Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 52: Bên trong khu tàn tích

"Đều tại mày!”

"Là lỗi của mày hết!”

"Chết tiệt!”

"Thằng chó đẻ!"

Guillaume Besne liên tục đấm vào không khí, như thể có một sinh vật vô hình đang đứng trước mặt. Vẻ mặt của ông ta đầy căm thù, để lộ hết những cảm xúc trong lòng. 

Con ngươi của Aurora càng sâu hút, chỉ dẫn “Giấy Trắng” nhìn vào khoảng không bị linh mục đánh đấm. Ở đó chẳng có gì cả, không có sinh vật bí ẩn, không có nhân vật hư ảo tàng hình, không có gì ngoài không khí.

“Bất mãn với một người nào đó rất lâu rồi mà không dám trực tiếp thể hiện ra chứ gì.” 

Lumian đứng bên cạnh tặc lưỡi “chậc” một tiếng:

“Ông ta đang trách ai vậy nhỉ?”

Aurora lắc đầu, thản nhiên trả lời:

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

"Chắc là vị giám mục nào đó chèn ép, ngăn cản ông ta thăng lên thần phẩm để có được sức mạnh siêu phàm, hoặc cũng có thể là nhân vật bí ẩn nào đó dụ dỗ ông ta cải đạo, hy vọng được ban ân để trở nên mạnh hơn..."

Cô cho rằng tên linh mục này với thân phận là phó trợ tế của giáo hội "Vĩnh Hằng Liệt Dương", một nhân vật quyền lực đứng đầu giáo đường ở làng xã, sẽ không thể nào dễ dàng có được mối liên kết với một nhân vật bí ẩn bằng chính nỗ lực của ông ta. Đối với những chuyện liên quan đến sức mạnh phi thường, ông ta chắc chắn sẽ thỉnh cầu giáo đường vùng Darliege hỗ trợ. Đồng thời, các món vật phẩm thần kỳ và ghi chép phù thủy tương ứng cũng phải giao lại cho thẩm phán cất giữ hoặc thậm chí là phong ấn lại, tuyệt đối sẽ không để trong giáo đường làng Kordu. Và quan trọng hơn hết, việc ông ta có thể thông thạo ngôn ngữ Fusac cổ đã là một chuyện rất thần kỳ rồi, những loại ngôn ngữ có thể điều khiển sức mạnh phi thường như Hermes và Elvish không phải là thứ mà một tên phó trợ tế như ông ta có thể tiếp cận được. Auror từ lâu đã dùng “Đôi Mắt Nhìn Trộm” xác nhận ông ta không phải là người trời sinh có linh tính cao hay thường xuyên bị những thế lực tà ác chú ý đến. Thế nên, nếu không có người “chỉ dạy” thì làm sao tên linh mục đó có thể tiếp xúc với nhân vật bí ẩn được chứ?

Tất nhiên, Aurora không loại trừ trường hợp Guillaume Besne vô tình nhặt được vật phẩm thần kỳ và không giao nộp lại.

Nghe chị gái nói vậy, Lumian cười bảo:

"Không cho phép linh mục mắng nhân vật bí ẩn đó à?”

"Ông ta dám không kiêng nể thánh thần, thì việc lén mắng nhân vật bí ẩn đó dụ dỗ bản thân cũng không phải chuyện lạ gì."

Sau khi chế giễu Guillaume Besne, Lumian bèn nghiêm túc phân tích:

"Trước kia em còn nghĩ tại sao linh mục của giáo đường lại đột nhiên trở nên sa đọa, suy qua nghĩ lại thì em thấy có hai kẻ tình nghi, à không, là đối tượng tình nghi. Một là phu nhân Poualiss, rõ ràng là cô ta rất mạnh. Bất kể là Louis Lund sinh con ở trong lâu đài hay người phụ nữ tại đồng hoang trông giống cô ta được các vong linh vây quanh, tất cả đều cho thấy cô ta không hề đơn giản và có liên quan đến trường phát bất thường cùng nhân vật bí ẩn. Với thân phận là một trong những đối tượng vụn trộm của phu nhân Poualiss, linh mục bị cô ta dụ dỗ là chuyện rất đỗi bình thường.

"Đúng rồi…"

Lumian vỗ đầu mình cái bốp.

“Làm sao vậy?” 

Aurora không biết em trai mình nghĩ tới chuyện gì, Lumian trả lời với vẻ mặt nghiêm túc:

"Theo chị nghĩ thì liệu rằng linh mục đã từng sinh con cho phu nhân Poualiss?"

"..." 

Aurora bây giờ đang rất hối hận, rằng cô đã tin vào dáng vẻ ngẫm nghĩ của em trai mình, còn tưởng cậu đã phát hiện ra chuyện quan trọng nào đó. Cô tức giận hỏi:

“Ai nói với em rằng con của Louis Lund là của phu nhân Poualiss?”

"Lỡ như là của viên quản lý Beost thì sao? Lỡ như là của nhân vật bí ẩn kia thì sao? Không, không phải, nếu đúng là như vậy, thế thì em đã nổ tung và trở thành một con quái vật khi chứng kiến cảnh tượng đó rồi."

"Em chỉ nghĩ rằng khi viên quản lý và phu nhân Poualiss ở cùng nhau, rõ ràng là phu nhân Poualiss trên cơ ông ta." 

Trước khi vòng lặp bắt đầu, Lumian đã cảm thấy rằng viên quản lý Beost rất là yếu thế. Ông ta vừa không dạy bảo được quản gia, mà cũng chẳng giữ nổi vợ. Khi xuất hiện cùng phu nhân Poualiss, ông ta luôn khiến người ta có cảm giác đang nịnh bợ lấy lòng cô ta. Ban đầu Lumian còn nghĩ rằng viên quản lý rất yêu vợ mình, nhưng bây giờ cậu lại có một suy đoán mới:

"Chị có nghĩ rằng viên quản lý nọ chính là một công cụ sinh sản khác cho phu nhân Poualiss không?"

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

"Cũng có thể." 

Aurora xoa trán. 

"Thế giới huyền bí thật sự đã khiến chị mở rộng tầm mắt, rất nhiều tình tiết vốn chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết và tưởng tượng lại trở thành sự thật dưới một hình thái vặn vẹo như thế này..."

Sau khi thở dài, cô lẩm bẩm:

"Có vẻ như không chỉ có một hoặc hai đứa trẻ được sinh ra trong lâu đài, những đứa trẻ đó sau khi chào đời đã biến mất đâu rồi nhỉ?"

Lumian suy nghĩ một lúc, rồi tỏ ý chẳng thể nào đoán ra được. Cậu cũng không dám đưa ra đề xuất lẻn vào lâu đài để dò la rõ ngọn ngành. Sau khi chứng kiến cảnh tượng của Louis Lund và những chuyện xảy ra ở khu đồng hoang, cậu theo bản năng muốn tránh khỏi những manh mối có liên quan đến của phu nhân Poualiss. Và Aurora cũng như thế, cả hai chị em đều vô cùng sợ phu nhân Poualiss.

Lúc bấy giờ, sau khi trút giận xong, linh mục bèn bước đến trước chiếc bàn đặt trong phòng, rót một ly rượu vang rồi uống cạn. Ông ta thở dài, đặt chiếc ly đế cao xuống rồi đi về phía giường ngủ. Mãi cho đến khi hơi thở của linh mục đều đều như đã thiếp đi, Lumian mới cười nói:

“Ông ta ngủ sớm thế à?”

"Em còn tưởng rằng ông ta sẽ tìm một tình nhân khác. Chà, ông ta cũng không có thói quen hút thuốc."

Điều này được suy luận từ việc trong phòng ngủ không có các vật dụng như hộp đựng thuốc lá, tẩu thuốc.

“Rượu cũng chỉ uống nhấp môi, ai cũng nói ông ta rất bình thường.” 

Aurora cười ha hả. Cô để "Giấy Trắng" quan sát thêm một lúc, thấy không có chuyện gì bất thường mới ra lệnh bảo nó quay trở lại. Cô nghiêng đầu nhìn Lumian và nói:

"Vừa rồi em chỉ đề cập đến một đối tượng tình nghi, còn đối tượng thứ hai thì sao?"

"Thì là con cú mèo lấm la lấm lét, chỉ biết nhìn trộm đó!" 

Lumian nói ra suy đoán của mình:

"Có thể là nó đã dụ dỗ linh mục đi tìm thứ còn sót lại của phù thủy trong truyền thuyết."

“Ừm.” 

Aurora cảm thấy rất có khả năng là như thế. Lumian bèn lập tức đề xuất:

"Lần sau con cú mèo đó đến nhìn trộm em, chúng ta hãy bắt và tra khảo nó đi."

“Em có chắc là mình có thể đánh bại một con cú mèo đã sống không biết bao nhiêu năm không?” 

Aurora cười hỏi.

“Chẳng phải đã có chị rồi à?” 

Lumian nịnh hót chị gái, Aurora hứ một tiếng:

“Hai chúng ta hợp sức lại thì cũng không thành công được đâu.”

"À thì... Tuy là vậy nhưng có thể thử xem sao, nếu không hành động thì sẽ không thể phát hiện ra điều gì, lãng phí thời gian vốn đã chẳng còn nhiều. Ừm, tiền đề là không gây ảnh hưởng đến đêm thứ mười hai, đó mới là mấu chốt của chuyện này."

Lumian gật đầu thật mạnh. Nhìn thấy sắc mặt mệt mỏi nhợt nhạt của cậu, Aurora vừa giơ tay đón lấy "Giấy Trắng" đã bay trở về vừa dặn dò:

"Hôm nay em đã tập luyện linh thị rất nhiều lần rồi, bây giờ em có thể đi ngủ, hồi phục tinh thần, ngày mai chúng ta lại tiếp tục."

Cô suy nghĩ một lúc rồi nói thêm:

"Sáng mai chị sẽ dạy em ngôn ngữ Hermes – loại ngôn ngữ siêu nhiên đơn giản nhất. Buổi chiều em đi tìm Pierre Berry để anh ta mời em uống rượu, còn chị sẽ tranh thủ đến chuồng cừu ở nhà anh ta, trao đổi với ba con cừu đó để xem có tìm được thông tin hữu ích nào hay không."

Cô nghĩ rằng đây là manh mối dễ điều tra nhất hiện nay.

“Như vậy sẽ nguy hiểm lắm đó?”

Lumian đứng dậy hỏi, Aurora cười an ủi em trai:

"Yên tâm đi, chị đâu phải đi đánh trận và cũng không có dự định lập tức tìm cách giúp họ khôi phục hình dáng con người, nên sẽ không đánh rắn động cỏ đâu. Chị chỉ muốn trao đổi với họ bằng thứ ngôn ngữ cao nguyên thôi, chắc chắn họ sẽ biết chuyện gì đó."

Lumian gật đầu bảo:

"Chiều mai em đến quán rượu cũ, em định 'làm quen' với ba người ngoại lai kia, họ cũng được tính là những người trợ giúp đáng tin cậy."

Tất nhiên là với tiền đề không được để lộ danh tính người phi thường của hai chị em.

“Được.” Aurora đồng ý với em trai mình lựa chọn.

***

Trong làn sương mù xám xịt, Lumian tỉnh dậy trên chiếc giường tại căn phòng ngủ trong mơ. Không có gì đáng ngạc nhiên khi cậu phát hiện ra rằng những đồng xu vàng, bạc, đồng trên người mình cũng như chiếc rìu và cây xiên thép bên cạnh đều đã biến mất. Khu tàn tích trong mơ cũng bắt đầu một vòng lặp mới.

Lại phải đi nhặt lần nữa... Lumian vừa lẩm bẩm vừa bước ra khỏi phòng ngủ, rồi đi vào phòng sách. Cậu cầm cuốn sổ nhỏ màu xanh trên bàn lên, lật bừa vài trang và thấy rất nhiều con chữ đã bị cắt bỏ.

"Quả nhiên là mình đã gửi lá thư cầu cứu nọ..." 

Đối với chuyện này, Lumian không có bất kỳ sự biến đổi về cảm xúc. Hơn nữa, cậu nghi ngờ rằng chính mình đã “gửi” nó đi theo sự chỉ đạo của Aurora. Dù sao lúc đó cậu vẫn chưa được phổ cập về kiến thức thần bí học, rất có thể cậu đã tìm một người đáng tin nào để nhờ đưa thư hoặc là chờ người đưa thư tới.

Nghĩ đến người đưa thư, Lumian mới nhận ra rằng anh chàng mỗi tuần đều đến một lần không hề xuất hiện trong vòng lặp. Suy nghĩ một hồi, cậu nghĩ rằng đây âu cũng là chuyện bình thường, sau khi nhận được thư cầu cứu và xác nhận làng Kordu xảy ra chuyện bất thường, chắc hẳn chính quyền đã tìm lý do nào đó ngăn cản người dân thường bước vào làng Kordu.

Lumian nhìn sơ xung quanh, định bụng xem thử có thiếu mất chiếc hộp nào có thể đựng thư không, nhưng cậu không nhớ nổi Aurora có bao nhiêu thứ tương tự trong bộ sưu tập của cô, thế nên cậu đã nhanh chóng từ bỏ ý định.

Với tiền đề không gây ảnh hưởng đến hoạt động tay chân, Lumian mặc thêm một vài chiếc áo và quần, cậu cầm chiếc rìu sắt màu đen rồi bước ra khỏi nhà, tiến vào vùng đất hoang vu đầy vết nứt và đi về phía khu di tích nằm quanh “ngọn núi” màu đỏ thẫm kia.

Theo như kinh nghiệm trước đây, cậu dễ dàng đối phó với hai con quái vật mà cậu đã quá quen thuộc. Cậu đeo khẩu súng sắn trên lưng, giắt chiếc túi vải đựng đạn chì và đủ loại tiền xu vào thắt lưng. Lumian thận trọng ẩn mình tiến về phía trước, cố ý không chọn con đường mình đã đi mà lần theo một hướng khác. Cậu cảm thấy rằng mình vẫn chưa đủ sức để đọ lại con quái vật có ba gương mặt kia.

Khi lướt qua những tòa nhà đổ nát trong màn sương xám, người luôn tập trung tinh thần như cậu chợt kịt mũi. 

Cậu ngửi thấy một mùi máu tanh nhàn nhạt. Sau khi cân nhắc, Lumian men theo bóng tối đi đến nơi toả ra mùi máu. Chẳng bao lâu sau, cậu nấp trong một vị trí nằm khuất trên nóc của một ngôi nhà lụp xụp nào đó, nhìn xuyên qua một khe hở khá lớn ở giữa các khối đá và quan sát phía xa xa.

Giữa đống kiến trúc đổ nát ở khu đất hoang vu vắng bóng cỏ dại, có một bãi máu đang ngọ nguậy. Bãi máu thịt này trộn lẫn với màu vàng của chất béo, trông giống như một sinh vật nào đó bị nghiền nát bởi một tảng đá rơi từ trên cao xuống. Nó vẫn còn sống và đang từ từ bò về phía một toàn nhà.

"Làm thế nào để đối phó với con quái vật này nhỉ? Chặt đầu nó ư? Nó thậm chí chẳng có đầu..." 

Lumian rơi vào trầm tư. Đúng lúc này, những "sợi dây thô" màu đen sẫm có tính đàn hồi được bao phủ bởi lớp cơ mỏng chẳng biết từ đâu chui ra, trong nháy mắt đã trói chặt bãi máu.

TRUYỆN ĐƯỢC THỰC HIỆN BỞI A-H TEAM VÀ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI ĐỘC QUYỀN TẠI VLOGNOVEL.COM 

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương