Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn
-
Chapter 32
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Chương 32: Đột biến
Những vật dụng như vải, lọ, trứng dính đầy máu và mùi tanh nồng xộc vào mũi cũng không làm linh mục Guillaume Besne thay đổi sắc mặt, ông ta quay người lại nhìn vào một khu vực nào đó của giáo đường, hình ảnh Lumian đang bỏ chạy phản chiếu trong đôi mắt xanh lam. Con ngươi của vị linh mục ngay lập tức trở nên nhạt màu, gần như biến thành trong suốt.
Trong mắt ông ta, những ký hiệu phức tạp màu thủy ngân lần lượt xuất hiện xung quanh Lumian, chúng giống như được hình thành bởi những dòng sông nhỏ uốn lượn, bản thân Lumian dường như đang chạy trốn trên những con sông hư ảo chớp sáng lấp lánh do những ký hiệu kia tạo thành, trước mặt là những dòng chảy càng mơ hồ hơn.
Guillaume Besne vươn tay phải ra, cách không chộp lấy ký hiệu thủy ngân quanh người mục tiêu.
Lumian đạp mạnh chân phải, chuẩn bị lao người về phía tấm kính màu trước mặt, xông thẳng ra khỏi nhà thờ. Đúng lúc này bàn chân bị trượt nên không thể phát huy toàn lực lực. Cơ thể cậu bay lên trong tư thế hoảng loạn.
Sau chuỗi âm thanh bốp, soạt, loảng xoảng, Lumian làm vỡ tấm kính màu vẽ hình Thánh Sith, nhưng lại không lao qua được mà kẹt lại bên trong giáo đường. Ngay lập tức, trên người cậu xuất hiện vài vết cắt, dòng máu đỏ tươi nhanh chóng trào ra.
Lúc này, người chăn cừu Pierre Berry, người đã chặt đầu Ava bằng một nhát rìu, khóa Lumian lại. Trên gương mặt anh ta vẫn nở nụ cười dịu dàng, nhưng trong đôi mắt xanh lam lại tràn đầy vẻ hung ác, giống như chẳng biết đã mở ra một loại phong ấn nào đó trong cơ thể từ lúc nào, để lộ ra con người thật vốn bị che giấu.
Pierre Berry chộp lấy chiếc rìu và sải bước về phía Lumian. Mỗi một bước đi, dường như cơ thể của anh ta lại cao lớn và cường tráng thêm, rõ ràng trên thực tế kích thước vẫn như cũ nhưng anh ta lại mang phong thái của người khổng lồ.
Lumian đang dựa vào cửa sổ kính màu bị vỡ, quay lưng lại với gã chăn cừu độc ác. Cậu vừa thoát khỏi cơn đau do cú ngã nặng nề và bị đâm gây ra, đang định dùng hai tay chống đỡ, gắng sức trở mình lăn ra khỏi nhà thờ thì đột nhiên cảm giác thấy một điều nguy hiểm dị thường.
Sau lưng có người... Một suy nghĩ lóe lên trong đầu Lumian, tiếp tục ấn vào khung cửa sổ đầy mảnh kính vỡ, mặc kệ vết thương đau đớn, mặc kệ máu chảy, Lumian thủ thế chuẩn bị lăn ra ngoài.
Hành động này chỉ là cái bẫy, cậu nhanh chóng thu người lại, không tiến mà lại lùi, ngã ngửa ra sau.
Choang!
Một nhát rìu quét ngang qua, đập vào khung cửa sổ chỉ còn mảnh kính vỡ, chém cho nó tách ra khỏi bức tường, bay ra khỏi giáo đường.
Còn Lumian sau khi ngã ra sau thì lăn đi, vừa khéo lướt qua chân Pierre Berry, tránh được đòn cực kỳ hung bạo vừa rồi.
Cậu không cảm thấy may mắn hay vui vẻ gì về việc này, bởi vì cậu hoàn toàn bị kẹt bên trong giáo đường, con đường chạy trốn nhanh nhất đã bị chặn lại bởi Pierre Berry, người rõ ràng đã đột biến.
Mặc dù Lumian đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, nhưng chưa bao giờ cậu ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần lăn qua lăn lại thì chắc chắn sẽ không bị đánh trúng, vừa sượt qua người Pierre Berry, cậu lập tức chống cùi chỏ lên, phần eo dùng sức, bật người lên.
Cậu tiện thể liếc mắt quan sát phát hiện ngoại trừ một vài người như Guillaume nhỏ, hầu hết những thanh niên còn lại đều như bị thứ gì đó ảnh hưởng, hoàn toàn mất đi lí trí, biến thành kẻ điên dại.
Họ phớt lờ xác chết không đầu của Ava và dòng máu tươi đang phun ra xung quanh, hét lên sung sướng:
“Đưa ‘tinh linh mùa xuân’ đi!”
“Đưa ‘tinh linh mùa xuân’ đi!”
“...”
Nhóm Guillaume nhỏ cũng hoàn toàn chết lặng, ngây ra như phỗng, nhìn đôi mắt mở to mang theo nét cười của Ava, không hề nhúc nhích. Gương mặt của họ đầy vẻ hoang mang, hoảng loạn và không thể tin được, như thể bọn họ đang gặp phải một cơn ác mộng mà không thể thoát ra được.
Còn Pierre Berry rõ ràng vẫn cao như trước, nhưng lại tạo cho Lumian ảo giác rằng anh ta không thấp hơn mái vòm bao nhiêu. Đòn vừa rồi chém trượt, người chăn cừu vội vàng rút rìu, quay người chém về phía Lumian cách đó không xa, Lumian còn chưa kịp đứng vững đã chạy về phía trước, thành công tránh được đòn tấn công của anh ta.
Cộp cộp cộp!
Lumian đã phát huy hết tốc độ và sự nhanh nhẹn của thợ săn, chạy điên cuồng theo hình vòng cung.
Mục tiêu: linh mục!
Kinh nghiệm mách bảo cậu, những lúc như thế này phải bắt được kẻ cầm đầu, mặc kệ người khác đối phó với mình như thế nào, chỉ cần đánh ông ta, bày ra tư thế hung hãn, hoặc là tha cho ta hoặc là hai người cùng chết. Chỉ có như thế mới có thể tạo ra kỳ tích trong những hoàn cảnh cực kỳ bất lợi.
Người chăn cừu Pierre Berry không đuổi theo Lumian, tay cầm chiếc rìu nhuốm máu, đứng trước bức tường không còn khung cửa sổ, đưa tay trái về phía bóng dáng của mục tiêu. Toàn bộ nhà thờ đột nhiên trở nên tối sầm, xung quanh Lumian thậm chí còn nghiêm trọng hơn, không gian tối hù.
Có vẻ bóng tối ấy có sức sống của riêng mình, khe khẽ rung lên. Dường như nó chỉ là một lớp màn che, đằng sau ẩn hiện những cánh tay kì dị, đen xì, trắng bệch sắp sửa thò ra.
Nhưng trong đôi mắt gần như trong suốt của linh mục Guillaume Besne, hình bóng của Lumian vẫn đang chìm trong dòng sông ảo ảnh chớp sáng tạo thành bởi các ký hiệu phức tạp màu thủy ngân, phía trước cũng là con sông tương tự nhưng hư ảo hơn, tựa như tượng trưng cho sự vật hay dòng chảy tương lai. Sau khi cố gắng một lúc, cuối cùng tay phải của Guillaume Besne cũng nắm được phần hoa văn quan trọng tạo thành bởi nhiều ký hiệu.
Chỉ cần ông ta đảo ngược nó, mọi nỗ lực của Lumian sẽ thành công cốc, số mệnh tương lai sẽ được viết lại theo đó. Đột nhiên, đôi mắt của vị linh mục đông cứng lại.
“Á!”
Ông ta thình lình hét lên một tiếng, hai mắt nhắm chặt, máu đỏ tươi cùng nước mắt đục ngầu chảy ra. Giữa tiếng la hét thảm thiết, cơ thể của Guillaume Besne phồng lên, như thể bị ai đó bơm rất nhiều khí vào.
Xoẹt!
Chiếc áo choàng trắng dát những sợi vàng của ông ta không thể chịu nổi, nhanh chóng bị xé toạc ra. Làn da của ông ta đã căng đến mức gần như trong suốt, để lộ ra những dấu vết kỳ lạ trước đó bị quần áo che đi. Đó là những thứ màu đen trông như vết tích của con dấu, chúng được kết nối với một thế giới không thể mô tả được và mang theo một luồng khí cực kỳ đáng sợ.
Trong nháy mắt, luồng khí ấy tràn ngập giáo đường, những người trẻ tuổi còn đang tiễn đưa “tinh linh mùa xuân” kia đều rơi vào trạng thái vô cùng hoảng sợ, hoặc chạy vòng quanh vật tế, hoặc quỳ trên mặt đất, hoặc nằm rạp xuống đất, không dám ngẩng đầu lên.
Mấy người nhóm Guillaume nhỏ vốn đã bị dọa ngây người, bây giờ liền ngất đi luôn, toàn thân bọn họ ướt sũng, có mùi hôi thối bốc ra. Người chăn cừu Pierre Berry đang định thi triển bí thuật tóm lấy Lumian, lúc này cũng buông rìu xuống, quỳ một gối xuống đất, cúi đầu không nhúc nhích nữa.
Trong khắp cả giáo đường, người duy nhất không sao là Lumian.
Trên thực tế, cậu cũng bị ảnh hưởng, đầu vô cùng đau đớn, nhưng so với âm thanh bí ẩn có thể khiến cậu trực tiếp tiến vào trạng thái hấp hối thì luồng khí kia vẫn còn kém xa lắm. Ngoài ra, cậu còn cảm thấy lồng ngực nóng ran, nghi ngờ là do chuỗi ký hiệu gai góc màu đen lộ ra kia, hoặc là còn do cả những ký hiệu màu xanh đen trông từa tựa con mắt và côn trùng kia.
Lumian không thèm kiểm tra tình trạng sức khỏe của mình, cũng không thèm tìm hiểu xem tại sao mình lại đột nhiên chiếm thế thượng phong, tiếp tục chạy về phía linh mục Guillaume Besne.
Chỉ cần có cơ hội, không được để vuột mất!
Khoảng cách càng lúc càng gần, cậu có thể thấy rõ những vết tích màu đen giống như con dấu kia:
Dường như chúng được tạo thành từ các văn tự độc đáo và các ký hiệu kỳ lạ. Trong lúc nhìn lướt qua, Lumian nhìn thấy một thứ quen thuộc.
Trên ngực trái của linh mục Guillaume Besne, một ký hiệu màu đen giống như gai nhọn từ bên trong đâm ra và vòng qua sau lưng ông ta!
Vết ấy hệt như vết trên ngực Lumian, nhưng nhẹ hơn nhiều.
“Ông ta cũng có?”
Lumian chấn động.
“Liệu đó có phải là nguồn gốc của những bất thường trong làng?”
“Tại sao mình có nó, mình có nó khi nào?”
“...”
Hết suy nghĩ này đến suy nghĩ khác nhanh chóng xuất hiện trong đầu Lumian, nhưng nó không ảnh hưởng đến hành động của cậu. Cậu lao đến chỗ Guillaume Besne, vươn cánh tay phải ra và ôm lấy đầu kẻ thù. Ngay sau đó, cậu không hề dừng lại, dùng hết sức vòng ra phía sau linh mục. Một tiếng lắc rắc vang lên, đầu của Guillaume Besne cũng “chuyển” hướng theo, quay về cùng phía với cột sống của ông ta.
Phù... Lumian thấy thế thì lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Vấn đề lớn nhất đã được giải quyết, mình phải nhanh chóng về nhà, cùng chị gái trốn thoát, giao phần còn lại cho ba người lạ mặt kia!
Đúng lúc này, Guillaume Besne, người đáng lẽ đã chết, lại mở mắt ra.
Đôi mắt ông ta đỏ ngầu.
Ong!
Đầu của Lumian như bị một rìu bổ ra làm đôi, cơn đau dữ dội khiến cậu thậm chí không thể hét lên. Mọi thứ cậu nhìn thấy trước mắt đều vụn vỡ, trở nên tối tăm vô cùng.
Cậu mất đi ý thức.
***
Đau!
Đau quá!
Lumian đột ngột ngồi dậy, mở mắt và xoa đầu.
Cậu lập tức nhìn thấy chiếc bàn gỗ trước cửa sổ, chiếc ghế tựa, hai bên là tủ quần áo và giá sách nhỏ. Tất cả mọi thứ đều rất thân thuộc, đây là phòng ngủ của cậu.
“Mình được chị gái cứu về ư? Mình đã hôn mê bao lâu? Tình hình giáo đường như thế nào rồi?” Lumian cũng không nghĩ nhiều được như vậy, vừa nhớ tới chuyện đã xảy ra, cậu lập tức xuống giường, ôm đầu, lao ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, cậu đã tìm thấy Aurora trong nhà bếp ở tầng một. Aurora mặc một chiếc váy màu xanh nhạt và đang nghiêm túc chuẩn bị bữa tối.
“Aurora! Chị, chạy đi!” Lumian hét lớn, “Mục sư và rất nhiều người trong thôn đều điên rồi, họ đã giết Ava vào cuối buổi lễ!”
Cậu không chắc chị gái mình có biết chuyện gì đã xảy ra hay không, dù sao việc giải cứu cũng có rất nhiều cách, điều đó không đồng nghĩa với việc là cô phải tới tận nơi, cho nên cậu nói thẳng vào trọng điểm để tránh chậm trễ thời gian.
Aurora quay người, vẻ mặt khó hiểu hỏi lại:
“Lễ mừng?”
“Buổi lễ chúc mừng Mùa Chay?”
“Vâng.” Lumian ra sức gật đầu.
Aurora mỉm cười:
“Câu chuyện vừa rồi sáng tác hay đấy, vẻn vẹn hai câu mà em đã phác họa ra được một sự việc ma quái, khiến người ta bất giác kinh hãi.”
“Nhưng lần tới nếu bịa chuyện thì nhớ nghiên cứu thêm nhé, Mùa Chay vẫn còn vài ngày nữa cơ.”
“...” Lumian sững người một lúc.
Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook