Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
-
Chapter 59
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 59: Lại đến
“Người mì” lại nhảy.
Lumian lấy đó để xác nhận là vũ điệu bí ẩn quả thực không thể kích hoạt hoàn toàn biểu tượng gai đen trên ngực cậu, tức là hoa văn xuất hiện nhưng gần như không có âm thanh đáng sợ đi kèm, chỉ có những tiếng thầm thì không rõ. Việc này có lợi rất lớn để cậu tận dụng những “đặc thù” của giấc mơ.
Nhưng đồng thời, cậu cũng phát hiện ra hai vấn đề:
Một là các động tác nhảy của “Người mì” cực kỳ khó, thậm chí có đoạn còn trái với cấu trúc cơ thể con người, chỉ có loại quái vật sở hữu sự dẻo dai quá thể đến mức giống không xương không gân như nó mới có thể hoàn thành được. Tuy là người siêu phàm, đồng thời được phái “thợ săn” tăng cường sức mạnh cơ thể rồi nhưng Lumian không hề tự tin vào bản thân, cậu cảm thấy nếu nhảy cả bài hoàn chỉnh như vậy, bản thân không rách dây chằng thì cũng bị thương do căng cơ, thậm chí là có thể gãy xương.
Thứ hai là vũ điệu bí ẩn này dường như có thể thúc đẩy các sức mạnh tự nhiên xung quanh nó, mang đến sức hấp dẫn kì lạ, khiến cho Lumian sau khi nhớ lại phát hiện ra linh tính của bản thân đã bị tiêu hao rất nhiều.
“Xem xong lượt này phải quay về nghỉ ngơi.” Lumian yên lặng thở dài xem “Người mì” biểu diễn “vũ điệu bí ẩn” lần thứ ba.
Linh tính của “Thợ săn” đúng là vô dụng!
Sau khi trải qua chuyện ngày hôm nay, cậu gần như có thể khẳng định, vị tồn tại bí ẩn tương ứng với biểu tượng gai đen có quan hệ mật thiết với khu phế tích trong mơ này. Nơi này không chỉ có ấn kí màu đen trên người linh mục, mà còn có con quái vật nhảy múa có thể kích hoạt biểu tượng gai, bảo không liên quan đến vị tồn tại bí ẩn kia mới khiến người ta ngạc nhiên đấy!
Nhớ đến những biểu tượng tương tự trên ngực của linh mục, nghĩ lại việc tàn tích trong mơ được bắt đầu lại cùng với hiện thực, rơi vào vòng tuần hoàn, Lumian lại càng tin vào suy đoán của Aurora:
Sâu trong khu tàn tích này ẩn giấu mấu chốt để phá vỡ vòng tuần hoàn, cho dù không phải tất cả thì có lẽ cũng là một phần rất quan trọng.
Vì vậy nên cô gái bí ẩn đó mới liên tục ám chỉ cậu đi khám phá bí mật của tàn tích trong mơ sao? Lumian càng nghĩ càng hận, cậu giơ bàn tay trái không cầm rìu lên làm động tác tục tĩu “tao X mày XX” với biểu tượng gai đen trên ngực.
Cậu không lo lắng về việc liệu có chọc giận đối phương hay không, khoan nói đến việc tồn tại bí ẩn kia có thể cảm nhận được, nhìn thấy được hay không, chỉ riêng việc cậu rơi vào vòng tuần hoàn thời gian do nó mang đến, những người xung quanh ngày càng kì lạ và nguy hiểm hơn đã khiến Lumian cảm thấy vấn đề ấy chẳng còn nghiêm trọng nữa.
Sau khi xem điệu nhảy lần thứ ba, Lumian xoa xoa cái đầu hơi trống rỗng, ôm lồng ngực nong nóng, theo con đường cũ rời khỏi khu di tích và trở về nhà mình ở phía bên kia vùng hoang dã.
Trước khi rời cõi mộng, cậu cố gắng ôn lại phần vũ đạo đã ghi nhớ, suýt chút nữa trật eo, đứt dây chằng đầu gối và rách cơ mặt trong bắp chân.
“Chết tiệt, động tác này vượt quá khả năng của người bình thường rồi!” Lumian mắng một câu và nằm xuống giường.
Bởi vì tiêu hao linh tính nhiều và mệt mỏi quá mức, cậu nhanh chóng ngủ thiếp đi.
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
***
Khi Lumian tỉnh dậy, trời vừa rạng sáng, mặt trời vẫn chưa nhô lên, còn mặt trăng đỏ đã mất đi ánh sáng.
Cậu chậm rãi ngồi thẳng dậy, có cảm giác thỏa mãn sau giấc ngủ say, linh tính tiêu hao được bổ sung đầy đủ. Bước đến bên cửa sổ, Lumian kéo rèm để ánh ban mai bên ngoài chiếu vào nhà. Giây tiếp theo, ánh mắt cậu đông cứng lại.
Con chim lớn hơn so với cú mèo bình thường một chút lại xuất hiện trên cây du cách đó không xa, cúi đầu nhìn cậu với thái độ trịch thượng.
Lumian nhanh chóng hoàn hồn và mở miệng:
“Aurora! Aurora!”
Nhanh lên, kẻ tình nghi đến rồi!
Theo đuôi nó!
Nghe thấy tiếng hô, cpm cú xòe cánh bay ra phía bìa làng. Nó bay càng lúc càng thấp, rồi nhanh chóng biến mất trong khu rừng ở rìa làng Kordu.
Sau vài giây, Aurora mặc một chiếc váy ngủ lụa trắng, bước vào phòng ngủ của Lumian.
Cô bực bội hỏi:
“Là con cú kia sao?”
“Ừ.” Lumian nhìn ra ngoài cửa sổ, “‘Giấy Trắng’ có theo kịp không?”
Aurora kéo mái tóc vàng dài của mình, đáp với vẻ oán hận:
“Tại sao nó luôn chọn xuất hiện vào giờ âm thế?”
“Vừa rồi chị ngủ say thì bị em đánh thức, chị còn chưa kịp thả ‘Giấy Trắng’, nó đã bay đi mất rồi.”
“Không phải chị nói trong lòng có tâm sự thì ngủ không ngon à?” Lumian theo bản năng đáp lại một câu.
Aurora trợn mắt với cậu:
“Lúc nào cũng ngủ không ngon sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần, khiến cho các dấu hiệu mất kiểm soát xuất hiện đấy.”
“Con người ấy mà, lúc bắt đầu luôn lo lắng, bồn chồn và sợ hãi, quen dần cũng trở nên chai sạn thôi. Ngủ một giấc cho thật ngon mới giữ được tỉnh táo và lý trí.”
“Chỉ có thể đợi lần sau thôi…” Lumian cảm thấy rất hối hận.
Aurora suy nghĩ một lúc:
“Chúng ta hãy tóm tắt quy luật xuất hiện của nó đi, không thể cứ há miệng chờ sung tự rụng. Hơn nữa, chúng ta còn phải nghỉ ngơi, không thể há miệng suốt được.”
Lumian nhớ lại mấy lần trước:
“Luôn là khoảng thời gian từ nửa đêm đến sáng sớm...”
“Vậy tại sao lại là khoảng thời gian này?” Aurora hỏi sâu hơn, “Chuyện này chỉ có thể xem là biểu hiện chứ không phải quy luật, em suy nghĩ kỹ lại xem mấy lần nó xuất hiện thì buổi đêm tương ứng hoặc là trước nửa đêm đó em đã làm gì, có lặp lại một hành vi nào đó không?”
“Em đều tìm tòi ở khu tàn tích trong mơ…” Lumian cũng chẳng giấu diếm chị gái, bắt đầu hồi tưởng, “Trước khi nó xuất hiện lần đầu tiên, em đã giết chết con quái vật đầu tiên trong mơ. Trước khi nó xuất hiện lần thứ hai, có lẽ là em đã kích hoạt được biểu tượng trên ngực mình thông qua thiền định, nhờ đó tìm thấy ‘điểm đặc biệt’ của bản thân. Lần thứ ba, em uống ma dược trong giấc mơ và trở thành ‘thợ săn’. Lần thứ tư, cũng tức là hôm nay, em đã tìm ra cách để kích hoạt “đặc thù” giấc mơ ở một mức độ nhất định mà ít bị thương hơn.”
“Cách gì?” Aurora buột miệng.
Lumian kể lại đầy đủ một lượt về “Người mì”, điệu nhảy của nó và cố gắng thử sức của mình.
Aurora vừa lắng nghe vừa suy nghĩ về con cú, dợi em trai nói xong, cô suy ngẫm rồi nói:
“Dường như việc con cú đến thăm em có liên quan đến chuyện em khám phá và đạt được nhưng bước tiến quan trọng trong giấc mơ...”
A... Lumian ngẫm nghĩ, đôi mắt dần dần sáng lên:
“Đúng thế!”
“Lần đầu tiên giết quái vật, lần đầu tiên thể hiện ‘đặc thù’, lần đầu tiên uống ma dược, bước lên con đường phi thường, lần đầu tiên tìm cách sử dụng được ‘đặc thù’ đó…”
“Những bước tiến quan trọng như vậy cũng có phản ứng nhất định trong hiện thực, con cú kia phát hiện ra nên tới để quan sát? A, vậy là nó ngửi được mùi rồi.”
Aurora “ừm” một tiếng:
“Sau này chúng ta có thể chủ động tạo ra những cơ hội tương tự thế để xem liệu có thể đợi được con cú đó hay không.”
“Em nghĩ lần xuất hiện kế tiếp của nó có lẽ là khi em nắm vững được vũ điệu bí ẩn kia, có thể sử dụng ‘đặc thù’ do biểu tượng trên ngực mang lại trong giấc mơ của mình.” Lumian nở một nụ cười nham hiểm trong khi suy nghĩ, “Đến lúc đó, trước khi vào giấc mơ thử em sẽ báo cho chị để chị chuẩn bị sẵn sàng.”
Aurora suy nghĩ một lúc rồi gật đầu:
“Hy vọng có thể bước đầu làm rõ được việc con cú liên quan đến ai và nó đóng vai trò gì trong sự bất thường của làng Kordu...”
Lumian cũng tiện miệng hỏi:
“Aurora, ừm, chị, chị có hiểu gì về điệu nhảy đó không?”
“Chị biết đấy, em vẫn là kẻ mù chữ trong lĩnh vực thần bí mà.”
Aurora kéo chiếc ghế trước bàn gỗ của Lumian lại, ngồi xuống, trầm ngâm một lúc rồi nói:
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
“Một số nhật ký từng đề cập là ở thời cổ đại, tức là đầu kỷ nguyên năm và toàn bộ kỷ nguyên thứ tư, có một số nghi lễ ma pháp quy mô lớn.”
“Trong những nghi lễ ma pháp đó, không chỉ có lượng lớn vật tế mà còn có rất nhiều người tham gia nữa. Họ sử dụng những điệu nhảy đặc biệt để khiến mục tiêu tồn tại hài lòng và đổi lấy sự đáp lại.”
“Thực ra, đối với bản thân các nghi lễ và lễ tế, ngay từ đầu người ta đã tin rằng nhảy múa có thể ảnh hưởng đến tự nhiên và giao tiếp với các vị thần. Chức năng của nó gần giống như sự kết hợp giữa ngôn ngữ siêu phàm với các loại vật phẩm như thảo dược và tinh dầu.”
Ở thế giới nơi Aurora và Lumian sinh sống, lịch sử được chia thành năm kỷ nguyên, kỷ nguyên thứ nhất được gọi là kỷ nguyên Hỗn Loạn, kỷ nguyên thứ hai được gọi là kỷ nguyên Bóng Tối và kỷ nguyên thứ ba được gọi là kỷ nguyên Tai Họa, nhưng Aurora đã từng được một người bạn qua thư nào đó bảo kỷ nguyên ấy còn được gọi là kỷ nguyên Rực Rỡ.
Kỷ nguyên thứ tư là kỷ nguyên Chúng Thần hay thời đại của các vị thần, kỷ nguyên thứ năm chính là hiện giờ, bắt đầu từ 1.358 năm trước, được gọi là thời đại Sắt Đen.
Trong số đó, lịch sử của ba kỷ nguyên đầu tiên không thể xác minh được, chỉ còn lại thần thoại và truyền thuyết. Kỷ nguyên thứ tư mới có các tài liệu, tư liệu, ghi chép, di tích, lăng mộ, thành phố cổ vân vân. Nhưng tổng thể lịch sử lại như bị bao phủ trong sương mù, chỉ có nét khái quát mờ nhạt, mà đó là nhờ vào những câu chuyện về kỷ nguyên thứ tư thường xuyên được nhắc đến trong các tác phẩm thần học kinh điển của Thất Đại Giáo Hội.
Sau khi nghe chị gái giải thích, Lumian lập tức đoán ra:
“‘Người mì’ đó nhảy múa để làm hài lòng tồn tại bí ẩn tương ứng với biểu tượng gai đen, hy vọng nhận được phản hồi hoặc là ân thưởng?”
“Có phải là nghi thức của nó thiếu mất một phần lớn nên hiệu quả không được tốt? Hoặc là vấn đề của bản thân khu tàn tích trong mơ đã khiến nó thất bại, chỉ có thể khơi dậy chút sức mạnh ẩn chứa trong ký hiệu trên người em?”
“Ha ha, chuyện đó khiến em thấy cứ như em là thần ấy, bởi vì nhìn thấy điệu nhảy của ‘Người mì’ và cảm thấy hài lòng, nên em quyết định để lộ biểu tượng, cho nó lời phản hồi nhất định.”
Tuy nhiên, trên thực tế điều này hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của Lumian, nó thuộc về phản ứng tự phát của biểu tượng cái gai.
Aurora mỉm cười:
“Em giống vật dẫn của biểu tượng đó hơn, là công cụ hình người theo một nghĩa nào đó.”
Cô dừng lại, nói với vẻ trầm ngâm:
“Chị nghi ngờ điệu nhảy đó được ‘tạo ra’ để chuyên mua vui hoặc giao tiếp với vị tồn tại bí ẩn tương ứng với biểu tượng cái gai, nếu không nó đã chẳng khiến biểu tượng phản ứng...”
“Hơn nữa, dựa theo miêu tả của em, đó không phải là điệu nhảy mà người bình thường có thể nhảy được, chắc chắn chỉ có người phi phàm được cường hóa rồi mới có thể nhảy nổi.”
“Nhưng chị biết tên gọi và cũng có một số hiểu biết nhất định về cấp 8 và cấp 9 của hai mươi hai phái. Tất cả bọn họ đều không thể nhảy điệu nhảy ấy, biểu hiện của ‘Người mì’ cũng không giống người siêu phàm cấp cao, nếu không em chẳng thoát nổi đâu.”
“Có lẽ nó không thuộc hai mươi hai phái, mà là ân thưởng của một vị tồn tại bí ẩn nào đó thì sao?” Lumian nhớ đến những lời của cô gái bí ẩn.
Aurora nhìn ra ngoài cửa sổ và mím môi:
“Chị không biết điều này có liên quan gì đến ‘người trong vòng*’ hay không, ngang ngửa với sức mạnh cấp 8 cấp 9 chăng?”
*Người ở trong vòng lặp
“Chắc có.” Lumian đột nhiên nở nụ cười, “Để em đặt tên cho nó nhé, tương ứng với cấp 9 của ‘Người trong vòng’, ‘Người mì’!”
Aurora không kiềm được liếc nhìn lên trần nhà.
Hai chị em trò chuyện một lúc rồi xuống nhà ăn sáng.
Sau khi học tiếng Hermes đến hơn mười giờ, Lumian mang theo những đạo cụ quan trọng và ra ngoài.
TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook