chủ đề này là để cho người bạn đồng hành của mình hiểu được sự thật này và không làm những điều ngu ngốc. Vẻ mặt của Valentine vẫn thờ ơ, anh ta khẽ gật đầu.
Leah quay sang hỏi về điều mà cô ấy quan tâm hơn:
“Tại sao cậu có thể giữ lại được ký ức trước đây?”
“Không nói với cô đâu.” Lumian cười.
Không đợi Leah phản ứng, cậu dang hai tay ra và nói:
“Đùa thôi, thực ra tôi cũng không biết, bằng cách nào đó, ký ức của tôi đột nhiên được giữ lại, vả lại chỉ có hai vòng tuần hoàn cuối cùng thôi.”
“Cậu nhớ lạ xemi những gì đã xảy ra vào lúc đó, chuyện này cũng rất quan trọng đấy.” Leah suy nghĩ một lúc.
Lumian chân thành đáp:
“Tôi vẫn luôn hồi tưởng về khoảng thời gian đó nhưng đều không được, có lẽ phải gặp chuyện gì đó mới đột nhiên tỉnh lại được.”
Leah đang chuẩn bị phân tích giúp thì Ryan, người nhận lời đáp, bước ra khỏi tòa nhà nơi viên quản lý đang ở.
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook